Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1332: Trận chém Độc Cô (2)

Không!
Không phải ánh kiếm xung quanh trở nên nhanh hơn mà hắn trở nên chậm hơn.
Lực lượng của Tư Thần Kiếm ảnh hưởng tới trật tự thời gian đang lan tràn ở trong Bát Môn Kiếm Trận!
Tiếp theo, rất nhiều kiếm khí vô hình nhanh chóng đâm tới, lại xuyên thủng phòng ngự Thiên Tiên của Độc Cô Phương.
Thân thể hắn hóa thành một luồng khí, ở giữa có một nguyên thần như ngọc, trên đó lại mới tăng thêm mấy vết thương.
Nguyên thần Thiên Tiên vượt xa Địa Tiên, Nhân Tiên bình thường... vô cùng cứng cỏi, rất khó tiêu diệt.
Hết lần này tới lần khác, Thái Ất Vô Hình Kiếm của Thục Sơn chuyên khắc nguyên thần như thế, vô hình kiếm hóa thành vô số phi châm xuyên qua trên nguyên thần, trong nháy mắt lại khiến nguyên thần này biến thành nghìn lở trăm lỗ.
- Bát Kiếm Tề Phi, Sinh Tử Nãi Xuất!
Cuối cùng, vô số ánh kiếm xông lên trời cao, thanh Sinh Tử Phi Kiếm ở giữa bỗng nhiên phát ra một tiếng kiếm ngân!
Nguyên thần của Độc Cô Phương không chịu nổi, bị đảo ngược sinh tử, từ sinh đi về phía tử, trong giây lát sụp đổ.
“Cho dù là nguyên thần của Thiên Tiên có thể chống đỡ rất nhiều tai kiếp, một mạch hoá sinh, chung quy lại khó có thể chống lại Bát Môn Kiếm Trận tiêu hao à?”
Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt lại sáng ngời.
“Chỉ tiếc nguyên thần của Thiên Tiên huyền diệu, khó có thể bắt, chỉ có thể giết...”
“Cho dù là vậy, quá trình quan sát Nguyên thần của Thiên Tiên giới này tiêu tan cũng giúp ích rất lớn cho ta nghiên cứu đạo của Thục Sơn Kim Tiên.”
Hắn vừa dẫn kiếm quyết, tám thanh phi kiếm đồng thời bay ra, xuyên qua nguyên thần Thiên Tiên của Độc Cô Phương!
- Không... Ta còn muốn thành Đạo Quân, làm sao có thể chết ở chỗ này được?
Nguyên thần của Độc Cô Phương giãy giụa kịch liệt, lại bị Bát Môn Kiếm Trận không ngừng xóa mờ, cuối cùng lặng lẽ...
Thiên Tiên đời thứ nhất ngã xuống vào lúc đó.
Phương Tịch vẫn chưa rút khỏi Bát Môn Kiếm Trận mà đứng trên Ngũ Hành Kiếm Liên, ba thanh phi kiếm quay quanh thân, chăm chú nhìn bầu trời dâng lăn tăn gợn sóng giống như mặt hồ kia.
Trên bầu trời, trận linh Độc Cô Phương chợt mơ hồ rồi hóa thành gương mặt của Phương Tịch.
Mặt nạ dây leo của nó tất nhiên không có cách nào che giấu!
“Quả nhiên là bí cảnh Thiên Tiên, có ít bản lĩnh...”
“Không đúng... chỉ sợ Thiên Tiên bình thường khó có thể bố trí ra bí cảnh như thế, càng khó để lại truyền thừa Bát Môn Kiếm Trận!”
Phương Tịch khoanh tay trước ngực, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
- Không tệ, không tệ...
Trên ảnh ngược trong bầu trời, gương mặt Phương Tịch càng thêm rõ ràng, tiếp theo thoáng cười ngả ngớn:
- Có thể giết chết hạt giống do lão chủ nhân lựa chọn, ngươi có tư cách hơn đảm nhiệm người thừa kế của lão chủ nhân...
- Thật không? Vậy ta có lợi ích gì? Công pháp? Pháp bảo? Thần thông? Đan dược?
Tuy Phương Tịch không mấy hứng thú trở thành truyền nhân của Uyên Ly Thiên Tiên, nhưng vừa mở miệng đã đòi lợi ích.
- Không có lợi ích... Độc Cô Phương chính là người thừa kế trước ngươi. Vì công pháp sau Thiên Tiên cần phải trải qua từng thử thách, lại dâng lên ba Tiên Nhân để huyết tế.
“Phương Tịch” khẽ cong môi:
- Bây giờ hắn đã chết, ngươi muốn trở thành người thừa kế cũng cần phải trải qua thử thách... Đầu tiên chính là chuyển sang tu luyện đạo vô tình, cần thật sự chặt đứt thất tình lục dục... Ngươi giết sạch người thân trước, ta lại ban tặng Thiên Tiên Pháp cho ngươi, vẫn có bí thuật và bảo vật sửa lại căn cơ... Chờ đến khi ngươi thành tựu Thiên Tiên, lại dâng lên ba gã Tiên Nhân để huyết tế...
- Sau khi thành tiên, không ngờ còn có thể sửa lại tiên phẩm? Ta hình như chưa từng nghe qua nói về loại chuyện này.
Phương Tịch vô cùng kinh ngạc.
- Đối với Tiên Nhân bình thường, thậm chí là Địa Tiên tất nhiên rất khó... Nhưng đối với Đạo Quân hoặc trên Đạo Quân, chỉ cần chấp nhận trả giá lớn, cũng không phải không thể làm được... Tuy lão chủ nhân đến chết chỉ là Thiên Tiên, nhưng đã từng may mắn thu được truyền thừa của một vị Đạo Quân.
Trong giọng nói của trận linh “Phương Tịch” dường như kèm theo sự mê hoặc:
- Bằng không, ngươi cho rằng Bát Môn Kiếm Trận và Thiên Tiên Pháp kia từ đâu đến?
- Ngươi đi là Địa Tiên Chi Đạo, khả năng thành Đạo Quân chỉ cao hơn Nhân Tiên bình thường mà thôi... Nếu ngươi đi đạo vô tình, phối hợp với một món kỳ trân do lão chủ nhân để lại, có thể sửa đổi căn cơ thành Thiên Tiên, lại thêm các truyền thừa, tương lai sẽ có ít nhất ba bốn phần hy vọng trở thành Đạo Quân,!
Trong giọng nói của hắn đầy sự mê hoặc.
Mà đối với rất nhiều Tiên Nhân, ba bốn phần hy vọng trở thành Đạo Quân đã đủ để bọn họ đánh cược tất cả!
- Ngươi không cần lựa ta. Ta có thể cảm ứng được thân duyên của ngươi, ngươi không giết sạch người thân, thân duyên không đứt, tuyệt đối không có khả năng thu được truyền thừa!
Trận linh nói như chém đinh chặt sắt.
Phương Tịch nghe xong lại im lặng không nói.
Hắn không ngờ được trận linh này không tầm thường, không chỉ có thể nhìn thấu sự ngụy trang của hắn, thậm chí còn có thể nhìn ra được hắn đi theo Địa Tiên Chi Đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận