Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1339: Đạo Tôn (1)

Đến bây giờ, cấm pháp nguyên thần trong Huyễn Thế Kính đã bị Phương Tịch luyện hóa 99,9%, còn thiếu một phần cuối cùng là có thể hoàn toàn nắm giữ được đạo khí này!
- Không ngờ được... luyện hóa ta là một vị Địa Tiên nắm giữ Bất Diệt Pháp Địa Tiên, ta thua không oan.
Bỗng nhiên, mặt ngoài của Huyễn Thế Kính có ánh sáng lóe lên, hiện ra bóng dáng của khí linh.
Vẻ ngoài của nó đã biến thành dáng vẻ của Phương Tịch, chỉ là kèm theo nụ cười gượng:
- Không bằng chúng ta làm giao dịch được không? Ngươi thả ta rời đi, ta có thể cho ngươi tất cả di sản và truyền thừa của Huyễn Diệt Đạo Quân...
- Đần độn, chỉ cần chế luyện ngươi, tất cả đều là của ta.
Phương Tịch khẽ cười một tiếng, Vạn Mộc Mẫu Khí hội tụ, giống như một mảnh Khánh Vân.
Lực linh vực mạnh mẽ bao phủ Huyễn Thế Kính, trấn áp tất cả phản kháng của nó.
Theo một tay hắn bấm pháp quyết, pháp lực Địa Tiên mãnh liệt dâng trào, tiến vào trong Huyễn Thế Kính, trong giây lát lại luyện hóa một phần cấm chế cuối cùng.
- A... Đây là ngươi ép ta!
Gương mặt của khí linh bỗng nhiên trở nên vô cùng dữ tợn.
Ầm ầm!
Vào lúc thần niệm của Phương Tịch chạm đến trung tâm của Huyễn Thế Kính, trong chớp mắt, một ý thức mạnh mẽ không ngờ theo thần niệm của hắn tiến thẳng vào trong nguyên thần của hắn!
“Làm khí linh của đạo khí, ta còn có một năng lực cuối cùng có thể trực tiếp liên kết tới tâm thần khí chủ...”
“Cách này vốn để trợ giúp khí chủ tìm hiểu đại đạo, nhưng bây giờ, ta phải đồng quy vu tận với ngươi!”
Trong nguyên thần của Phương Tịch bỗng nhiên truyền ra những lời nói đầy vẻ oán hận thâm độc của khí linh Huyễn Thế Kính.
- À? Thì ra là thế...
Nguyên thần của hắn khẽ dao động, ở nơi sâu nhất hiện ra một mặt cổ giám bằng đồng, khí tức trên đó vô cùng lớn, còn mang theo lực lớn đảo ngược tất cả!
- A... Đó là... Đạo Quả?
- Chủ nhân... Gương nhỏ bằng lòng thần phục!
Khí linh của Huyễn Thế Kính kêu thảm một tiếng, tiếp theo giọng điệu trở nên vô cùng nịnh nọt:
- Chủ nhân không ngờ nắm giữ phúc duyên kinh trời như thế, sau này nhất định có thể thành Đạo Quân, Đạo Tôn... Đủ để làm chủ nhân của ta!
- Đáng tiếc, ta không muốn con chó nhà ngươi.
Phương Tịch cười giễu cợt, ảo ảnh Chư Thiên Bảo Giám lóe lên và bỗng nhiên bao phủ tất cả nguyên thần thức hải.
Khí linh Huyễn Thế Kính kêu thảm một tiếng, sau đó lại không có sau đó nữa...
Giống như trước đây bản tôn Trường Thanh Tử muốn xuống tay với Phương Tịch để đoạt xá vậy.
Ở trong cuộc chiến chân linh thức hải trực tiếp và bí ẩn nhất, có Chư Thiên Bảo Giám trấn áp Phương Tịch chính là bày ra cạm bẫy, chuyên môn chờ khí linh này tới chịu chết!
Mặc dù có khí linh phụ trợ, thao túng Huyễn Thế Kính có thể càng không như ý, câu nệ hơn.
Nhưng khí linh này có tính cách xảo trá, sớm có tiền lệ phản bội.
Đối với Phương Tịch, thủ hạ đã một lần bất trung lại phải đánh hộ khẩu là những phần tử xấu, quyết không thể dùng lại.
Hơn nữa còn là pháp bảo phải thu vào nguyên thần chế luyện như vậy!
Quan trọng vẫn là câu kia, bởi vì có Chư Thiên Bảo Giám, vì vậy hắn không quá tiếc nuối những pháp bảo còn lại.
Có thể sử dụng thì sử dụng, không thể dùng sẽ phá hủy, tuyệt đối không do dự.
- Ồ? Còn có vui mừng ngoài ý muốn à?
Phương Tịch khẽ xoa giữa chân mày, trong nguyên thần bỗng nhiên xuất hiện thêm vài đoạn ngắn.
Những thứ này đều là ký ức của khí linh Huyễn Thế Kính, giống như nhằm vào tiến hành soát hồn vậy.
“Sau khi Chư Thiên Bảo Giám chôn vùi khí linh, còn sót lại một vài đoạn ngắn?”
Hắn lập tức cảm thấy hứng thú, nguyên thần nhanh chóng xem qua từng cái.
“Ồ? Quả nhiên có nội dung sau Thiên Tiên Pháp... Trên Đạo Quân là Đạo Tôn! Đạo Quân hợp nhất một đạo chủng, Đạo Tôn lại dung hợp nhiều đạo chủng để hình thành một đại đạo hoàn chỉnh! Trong đạo chủng có độ tương tự và phù hợp, cướp đoạt đạo chủng gần có thể tăng thêm lợi ích đạo hạnh?”
“Khí linh này không ngờ khá cổ xưa, còn biết Khô Vinh Tiên Cung? Năm đó Sinh Tử Đạo Quân của Khô Vinh Tiên Cung kết hợp Sinh Tử Đạo Chủng, bị Âm Dương Đạo Tôn của Thông Thiên Điện giết chết, bởi vì âm dương, sinh tử chính là đạo chủng tương tự?”
“Đạo chủng cũng không phải là duy nhất, bởi vậy cũng có thể có nhiều vị Sinh Tử Đạo Quân. Nhưng nếu như sau này có Sinh Tử Đạo Quân mới xuất hiện, tất nhiên sẽ đưa tới sát cơ của Âm Dương Đạo Tôn? Người này rõ ràng đã từng nuốt Sinh Tử Đạo Chủng, chẳng lẽ không ngừng cắn nuốt đạo chủng của đồng loại còn có thể tăng thêm đạo hạnh?”
“Đạo Quân không phải duy nhất, không biết Đạo Tôn này có nhất không? Âm Dương Đạo Tôn chiếm Âm Dương Đại Đạo, vậy ngày sau còn có người có thể dựa vào Âm Đương chứng minh Đạo Tôn không?”
Khí linh của Huyễn Thế Kính này không hổ danh là linh của đạo khí, lại tương đối cổ xưa, biết được rất nhiều bí ẩn.
Tuy phần lớn vô dụng đối với Tiên Nhân, nhưng không thể nghi ngờ chính là bảo vật vô giá đối với tu sĩ có chí hướng đạt tới trên Đạo Quân như Phương Tịch, bọn họ có thể bớt đi không ít đường vòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận