Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 421: Lục Đạo

"Đây là đạo Diêm La Thiên Tử thật sự sao? Quả nhiên là một môn đại thần thông!"

"Đạo pháp đẳng cấp cao nhất trong... Quyết, thuật, pháp, đạo!"

"Khó trách Bạch Cốt Chân Nhân sẽ chết, liên quân đạo quan sẽ đại bại..."

Cảm nhận được trên thân Diêm La Thiên Tử Ma Thần tản ra ba động pháp lực khủng bố, thần sắc của Phương Tịch không khỏi trở nên vô cùng ngưng trọng.

Lúc này Ma Thần mạnh đến mức mơ hồ vượt qua cực hạn Kết Đan, chạm đến thần thông pháp lực Nguyên Anh lão quái!

"Có thể thấy được truyền thừa chí cao của Diêm Ma Đạo Cung, dù ngươi chết cũng không tiếc."

Tiếng của thiếu cung chủ từ trong Diêm La Thiên Tử truyền ra, một cánh tay to lớn chợt kết ấn: "Ngã Quỷ Đạo!"

Trong nháy mắt Phương Tịch cảm thấy sự trói buộc của Diêm La Pháp Vực đối với mình tăng lên gấp mười lần trước đó.

Càng khủng bố hơn là hắn không thể nào cảm ứng được linh khí từ bên ngoài.

Điều này đại biểu cho pháp lực trong cơ thể của hắn dùng một chút sẽ ít một chút, không thể nào bổ sung.

Đây là một chuyện vô cùng khủng bố.

"Ở trong Diêm Ma Pháp Vực của ta, mười thành bản lĩnh của ngươi cũng không phát huy ra được ba thành... Sau có thể đấu lại ta!"

Thiếu cung chủ khống chế Diêm La Thiên Tử Ma Thần, một đạo thần thức từ trong mi tâm truyền ra.

"Đạo Diêm La Thiên Tử này đúng là lợi hại... Nhưng Vô Biên Huyết Hải Đan mà ngươi sử dụng chỉ là một viên hư đan, đây là sơ hở duy nhất..."

Phương Tịch mỉm cười: "Chỉ cần chống đến khi Vô Biên Huyết Hải Đan biến mất thì thân thể Ma Thần này của ngươi sẽ tự sụp đổ!"

"Chờ ngươi có thể sống đến lúc đó lại nói!"

"Súc Sinh Đạo!"

Diêm La Thiên Tử Ma Thần một tay kháp quyết, từ trong sáu lỗ đen có một đạo thanh sắc hồng lưu xuất hiện, sau đó Phương Tịch đã thấy rõ, đó là lít nha lít nhít quỷ vật, hiện ra các loại hình dạng của phi cầm tẩu thú, mạnh mẽ đến.

Trong đó có một con ly ngưu ba sừng, toàn thân xanh đen, phát tán ra uy thế hoàn toàn không dưới yêu thú cấp ba.

Tiếp theo lại xuất hiện con thứ hai là lợn rừng thân như núi cao có mặc giáp trụ, tiếp theo là sơn dương một chân...

Gương mặt của Phương Tịch trong nháy mắt trở thành một mảng xanh đen, thân thể ma thi hiện ra, hắn cào một trảo, một thần thông pháp tướng nhỏ hơn Diêm La Thiên Tử rất nhiều xuất hiện sau lưng hắn, cũng làm động tác như vậy, lợn rừng to như ngọn núi nhỏ trực tiếp bị đánh bay.

Sau đó hắn tả hữu khai cung, đấm từng con một quyền, đánh yêu quỷ sơn dương và bò rừng bay ra xa mấy trăm trượng.

"Lốp bốp!"

Phương Tịch duỗi lưng, khớp xương toàn thân nổ vang: "Nếu đã không thể hấp thu thiên địa linh khí, vậy thì mược lực lượng nhục thân là được rồi, đúng lúc bản nhân cũng có chút lòng tin với thể phách của bản thân."

"Ngu xuẩn mất khôn!"

Tiếng nói của thiếu cung chủ truyền đến, y nệm lên một câu chú ngữ cổ lão thê lương, từ sao sáu lỗ đen có một con yêu quỷ cấp Kết Đan bay ra, cộng với trước đó thì khoảng sáu con!

"Chết cho ta!"

Phương Tịch hừ lạnh, nhân cơ hội thi triển Ngũ Cực Nguyên Ma Công, Nguyên Ma Thứ im lặng không chút tiếng động chui vào trong cơ thể của sơn dương, khiến hành động của nó hơi chậm lại.

Tiếp theo hắn đến trên đỉnh đầu của sơn dương rồi đánh xuống một quyền.

Ầm!

Đầu sơn dương rơi xuống lòng đất, mặt ngoài hiện ra vô số vết nứt.

Dưới một kích toàn lực của Phương Tịch, dù yêu vương cấp ba thượng phẩm nếu bị đánh trúng chỗ yếu hại thì cũng phải mất mạng tại chỗ.

Yêu thú sơn dương một chân bị trúng một quyền của Phương Tịch nổ đầu vậy mà lại gào thét một tiếng rồi lần nữa đứng thẳng lên.

"Lục Đạo Luân Hồi, do ta chấp chưởng, nhập luôn hồi của ta, bất tử bất diệt! Địa Ngục Đạo!

Pháp thân Diêm La Thiên Tử kết ra thủ ấn thứ ba.

Phương Tịch chợ có dự cảm, Ma Thần này chỉ tùy ý động thủ đã khiến gian nan như vậy...

Nếu chờ đến khi sáu đại thủ ấn ngưng kết hoàn thành thì chắc chắn mình sẽ bị đại nạn lâm đầu!

'Xem ra... Thiếu cung chủ này dùng Thiên Ma Xá Lợi khống chế Diêm La Thiên Tử cũng rất miễn cưỡng... Bằng không thì y đã sơm triển khai toàn bộ uy lực tiễn ta lên đường!'.

Trong lòng Phương Tịch tự lẩm bẩm, hắn chợt nhảy lên.

Rầm rầm!

Ở chỗ hắn vừa đứng lúc nãy hiện ra vô số cái chân như lưỡi đao, chính là một con rết vô cùng khổng lồ!

Một lúc sau, Phương Tịch đứng trên thi thể ly ngưu ba sừng, trên ngực của hắn có một vết thương to lớn, máu tươi đen nhánh đang không ngừng chảy ra ngoài.

Sau khi thụ thương vượt qua mức độ nhất định thì ngay cả năng lực tự lành của ma thi cũng không thể hồi phục.

Mà dưới chân hắn, con quái vật bị đánh chết mấy lần kia lại run rẩy, sắp đứng lên lần nữa.

"Đáng chết!"

Phương Tịch khống chế ma quang miễn cưỡng bay lên giữa không trung né sáu yêu quỷ tập kích.

"Xem ra... Quả nhiên ta không phải đối thủ của thiếu cung chủ ngươi, nhất định phải thi pháp gọi người."

Hắn tự lẩm bẩm.

"A... Diêm Ma Pháp Vực của ta ngăn cách thiên địa, lên trời xuống đất, không ai có thể cứu được ngươi!"

Con mắt dọc của Diêm La Thiên Tử đại phóng quang mang đỏ thẫm, Phương Tịch lại cảm thấy thiếu cung chủ cũng bắt đầu suy yếu.

"Cũng... Không thể tính là gọi người mà là đánh thế."

Hay tay của hắn kháp quyết, quát lớn: "Đại Đả Thuật!"

Ngân quang chợt lóe, thân ảnh bản tôn Phương Tịch trong nháy mắt xuất hiện!

Bây giờ hai người đều ở Hồng Nhật giới nên hắn vẫn có thể cảm ứng thân ngoại hóa thân một chút.

Sau khi hắn cảm ứng này bị Diêm Ma ngăn cách thì hắn đã cảm thấy không ổn, sau đó hắn chuẩn bị một phen rồi lập tức truyền tống đến!

Thật ra nguyên lý này rất đơn giản, chỉ cần Phương Tịch về tu tiên giới Nam Hoang trước, sau đó lại xuyên không đến là được.

Dựa theo quy luật trước đó hắn thử thì khi hắn truyền tống sẽ đến bên cạnh thân ngoại hóa thân.

Cũng như mấy lần hắn triệu hồi thân ngoại hóa thân, sẽ trực tiếp triệu hoán nó đến chỗ sở tại của mình ở tu tiên giới Nam Hoang.

Mà năng lực truyền tống của Chư Thiên Bảo Giám rõ ràng phải hơn xa năng lực phong tỏa của Pháp Vực.

Bởi vậy, bản tôn Phương Tịch yên lặng không chút tiếng động đã giáng lâm đến Pháp Vực.

Nói thì phức tạp nhưng thật ra chỉ là chuyện trong mấy hơi thở.

"Vạn Hồn Phiên... Đi!"

"Vạn Quỷ Đại Trận, lên!"

Thần thức của bản tôn Phương Tịch bao phủ toàn trường, thấy sáu con yêu quỷ hình thù kỳ quái, còn có rất nhiều quỷ vật thì hắn cười lạnh, rót pháp lực vào trong Vạn Hồn Phiên.

Ô ô!

Vạn Hồn Phiên phát ra tiếng hưng phấn, rất nhiều quỷ vụ xuất hiện, dưới sự dẫn dắt của ba Quỷ Vương Kết Đan chúng như thủy triều mạnh mẽ đánh qua quỷ vật.

Trời có mắt rồi... Bọn chúng đã bị đói quá lâu mà!

Còn Quỷ Vương Kết Đan hậu kỳ và Âm Dương Quỷ Vương thì không chút khách khí đối mặt với sáu con yêu quỷ.

Trong nháy mắt, vô cùng vô tận yêu quỷ dường như trở thành lượng thực của âm bình Vạn Hồn Phiên...

Vô số thủy triều cuộn trào mãnh liệt, rất nhiều quỷ vụ quấy lấy nhau, đồng quy vu tận...

Còn Phương Tịch, sau khi phóng Vạn Hồn Phiên ra thì thân hình của hắn lóe lên đã đến trên đỉnh đầu của Diêm La Thiên Tử:

"Ất Mộc Thần Quang Trận, lên!"

Từng đạo Ất Mộc Thần Quang thông thiên triệt địa như lồng giam lục sắc tạm thời phong áp Diêm La Thiên Tử ở bên trong.

Bên trong lục sắc quang trụ lan ra rất nhiều dây len, quấn chặt tay chân của Diêm La Thiên Tử.

Tiếp theo Phương Tịch đến đối diện Diêm La Thiên Tử, đối mặt với cái đầu lâu dữ tợn còn lớn hơn cả người hắn.

Sưu!

Một đạo ô quang xuất hiện nhắm ngay con mắt dọc thứ ba ở giữa mi tâm.

Rất rõ ràng Phương Tịch cũng hiểu, con mắt dọc thứ ba này mới là chỗ yếu hại của Diêm La Thiên Tử!

Thiên Ma Xá Lợi chấn động mạnh một cái, phát ra ma quang dài trăm trượng vọt đến đạo ô quang kia.

Ba!

Trong hư không truyền đến âm thanh va chạm kịch liệt, trong nháy mắt ô quang và ma quang đã tiêu tán hơi phân nửa, hiện ra một cái Độc Long Trảo trong đó, trên toàn thân Độc Long Trảo còn có các đồ án hoa văn cổ xưa.

Hống hống!

Tiếng rống của Giao Long truyền đến, một con ác giao ba đầu từ trong Độc Long Trảo hiện ra, nhào về phía ma quang trăm trượng.

Ma quang còn lại không địch nổi hư ảnh Giao Long này, bị trúng một kích đã tan nát!

Thế đi của Độc Long Trảo không giảm, gần như chạm đến Thiên Ma Xá Lợi kia.

Nhìn khí thế của nó như có ý định dùng một phát khoét Thiên Ma Xá Lợi ở trên trán của Diêm La Thiên Tử xống.

"Mơ tưởng!"

Đúng lúc này, tiếng nói tức hổn hển của thiếu cung chủ truyền đến, lại dẫn theo một câu chú ngữ phức tạp, khó đọc.

Rầm rầm!

Một cánh tay của Diêm La Thiên Tử chợt phát lực, vậy mà kéo đứt tất cả dây leo do Ất Mộc Thần Quang biến thành, sau đó kết một thủ ấn kỳ dị: "Nhân Gian Đạo!"

Trên đại thủ này chợt xuất hiện lực hút kinh khủng.

Độc Long Trảo run lên, vậy mà Phương Tịch hoàn toàn mất khống chế với pháp bảo này, dường như lạc ấn pháp lực mà hắn lưu lại trong khoảnh khắc đã bị tán loạn, sau đó bị đại thủ của Diêm Ma trực tiếp cướp đi.

Răng rắc!

Răng rắc!

Một màn này như kíp nổ nào đó.

Đi kèm với Diêm La Thiên Tử Ma Thần gào thét lần nữa lồng giam và dây leo Ất Mộc Thần Quang trói buộc nó rạn nứt từng khúc...

Sắc mặt của Phương Tịch trắng nhợt, trong nháy lui lại.

Một khắc sau, hai bàn tay đen nhánh, một trái một phải đến, bỗng nhiên chắp tay trước ngực, hư không cũng nổ vang như không chịu nổi gánh nặng.

Thanh quang chợt lóe, Phương Tịch đã đến bên cạnh thân ngoại hóa thân.

Rống!

Diêm La Thiên Tử gào thét, từng giọt nước mưa từ trên bầu trời rơi xuống.

Mỗi giọt nước mưa kia vậy mà đều có màu đỏ thẫm, hóa thành từng thanh phi kiếm vô cùng sắc bén.

Đinh đinh đang đang!

Thân ngoại hóa thân nghĩa bất dung từ ngăn trước mặt Phương Tịch, vô số phi kiếm đỏ như máu rơi lên người nó, khiến toàn thân của nó không ngừng bị cắt ra từng vết thương nhỏ bé.

Rất rõ ràng, công kích của Diêm La Thiên Tử đã vượt qua sức chịu đựng cực hạn của ma thi này.

"Vạn Quỷ Đại Trận!"

Phương Tịch thì kháp quyết, Quỷ Vương Kết Đan hậu kỳ đã nuốt sáu yêu quỷ gào thét, lắc mình biến hóa, hình thể của nó trong nháy mắt bành trướng.

Âm Dương Quỷ Vương và vô số âm binh hóa thành từng đám mây đen, dung nhập vào trong thân thể của Quỷ Vương to lớn này, khiến hình thể của nó không ngừng trở nên to lớn, cuối cùng hóa thành một ác quỷ mặt xanh nanh vàng hình thể to như ngọn núi.

Đây là cấm chế cường đại nhất khi Phương Tịch nghiên cứu Vạn Quỷ Đại Trận lĩnh ngộ được.

Dùng lực lượng của vạn quỷ dẫn dắt trận pháp, gia trì cho một con Quỷ Vương khiến thực lực của nó nhanh chóng bành trướng.

Nhưng Quỷ Vương càng cường đại thì càng dễ phản phệ, bởi vậy đây cũng là hành động rất mạo hiểm.

Nếu không phải đối mặt với địch nhân quá cường đại thì Phương Tịch cũng không muốn làm vậy.

"Nếu cự quỷ này vẫn không được thì e là phải vận dụng át chủ bài."

Phương Tịch nhìn Quỷ Vương to lớn phóng qua Diêm La Thiên Tử, trong lòng tự nhủ.

Thiếu cung chủ chỉ là một Kim Đan!

Chỉ bằng điểm này thì hắn chỉ cần điều động Khô Vinh Huyền Quang sẽ có thể giết y như giết chó!

Nhưng mà Sinh Tử Ấn vẫn còn ở trong thân Yêu Ma Thụ nên Phương Tịch không muốn cắt ngang tiến trình này mà thôi.

Nhưng nếu thật sự đến lúc sống chết trước mắt thì đương nhiên hắn phải xuất hết thủ đoạn để hạ địch nhân.

"Khặc khặc!"

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của hắn, Quỷ Vương to lớn cười quái dị nhào đến, hay tay ôm chặt lấy Diêm La Thiên Tử Ma Thần rồi mở cái miệng to như chậu máu, muốn trực tiếp cắn xuống...
Bạn cần đăng nhập để bình luận