Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1524 - Sơn Thủy Như Trước (8)



Chương 1524 - Sơn Thủy Như Trước (8)




Từ Tiểu Kiều cúi đầu lấy tay xoa xoa khóe mắt, lại cười nói với Nguyễn Tú: "Đại sư tỷ, cảm ơn tỷ."
Nguyễn Tú dừng lại bước chân, gật đầu nói: "Cảm ơn ta? Vậy lần sau lên núi nhớ mang chút điểm tâm cho ta, cửa hàng phố Kỵ Long ngươi cũng đã biết rồi."
Từ Tiểu Kiều ngẩn người, bỗng nhiên nét mặt cười tươi như hoa, "Đại sư tỷ của ta ơi!"
Nguyễn Tú cũng cười theo.
Cô chỉ là đưa tiễn Từ Tiểu Kiều xuống chân núi, tại cổng chào “Long Tuyền kiếm tông” được hoàng đế Đại Ly, hoặc nói chuẩn xác là tiên đế ngự ban, Từ Tiểu Kiều nói lời từ biệt với Nguyễn Tú, vận chuyển khí cơ, chân đạp phi kiếm, cưỡi gió rời đi.
Ở Long Tuyền quận, đây là đãi ngộ mà đệ tử Long Tuyền kiếm tông mới có.
Đổi thành Địa tiên khác, dám can đảm bay lên không trung, Nguyễn Cung sẽ dạy lại bọn hắn cách làm người.
Từng có vài nhóm tu sĩ Đại Ly đến đây thử, về sau cả kiếm tu Tào Tuấn cũng đã lĩnh giáo quy củ của Nguyễn Cung, hoặc chết hoặc bị thương.
Nguyễn Tú đứng ở chân núi, ngẩng đầu nhìn khối bảng hiệu, cha không thích hai chữ Long Tuyền trong Long Tuyền kiếm tông, ba đệ tử khai sơn Từ Tiểu Kiều đều rõ, cha hy vọng trong ba người, có ai đó tương lai có thể bỏ đi hai chữ Long Tuyền, chỉ để lại "Kiếm tông" sừng sững trên đỉnh Bảo Bình châu, đến lúc đó người nào làm được sẽ là tông chủ đời tiếp theo.
Nguyễn Tú tự nhận có thể hiểu được khúc mắc của cha, nhưng mà mỗi lần cha nói cô bỏ công tu hành nhiều hơn, ngoài miệng dạ dạ, nhưng trong đầu cô chỉ có điểm tâm, bánh ngọt và thịt hầm.
Điều này làm cho Nguyễn Tú có chút áy náy.
Cô thu hồi suy nghĩ trong đầu, hay là nói với cha cải thiện bữa ăn cho các sư đệ sư muội, có thể cho thêm nhiều món mặn không?
Những sư đệ sư muội kia không có lộc ăn thật đáng thương!
Cô cũng phải thừa nhận mình làm đại sư tỷ không tròn trách nhiệm.
Khi Nguyễn Tú tràn ngập áy náy quay trở về trên núi.
Nguyễn Cung lặng yên không một tiếng động rời khỏi Thần Tú sơn, đi tới nha thự Thái Thú ở quận thành Long Tuyền.
Thái Thú Ngô Diên chờ đã lâu, không nói lời khách sáo hàn huyên gì cùng Thánh nhân Nguyễn Cung, mà trực tiếp nói rõ ràng một chuyện.
Hôm nay trong nội bộ Đại Ly, một ít thế lực trên núi vô cùng có khả năng do quốc gia khác bồi dưỡng đang rục rịch.
Nhất là từ đầu xuân năm nay tới giờ, đã có ba vụ xung đột lớn nổi lên, trong đó Niêm Can Lang bỏ mình bảy người, triều đình tức giận.
Nguyễn Cung nghe được quá trình xung đột này, cùng với mong muốn của triều đình Đại Ly, nghĩ một hồi rồi nói, "Ta sẽ để cho ba người Tú Tú và Đổng Cốc, còn có Từ Tiểu Kiều ra mặt, nghe lệnh người phụ trách việc này của triều đình Đại Ly."
Ngô Diên hiển nhiên có chút bất ngờ cùng khó xử, "Tú Tú cô nương cũng sẽ rời khỏi quận Long Tuyền?"
Thật ra Nguyễn Cung cùng gia tộc Tống thị Đại Ly từ lâu đã ký kết ước định bí mật, chức trách hai bên, thù lao, quy định, đều sớm đã viết rõ ràng giấy trắng mực đen.
Nhưng mà mấy năm nay đều là triều đình Đại Ly cho đi mà không nhận về, mặc dù lần này Long Tuyền kiếm tông dựa theo ước định, làm việc cho triều đình Đại Ly, lúc Lễ bộ Thị Lang đưa tin qua phi kiếm sớm đã có dặn dò, chỉ cần Nguyễn thánh nhân chịu phái một mình Đổng Cốc là Kim Đan Địa tiên ra trận đã là đầy đủ thành ý, tuyệt đối không thể yêu cầu quá đáng với Long Tuyền kiếm tông. Ngô Diên đương nhiên không dám tự chủ trương.
Cho nên biết được Nguyễn Tú cũng rời núi, Ngô Diên cảm thấy về tình về lý đều không ổn.
Chắc vì biết được tại sao Ngô Diên và triều đình Đại Ly cảm thấy khó xử, Nguyễn Cung cười nói: "Yên tâm, ta sẽ dặn dò Tú Tú, lần này rời núi làm việc nó sẽ cố hết sức để không ra tay. Hơn nữa cho dù xuất hiện bất ngờ gì, ta cũng sẽ không giận chó đánh mèo với Đại Ly các ngươi."
Ngô Diên vẫn không dám tự tiện đáp ứng, Nguyễn Cung nói thì nói như vậy, Ngô Diên hắn không dám tin là thật, thế sự phức tạp, chỉ cần hơi xảy ra vấn đề, kiểu gì mà tình cảm giữa triều đình Đại Ly và Long Tuyền kiếm tông chẳng bị tổn hại? Tống thị bỏ ra bao nhiêu tâm huyết, một khi đổ bể, toàn bộ Đại Ly, chỉ sợ chỉ có tiên sinh Thôi Sàm là có thể gánh vác được.
Cho nên Ngô Diên cũng không trả lời ngay, nói là mình phải báo với Lễ bộ.
Nguyễn Cung gật đầu nói: "Không sao, Thái Thú đại nhân nhanh chóng cho ta câu trả lời chắc chắn là được."
Sau đó Nguyễn Cung hỏi: "Ta muốn chọn ra mấy người làm đệ tử ký danh trong di dân gia tộc Lô thị, ngươi cũng tiện thể báo với triều đình đi, xem có thể đáp ứng không, lỡ như phát sinh xung đột với Niêm Can Lang, các ngươi cũng có chuẩn bị tâm lý."
Ngô Diên cười khổ đáp: "Được."
Nói xong chuyện chính sự, Nguyễn Cung đến đi như gió, không chút dài dòng.
Lưu lại một mình Thái Thú tâm trạng buồn bực, nội tâm suy nghĩ nên làm như thế nào để nói với triều đình hai chuyện này.
Triều đình Đại Ly trong tay Quốc sư Thôi Sàm đã xuất hiện một loại chức vụ cực kì bí mật, trong đó toàn bộ nhân viên tương ứng đều được xưng là Niêm Can Lang, mỗi lần nhận lệnh rời kinh, ba người một lượt, một người Khâm Thiên giám, một thầy tướng số, một thuật sĩ Âm Dương gia, phụ trách giúp Đại Ly vơ vét toàn bộ hạt giống thích hợp tu đạo.
Một khi bị Niêm Can Lang chọn trúng, cho dù l Luyện khí sĩ đã sớm chọn xong nhưng tạm thời chưa mang lên núi được thì vẫn phải vì nhường Niêm Can Lang.
Đại khái đây cũng là lý do cho cái tên Niêm Can Lang.
Thôi Sàm trở thành Quốc sư, sau khi thế lực Đại Ly quốc hưng thịnh, trong lịch sử đã từng xảy ra mấy trận chiến rất lớn vì việc cướp đoạt máu mới, chỉ là sau mấy lần, dòng họ tiên sư Đại Ly và dã tu trên núi liền yên tĩnh, bởi vì Tú Hổ cũng không có ngoại lệ, làm chỗ dựa đến cùng cho Niêm Can Lang.
Một vị Nguyên Anh tọa trấn phủ đệ tiên gia, một vị Kim Đan đã khảo nghiệm thiếu niên dưới núi hơn sáu năm, dốc lòng tạo hình thành ngọc quý, đang chuẩn bị thu làm đệ tử đích truyền, kết quả bị một Niêm Can Lang đi ngang qua phát hiện là hạt giống tốt, lão Kim Đan thấy Niêm Can Lang không thèm phân biệt phải trái, tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, lão Kim Đan thậm chí chịu chi trả một khoản tiền thần tiên kếch xù, thế nhưng Niêm Can Lang vẫn muốn dẫn thiếu niên kia đi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận