Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 450: Hợp thể

"Ma tu Tây Mạc, còn có tu tiên giới Bắc Nguyên, tu tiên giới Đông Hải... Vậy mà đều là người có truyền tống trận hoặc tín vật liên quan đến bí cảnh... Vừa phát hiện có người đột phá cấm chế hạch tâm của trận pháp, lập tức theo đến kiếm tiện nghi..."

"Nhưng mà... Lại chỉ có lão quỷ mới biết làm sao mở ra chỗ hạch tâm? Người này ẩn tàng rất sâu... Cố ý chọn lúc này mở bí cảnh ra, nói không chừng còn tính kế gì đó."

Phương Tịch thu di vật của hai tên tu sĩ Kim Đan lại, nhớ lại địa đồ lão quỷ đưa.

Đi qua một đường này, hắn cũng có thể thuận tay lục soát vơ vét mấy nơi.

Sau khi lấy được Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy thì hành trình bí cảnh lần này của Phương Tịch đã rất viên mãn.

Hay nói cách khác, sau khi hắn lừa được bí thuật Ất Mộc Bất Diệt Thể thì cũng đã lãi rồi.

Những linh dược, bảo vật gì đó, thật ra với hắn không quan trọng.

"Bất kể thế nào, Thanh Đế Điện vẫn phải đi... Dù sao ta còn muốn có thiên Hóa Thần của Khô Vinh Quyết và phần bổ sung thần thông Khô Vinh Huyền Quang nữa mà..."

Mặc dù Phương Tịch biết loại thần thông này chắc chắn nhập môn rất gian nan, còn có rất nhiều hạn chế.

Nhưng rất rõ ràng, nguyên bộ Trường Sinh Thuật chính là chuyên dùng để phối hợp tu luyện.

Khô Vinh Huyền Quang đối với những tu sĩ khác mà nói có lẽ hơi gân gà, chỉ có thể dùng để liều mạng.

Nhưng đối với mình thì nó tuyệt đối là một môn đại thần thông!

Nếu mình có thể bổ sung được nó thì chắc chắn có thể trở thành một lá át chủ bài cường đại lúc mình đến Nguyên Anh.

Dược Vương Điện.

Trên những kiến trúc bằng đồng thau có cấm chế phủ kín lít nha lít nhít.

Kiến trúc này rõ ràng là dùng một loại tài liệu luyện khí cấp ba - Xích Nguyên Đồng chế tạo, lại tế luyện vào cấm chế lợi hại, dù tu sĩ Nguyên Anh cũng rất khó phá hư.

Lúc này, ở trong hành lang uốn cong và rất nhiều kiến trúc của Dược Vương Điện đều có linh quang lấp lánh mãnh liệt.

Đó là do tu sĩ Kết Đan đang khống chế pháp bảo đánh nhau sống chết!

"Đừng để tu sĩ hắc bào kia chạy... Hắn đã cướp một bình Duyên Thọ Đan!"

"Đáng chế... Duyên Thọ Đan do Thanh Đế Sơn luyện chính là vô thượng diệu phẩm, nói không chừng còn có tác dụng lớn với tu sĩ Nguyên Anh..."

"Ma tu ở đâu đến mà cũng dám đánh lén mỗ gia? Còn có binh tướng tôm của Đông Hải cũng dám đến góp náo nhiệt sao?"

Vốn là đám tu sĩ Bắc Nguyên phát hiện Dược Vương Điện trước, sau khi họ mừng như điên đang tấn công mạnh cấm chế của từng lầu các.

Tiếp theo họ lại phát hiện các nơi trong bí cảnh xuất hiện ngày càng nhiều tu sĩ.

Thỉnh thoảng sẽ có tin đồn người nào đó lấy được đan dược tinh phẩm, càng khiến những tu sĩ Kết Đan bình thường cao cao tại thượng cũng bắt đầu đỏ mắt.

"Đánh đi... Đánh đi... Đánh đến càng hỗn loạn càng tốt."

Trong một góc không đáng chú ý nào đó của Dược Vương Điện, chợt mở ra một cửa ngầm, Triển Đồ không dám vận dụng pháp thuật mà thi triển thân pháp khinh công của thế tục từ đó nhảy ra.

Hắn lẩm bẩm trong lòng, lại quay đầu nhìn Dược Vương Điện lần nữa rồi ngay lập tức không do dự rời đi.

Bởi vì thu hoạch lớn nhất của Dược Vương Điện đã nằm trong túi trữ vật của y.

Vừa nghĩ đến cái Vạn Tái Không Thanh Bình kia thì trong lòng Triển Đồ đã đầy lửa nóng.

Nguyên Anh kỳ!

Dù ở thời kỳ thượng cổ cũng là nhập môn tu sĩ đại thần thông!

Dù Triển Đồ có lão quỷ tùy thân chỉ điểm nhưng đối với đột phá đại cảnh giới này y cũng không có chút lòng tin nào.

Nhưng mà sau khi y lấy được viên Ngưng Anh Đan kia thì cuối cùng cũng có mấy phần tự tin.

"Đáng tiếc... Vẫn còn nhiều đan dược như vậy."

Triển Đồ thì thào trong lòng một câu, ngay lập tức tiếng nói của lão quỷ truyền đến: "Không có gì phải đáng tiếc... Bây giờ trong Dược Vương Điện chỉ còn lại mấy bình đan dược duyên thọ ba, bốn cấp và một cái Dược Vương Đỉnh xem như có chút giá trị, cũng không sánh nổi Ngưng Anh Đan mà ngươi đã lấy được... Đan này có kỳ hiệu với cửa ải Toái Đan Thành Anh."

"Nếu lại phối hợp với các loại đan dược có hiệu quả với Tâm Ma Quan như Độ Diệt Đan, Diệt Ma Đan, phối hợp với Ất Mộc Bất Diệt Thể, vậy thì tiểu tử ngươi thật sự có được thiên đại vận khí, chỉ cần phải cân nhắc độ lôi kiếp thế nào..."

"Ất Mộc Bất Diệt thể cần Ất Mộc Pháp Thân... Tu luyện Trường Sinh Thuật cần thiên địa linh căn và Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy... Trong bí cảnh đều có, nếu đời này của ta có thể tu luyện đến Nguyên Anh thì thật sự vừa lòng thỏa ý..." Triển Đồ hơi cảm khái trong lòng.

"Với tư chất của ngươi, tốn nhiều tâm huyết của lão phu như vậy mới miễn cưỡng Kết Đan, có lẽ Nguyên Anh thật sự là cuối cùng..."

"Huống hồ ngộ tính đáng lo, dựa theo yếu quyết bí truyền, cộng với Quán Đỉnh Thuật của lão phu, trực tiếp truyền rất nhiều cảm ngộ và kinh nghiệm tu luyện cho ngươi, mới khó khăn lắm tu luyện Khô Vinh Huyền Quang đến đại thành... Chỉ sợ sau Nguyên Anh cũng không thể tập luyện môn đại thần thông kia." Giọng điệu của lão quỷ dường như cũng hơi tiếc hận.

"Môn đại thần thông kia chỉ cần Nguyên Anh đã có thể uy hiếp thậm chí hủy diệt Hóa Thần sao?" Quả nhiên Triển Đồ vô cùng hứng thú với nó.

"Ha ha... Môn đại thần thông đó nói là như vậy nhưng nhập môn cực kỳ gian nan, so với Khô Vinh Huyền Quang còn phải khó hơn mười lần, trăm lần... Cho dù những trưởng lão thành tựu Nguyên Anh của Thanh Đế Sơn ở thời kì thượng cổ cũng không phải ai cũng được cho phép tu luyện, thậm chí dù tu luyện cũng khó có thể nhập môn... Chỉ có vài người có thể nhập môn nhưng cũng đều là đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, toàn bộ lịch sử của Thanh Đế Sơn không vượt quá số lượng một bàn tay... Có lẽ đại thần thông này vốn không phải dành cho tu sĩ Nguyên Anh tu hành, Hóa Thần mới là cánh cửa!"

Lão quỷ đả kích không chút do dự: "Nhưng mà nếu ngươi có thể ngưng kết Nguyên Anh, dựa vào Khô Vinh Huyền Quang thì đã có thể tung hoành tu tiên giới, chỉ cần không đụng với mấy lão quái vật kia... Ha ha, Nhân Gian giới lớn như thế, chẳng lẽ sẽ trùng hợp như vậy sao?"

Triển Đồ nghe vậy thì trên mặt hiện ra vẻ vui mừng.

Bất chợt truyền đến một tiếng nói khiến Triển Đồ hồn vía lên mây: "Ngươi là người phương nào?"

Một luồng hơi lạnh đánh qua, thậm chí ngay cả thần thức của Triển Đồ đều như thật sự bị đông cứng, suy nghĩ vận chuyển cũng rất chậm chạp, còn không thể tùy ý điều động pháp lực.

Vẻn vẹn chỉ là một tia hàn khí đã dường như khiến tu sĩ Kết Đan trung kỳ như hắn ta ngồi chờ chết!

"Không tốt, là Nguyên Anh lão quái!"

Tiếng kinh hô của lão quỷ truyền đến, một đạo quỷ vụ từ trên người Triển Đồ hiện ra hóa thành một quỷ tu Kết Đan hậu kỳ, phun ra một ngụm hỏa diễm.

Nhiệt độ bốn phía chợt tăng lên!

Triển Đồ lập tức cảm thấy thần thức buông lỏng, pháp lực cũng không còn ngưng trệ, lúc này Triển Đồ không chút nghĩ ngợi, một tay kháp quyết thi triển bí thuật nào đó do lão quỷ truyền thụ.

Thân hình của Triển Đồ chợt lóe lên rồi biến mất không thấy đâu nữa, chỗ cũ chỉ lưu lại một con rối tiểu nhân bị đông thành khối băng.

"Hóa Kiếp Thuật? Chỉ tốt ở bề ngoài... Không ngờ chờ ở bên ngoài, quả nhiên có được chút thu hoạch."

Một tiếng nói nhàn nhạt truyền đến, trong hư không, chẳng biết từ lúc nào có một thiếu niên mày trắng.

Ánh mắt của y lạnh lùng như điện, liếc nhìn một vòng, lập tức cười lạnh: "Chỉ là dùng một con linh sủng quỷ tu Kết Đan hậu kỳ đã muốn dựa vào chút mánh khóe này lừa gạt qua cửa sao?"

Thiếu niên mày trắng mở tay áo ra, một cơn gió rét xuất hiện.

Trong gió rét, có vô số hàng băng nhỏ bé ngưng tụ thành hình băng đao, băng kiếm quét về phía một rừng cây như một trận băng tuyết phong bạo.

Lục quang chợt lóe!

Triển Đồ lại hiện ra rồi chợt kháp quyết, lục quang chợt lóe, từ một cái cây lóe lên một cây khác.

Ở trong Trường Thanh Viên này, Triển Đồ thi triển Mộc Độn Thuật dường như có tăng phúc không nhỏ.

"Mộc Độn Thuật... Còn có mộc khôi lỗi... Xem ra thật sự là dư nghiệt của Thanh Đế Sơn."

Thiếu niên mày trắng thì thào: "Hiếm khi bắt được chính chủ, cũng không thể để ngươi chạy mất... Cũng không lo được bị người khác chê cười dùng lớn lấn nhỏ."

Y vỗ đan điền, một đạo bạch quang bay ra hóa thành một tấm kính óng ánh.

Bên ngoài tấm kính này nổi lên một tầng bạch quan nhàn nhạt như dùng hàn băng đúc thành, phóng ra một vòng khí cực lạnh, quang huy chợt lóe trên mặt kính hiện ra thân ảnh Triển Đồ đang trốn tránh.

"Thần thức của tu sĩ Nguyên Anh kia đã khóa chặt ngươi... Trừ khi chạy một lần ra khỏi ngoài trăm dặm, nếu không thì ngươi chạy không thoát."

Lão quỷ thản nhiên nói.

"Xem ra nhất định phải thi triển môn bí thuật hợp thể kia rồi."

Sắc mặt Triển Đồ hung ác, hai tay kháp một pháp quyết kỳ quái.

Khí xám chợt hiện lên trên mặt của Triển Đồ, một con mắt biến thành màu vàng nhạt, môi chợt hút nhẹ.

Trong nháy mắt, quỷ tu Kết Đan hậu kỳ kia như hòa làm một thể với Triển Đồ.

Sau đó có một cỗ ba động pháp lực còn vượt qua cả Kết Đan viên mãn từ trên người Triển Đồ truyền ra.

"Hả?"

Thiếu niên mày trắng hơi kinh ngạc, lại lấy một thanh phi kiếm bạch ngọc ra.

Nhưng Triển Đồ đã hóa thành một đạo huyết quang, trong khoảnh khắc đã biến mất ở chân trời...

"Vậy là pháp lực của tu sĩ có thể tương thông với quỷ tu, không sợ xung đột bạo thể sao? Trừ phi... Bọn chúng chính là một thể..."

Thiếu niên mày trắng thì thào rồi chợt cười: "Cũng thú vị!"

Ngoài trăm dặm, Triển Đồ đang hóa thành một đạo độn quang lao vùn vụt, trên gương mặt đầy sự lo lắng, nghĩ lại mà sợ: "Vậy mà là Nguyên Anh lão quái!"

"Yên tâm, chỉ là một tên Nguyên Anh sơ kỳ, hắn đuổi theo không kịp ngươi đâu."

Tiếng nói chậm rãi của lão quỷ từ từ truyền đến.

"Nguyên Anh sơ kỳ?" Triển Đồ lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.

"Dù sao Trường Thanh Viên cũng không phải là Thanh Đế Sơn, nó chỉ là một bí cảnh mà thôi, thậm chí lúc trước Nguyên Anh trở lên cũng không thể tiến vào... Nếu không phải bị lão phu hủy một trận nhãn thì Nguyên Anh sơ kỳ cũng không vào được... Nhưng mà theo Vạn Hóa Thần Mộc Đại Trận không ngừng sụp đổ thì giới hạn cho phép tu sĩ tiến vào sẽ càng ngày càng rộng rãi."

Lão quỷ cười ha ha: "Đến lúc đó... Cũng có thể cấp cho những người đó một niềm vui bất ngờ."

Trong giọng nói của lão mang theo sự lãnh khốc nói không nên lời.

"Nhưng mà lão quỷ... Sao ngươi phải hủy Trường Thanh Viên?"

Triển Đồ kinh ngạc hỏi.

"Trường Thanh bất diệt, tiên bảo không ra... Huống chi, trước khi Thanh Đế Sơn bị hủy diệt, chưởng giáo phong ấn Trường Thanh Viên lại, sau đó bí cảnh này cũng không có tác dụng lớn gì... Chỉ là năm đó lực lượng cấm chế vô cùng cường đại, dù trong tay lão phu có được Tầm Mộc Châu thì cũng không thể phá... Cũng may bây giờ đã qua không biết bao nhiêu vạn năm, lực lượng của động thiên này cuối cùng đã từ từ suy sụp."

Tiếng nói của lão quỷ có chút xúc động.

"Trường Thanh bất diệt, tiên bảo không ra? !"

Cuối cùng Triển Đồ mở miệng hỏi vấn đề quan trọng nhất: "Tại sao phải thiết lập tiền đề kinh khủng như vậy?"

"Chuyện này sao lão phu biết được, nhưng có lẽ là có liên qua đến tổ sư đời thứ nhất của Thanh Đế Sơn..."

Lão quỷ thì thào.

Hai người trao đổi trong lúc bay nhanh, Triển Đồ vẫn ở trạng thái hợp thể với quỷ tu, pháp lực tăng vọt một mảng lớn, tốc độ bay cũng hết sức kinh người.

Mà ở trong hai mắt của Triển Đồ, một con mắt phóng thanh mang ra ngoài, trong một con mắt còn lại thì một mảng vàng nhạt, dường như còn mang theo thần sắc khác thường.

Sau khi bị thi triển Đồng Mệnh Thuật, thật ra thần hồn của hai người đã trong thời gian dài bắt đầu từ từ dung hợp, chuyển hóa thành một nhân cách thứ ba hoàn toàn mới.

Nếu không thì, pháp lực của quỷ tu và Triển Đồ cũng không thể dung hội quán thông, từ đó thi triển bí thuật chạy trối chết dưới tay của tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ.

Lão quỷ không thể nào đoạt xá, đúng là không nói dối, nhưng lão có thể dùng một loại trạng thái hoàn toàn mới để phụ sinh!

"Không đúng..."

Triển Đồ chợt kinh hô, nhìn thấy một chiếc lâu thuyền trắng bạc ở phía trước.

Rõ ràng lâu thuyền này cũng phát hiện độn quang của Triển Đồ, đang bay thẳng qua y.

"Lần này vận khí của ngươi không tốt rồi, trên bảo thuyền đó có hai Nguyên Anh... Ai, bỏ đi trước dùng Vạn Mộc Xuân Sinh Đồ, tạm thời vây khốn bọn chúng đi..."

Lão quỷ bất đắc dĩ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận