Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 694: Cửu Long

Mây tan mưa tạnh.

Phương Tịch nhìn Tả Tiểu Huyên đã gỡ mặt nạ xuống, da thịt óng ánh, không khỏi hài lòng cười một tiếng: "Không tệ... Cuối cùng đã Nguyên Anh rồi."

"Còn phải đa tạ Phong Chủ đã dìu dắt!"

Tả Tiểu Huyên uyển chuyển cúi đầu, gương mặt đầy sự vui vẻ.

Phương Tịch lại nhìn thấy sự thù hận trong mắt của nàng.

Đương nhiên không phải nàng hận hắn mà là hận Mạnh Chu Tử!

Đây cũng là chuyện khiến hắn hơi đau đầu, Mạnh Chu Tử ở Vương gia làm khách khanh chịu nhục chịu khó, cũng xem như một con chó ngoan.

Nếu cứ giết chết như vậy thì thật sự hơi đáng tiếc, dù sao cũng là nội đấu mà!

Về phần Ngự Long Tông thì hắn thật sự không cảm ứng được chút gì.

Dù sao Huyền Minh Uyên cách Vạn Long Sơn ít nhất cũng mấy ngàn vạn dặm, dù bên đó có độ kiếp hay đại chiến thế nào... Cũng không có ảnh hưởng gì với bên này.

Đúng lúc này, túi trữ vật trên người của Phương Tịch chợt có âm thanh vang lên.

Thần sắc của hắn thay đổi, lấy từ trong đó ra một tờ giấy màu xanh ngọc.

Đây là một món pháp bảo do Cầm Long Tử đưa cho hắn, nó tên là Vô Cực Ngọc Thư, nghe nói mỗi thế lực Hóa Thần dưới trướng Ngự Long Tông đều sẽ có một món bảo vật như vậy.

Vô Cực Ngọc Thư này rất khó luyện chế, hơn nữa còn chỉ có thể tiếp nhận tin tức từ một phía, sau khi dùng một lần xong sẽ hỏng, chính là thứ Ngự Long Tông liên hệ khẩn cấp cho bộ hạ.

Lúc này nó vang lên, hiển nhiên đã xảy ra chuyện lớn!

Hắc mang chợt lóe lên trong mắt của hắn, hắn há miệng ra, phun một cỗ ma khí đen nhánh lên ngọc thư.

Quang mang chợt lóe!

Tờ giấy màu xanh ngọc lập tức lăng không bay lên, phát ra tiếng ong ong, vậy mà nó thu nạp hết ma khí.

Sau đó từng vết tích huyết sắc xuất hiện trên ngọc thư rồi liên tục hóa thành chữ ở Địa Tiên giới.

"Truy nã... Tất cả tu sĩ Mặc Môn và Hắc Thủy Tông Hắc Miểu Tôn Giả? Bất kể bắt sống hay diệt sát đều có trọng thưởng?"

"Sao lại vội như vậy, có mùi như chó cùng rứt giậu?"

Phương Tịch sờ sờ cầm, lâm vào trong trầm ngâm.

...

Thời gian lùi lại trước đó.

Long Thủ Sơn, Vạn Long Lĩnh.

Dưới Hỗn Nguyên Thiên La Tán cũng không phải tông chủ Ngự Long Tông Cửu Long Tôn Giả như đám người Mặc Môn suy đoán.

Mà là một con tử sắc Giao Long!

Con Giao Long này dài hơn hai ngàn trượng, toàn thân nó có lân phiến nhỏ như tử ngọc, long giác trên đỉnh đầu chia nhánh, long thủ có hai sợi râu bạc trắng rũ xuống, sau lưng thì có đường văn đen.

Chính là nội tình lớn nhất của Ngự Long Tông, Giao Long Phản Hư sơ kỳ!

Nhìn từ bền ngoài của nó thì không khác gì Chân Long, long tu bạc trắng đại biểu nó đã bước vào giai đoạn lão niên, mà hắn tuyến trên lưng nó càng không đơn giản, đại biểu bản thể của nó chính là một con độc giao.

Lúc này miệng rồng nhúc nhích, vậy mà lại phát ra tiếng nói như nhân tộc già nua: "Hắc Miểu, còn có Mặc Môn... Hôm nay các người đã đến rồi thì ở lại hết đi."

Nó phát ra tiếng long ngâm cao vút.

Trong hư không, thiên địa nguyên khí cuồn cuộn kéo đến hóa thành vô số cự nhận, rơi xuống Cơ Quan Thành Mặc Môn.

Từng sợi phù văn xiềng xích bị chém đứt, bên ngoài Cự Thần Binh cao lớn xuất hiện vô số vết nứt, vậy mà có con trực tiếp vỡ vụn!

Giữa thiên địa như có thêm một cỗ cự lực vô hình, đánh xuống Cơ Quan Thành, chậm rãi ép thành này hạ xuống!

"Phản Hư... Trung kỳ!"

Mặc Ngân Giao nở nụ cười đắng chát, lão nhanh chóng truyền âm: "Vừa rồi không phải đại thiên kiếp của Cửu Long Tôn Giả mà là con giao này đang độ tiểu thiên kiếp! Hắc Miểu đạo hữu, hậu thủ ngươi đã chuẩn bị, bây giờ có thể sử dụng không?"

Tiểu thiên kiếp và đại thiên kiếp giống nhau, đều là lôi đình thuần kim.

Nhưng thời gian ngắn hơn đại thiên kiếp rất nhiều.

Vốn dĩ theo tính toán của bọn họ, nếu là đại thiên kiếp thì thời gian sẽ còn rất dài.

Nhưng bây giờ lại là tiểu thiên kiếp có thời gian ngắn hơn đại thiên kiếp, con Giao Long Phản Hư này lại đã vượt qua kiếp số từ lâu rồi nên tu vi bây giờ của nó thật sự là Phản Hư trung kỳ.

Chuyện này đã khiến đám người Mặc Môn rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan.

Trong phút chóc, đôi mắt của Hắc Miểu Tôn Giả cũng ngỡ ngàn, đạo tâm cũng có phần bị ảnh hưởng.

Cũng may, y đã khôi phục lại rất nhanh, sau đó không chút nghĩ ngợi mà hóa thành một đạo đôn quang đen bắn về phía sau, đồng thời trong tay y cũng hiện ra một cây dù tàn tạ.

Ong ong!

Hỗn Nguyên Thiên La Tán ở giữa không trung chợt khôi phục lại kích thước bình thường, lại lập tức muốn hóa thành một đạo thanh quang bay về phía y.

"Hả?"

Giao Long Phản Hư nhìn cảnh này thì lại kinh nghi: "Hóa ra bảo vật này vẫn có khí linh tồn tại, thảo nào lúc lão phu tế luyện lại cảm thấy không thông suốt... Nếu lúc độ kiếp bị trúng thủ đoạn của người thì thật sự sẽ rất phiền phức, đáng tiếc... Trời không phù hộ ngươi rồi."

Nó cười hung ác rồi mở miệng phun ra một tử sắc quang trụ to như vại nước.

Quang trụ rơi lên Hỗn Nguyên Thiên La Tán, lập tức bao phủ nó lại, trong ngoài Thiên La Tán lấp lánh linh quang như nó đang bị hai cỗ lực kéo dây dưa, nhất thời do dự.

Dù như vậy thì món bảo vật Phản Hư này cũng bị phế, tạm thời không thể nào thi triển, còn khiến lão long phải phí một phần tâm thần.

Nhìn thấy cảnh này, Mặc Ngân Giao vui mừng, trong tay hiện ra hai viên châu một lam một đỏ, y nhanh chóng ném chúng ra ngoài.

Ầm!

Ầm!

Hai đám sương mù đỏ và lam xuất hiện, từ trong đó hiện ra hai khôi lỗi cao đến ba trượng.

Trong hai con khôi lỗi này một con mặc lam giáp, con còn lại mặc hồng giáp, trên hai bộ giáp còn có rất nhiều hoa văn, đại phóng quang hoa.

Lúc này, hai khôi lôi đều tự kháp quyết, lập tức có quang đoàn xanh thẫm và đỏ rực xuất hiện trong hư không, chính là Thủy hành thần quang và Hỏa hành thần quang.

Không ngờ hai con khôi lỗi này đều đạt đến cấp năm Hóa Thần!

"Tốt... Bản chất chú linh cho khôi lỗi là tạo ra trận pháp cấp năm cỡ nhỏ trên thân của khôi lỗi, mang trận linh bỏ vào trong khôi lỗi rồi dùng như hạch tâm để đạt được khả năng dẫn động thiên địa linh lực... Ngươi đã là Khôi Lỗi Sư cấp năm từ lâu, trên hội đấu giá trước đó thật sự đã khinh thường ngươi rồi."

Một giọng nói hùng hậu truyền đến, trong hư không chợt có thêm một người mặc hoàng bào, trên linh bào của y lấp lóe quang mang, lại vẽ chín con Giao Long sinh động như thật, tu vi của y đã đạt đến cảnh giới Hóa Thần viên mãn, chính là tông chủ Ngự Long Tông Cửu Long Tôn Giả!

Y nhìn hai khôi lỗi cấp năm kia với thần sắc nghiêm túc, trong tay y hiện ra một cây đoản côn.

Đoản côn quay tít giữa không trung rồi chợt hóa lớn, có chín con Giao Long lượn quanh quang trụ vàng óng này, còn có linh áp kinh khủng tràn ra.

"Đi!"

Mặc Ngân Giao hoàn toàn không muốn ở chỗ này dây dưa với Ngự Long Tông, lão gầm lên.

Lão thả ra hai khôi lỗi cấp năm cũng không phải để chiến đấu mà chỉ để đoạn hậu.

Lúc này hai khôi lỗi cấp năm cũng chuẩn bị pháp thuật xong, mỗi con đều kháp một pháp quyết, trong hư không có hai phù văn khổng lồ một lam, một đỏ dung hợp lại với nhau, tạo thành một phù văn hoàn toàn mới rồi lại ầm ầm nổ tung.

Phốc!

Một đám sương mù lam đỏ giao nhau chợt bao phủ phạm vi ngàn dặm, thậm chí thần thức của tu sĩ Hóa Thần cũng bị áp chế, chỉ có thể nhìn thấy người và vật trong mấy chục dặm.

"Hả?"

Thần sắc của Cửu Long Tôn Giả thay đổi, y cảm thấy trong hư không có một cỗ lực lượng mạnh mẽ truyền đến.

Y không chút lưỡng lự mà nện vào lồng ngực, một lớp lân giáp tím hiện lên trên người của y.

Phốc!

Gần như trong nháy mắt khi lân giáp xuất hiện, một tầng kim sắc quang tráo ở xung quanh hắn vỡ vụn, khôi lỗi mặc lam giáp xuất hiện trước mặt y, lạnh lùng vung quyền!

Một quyền này đánh vào giữa ngực của Cửu Long Tôn Giả, mặt của y hơi đỏ lên, thân hình trong nháy mắt nhanh chóng lùi lại trăm trượng.

Nhìn quyền ấn nhàn nhạt trên lân giáp, trong đôi mắt của Cửu Long Tôn Giả chợt hiện lên vẻ âm lệ.

Hống hống!

Ngay khi y nhanh chóng lùi lại, quang mang của Cửu Long Trụ trên bầu trời cũng cuồng thiểm, từng con Giao Long nhào xuống.

Nhưng khôi lỗi lam giáp lại như trực tiếp hòa vào trong sương mù, thân hình nó nhanh chóng biến mất.

Giữa không trung chợt truyền đến tiếng nổ lớn.

Một đóa hồng liên khổng lồ từ từ nở rộ, vẩy ra vô số Hỏa hành thần quang, lại nuốt toàn bộ Cửu Long Trụ vào trong.

Ầm ầm!

Âm thanh nắm đấm đập vào vật nặng vang lên, thân hình của khôi lỗi mặc giáp đỏ chợt xuất hiện ở bên cạnh thông linh chi bảo Cửu Long Trụ, trên nắm tay của nó có một tầng quang hoa đỏ thẫm lượn quanh, nó liên tục vung quyền, dường như cự lực vô tận, đồng thời còn có thể dùng thể phách ngạnh kháng với thông linh chi bảo...

Thừa cơ hội này, Hắc Miểu Tôn Giả đã trốn vào Cơ Quan Thành, mặt y đầy thấp thỏm mà nhìn Hỗn Nguyên Thiên La Tán ở giữa không trung.

"Hừ!"

Lão long Phản Hư hừ lạnh, lại có một tử sắc quang trụ rơi xuống.

Lần này dù có trận linh tương trợ thì Hỗn Nguyên Thiên La Tán vẫn bị lão long thu về.

Lão long nắm lấy Thiên La Tán, từng sợi xiềng xích trong nháy mắt trói nó lại rồi bị ném vào sâu trong hồ nước vạn trượng trấn áp!

Khí linh của bảo vật này cũng ở trong tay của người khác nên trong lần đấu pháp này hiển nhiên lão long đã không thể nào sử dụng được.

Mà trước đó lão long Phản Hư này vẫn luôn trấn áp Cơ Quan Thành, lại tranh đoạt sở hữu với khí linh của Phản Hư chi bảo, đến bây giờ mới rảnh tay.

Lão long nhìn sương mù đỏ lam phạm vi lớn, trên mặt hiện ra nụ cười lạnh, nó chợt mở rộng miệng ra.

Từng vòi rồng xuất hiện, càng quét sương mù lam đỏ đầy trời rồi chui vào trong miệng Giao Long.

Trong khoảnh khắc, sương mù ở xung quanh đã giảm đi hơn phân nửa, một đám Hóa Thần của Mặc Môn hiện ra.

Lãnh quang chợt lóe lên trong đôi mắt của lão long Phản hư, trảo phải của nó chụp ra không chút khách khí.

"A!"

Giữa không trung truyền ra tiếng hét thảm, Mặc Ngân Giao đảo thần niệm qua thì nhìn thấy Mặc Ngân Linh bị một long trảo tím bắt giữ, long trảo này rất sắc bén, trên đó chợt lóe tử quang, đã trực tiếp xé rách linh quang hộ thể và một tấm thuẫn màu đỏ thẫm của Mặc Ngân Linh rồi chém y thành mấy đoạn, ngay cả Nguyên Anh cũng không thể chạy ra...

Lão long Phản Hư này chỉ xuất thủ một lần đã diệt sát một tu sĩ Hóa Thần!

"Ngân Linh? !"

Mặc Ngân Giao giận dữ gầm lên, trên mặt lão chợt hiện lên vẻ hung ác, một viên đan được óng ánh ngân quang hiện ra, bị lão nuốt vào.

Quanh thân lão chợt đại phóng ngân quang, từng miếng lân phiến màu bạc hiện lên trên mặt, trên tay của lão, trong đôi mắt của lão thì phủ đầy tơ máu.

Mà ba động pháp lực của Mặc Ngân Giao vốn là Hóa Thần viên mãn lại mơ hồ có xu thế tiếp tục kéo lên.

"Thiên Yêu Hóa Hình Đan? !"

Lão long Phản Hư không quan tâm, nói như trêu tức: "Xem ra người là tu yêu giả! Còn là bán yêu đã luyện hóa tinh huyết yêu tộc... Đáng tiếc Thiên Yêu Hóa Hình Đan này chính là dùng thọ nguyên đổi lấy pháp lực tạm thời... Khí huyết của ngươi đã suy bại từ trước, sẽ chèo chống được bao lâu chứ?"

Mặc Ngân Giao nhếch môi lên, trên gương mặt mọc đầy lân phiến bạc hiện ra vẻ hung ác, tay phải của lão chợt hiện ra một ngân hoàn.

Bên ngoài của ngân hoàn có khắc đầy các loại phù văn, nó chợt đại phóng quang mang nhưng một vầng trăng bạc chém về phía Giao Long Phản Hư...
Bạn cần đăng nhập để bình luận