Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1217: Ứng Kiếp (2)

Mà loại đại hội này, xưa nay không thiếu được ánh đao bóng kiếm, ngươi lừa ta gạt.
- Nói không chừng là Lục Tinh Môn hay môn phái nào đó, chuẩn bị đẩy ra một thiếu niên anh hào làm minh chủ võ lâm... Vừa vặn ta cản đường đối phương?
Xưa nay Phương Tịch không sợ lấy góc độ xấu nhất phỏng đoán kẻ địch:
- Bởi vậy trước tiên phái Diêm Thiết, chuẩn bị diệt trừ ta, ít nhất cũng đánh ta trọng thương?
Tuy hắn không hẳn sợ Diêm Thiết, nhưng nếu bị đối phương quấy rối công quả trăm ngày Trúc Cơ, vậy thì cái được không đủ bù đắp cái mất.
Đến thời điểm, dù giết đối phương trăm lần ngàn lần, cũng không bù đắp nổi.
- Nếu không... Trước tiên né tránh bảy ngày, đợi luyện thành pháp lực lại tính toán sau? Dù sao trong Thượng Dung phủ, ta còn có vài chỗ trú ẩn an toàn...
Trong con ngươi Phương Tịch lóe lên quang mang, sau đó lại lắc đầu:
- Nhưng cũng không được... Có lẽ Diêm Thiết không phải kiếp số của ta, trái lại bởi vì tránh lui, va vào tử kiếp chân chính... Xưa nay nhân quả dây dưa, chính là phiền phức như vậy.
- Xem ra, vẫn phải lấy bất biến ứng vạn biến, đến thời điểm nếu kiếp số không cách nào cứu vãn, cùng lắm thì lấy lực phá!
Bảy ngày nhanh chóng trôi qua.
Trong tĩnh thất, khuôn mặt Phương Tịch không buồn không vui, sau khi dùng một viên Nhân Sâm Hoàn, liền yên lặng tu luyện.
Lúc này chính là đến thời khắc trăm ngày Trúc Cơ, hắn tích trữ nguyên khí trăm ngày, đang không ngừng rèn luyện lô đỉnh, muốn ngưng kết thành đạo cơ hoàn mỹ không tì vết, rèn luyện chân khí pháp lực.
Từng sợi vàng huyễn hóa ở các vị trí trong cơ thể hắn, mang theo khí tức đại địa nặng nề, giống như khoác lên một tầng áo vàng.
Ngoại giới.
Trăng sáng sao thưa, Ô Nha ngừng khóc.
Một bóng người cao to, triển khai khinh công thân pháp, tung lược ở trên nóc nhà, trong lúc cất bước tuyệt đối không một tiếng vang, giống như con dơi cực lớn.
Vóc người hắn cao gầy, giống như sào tre, sống mũi rất cao, gò má cay nghiệt, đôi bàn tay ở dưới ánh trăng, lại tỏa ra ánh sáng lộng lẫy giống như kim loại, bên trên có hoa văn vặn vẹo giống như giun.
Người này chính là Độc Thiết Thủ Diêm Thiết!
Thời điểm hắn thiếu niên, đã từng gặp may đúng dịp, cứu qua một dị nhân.
Dị nhân kia là một Bàng môn Kiếm Tiên, thấy Diêm Thiết không có tư chất tu đạo, liền đưa cho hắn một quyển bí tịch Độc Thiết Thủ, xem như báo đáp ân cứu mạng.
Độc Thiết Thủ mang theo chút ý tứ Bàng môn luyện khí, chú trọng lấy các loại thảo dược, thậm chí kim thiết, độc vật, nhiều lần rèn luyện đôi tay, tế luyện song chưởng đến đao thương bất nhập, nước lửa bất xâm, chỉ cần có một chút thành tựu, là có thể xông ra uy danh hiển hách.
Diêm Thiết khổ tu công phu này hơn mười năm, lúc đầu hành tẩu giang hồ thuận buồm xuôi gió, còn thu một đám đệ tử tự tung tự tác.
Sau đó đụng vào Giang Nam đại hiệp Tân Quy Hạc, đại chiến đến hai trăm hiệp thì thua một chiêu, bị đối phương lấy Đại Chu Thiên Nhất Khí Thần Chưởng phá vỡ Độc Thiết Thủ, âm u thoái ẩn giang hồ, trở lại đất Thục ẩn cư.
Chỉ là người này gừng càng già càng cay, côn trùng trăm chân, đến chết vẫn còn giãy giụa, thừa dịp lúc ẩn cư, không chỉ thương thế khỏi hẳn, còn tu luyện Độc Thiết Thủ đến cảnh giới đại thành, đôi tay có thể so với thần binh lợi khí sắc bén nhất trên giang hồ, lại luyện vào cổ độc Miêu Cương, hung uy vô tận.
Sau khi thần công đại thành, hắn vốn chuẩn bị xuất quan, đi tìm Giang Nam đại hiệp phiền phức.
Không ngờ lại có người báo, trong phủ Thục Trung Nhất Kiếm có bóng dáng của con gái Giang Nam đại hiệp, lại mời hắn ra tay giết Thục Trung Nhất Kiếm, tặng cho ngàn lạng hoàng kim, mười tên mỹ cơ, ba đấu minh châu, tám khối ngọc bích...
Diêm Thiết tự nhiên vui vẻ đáp ứng, đi về phía Phương phủ.
Tay áo tung bay, hắn đã tiến vào Phương phủ, nhìn thấy từng bầy từng bầy bang chúng giơ đuốc cầm gậy.
- Người nào?
Một bang chúng hét lớn, đám người tránh đường, hiện ra cung thủ phía sau.
Phốc phốc!
Cung như phích lịch!
Phương Tịch đối mặt kẻ địch, đương nhiên sẽ không khách khí, sớm đã bí mật điều thủ hạ đến, chế tạo sào huyệt thành tường đồng vách sắt.
Diêm Thiết nhìn thấy tình cảnh này, lại cười lạnh:
- Trò mèo!
Quanh người hắn nổi lên kình khí, giống như con nhím, bất kỳ cường cung nào tiến vào quanh thân một thước, cũng sẽ trực tiếp gãy lìa!
- Tiên thiên cương khí? Một thước vô địch?!
Sau cung thủ lại có hai hàng đao thuẫn, Nghiêm Giáp đứng ở giữa nhìn bàn tay Diêm Thiết, trên mặt hiện lên vẻ nghiêm túc:
- Các hạ là Diêm Thiết?
- Không sai, hôm nay các ngươi đều phải mất mạng ở đây.
Vẻ mặt Diêm Thiết dữ tợn, bỗng nhiên thân hình lóe lên.
Chỉ nghe kim thiết giao kích, hai hàng đao thuẫn lập tức kêu rên liên hồi, vô số trường đao tấm khiên bay lên giữa không trung, bên trên thình lình có từng dấu bàn tay rõ ràng.
Thoáng qua trong lúc đó, thân hình cao lớn của Diêm Thiết đã đứng ở trước mặt Nghiêm Giáp, trên mặt nổi lên nụ cười dữ tợn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận