Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1184: Mưa Đã Tạnh (1)

Chương 1184: Mưa Đã Tạnh (1)Chương 1184: Mưa Đã Tạnh (1)
Chương 1184: Mưa Đã Tạnh (1)
Sau đó Trần Bình An tự xuất tiền túi, lấy ra hai tắm giấy phù màu vàng, cùng một tám giấy phù màu xanh, Chung Khôi khổ sở chiếu theo yêu cầu của Trần Bình An, lần lượt viết xuống Ngũ Lôi Chính Pháp phù của Long Hỗ sơn Thiên Sư phủ, thượng sơn hạ thủy phòng chỉ quỷ đả tường Phá Chướng phù, cùng với một tấm Trấn Kiếm phù về phẩm trật, uy thế đều xa xa vượt quá Tỉnh Tự phù, được Chung Khôi khen là "vung tay áo nhắc kiếm lên, nước biển chín châu sôi trào”. Thủy yêu Mai Hà không dám hiện ra chân thân xông tới giết, khoảng cách đã không đủ trăm bước.
Trần Bình An chậm rãi bước ra mái hiên, đi về bên phải, rất nhanh thôi song phương chỉ cách nhau chưa đầy năm mươi bước.
Trần Bình An hơi run cổ tay, ba tắm phù bị một luồng chân khí thuần túy đốt cháy, bất chợt bay ra khỏi tay áo, trong lòng mặc niệm nói: "Liệt trận ở trước mặt!"
Đại hán khôi ngô bật cười ha hả, bước chân không ngừng, nhún người một cái vọt đến, đánh giết về phía người thanh niên tay xách cành khô: "Võ phụ chơi phù, không sợ khiến đại gia ta cười đến rụng răng?"
Chỉ là rất nhanh thôi con thủy yêu Mai Hà này đã cười không nỗi.
Bản thể ba tắm phù lục ám vàng đã bị đốt cháy gần hết, tráng hán thân hình còn ở giữa không trung kinh ngạc phát hiện, từ xa xa ba phù hư vô mờ mịt bắt đầu xoay tròn vây quanh hắn, tráng hán dồn khí đan điền, sử chiêu Thiên Cân trụy, vội vàng hạ mình xuống đắt, từ trong ba tắm phù lục lần lượt đi ra ba ky tướng bạch mã ngân giáp hư ảo cầm mâu xông giết tới. Tráng hán giận dữ nói: "Đi chết đi!"
Thân hình khẽ vặn, xoay tròn một vòng, tung ra ba quyền tấn mãnh đánh nát ba vị ky tướng kia.
Chỉ là ky tướng cuồn cuộn không ngừng xông ra khỏi phù lục, không nhiều không ít, một lần ba ky tướng, vô thanh vô tức.
Tráng hán bị vây khốn ở chính giữa chiến trận, lại vẫn không sợ hãi chút nào, ra quyền như hồng thủy, liên tục đánh giết những ky tướng thúc ngựa xông ra khỏi phù lục.
Mỗi khi tráng hán chuyển dời chiến trường, ba tắm Tam Tài binh phù liền theo đó phiêu đãng, trước sau giữ cự ly như cũ.
Tráng hán khôi ngô giết rất hứng khởi, hung tướng tất lộ, chỉ cảm thấy sảng khoái đầm đìa, hô to thống khoái.
Ba tắm Thiết ky nhiễu thành binh phù vây khốn chặt trong thời gian ngắn, thậm chí tiêu hao một tên hà yêu sắp kết thành Kim Đan cũng không khó, thậm chí là bức bách nó hiện ra chân thân, cũng không phải không thể, nhưng muốn hao chết con đại yêu Mai Hà này thì tuyệt không khả năng.
Đối với điều này Trần Bình An tất nhiên biết rõ trong lòng, không xa vọng ba tắm phù lục vây khốn tráng hán được quá lâu.
Quân tử Vương Kỳ lưu lại trên đỉnh núi đang nhẫn nại chờ đợi Trần Bình An lộ ra sơ hở, Trần Bình An dĩ nhiên cũng đang tìm kiếm một cơ hội, lấy phù trấn giết hoặc một kiếm chém giết tráng hán trong trận.
Mưa to như cũ, tạm thời còn không có dấu hiệu hạ nhiệt.
Thủy yêu Mai Hà bị ba tắm phù lục cổ quái quấn lấy nên phiền lòng không thôi, sao ky tướng do linh khí cát chứa trong phù tạo ra giết mãi vẫn không dứt? Đây đã là tên thứ máy bi hắn đánh nát? Một trăm năm mươi, hai trăm?
Nó càng lúc càng cảm thấy tình thế không ổn, tên thanh niên tay càm cành khô đứng ở ngoài ba mươi bước kia chắc chắn không phải hảo tâm chờ đợi mình phá mở phù trận, sau đó sẽ đến một trận chiến giữa quân tử với nhau.
Đặc biệt là dư quang khóe mắt hắn chú ý tới đoạn cành khô, khiến hắn cứ cảm thấy tâm thần không yên, không thích hợp, tuyệt đối có điều cổ quái!
Không quan tâm nữa.
Vương Kỳ ngươi làm rùa rụt đầu, chết sống không ra tay, vậy lão tử cũng lười quan tâm ngươi giải thích thế nào với thư viện Đại Phục.
Trên thân thủy yêu Mai Hà đã xuất hiện nhiều không ít vết thương nhỏ, mắt thấy mưa to sắp giảm bớt thanh thế, lúc này còn không tận dụng thiên thời, đợi một lúc sau mới hiện ra chân thân thì uy thế sẽ giảm nhiều.
Hai mắt thủy yêu chợt trắng dã như tuyết, cơ thịt bắt đầu văn vẹo cực độ.
Vương Kỳ trên đỉnh núi hiển nhiên nhìn ra tính toán của thủy yêu Mai Hà, phẫn nộ quát: "Không được!" Thủy yêu sao quản được nhiều như vậy, mặt đất đột nhiên chắn rung, chân thân cực lớn hiện ra, đôi tròng mắt to như đèn lồng, thân thể dài đến trăm trượng, đầu lâu đặt ở nơi vừa nãy "tráng hán” đặt chân.
Thiết ky nhiễu thành phù còn chưa hết linh khí liền tránh xa ra một đoạn.
Vẫn có thiết ky xung phong về phía hà yêu.
Một ít biên quân Đại Tuyền đang tránh ở hai bên rình thời cơ ra tay đã bị đại yêu thân lươn trực tiếp đánh bay, thất khiếu chảy máu, mấy chục người không bị thương thì cũng chết. Mưa to xối xả trên thân hà yêu, trượt xuống dưới núi, chúng không ngắm vào đất bùn mà tức tốc hội tụ thành một khe nước.
Trần Bình An nhận ra thân phận con đại yêu này, chính là Hoàng thiện (1) đại yêu chém giết cùng Thủy thần nương nương dưới đáy Mai Hà.
(1) Hoàng thiện: con lươn
Xem ra cao nhân dấu đầu dấu đuôi trên đỉnh núi không nghi ngờ gì, chắc chắn là quân tử thư viện Vương Kỳ.
Hai ngón tay vân vê tắm Long Hỗ sơn Chính Pháp phù được Chung Khôi xưng là "Ngũ long hàm châu", rót vào chân khí, ném tới đỉnh đầu thủy yêu Mai Hà.
Quả nhiên có năm con giao lòong "mảnh khánh” dài hơn mười trượng xoáy vòng giữa không trung, miệng ngậm bạch châu, lôi điện quấn quanh.
Thủy yêu Mai Hà cho là đã đến lúc mình thi triển thần thông, lại không ngờ đỉnh đầu chợt xuất hiện năm con giao long ấn ân cát chứa thiên uy, tâm thần không khỏi có chút ngưng trệ, sau đó lập tức phát ra một tiếng gào thét vang trời, bắt đầu kịch liệt giãy giụa, muốn giãy thoát khỏi sự vây khốn của Thiết Ky Nhiễu Thành phù, hết khả năng tránh đi "hạt châu lôi điện".
Thiết ky cầm mâu liên tục đâm vào thân mình thủy yêu, mặc cho thủy yêu Mai Hà liên tục giãy giụa va quét, thân hình và thiết ky linh khí cùng nhau tiêu tán rồi tụ lại giữa thiên địa.
Một con giao long mở ra miệng rộng, búng ra một viên lôi châu trắng như tuyết, nện vào đầu thủy yêu Mai Hà.
Cả ngọn núi run lên.
Tiếp tục là hai viên, chia nhau nên ở vùng tim và đuôi hà yêu.
Không chỉ thân mình kịch đau mà rung động, hồn phách và Kim Đan hà yêu cũng theo run rẫy.
Chỗ tốt duy nhất là xung kình cự đại tóe phát ra cuối cùng đã đụng nát ba tắm binh phù đáng chết kia.
Một cầu vòng dài màu xanh từ đỉnh núi bên kia rơi trên thân cây đỉnh núi bên này, lấy tiếng lòng thỉnh cầu Trần Bình An: "Song phương ngươi ta thu tay ở đây, ta lập tức để Lưu Tông dẫn binh ròi đi, thế nào?"
Lúc nói ra lời này, Vương Kỳ không khỏi cắn răng nghiền lợi.
Con hà yêu kia đúng là thứ thành sự không đủ bại sự có thừal
Giao long hàm châu sau khi nôn ra lôi điện bảo châu thì tự động tan rã tiêu biến.
Trần Bình An không có ý niệm cứ thế dừng tay.
Hai con giao long còn lại tự nhiên không chút do dự nôn ra lô pháp bảo châu cất chứa thiên địa vạn pháp.
Năm con giao long đã không thấy đâu, nhưng năm hạt châu lại vẫn sít sao khảm nạm trên thân thủy yêu Mai Hà, chạy dọc từ đầu đến đuôi, nối liền thành một đường, phát ra ánh sáng rực rỡ, trên thân xác hà yêu, lôi điện uốn lượn tấn mãnh, cuối cùng hình thành một dải thiểm điện cực lớn to gần như ngang bằng thân xác hà vêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận