Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 648: Khánh điển Hóa Thần

Tu Tiên Giới Nam Hoang.

Ly Thương Ma Cung, Khương Quốc.

"Thái thượng trưởng lão..."

Tô Huyết Long bước nhanh vào cung điện, nhìn Thiên Đố Ma Quân cao cao tại thượng diện mạo như thiếu niên, mi tâm có một nốt ruồi son mặc một bộ hắc bào.

Thực lực của Ly Thương Ma Cung bây giờ quét ngang Khương Quốc, Phong Quốc... Ép một đám tông môn chính đạo Thiên Trụ Minh đến mức không ngẩng đầu lên được.

Nhưng mà Tô Huyết Long biết rõ, thật ra trong lòng Thái thượng trưởng lão cũng không vui...

Bởi vì dù Ly Thương Ma Cung là đệ nhất thế lực Nam Hoang nhưng Thiên Đố vẫn không phải đệ nhất nhân Nam Hoang.

Vị ẩn nấp ở Hồ Vạn Đảo tu tiên giới ba nước chỉ nói một câu thì có thể đánh Ly Thương Ma Cung thành tro bụi.

Nghĩ đến đây, y cầm thiệp mời trên tay, tâm trạng càng phức tạp hơn.

"Huyết Long, ngươi có chuyện gì?"

Thiên Đố Ma Quân mở mắt ra, tầng ma ý như thôn phệ tất cả tia sáng quanh thân y chậm rãi tiêu tán.

"Khởi bẩm Thái thượng trưởng lão... Hồ Vạn Đảo phái người gửi thiệp mời."

Tô Huyết Long cảm thấy trong miệng đầy vị đắng chát: "Vị kia đã tấn thăng Hóa Thần rồi! Mời chúng ta tham dự đại điển Hóa Thần của hắn..."

"Hóa Thần?"

Thiên Đố Ma Quân cũng không kinh ngạc mà chỉ cảm khái: "Nhanh thật... Năm đó bản tọa thiên phú dị bẩm, lại có linh thể, nhiều lần gặp kiếp số, sư tôn cho rằng ta bị trời đố kị nên ban tên Thiên Đố... Nhưng so với người đó thì ta lại chẳng là cái thá gì."

Đối với chuyện Long Ngư Đảo Chủ tấn thăng Hóa Thần thì Thiên Đố Ma Quân đã chuẩn bị tâm lý sẵn từ lâu.

Dù sao lúc đối phương chưa Hóa Thần đã có thể đánh bại được Thiên Phượng Hóa Thần!

Thiên tư, thực lực, khí vận, cơ duyên như vậy... Nếu Long Ngư Đảo Chủ không thể Hóa Thần thì Nam Hoang còn ai có thể Hóa Thần chứ?

"Chỉ là như vậy thì người này nhất định có thể tiếp tục trấn áp Nam Hoang hơn một ngàn năm nữa... Chỗ tốt là nếu sau này phát sinh đại nạn gì thì chúng ta cũng xem như có người dựa dẫm, chỗ xấu sao?"

Thiên Đố Ma Quân gượng cười, chăm chú nhìn thiệp mời: "Đến lúc đó bản tôn sẽ đích thân đến Hồ Vạn Đảo chúc mừng... Về phần quà mừng? Chọn khối Ma Huyền Huyết Khoáng Thạch kia đi..."

"Hả?"

Tô Huyết Long lấy làm kinh hãi, đây chính là bảo vật áp đáy hòm của Ly Thương Ma Cung, nó chính là tinh huyết của một vị Hóa Thần Ma Tôn nào đó rơi xuống khoáng mạch trong lòng đất, lại trải qua không biết bao nhiêu năm mới cơ duyên xảo hợp mà hình thành.

Chính là tài liệu tuyệt đỉnh của ma đạo, hơn nữa nếu dùng bí pháp hấp thu ma khí trong đó sẽ có một chút trợ lực cho ma tu đột phá bình cảnh Hóa Thần.

"Một núi không thể chứa hai hổ, Nam Hoang bây giờ đã không thể nào sinh ra vị Hóa Thần thứ hai... Nếu vật này bị các tông phái như Như Ý Môn chọt lên trên sẽ là họa không phải phúc."

Thiên Đố Ma Quân lắc đầu.

Mặc dù Ly Thương Ma Cung che giấu bảo vật này rất tốt nhưng chưa chắc sẽ không bị lộ bí mật.

Đặc biệt là nữ nhân Nam Cung Ly kia có quan hệ rất thân thiết với đối phương...

Vì truyền thừa của Ly Thương Ma Cung, mình vẫn phải thông minh một chút mới tốt.

"Tuân lệnh..."

Tô Huyết Long gian nan ứng lệnh nhưng trong lòng vẫn có chút đắng chát.

Y biết từ sau khi hàng giới Thái thượng trưởng lão nhà mình luôn bế quan khổ tu, chính là hi vọng có thể sớm ngày Hóa Thần, không nói đánh bại Long Ngư Đảo Chủ, chỉ cầu địa vị có thể ngang nhau.

Lại không ngờ, kết quả cuối cùng vẫn như vậy.

Long Ngư Đảo Chủ thành đạo Hóa Thần!

Tin tức nặng ký như vậy càn quét toàn bộ Tu Tiên Giới Nam Hoang như vòi rồng.

Dù sao cũng đã mấy ngàn năm rồi Tu Tiên Giới Nam Hoang chưa có tin tức một vị tu sĩ nào đó thật sự đột phá Hóa Thần.

Phương tịch đột phá, không thể nghi ngờ gì đã châm cho những tu sĩ chí tại tiên đạo một châm cường tâm.

Thành đạo Hoá Thần, không những đại biểu thọ nguyên hai ngàn năm, mà còn đại biểu khi thọ nguyên sắp hết có thể liều mạng lên Phi Thăng Đài!

Mặc dù muốn tu luyện đến Hóa Thần viên mãn ở hạ giới đã gần như không thể nào nhưng chỉ cần tu hành đến Hóa Thần trung kỳ, vậy thì vẫn có xác suất có thể thông qua Phi Thăng Đài mà phi thăng lên Địa Tiên giới nhất định.

Chỉ cần đến được Địa Tiên giới, vậy thì vẫn có thể sống thêm mấy ngàn năm.

Đây chính là trường sinh trong tầm mắt.

Trong nhất thời, không chỉ có những tông môn Nguyên Anh nhận được thiệp mời quyết định do Thái thượng trưởng lão nhà mình đích thân đi dự tiệc mà ngay cả một số tu sĩ cấp cao không nhận được thiệp mời cũng không mời tự đến, rất nhiều tu sĩ chạy đến Hồ Vạn Đảo, cảnh tượng mơ hồ giống y như giai đoạn sau lúc yêu tộc hàng giới.

Nhưng lần trước là hoảng hốt chạy trốn, còn lần này những tu sĩ đến đây đều vui mừng hớn hở, chỉ có từng tông môn Nguyên Anh kia như phụ mẫu chết.

Bởi vì kém theo thiệp mời, Phương Tịch còn tiện tay gửi thêm mấy tờ đơn, trên đó đều là các loại thiên tài địa bảo vô cùng quý hiếm, còn có thứ là sinh mạng của các nhà.

Nhưng tu sĩ Hóa Thần duy nhất của Nam Hoang ra lệnh, chỉ cần những tông môn Nguyên Anh này không muốn bị diệt thì phải ngoan ngoãn dâng lên, còn phải cười thật tươi, sợ Phương Tịch không nhận 'quà mừng' này!

Trong nhất thời, không biết có bao nhiêu tu sĩ hận Như Ý Môn Nam Cung Ly đến nghiến răng, còn muốn bóp chết con khỉ bốn tai kia.

Thế nhưng bản thân Nam Cung Ly là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, Nguyên Anh sơ kỳ bình thường đều không đấu lại nàng.

Mà dù có thể đấu thắng thì cũng không giết được nàng.

Chỉ có số ít có thể giết nàng, tỉ như Thiên Đố Ma Quân nhưng người hiềm nghi quá ít, nếu Nam Cung Ly xảy ra chuyện, vị Hóa Thần Tôn Giả kia chắc chắn sẽ giận dữ mà huyết tẩy nên không có ai dám động thủ.

Phỉ Thúy Đảo.

Trường Thanh Điện, cổ truyền tống trận chợt lóe quang mang, thân ảnh Vân Hi tiên tử dẫn theo Thủy Linh Tâm xuất hiện.

"Hoan nghênh hai vị đến Nam Hoang."

Phương Tịch làm chủ nhà đương nhiên phải ở Trường Thanh Điện nghênh đón khách quý.

Sau khi hắn Hóa Thần thì cổ truyền tống trận này đã có thể mở ra công khai, còn có thể mang đến lợi ích cuồn cuộn không dứt.

"Nơi này chính là nơi đạo hữu tiềm tu sao, quả nhiên là địa linh nhân kiệt..."

Vân Hi tiên tử gật đầu.

Mặc dù một linh mạch cấp bốn không đáng kể chút nào nhưng có thể khiến cô ta khen tốt, đương nhiên vẫn là vì thực lực của Phương Tịch.

"Linh Tâm tiểu hữu... Vẫn chứa chúc mừng tiểu hữu Kết Anh!"

Phương Tịch nhìn Thủy Linh Tâm với ánh mắt phức tạp cười cười: "Nơi đây gọi là Hồ Vạn Đảo, phong cảnh trên rất nhiều đảo cũng không tệ, tỉ như Long Ngư Đảo, Phong Diệp Đảo, Đào Hoa Đảo... Đặc biệt là Đào Hoa Đảo, chỗ đó chính là nơi ta lập nghiệp, lúc ta Luyện Khí đã ở đó tu luyện, tiểu hữu có thể tùy ý du ngoạn một phen..."

"Đa tạ tiền bối..."

Thủy Linh Tâm cung kính hành lễ, sao nàng không biết Phương Tịch nói đến trọng điểm là Đào Hoa Đảo, lúc này nàng quyết định đến du lãm một phen.

"Vân Hi tiên tử, xin mời dời bước đến tiền điện Trường Thanh, đúng lúc chúng ta có thể thưởng trà luận đạo, chờ lão tổ Bạch gia..."

Phương Tịch mời.

Vân Hi tiên tử cười khẽ gật đầu, không có chút kháng cự nào.

Mấy ngày sau.

Vô số quang hoa hạ xuống bên ngoài Phỉ Thúy Đảo.

Thất Bảo Lâu Thuyền cao lớn nguy nga, từng phi chu, cung điện, linh thú... Thật sự khiến người ta phải hoa mắt.

Chỉ là tuy tu sĩ đến đây nhiều nhưng không có ai dám bước lên Phỉ Thúy Đảo, hiển nhiên đã bị ví dụ trước đó hù sợ.

Đương!

Chỉ nghe thấy một tiếng chuông vang lên, Chính Phản Cửu U Huyền Mộc Đại Trận mở ra một thông đạo lớn.

Một đạo độn quang bay ra, rõ ràng là Linh Thù tiên tử.

Nàng uyển chuyển hành lễ, nói: "Phỉ Thúy Đảo hoan nghênh chư vị đã đến... Mời chư vị vào Nghênh Tiên Điện..."

"Ly Thương Ma Cung dâng lên quà mừng là một khối Ma Huyền Huyết Khoáng Thạch để chúc mừng Long Ngư Đảo Chủ."

Thiên Đố Ma Quân hóa thành một đạo ma quang bay ra, nhẹ nhàng gật đầu với Linh Thù, tiếng nói truyền ra xa.

"Hả? Vậy mà là loại bảo vật cấp năm này sao?"

"Ly Thương Ma Cung thật sự đã xuất máu vốn..."

Một đám Nguyên Anh lão quái đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy nhà bị cắt một dao kia cũng không đau bao nhiêu.

Một Nguyên Anh mặc hắc bào bay ra, lớn giọng hô: "Huyền Thi Môn đặc biệt dâng lên qua mừng linh bảo Tam Mãng Kỳ để chúc mừng Long Ngư Đảo Chủ!"

"Phong Quốc Chính Pháp Môn đặc biệt dâng lên mười khối linh thạch cực phẩm chúc mừng Long Ngư Đảo Chủ!"

"Long gia dâng lên ba viên Thần Ý Đan chúc mừng Long Ngư Đảo Chủ..."

Từng món linh vật mà bình thường Nguyên Anh lão quái thấy cũng phải đỏ mắt được hô tên lên, khiến một đám tu sĩ cảm thấy rất rất may mắn được thấy.

Thiên Đố Ma Quân dẫn đầu tiến vào Phỉ Thúy Đảo, y đến một đại điện được xây dựng lơ lửng ở giữa không trung.

Đây là Nghênh Tiên Điện được xây dựng vì khánh điển, nó chứa ngàn người cũng dư sức.

Y được người đón khách dẫn vào trong đại điện thì lập tức kinh hãi.

Trong đại điện đã có một số tu sĩ Nguyên Anh xa lạ ngồi!

'Tu sĩ đến từ địa vực khác sao? Cổ truyền tống trận?'.

Trong lòng Thiên Đố Ma Quân khẽ động, y lại ghen tị, Long Ngư Đảo Chủ tu hành nhanh như vậy chắc chắn có liên quan đến cổ truyền tống trận mà hắn năm giữ từ đó hắn đã kiếm được rất nhiều tài nguyên. Chỉ là không biết Tu Tiên Giới Tây Mạc có phong cảnh thế nào?

Nhưng kèm theo ánh mắt của y di chuyển lên trên thì sắc mặt của y chợt tái nhợt, vội vàng thu hồi ánh mắt, hô hấp cũng trở nên yếu đi mấy phần: "Tu sĩ Hóa Thần... Còn là hai vị..."

Tu sĩ Hóa Thần mà bình thường ở Nam Hoang không thể nào gặp được, ở đây lại có hai vị!

Tính thêm Long Ngư Đảo Chủ thì e là tất cả tu sĩ đỉnh cấp của Nhân Gian giới, đều hội tụ ở đây hết rồi sao?

Thiên Đố Ma Quân bước đến chỗ ngồi của mình ngồi xuống, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm.

Mà một tu sĩ hắc bào ở bên cạnh y lại cười lên: "Vị đại tu sĩ này hữu lễ, bản nhân Hắc Sa, đến từ Tu Tiên Giới Tây Mạc, tu vi đạo hữu cao thâm, khiến người khác phải bội phục..."

"Hóa ra là Hắc Sa đạo hữu."

Thiên Đố Ma Quân đưa gương mặt tươi cười.

Trong lòng Hắc Sa Chân Quân lại đầy vui vẻ, dù sao theo ước định lúc trước thì Phương Tịch sẽ hỗ trợ Hoàng Sa Phái trở thành bá chủ Đông Bát Vực!

Vị Long Ngư Đảo Chủ này bây giờ là Hóa Thần Tôn Giả, đệ nhất tu sĩ của Tu Tiên Giới Tây Mạc.

Chỉ cần một câu nói của hắn thì sau này Hoàng Sa Phái sẽ được đáp lên tấm da hổ của vị Tôn Giả này, ít nhất cũng có thể hưng thịnh ngàn năm.

'Một ý niệm như trời với vực mà...'.

Hắc Sa Chân Quân âm thầm cảm khái, lại uống cạn một chén linh tửu.

Từng Nguyên Anh lão quái ngồi vào vị trí, sau đó bị hai vị Hóa Thần Tôn Giả chấn nhiếp, ai cũng không dám có chút động tác nhỏ nào.

Mà chờ đến khi yên hội mở màn, bọn họ mới nhìn thấy một tu sĩ thiếu niên mặc Thanh Trúc Pháp Bào, búi tóc trên đầu chỉ dùng trúc trâm mộc mạc ghim, thần thái của hắn nhàn nhã bước lên chủ vị.

"Chúc mừng Long Ngư Đảo Chủ!"

"Chúc mừng Đảo Chủ tấn thăng Hóa Thần!"

Trong nhất thời, tu sĩ cả sảnh đường đều cúi đầu!

Phương Tịch nhìn cảnh này, lại nhớ đến lúc trước mình vất vả giãy giụa ở Thanh Trúc Sơn, thật sư như cách một đời.

Lúc này hai tay hắn khẽ nâng lên, mặt mỉm cười: "Xin đứng lên!"

Hắn nâng chén rượu lên, bên trong đựng đầy Thanh Trúc Tửu: "Bản tôn thành đạo Hóa Thần sẽ giảng đạo ba ngày, đồng thời tổ chức một hội đấu giá nhỏ, sẽ đấu giá mười danh ngạch đến Tu Tiên Giới Tây Mạc, cũng xem như vui một chút!"

"Mời chư vị uống cạn chén này!"

Phương Tịch uống Thanh Trúc Tửu một hơi cạn sạch, chút linh khí trong rượu không đáng kể chút nào, mấu chốt là vị đắng chát kia, có thể nhắc nhở hắn lúc trước sinh tồn không dễ, không thể kiêu ngạo tự mãn.

"Uống cạn!"

Rất nhiều tu sĩ cũng uống một hơi cạn sạch, trong nhất thời cả sảnh đường hoa thải, chủ và khách đều vui vẻ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận