Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 10: Phường thị (2)

Bất quá, chuyện này không liên quan tới hắn.

"Hàn Băng phù và Hỏa Diễm phù của ta, cho dù là dùng để hộ đạo phòng thân, hay là đánh giết côn trùng có hại, đều là cực tốt..."

Tông phù sư đang hết lòng vì mấy tiểu thần thú nuốt linh thạch trong nhà mà lo lắng, bỗng nhiên chỉ nghe thấy Phương Tịch hỏi: "Không biết giá bán của Tiểu Lôi phù này thế nào?"

Nếu như nói nhất giai hạ phẩm phù lục, chỉ tương đương với pháp thuật công kích của tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ, vậy thì trung phẩm phù lục không hề nghi ngờ đã đến cấp độ Luyện Khí trung kỳ!

Tông phù sư khẽ giật mình, chợt hắn lộ ra vẻ mặt không đành lòng: "Trung phẩm phù lục này, là lão phu rất vất vả mới vẽ ra được, lãng phí không biết bao nhiêu phù chỉ, nếu ngươi muốn... nữa viên linh thạch cầm đi đi..."

"Nửa viên sao?"

Trên mặt Phương Tịch lộ ra vẻ quẫn bách: "Không biết ngươi có thể cho ta thêm chút tiện nghi hay không?"

"Ngươi còn muốn tiện nghi?" Tông phù sư trợn mắt, nhưng chợt giống như bị cuộc sống nặng nề ép cong, thần sắc của hắn trở nên nhu hòa: "Trừ phi ngươi lại mua thêm mấy tấm hạ phẩm phù lục."

"Đã như vậy, ta lại mua thêm một tấm hạ phẩm 'Kim Quang Tráo phù' là được rồi."

Phương Tịch cũng nhức nhối trả lời.

...

Cuối cùng, hắn thành công mua được Tiểu Lôi phù uy lực có thể so với một kích của cao thủ Luyện Khí trung kỳ, đồng thời còn có thêm vài tấm hạ phẩm phù lục.

Vì thế, không chỉ tiêu hết số tiền mà lần này hắn tới phường thị bán tài liệu, mà còn thâm vào không ít tiền để dành của hắn.

Cũng may, Phương Tịch sờ lấy Kim Quang Tráo phù trong ngực, hắn lại có cảm giác rất an toàn.

Mặc dù phù này ở Nam Hoang tu tiên giới nhiều nhất cũng chỉ ngăn được một hai lần công kích của tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ, nhưng ở Đại Lương thế giới, cũng không phải là chỉ đơn giản như vậy.

"Đi thôi đi thôi, lại nhìn tiếp, cũng chỉ thêm đau xót mà thôi..."

Đứng trước một gian hàng bán đan dược, bước chân của Phương Tịch như là mọc rễ.

Bây giờ hắn đang ở giai đoạn tiến bộ dũng mãnh, nếu lại có đan dược tương trợ, không chừng hắn lại có thể đột phá Luyện Khí tầng bốn, tiến vào Luyện Khí trung kỳ!"

"Nhưng mà, giá cả của đan dược cao hơn so với phù lục!

'Đáng tiếc... Những người xuyên không khác, đều là nhà kinh doanh hai giới, cuộc sống thoải mái không biết bao nhiêu, ta làm sao lại lăn lộn đến nước này ?'.

Phương Tịch đối với chuyện buôn bán hai giới, hắn vẫn rất cẩn thận.

Chỉ khi nào hắn có thể xác định bản thân hắn có đủ sức tự vệ ở Đại Lương, lúc đó hắn mới có thể yên tâm lộ ra vài món đồ của tu tiên giới.

Nhưng ở tu tiên giới, hắn cũng không dám lộ ra bất luận cái gì bất phàm.

Dù sao, tu vi của hắn vẫn quá yếu, mà tu tiên giả lại quá đa tài đa nghệ, nói không chừng lại có phương pháp dò xét đặt biệt!

'Ít nhất... Cũng phải chờ tu vi của ta đến Luyện Khí hậu kỳ, không, ít nhất cũng phải Luyện Khí trung kỳ...'.

Phương Tịch xử sự, luôn luôn cẩn thận chặt chẽ cẩn thận chặt chẽ, dù là hắn có được cơ duyên nghịch thiên cũng vẫn như vậy.

Có thể ít tranh đấu, thái thái bình bình, thuận buồm xuôi gió tu luyện đến Trúc Cơ, Kết Đan... Mẹ nó, có ai lại muốn tranh đấu sinh tử đây?

Đang lúc hắn chuẩn bị rời khỏi Thanh Trúc Sơn phường thị, trên đường phố chợt truyền đến một trận bạo động.

Chợt, dường như bạo động sẽ truyền nhiễm, hướng bốn phía không ngừng khuếch tán.

Trong mơ hồ, có 'Di tích', 'Bảo vật', 'Công pháp' các loại âm thanh truyền đến.

Bước chân Phương Tịch hơi dừng lại, lập tức hắn nghe được một tin tức từ trong miệng của tu tiên giả bên cạnh.

"Cái gì? Ở Tử U sơn, phát hiện ra một cái tiểu bí cảnh, nghi ngờ là di tích của tu tiên giả sao? Đã có tu sĩ từ trong đó mang ra thượng cổ công pháp cùng Trúc Cơ linh vật sao?"

Tin tức này giống như thuốc nổ, đốt lên khát vọng trong lòng của tất cả tu sĩ!

Thượng cổ công pháp!

Trúc Cơ linh vật!

Đây là thứ mà bọn họ truy cầu cả đời cũng chưa chắc có được.

Tu tiên giới chính là như thế, tán tu ở tầng dưới chót cả đời chỉ có thể tầm thường vô vi, cũng chưa chắc có thể tìm thấy biên giới của Trúc Cơ.

Nhưng nếu là đạt được tiên duyên, đạt được thượng cổ di tàng cùng đan dược thần diệu, có thể như chim Đại Bàng một ngày cưỡi gió đi chín vạn dặm, thuận lợi một bước lên trời!

Tựa như Phương Tịch!

Linh căn của hắn cũng không nổi bật, chỉ là thuộc tính hạ phẩm lệch Mộc, công pháp Trường Xuân Quyết mà hắn đang tu luyện cũng chỉ là bình thường, sau sáu mươi năm chưa chắc hắn có thể tu luyện tới cảnh giới Luyện Khí viên mãn, không còn cách nào xung kích rãnh trời Trúc Cơ kỳ!

Mà trong tu tiên giới từ lâu đã có lưu truyền, sau sáu mươi tuổi, tỷ lệ Trúc Cơ thành công của tu sĩ sẽ giảm xuống rất nhiều!

Nhưng chỉ cần có công pháp đỉnh giai, phối hợp lực lượng đan dược, năm năm, mười năm đều có thể xung kích Trúc Cơ!

Đây chính là cơ duyên mà vô số tu sĩ đều đau khổ muốn có.

"Là linh vật Trúc Cơ gì?"

Một nữ tu đã đỏ mắt, kéo lấy nam tu biết tin tức ở bên cạnh, lớn tiếng hỏi thăm.

"Là một bình 'Địa Hỏa sát khí'! Có tác dụng lớn với phá tan cửa ải khí huyết." Vẻ mặt nam tu tràn đầy ước mơ cùng khao khát mà lầm bầm.

"Đáng tiếc lại không phải là Trúc Cơ Đan." Một lão tu bên cạnh nắm cổ tay thở dài.

"Thời thượng cổ làm sao có Trúc Cơ Đan?" Một thư sinh bên cạnh khẽ cười một tiếng: "Người thời nay chưa chắc không bằng cổ nhân, Trúc Cơ Đan thế nhưng là trong vòng ngàn năm trở lại đây, Thúc Thông đại sư đệ nhất luyện đan sư, đích thân nghiên cứu luyện chế linh đan Trúc Cơ đầu tiên, ba cửa ải Trúc Cơ gộp lại thành một, trong vòng một ngày một đêm là có thể phá... Có thể gia tăng ước chừng ba thành nắm chắc Trúc Cơ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận