Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1192: Qua Cầu Lên Núi (3)

Chương 1192: Qua Cầu Lên Núi (3)Chương 1192: Qua Cầu Lên Núi (3)
Chương 1192: Qua Cầu Lên Núi (3)
Trần Bình An đưa tay ấn ngón tay Bùi Tiền xuống, nhẹ giọng nói: "Chuyện sơn thần đón dâu ngươi quên rồi à2?"
Bùi Tiền vội gật đầu, vỗ ngực bảo chứng nói: "Lần sau nhất định sẽ không!"
Trần Bình An cười nói: "Dù có lần sau cũng không sao, ngươi rết cuộc còn nhỏ, nhưng ta vẫn phải nói, ngươi cũng không thể vì thế mà lơi lỏng."
Bùi Tiền cười tươi nói: "Sang năm là mười một tuổi rồi, không nhỏ nữa." Trần Bình An cười hỏi: "Vậy ngươi giúp ta gùi rương trúc?”
Bùi Tiền vẻ mặt đau khổ nói: "Nhưng giờ ta mới mười tuổi a."
Trần Bình An gõ nhẹ lên ót nó.
Bùi Tiền láu táu tránh đi, chạy được vài bước, bật cười ha hả.
Chu Liễm mỉm cười nhìn hai người.
Thiên Khuyết phong, một một núi đơn độc cao chót vót, quần phong chung quanh như cúi đầu trước nó.
Cho nên rất bắt mắt, chỉ là tới gần đỉnh núi thì bắt đầu mây mù lượn lờ, không thấy rõ cảnh tương cu thê bên kia. Đại khái coi như là đã tiến vào địa giới Thiên Khuyết phong, đi qua một chiếc cầu đá vòm, dưới đáy là khe nước trong vắt chảy róc rách, cá lội thảnh thơi.
Trần Bình An mới bước lên cầu thì dừng bước, nhìn về hướng nam.
Leo lên núi rồi, không biết lần sau lúc nào mới có thể giẫm chân lên mặt đất Đồng Diệp châu.
Sau loạn đại yêu, Hàm Thiên Nhai ở Phù Kê tông có còn giữ được nữa không?
Thiếu niên tạp dịch ngoại môn phá hỏng âm mưu tày đình kia liệu cũng như mình, từ một tên chân đất biến thành người khác hoàn toàn?
Ở Phi Ưng bảo, Lục Đài liệu có thành công? Khi đó vì sao phải len lén thả hiệp đao Đình Tuyết giá trị tận hai mươi khối tiền Cốc Vũ vào hành lý hắn? Khi Trần Bình An thấy Lục Đài nhận ba người Đào Tà Dương làm đệ tử ký danh, hắn còn không hiểu câu nói "không gần ác không biết thiện" của Lục Đài, hiện nay mới có phần nào lý giải ý vị trong đó.
Sau này Chung Khôi có còn là quân tử thư viện Đại Phục nữa không?
Nữ quan Hoàng Đình đuổi giết vượn trắng đeo kiếm liệu có phải là một phen tạo hóa?
Xuân Triều cung Chu Phì ở Ngẫu Hoa phúc địa sau khi về lại Ngọc Khuê Tông, khẽ lắc người sẽ biến liền trở thành chủ nhân của trọn cả Vân Quật phúc địa, tên hình như là Khương Thượng Chân thì phải?
Hương hỏa Bích Du Phủ và miếu thủy thần Mai Hà liệu có càng thêm cường thịnh?
Thành Thận Cảnh Đại Tuyền có đang nghênh tới đợt đồng tuyết đầu tiên trong năm?
Đứa nhỏ Tào Tình Lãng ở một mình không biết có khỏe không? Học vấn tiên sinh trường tư không biết thế nào? Liệu có dạy hắn đạo lý ở ngoài sách?
Trên cầu, bốn người Lô Bạch Tượng thấy Trần Bình An dừng lại, cũng cùng theo đứng ở trên cầu.
Trần Bình An nhìn về phương xa, cô bé đen nhẻm ngắng đầu nhìn lên bộ dạng khác với ngày thường của Trần Bình An.
Chu Liễm liếc mắt nhìn một cái rồi lại bắt đầu lật sách đọc, Bùi Tiền nhìn Trần Bình An, sau đó kiễng gót chân, muốn nhìn rõ ràng lão điên này rốt cục suốt ngày nhìn cái gì đó, cứ lắm la lắm lét. nhân không ra người. Chu Liễm lại vươn tay một tát ngăn lại đầu Bùi Tiền, nhè nhẹ đầy ra.
Bùi Tiền hỏi: "Trên sách viết cái gì?"
Chu Liễm hỏi một đẳng trả lời một nẻo,"Không viết gì, là một ít chuyện xưa già cỗi thôi. "
Bùi Tiền hỏi cho ra nhẽ: "Sao gọi là chuyện xưa già cỗi?"
Chu Liễm ha ha cười nói: "Đối với đứa nhóc ở cái tuổi như ngươi mà nói, không già cỗi, thấy cái gì cũng đều mới mẻ. Chẳng qua chuyện xưa trên sách, những bi hoan ly hợp trên đó, đọc trên giấy rốt cục cảm xúc không sâu. Đọc giải trí mà thôi, rồi sẽ quên nhanh thôi. Chỉ có người sống trên đời, đói đến bụng kêu ọc ọc, bàn chân mài ra bọt nước, bị người đánh cho mặt bằm mũi dập, đấy mới là thực thực tại tại."
Bùi Tiền nhíu mày nói: "Đến cùng ngươi muốn nói gì? Nói chuyện dễ nghe chút, học theo lão Ngụy ấy, được không?"
Chu Liễm liếc mắt đánh giá tiều nha đầu tay càm Hành Sơn trượng, ha ha cười nói: "Gan cũng lớn nhỉ."
Bùi Tiền cười lui ra sau hai bước, khoát tay nói: "Không lớn không lớn, ta nhỏ nhắn thế này, gan cũng bé lắm." Chu Liễm khép sách lại, oán giận nói: "Bị ngươi quấy rối một hồi, cảm xúc cận thân chém giết một đi không về trên sách cũng buồn tẻ vô vị, không đọc không đọc nữa.”
Bùi Tiền ngơ ngác: "Người trong sách giết rất thống khoái? Có lợi hại như cha ta và thần tiên tỷ tỷ lúc ở miếu hoang không?”
Tùy Hữu Biên mặt đen lại, cố nén xung động một kiếm tước lấy đầu đại lão sắc quỷ kia, sau đó một tát vỗ chết tiêu nha đầu mồm mép oang oang này.
Chu Liễm thu lại quyển sách hương diễm dị thường kia, hai tav chắp sau lưng. lắc đầu cười nói: "Không so được không so được."
Bùi Tiền cảm thấy chiêu vỗ mông ngựa này của mình thập phần xuất thần nhập hóa, quay đầu cười tranh công với vị thần tiên tỷ tỷ Tùy Hữu Biên ở bên cạnh.
Tùy Hữu Biên quay người, trực tiếp đi xuống cầu đá vòm, mắt không thấy tâm không phiền.
Bùi Tiền không khỏi buồn bực, nghĩ thầm bà cô xấu xí này hôm nay uống lộn thuốc chắc?
Lô Bạch Tượng vẫn cứ vân đạm phong cười nhẹ, nơi này cảnh sắc tuyệt vời, ngày sau nếu chính mình có thể kết mao tu hành, cũng nên tìm một chỗ phong thủy bảo địa phong cảnh như vẽ giống nơi này.
Trần Bình An không để ý đến bên phía Bùi Tiền.
Đến Lão Long thành cực nam Bảo Bình châu sẽ có thể gặp lại Phạm Nhị, còn có Quế phu nhân tính tình dịu dàng, đương nhiên còn cả Trịnh Đại Phong ở tiệm thuốc bắc Khôi Trần.
Đi tiếp về hướng bắc, đi Đại Nhiêm hào hiệp, quê nhà Từ đại ca Từ Viễn hà, tìm hắn và Trương Sơn Phong, nói cho bọn họ sau lần chia tay mỗi người đã uống qua bao nhiêu fươu ngon. môt đôi tay có thể đếm hết Trần Bình An hắn sẽ thual
Còn phải đi Thư Giản hồ, xem xem con sên nhỏ Cố Xán sống thế nào, lúc gặp mặt không biết đã thành đệ tử tiên gia Cố Xán, hay vẫn là đứa nhóc lẽo đễo sau đít mình năm xưa?
Lại đi thư viện Sơn Nhai Đại Tùy, nơi đó có Lý Bảo Bình, Lý Hòe, Lâm Thủ Nhất, Vu Lộc, Tạ Tạ.
Đương nhiên còn cả đệ tử Thôi Đông Sơn.
Dự tính đi xong một chuyến này, kỳ hạn năm năm cũng hết, đến lúc đó sẽ có thể về lại quê hương, đi tới ngõ Nê Bình, đi lên Lạc Phách sơn.
Ö vàng ổ bạc không bằng ổ cỏ nhà mình, càng huống hồ hiện nay nhà mình cũng đâu phải ổ cỏ.
Chỉ có thực sự đi ra thế giới bên ngoài mới biết được hiện nay địa giới quận Long Tuyền là động thiên phúc địa thích hợp tu hành đến cỡ nào, số mệnh sơn thủy được vương triều Đại Ly mạnh mẽ giữ lại ở các tòa đại sơn, có thể nói mỗi một tòa đều là Bích Du Phủ.
Thiên Khuyết phong Thanh Dương cung có sáu tầng đại điện, chia nhau cung phụng tế tự các lộ thần tiên, câu đối trên cột trụ chủ điện được xưng nhất tuyệt, gần bốn trăm chữ, lại có được mỹ dự là “Tiên nhân triện thư bảng kim Môn", bên phải Thanh Dương cung có một bức thạch bích cực lớn, mây mù quanh quần, là một bức Giao Long Bố Vũ đồ tự nhiên mà thành, cánh trái kề cận vách dốc, chính là đài trang điểm tiên tử nổi danh, ở đó có một cây Thanh Đằng cổ xưa cắm rễ bờ sườn dốc, cành lá tươi tốt, lan tràn rủ xuống, dài đến trăm trượng, giống như một vị tiên tử trên trời, lấy biển mây làm suối mát, gội mái tóc xanh dài đến trăm trượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận