Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 723: Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm (2)

Nhưng Phương Tịch lại không phiền phức mà trực tiếp để Thái Nhất chiếu ra một màn hình.
"Ta đã thống kê lại cống hiến của chư vị ở bí cảnh, bảng đổi ở dưới, Đồ Ma, ngươi lên trước đi."
Đồ Ma Tôn Giả nhìn điểm cống hiến của mình một chút rồi lại nhìn danh sách trao đổi một chút, phát hiện Chân Huyết Đan lại ở vị trí đầu tiên.
Loại linh đan có thể giúp tu sĩ Hóa Thần tăng tiến tu vi này ở đâu cũng có thị trường.
Hơn nữa, xem ra Đạo Chủ thật sự hi vọng tu sĩ bên dưới chọn loại đan dược này nhiều hơn...
Mặt y không đổi sắc mà tìm kiếm trên màn hình mấy lần, chăm chú tìm kiếm vật mình cần.
Dù là Phương Tiên Đạo Chủ thì trên chuyện này cũng không thể khiến y đổi ý.
Cũng may hai Hóa Thần Tôn Giả Cửu Châu giới không quá quan tâm đến Chân Huyết Đan, còn lão tổ Bạch gia và Vân Hi Tiên Tử nhìn mà thèm thuồng nên đã đổi không ít.
Sau khi phân phối cho rất nhiều tu sĩ hoàn tất thì Phương Tịch lại nhìn về Quỷ Phủ và Đồ Ma: "Giới này có Phi Thăng Đài, hai vị có muốn mượn nó phi thăng không?"
Tu sĩ Hóa Thần viên mãn có thể mượn lực bài xích của một giới mà chủ động mở thông đạo phi thăng.
Nhưng tu sĩ dưới đó sẽ không làm được chuyện này, phải cần Phi Thăng Đài phụ trợ.
Là thế giới nhân tộc cực kỳ cường đại một phương ở thượng cổ nên đương nhiên Nhân Gian giới có Phi Thăng Đài, bây giờ còn ở Tu Tiên Giới Bắc Nguyên, bị Băng Thần Cung trông coi chưởng khống.
Mà ở Cửu Châu giới cũng không có vật này, bởi vậy muốn phi thăng thì nhất định phải tu luyện đến Hóa Thần viên mãn hoặc ké thông đạo phi thăng của người khác, cùng nhau vào khe hở hư không đánh cược một phen.
Nếu hai Hóa Thần này muốn dùng Phi Thăng Đài để phi thăng thì Phương Tịch cũng sẽ không cản.
Đồ Ma Tôn Giả và Quỷ Phủ Tôn Giả nhìn nhau, đều lắc đầu: "Ở hạ giới chúng ta vẫn còn rất nhiều chuyện chưa nghiên cứu rõ ràng, vẫn nên chờ sau này đến Hóa Thần viên mãn rồi tính vậy..."
Phương Tịch nghe vậy thì cũng không miễn cưỡng: "Bản tọa cũng định tu luyện một thời gian rồi sau đó sẽ phi thăng..."
Không sai, Phương Tịch cũng định phi thăng.
Hơn nữa còn là đi thông đạo chính thức của Phi Thăng Đài.
Như vậy, vừa phi thăng đến thượng giới thì chắc chắn sẽ được Nghênh Tiên Đài tương ứng cảm nhận được mà rơi vào phụ cận Tam Giới Sơn.
Thậm chí hắn còn có thể che chở cho bản mạng linh thú khế ước của mình, thậm chí là phi thăng cùng với bằng hữu!
Mặc dù không tu luyện đến cảnh giới Hóa Thần thì sẽ không thể nào phi thăng theo nhưng đến lúc đó nói không chừng có người sẽ đột phá.
Mà có Phương Tịch bảo vệ nên vào thông đạo phi thăng cũng không gặp phải bao nhiêu nguy hiểm.
Chuyện này cũng có thể mang thân phận của hắn ra ngoài sáng.
Đương nhiên... Chỉ là Ngoại Đạo Hóa Thân mà thôi.
Về phần bản tôn, có lẽ nên ở Nhân Gian giới tu hành Địa Tiên chi đạo, cũng có thể đến Huyền Minh Uyên, tiếp tục làm dế nhủi...
Trong mật thất.
Phương Tịch ngồi khoanh chân, hai tay kháp quyết, đỉnh đầu chợt lóe quang mang.
Chủ Nguyên Anh hiện lên, phun ra một ngụm Anh Hỏa xanh biếc, không ngừng tế luyện Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm!
Món tiên phủ kỳ trân tàn khuyết này vẫn không đáp lại, bất kể thần thức hai là pháp lực tiến vào bên trong đều chẳng khác gì trâu đất xuống biển.
Một hồi lâu sau, Phương Tịch thở dài, thu Thanh Hòa Kiếm lại rồi cất kỹ.
Uy lực của thanh phi kiếm này hắn đã được chứng kiến tận mắt nên đương nhiên hắn sẽ không thể nào vứt bỏ.
"Có lẽ pháp lực của ta chưa đủ nên không thể tế luyện thanh kiếm này, chờ sau khi tấn thăng đến Phản Hư thậm chí Hợp Thể thì chắc là sẽ có thể miễn cưỡng vận dụng..."
Nhớ lại khi thiếu niên Địa Tiên kia thôi động thanh kiếm này, sau đó đã già đi rất nhiều thì Phương Tịch cũng hoảng sợ.
Có lẽ muốn thôi động thanh kiếm này còn phải tiêu hao rất nhiều tinh huyết.
Nhưng uy lực của nó cũng hoàn toàn đáng để mong chờ.
"Dựa theo kiến thức của Trường Thanh Tử thì dù là mảnh vỡ của tiên phủ kỳ trân thì giá trị cũng không thể khinh thường, nó không dưới Hợp Thể chi bảo, một số có công hiệu đặc thù thì dù Đại Thừa Tán Tiên cũng phải thèm..."
"Mà tiên phủ kỳ trân tàn khuyết, bình thường đều xem mức độ tàn phá khác nhau mà uy lực hao tổn thế nào nhưng cũng nằm trên Bán Tiên khí bình thường."
"Nếu tu sĩ Hợp Thể chấp chưởng tiên phủ kỳ trân hoàn chỉnh trong tay thì e là sẽ có thể uy hiếp được Đại Thừa..."
"Thanh Hòa Kiếm này là tiên phủ kỳ trân tàn khuyết, giá trị của nó không có gì sánh kịp..."
Phương Tịch thì thào rồi lại lâm vào tu luyện.
Xuân đi thu đến.
Trong nháy mắt đã qua mấy chục mùa nóng lạnh.
Ngày hôm nay.
Hai tay Phương Tịch liên tục kháp quyết, thần sắc vô cùng ngưng trọng.
Từng vầng sáng xanh tràn lan trong mật thất.
Vô số phù văn du tầu như nòng nọc, không ngừng chui vào trong một quang đoàn xanh biếc.
Ở trong quang đoàn chính là Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm.
Lúc này trên Thanh Hòa Kiếm đang có một tầng huyết quang không ngừng lan tràn.
Sưu!
Vô số huyết quang chợt động, vậy mà lại tranh nhau chen lấn chui vào thân kiếm.
Nhìn thấy cảnh này thì ánh mắt của Phương Tịch chợt sáng lên rồi đổi thủ quyết.
Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm không gió tự minh, trên đó chợt lóe lên vầng sáng rực rỡ rồi chợt hóa thành một quang điểm xanh, bị hắn nuốt vào trong bụng.
Trong đan điền khí hải.
Chủ Nguyên Anh ngồi khoanh chân, chợt vươn tay.
Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm đã thu nhỏ lại mấy chục lần rơi vào trong tay nó.
Nó cười hì hì, bắt đầu vui đùa...
Một hồi lâu sau, Phương Tịch mở mắt ra: "Mấy chục năm khổ công... Cuối cùng đã có thể luyện hóa thanh kiếm này một chút, miễn cưỡng thu vào trong đan điền."
Về phần vận dụng uy năng của tiên phủ kỳ trân thì nghĩ hắn cũng không dám nghĩ.
Chỉ mỗi chuyện luyện hóa một chút này vẫn là hiệu quả của một bí thuật mà sau khi Phương Tịch hoàn toàn chuyển đổi công pháp Khô Vinh Quyết mới học được từ Trường Thanh Tử.
Nếu không, hắn muốn món tiên phủ kỳ trân tàn khuyết này nhận chủ thì thật sự rất khó khăn.
"Những năm gần đây... Trải qua không ngừng tham ngộ, cũng đã tham ngộ hoàn toàn thiên Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang dùng Long Chương Văn viết, đã có thể bắt đầu tu luyện..."
"Hay là đến Minh Hoàn giới đi?"
Phương Tịch lẩm bẩm một mình rồi đứng dậy rời khỏi động phủ.
Trong đám sương trắng bên ngoài động phủ lại có không ít Truyền Âm Phù.
Phương Tịch tùy ý chụp lấy một tấm, thần thức đảo qua thì lại ngẩn ra: "Sao nàng này cũng đến? Thọ yến chúc mừng ta ngàn tuổi... Hóa ra bấm tay tính lại thì thân thể này cũng đã ngàn tuổi rồi sao?"
Một ngàn năm!
Đây là thời gian đủ cho phàm nhân sinh tử mấy chục đời, dù đối với tu tiên giả cũng không phải thời gian ngắn ngủi.
Thậm chí có thể là cả đời của một vị lão tổ Nguyên Anh.
Nhưng đối với Phương Tịch thì đây chỉ là mới bắt đầu, không đáng kể chút nào.
"Một ngàn tuổi tu luyện đến Hóa Thần hậu kỳ... Tốc độ này ở Địa Tiên giới cũng khá tốt rồi."
Hắn mỉm cười rồi hóa thành một đạo thanh quang bay đến Trường Thanh Điện.
Trong Trường Thanh Điện đã có mấy nữ tử chờ sẵn.
Chung Hồng Ngọc, Liễu Nhứ, Linh Thù... Thậm chí Thủy Linh Tâm cũng ở đây!
Bốn người thật sự là xuân lan thu cúc, mỗi người một vẻ.
Các nàng thấy Phương Tịch đã đến thì lập tức vén áo thi lễ.
Chung Hồng Ngọc vui vẻ nói: "Thọ yến ngàn tuổi của công tử đã đến rồi, không biết có nên ăn mừng một phen không?"
Phương Tịch nhìn nàng chăm chú, bây giờ tu vi của hắn cao thâm hơn, còn là Khô Vinh Quyết Hóa Thần hậu kỳ nên cảm ứng thọ nguyên càng nhạy hơn nữa, hắn biết thọ nguyên của nàng chỉ còn lại khoảng hai trăm năm.
Miễn cưỡng xem như bốn đời phàm nhân!
Dù sao Nhân Gian giới cũng không phải Cửu Châu giới nên phàm nhân có thế sống hơn năm mươi tuổi đã xem như thọ rồi.
'Đây là nàng đã từng dùng Quy Tuy Thọ Đan để bổ sung tuổi thọ... Nhưng tu vi không tiến bộ nhiều, tiền đồ mù mịt.'.
Hắn ung dung ngồi xuống, nhìn bốn người rồi mỉm cười: "Ta cũng không cần mở yến hội chúc mừng gì cả, chỉ cần mời năm, ba hảo hữu đến uống một chén rượu là được rồi..."
Thật ra Phương Tịch luôn thích thanh tĩnh, không thích náo nhiệt.
Mà đã phần tu sĩ tổ chức các loại đại yến thường thường vẫn là để kéo quan hệ, kiêm thu lễ.
Bây giờ ở hạ giới, hắn đã không cần xây dựng quan hệ với người khác, về phần thu lễ vật?
Từ sau khi tiêu diệt Địa Tiên Linh Cảnh thì phàm tục đã không còn thứ gì có thể lọt vào mắt của hắn.
Trừ phi loại bảo vật như Thái Âm Ngọc Tinh mới có thể khiến Phương Tịch nhìn thêm mấy lần.
Bởi vậy dù rất nhiều tu sĩ đều tổ chức thọ yến ngàn tuổi long trọng nhưng đối với Phương Tịch cũng chỉ vậy mà thôi...
'Đa phần tổ chức thọ yến ngàn tuổi đều là lão quái Nguyên Anh, không còn sống được mấy năm nữa, bởi vậy mới cố gắng hưởng lạc thú trước mắt...'.
'Còn thọ nguyên của ta rất dài, bây giờ chỉ xem như trẻ nhỏ nên không cần sốt ruột... Vẫn có thể hưởng thụ cuộc sống tươi đẹp rất dài!'.
Phương Tịch nhìn lướt qua, thấy Thủy Linh Tâm thì trong lòng không khỏi khẽ động: "Chỉ là thọ yến ngàn tuổi mà đã phiền Thủy tiên tử đến đây... Ta thấy tu vi của Thủy tiên tử chắc là đã bắt đầu rèn luyện pháp lực, chuẩn bị trùng kích bình cảnh Hóa Thần rồi phải không?"
Nghĩ đến đây, hắn cũng khó tránh khỏi hơi thổn thức.
Mặc dù hắn cũng không tin thế gian có tồn tại luân hồi nhưng hai chiếc lá tương tự nhau như vậy vẫn khiến hắn mềm lòng.
Trong lúc ngẩn ngơ, hình như hắn lại nhớ đến thiếu nữ gọi mình là đại thúc.
Bây giờ Thủy Linh Tâm đã sắp xung kích Hóa Thần rồi nên hắn cũng có chút vui mừng.
"Chúc mừng tiền bối ngàn tuổi, Thủy Linh Tâm thay mặt gia sư đến tặng quà mừng."
Thủy Linh Tâm bước khỏi hàng, cung cung kính kính hành lễ trước rồi nói: "Ngoài ra... Còn có một chuyện muốn thỉnh giáo tiền bối, không biết tiền bối định khi nào phi thăng?"
Phương Tịch nghe vậy thì lại suy tư: "Đây là ngươi hỏi hay là hỏi thay sư phụ của ngươi?"
Hắn chuẩn bị thông qua Phi Thăng Đài phi thăng, với thần thông pháp lực của hắn thì có thể che chở mấy vị đồng đạo Hóa Thần thuận lợi đến Địa Tiên giới.
Có thể nói phong hiểm thoáng cái đã giảm đi rất nhiều.
Mặt hàng như lão tổ Bạch gia thì hắn cũng khinh thường dắt theo.
Nhưng Thủy Linh Tâm và Vân Hi Tiên Tử thì có thể chiếm được một, hai danh ngạch.
Nhưng trong này có một vấn đề, Thủy Linh Tâm là do Vân Hi Tiên Tử cố ý bồi dưỡng để chuẩn bị kế thừa cơ nghiệp Bồng Lai Tiên Đảo.
Nếu hai Hóa Thần đều phi thăng, vậy thì Bồng Lai Tiên Đảo phải làm sao đây?
Tuy nói tiên đạo quý tư nhưng cũng có một số tu sĩ xem đạo thống và truyền thừa của tông môn còn nặng hơn cả mạng của mình.
Bởi vậy muốn phi thăng vẫn là Vân Hi Tiên Tử phi thăng, ít nhất Thủy Linh Tâm phải ở Nhân Gian chịu khổ mấy trăm năm, bồi dưỡng ra được hạt giống Hóa Thần đời sau mới có thể phi thăng.
"Trong vòng một, hai trăm năm nữa."
Phương Tịch nhìn lướt qua Chung Hồng Ngọc rồi lại nhìn Linh Thù và Liễu Nhứ một chút, cuối cùng mở miệng nói: "Đến lúc đó nếu các người thành đạo Hóa Thần, cũng muốn phi thăng Địa Tiên giới thì có thể đi cùng với ta..."
Dù phá Địa Tiên Linh Cảnh nên linh khí của Nhân Gian giới cũng thăng cấp, Trung Vực khôi phục nhưng đột phá bình cảnh Hóa Thần vẫn là chuyện rất gian nan.
Mà sau khi đột phá Hóa Thần, tu luyện đến Hóa Thần viên mãn thì càng không biết phải cần bao lâu.
Dù muốn đi Phi Thăng Đài thì cũng đầy nguy hiểm.
So sánh lại thì chỉ mới đột phá đến Hóa Thần sơ kỳ đã có người dìu dắt, phi thăng Địa Tiên giới, với tài nguyên của Địa Tiên giới thì tu vi chắc chắn có thể tăng nhanh như gió, mới thật sự có hi vọng trường sinh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận