Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 735: Đấu pháp (2)

Ly Câu Tiên Thành.
Mấy vị tu sĩ Hóa Thần giao thủ, khuấy động thiên địa linh lực hình thành triều tịch, uy áp khiến rất nhiều tu sĩ Luyện Khí, Trúc Cơ cảm thấy như có tảng đá đè lên ngực, gần như không thở nổi, càng khó mà điều động pháp lực trong cơ thể, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch.
"A Di Đà Phật!"
Nương theo tiếng phật hiệu vang lên, Truy Nguyệt Thiền Sư điều khiển Tâm Quang Độn Pháp xuất hiện ở cổng thành lâu, hai tay hợp lại.
Một phù văn chữ Vạn vàng óng bay lên giữa không trung, thống lĩnh hào quang vạng trượng, toàn lực kích phát trận pháp hộ thành của Ly Câu Tiên Thành, lúc này mới miễn cưỡng bảo vệ được toàn thành.
Dù như vậy, từng làn triều tịch do thiên địa linh lực hóa thành cũng mãnh liệt đánh thẳng vào trận pháp, khiến quang mang đủ mọi màu sắc bùng lên.
"Thiền sư..."
Từng vị Nguyên Anh Chân Quân bước lên lầu trên cổng thành, trước tiên cảm kích thi lễ với Truy Nguyệt Thiền Sư sau đó mới nhìn về phía chiến trường.
"Trong lúc phất tay đã có uy của thiên địa, đây chính là tu sĩ Hóa Thần sao?"
Vị đại hán tử bào minh chủ Tiêu Dao Minh than thở, trong lòng biết dù mình là đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ nhưng đối đầu với tu sĩ Hóa Thần như vậy thì e là chỉ trong ba chiêu hai thức sẽ bị chém đầu!
Bảo trà trộn trong một đám tu sĩ Nguyên Anh, không chút thu hút nào.
Nhưng một khắc sau, ngay khi nhìn thấy tu sĩ đang đấu pháp thì mắt của y đã trợn tròn: "Vậy mà là... Vị tiền bối này..."
Vốn dĩ y thấy đối phương là Kết Đan kỳ còn gọi đối phương một tiếng đạo hữu chính là có ý thân cận.
Lúc này xem ra, mình vẫn quá khinh thường người ta rồi...
Sau khi thấy Phương Tịch thi triển thần thông Vạn Mộc Mẫu Khí chế trụ Nguyên Anh của một lão ma Hóa Thần thì trong lòng của y chỉ còn một ý niệm: 'Cái đầu của ta vẫn còn, quả nhiên là thiên đại khí vận...'.
Phương Tịch cũng không thèm để ý đám tán tu ở Ly Câu Tiên Thành.
Bọn họ nghĩ thế nào có liên can gì với mình?
Về phần Truy Nguyệt Thiền Sư, dữ lắm thì cô ta chỉ cầm chân được mỹ phụ nhân Hóa Thần sơ kỳ kia thôi, cũng không phải một loại.
Lúc này sau khi bắt được lão ma Hóa Thần kia thì tính thế trên chiến trường đã hết sức rõ ràng.
"Ta có một kiếm, xin nhờ hai vị đạo hữu đánh giá!"
Phương Tịch liếc nhìn mỹ phụ nhân vẫn đang giao chiến với cự hổ vàng óng, nhếch miệng tay kết kiếm quyết.
Thanh Hòa Kiếm đời bốn đang chiến đấu với đại xà vảy trắng chợt bay ra, rơi vào trong tay của hắn.
Phương Tịch tay phải cầm kiếm, tay trái nhẹ nhàng vuốt kiếm.
Dù chỉ là Thanh Hòa Kiếm đời bốn nhưng thanh kiếm này cũng theo hắn chinh chiến nhiều năm, đánh bại không biết bao nhiêu 'cường địch'!
Cuộc chiến hôm nay, e là huy hoàng cuối cùng của nó...
"Đi!"
Hắn chém ra một kiếm, Thanh Hòa Kiếm đời bốn bộc phát ra một tiếng kiếm minh vô cùng réo rắt, sau đó ầm ầm nổ tung hóa thành mười hai ức chính nghìn sáu trăm vạn Thanh Hòa Châm!
Mỗi Thanh Hòa Châm lại nổ tung lần nữa hóa thành hàng triệu Thanh Hòa Vô Hình Châm!
Loại pháp bảo cấp phi mễ này đối với tu sĩ Nguyên Anh ngoại trừ dùng thần thông hư không miễn cưỡng chống cự ra thì gần như không còn cách giải quyết khác!
Nhưng đối với tu sĩ Hóa Thần thì thần niệm từ hư hóa thực của bọn họ vẫn có thể bắt được mấy phần bóng dáng của Thanh Hòa Vô Hình Châm.
Sư đệ Hóa Thần trung kỳ lập tức phát hiện giữa thiên địa chợt nở rộ sát cơ.
Vô số Thanh Hòa Vô Hình Châm như tạo thành một kiếm trận vô hình, còn đang không ngừng ép vào bên trong!
"Sư huynh... Cứu ta!"
Thần sắc mỹ phụ nhân Hóa Thần sơ kỳ biến đổi, trên mặt nổi lên một tầng hắc khí, vậy mà đã trúng kịch độc!
Không những là kịch độc mà còn là Thiên Tuyệt Độc có thể độc chết tu sĩ Hóa Thần!
Bây giờ Thanh Hòa Kiếm đời bốn của Phương Tịch vẫn có tác dụng với tu sĩ Hóa Thần là vì nó đã được ngâm độc...
Đương nhiên năm đó hắn mua Thiên Tuyệt Độc cũng không nhiều nên bây giờ cũng sắp dùng hết rồi.
Thanh Hòa Kiếm đời bốn này cũng có thể về hưu...
Rống rống!
Cửu Diệp Ấn biến thành cự hổ chợt gầm lên, xé rách khăn gấm màu hồng, hổ trảo to lớn chợt chụp lấy.
Xoẹt xẹt!
Tiếng vải bị xé rách lập tức vang lên, bảo quang quanh thân mỹ phụ nhân Hóa Thần sơ kỳ vỡ vụn bị hổ trảo của cự hổ xé rách.
Sưu!
Trong một mảnh huyết quang có một Nguyên Anh diện mục giống như mỹ phụ nhân xuất hiện, mặt mũi nó đầy vẻ ngưng trọng mà tế lên một khối ngọc phù trắng như tuyết.
Ở trên ngọc phù có từng Phượng Triện Văn du tẩu bất định, vậy mà lan ra vô số vết trắng, hình thành một trận pháp truyền tống tạm thời trong hư không.
"Hừ!
Phương Tịch hừ lạnh, phát động Thiên Ma Ngâm.
Nguyên Anh của mỹ phụ lập tức ôm đầu hét thảm, làm trễ động tác tiến vào truyền tống trận.
Cùng lúc đó, từ trong tay của hắn có Cấm Không Phù bay ra!
Từng chuỗi ngân sắc Phượng Triện Văn chui vào trong trận pháp hư không thành trận, hòa thành một thể vơi Phượng Triện Văn của nó.
Soạt!
Truyền tống trận ngay tức khắc sụp đổ!
Phương Tịch búng tay, một tia Thái Ất Thần Lôi đánh trúng Nguyên Anh của người này, khiến Nguyên Anh trợn trắng hai mắt rồi bất tỉnh, bị thu vào trong Tỏa Yêu Tháp.
Mà lúc này, trong hư không Thanh Hòa Vô Hình Châm ở khắp mọi nơi chợp hợp vào giữa!
Chỉ nghe một tiếng kiếm minh thê lương vang lên!
Nhục thân của sư đệ Hóa Thần trung kỳ sụp đổ, ngay cả Nguyên Anh cũng hóa thành bột mịn...
Trong lúc phất tay, Phương Tịch đã liên tiếp diệt năm tu sĩ Hóa Thần!
Hắn hạ xuống mặt đất, thu hồi thi thể của Cung lão ma và Mẫn lão quỷ rồi lại quay đầu nhìn rất nhiều tu sĩ trên tường thành.
Truy Nguyệt Thiền Sư còn tốt, tu sĩ Nguyên Anh còn lại đều vội vã rụt đầu, Vạn Bảo Chân Quân còn gần như bất tỉnh.
Cũng may Phương Tịch cũng chỉ nhìn lướt qua rồi đã hóa thành một đạo lưu quang biến mất ở chân trời...
Mấy canh giờ sau.
Trong động phủ Sơn Hải Châu.
Tiểu Huyền Quy buồn bực ngán ngẩm nằm ngoài bên cạnh ống quần của Phương Tịch, nó đang tò mò đùa bỡn Linh Xà Kiếm.
Quanh thân Phương Tịch có ma quang mơ hồ, chính là vận dụng Tam Tương Diệt Nguyên Công hóa thành ma tu lại sử dụng bí thuật sưu hồn.
Lúc này hắn tiện tay ném một cái, Nguyên Anh đã mộc hóa của Chiêm lão ma lập tức bị một cành cây Yêu Ma Thụ quấn lấy, rút vào trong tán cây rồi nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa.
Tiếp theo hắn lại làm y như vậy với Nguyên Anh của mỹ phụ...
Sau một hồi lâu, Phương Tịch mở mắt ra: "Quả nhiên là phù chiếu của thượng giới..."
Đối với chuyện năm tu sĩ Hóa Thần vì sao lại nghĩ quẩn mà tìm đến cái chết thì hắn đã biến được chân tướng.
Đầu tiên chính là tổ sư của hai tông môn này đưa tin lệnh cho bọn họ giám thị mình, tốt nhất bắt sống nếu thật sự không được thì cũng phải biết được tung tích chờ bẩm báo với sứ giả thượng giới.
Thế nhưng tin tức mà Phá Giới Hương truyền xuống lại có giới hạn, mà hình như thượng giới có chỗ cố kỵ nên cũng không nói rõ thần thông Khô Vinh Quyết mà chỉ căn dặn bọn họ giám thị mình từ xa là được rồi.
Kết quả lại không ngờ được phạm vi thần thức của mình lại xa như vậy, lại có thể tìm được dấu vết mà giết thẳng đến đây.
"Nghiêm khắc mà nói thì Mẫn lão quỷ và Cung lão ma mới là hai người thảm nhất... Rõ ràng một thân thần thông pháp lực có thể đấu pháp rất lâu với ta nhưng vừa gặp mặt đã chết..."
Đây cũng luôn luôn là cách làm của Phương Tịch, đối mặt với địch nhân đương nhiên phải xuất ra đòn sát thủ ngay từ đầu, đánh đến chết!
Nhưng đối mặt với địch nhân Phản Hư, tỉ như sứ giả giới lần này vậy thì có thể chạy thẳng một mạch.
Dù sao hắn cũng chỉ là Hóa Thần sao phải vượt cấp đấu pháp với Phản Hư chứ?
Chờ sau này đến Phản Hư, thậm chí Hợp Thể thì đi lấy lại danh dự cũng không muộn.
"Nhưng mà bảo khố của hai tông môn này... Cũng không thể lãng phí."
Phương Tịch nắm lất một thanh phi kiếm thông linh chi bảo, lại chính là Thái Thanh Thần Tiêu Kiếm kia, dù trong cấp năm thì thanh kiếm này cũng được tính là nhóm cực kỳ ưu tú.
Ngoài ra hắn còn tìm được Thái Thanh Thần Lôi Hạm trong động phủ tùy thân của Mẫn Hồng Nho và rất nhiều tài liệu, linh dược quý.
Pháp bảo trữ vật của Cung lão ma cũng không kém bao nhiêu, xem như Phương Tịch đã hung hăng phát một bút.
Ít nhất không những hắn có thể bù về số linh thạch đã hao tốn trong đại hội đấu giá lần này mà còn có thêm rất nhiều...
"Linh thạch càng tiêu càng nhiều, cũng là một loại phiền não mà..."
Phương Tịch cảm khái rồi lấy ra một khối thượng phẩm linh thạch ném cho Tiểu Huyền Quy ở dưới chân.
Tiểu Huyền Quy mở miệng ra, trong nháy mắt đã gặm nuốt từng khối thượng phẩm linh thạch hầu như không còn, cuối cùng gật gù đắc ý bình phẩm: "... Ăn không ngon bằng Chân Huyết Đan, chủ nhân..."
"Ừ, lần sau sẽ cho ngươi ăn no!"
Hắn qua loa tắc trách vài câu rồi rời khỏi động phủ Sơn Hải Châu.
Không được bao lâu, một tin tức cực kỳ chấn động đã lan truyền khắp Minh Hoàn giới.
Ba vị lão tổ Hóa Thần của Thái Thanh Tông lại vẫn lạc cùng một ngày.
Không nhũng vậy, nghe nói ngay tối hôm đó còn có vô số thần lội tập kích đại trận hộ sơn của Thái Thanh Tông.
Căn cứ hồi ức của người sống sót thì đêm hôm đó ba trăm sáu mươi lăm tia Thái Thanh Thần Lôi cùng phát, mạnh mẽ đánh đại trận trấn tông của Thái Thanh Tông xuất hiện một lỗ hỏng, đệ tử Thái Thanh Tông tử thương nặng nề, bảo khố và linh dược viên của tông môn cũng bị cướp sạch...
Mặc dù kẻ xông vào cũng không giết bao nhiêu tu sĩ mà chỉ khiến những người ngăn cản thành tro bụi nhưng Thái Thanh Tông vẫn không thể tránh khỏi lâm vào suy sụp, thậm chí còn nghe đồn là sắp phân tông...
Nguyên Thủy Ma Môn.
Một trận pháp sát khí ngút trời toàn lực mở ra, từ trong hắc vụ dày đặc có thể thấy được từng Quỷ Vương, thần ma... Đang không ngừng tuần tra trong trận pháp.
Tin tức Thái Thanh Tông gần như bị diệt đã truyền đến, khẩn trương nhất đương nhiên là Nguyên Thủy Ma Môn tử địch của họ rồi.
Cũng may bây giờ ở trong Nguyên Thủy Ma Môn vẫn còn một Thái Thượng trưởng lão cấp Hóa Thần xử lý sự vụ nới không lập tức giải tán.
Một ngày này.
Một chiếc linh hạm màu xanh dùng thế đè ép thương sinh mà ầm ầm giáng lâm Nguyên Thủy Ma Môn!
"Nguyên Thủy Ma Môn thức thời hơn Thái Thanh Tông một chút, ít nhất còn biết để một Hóa Thần lại giữ nhà..."
Phương Tịch khoanh tay đứng trên Thái Thanh Thần Lôi Hạm, thần sắc lãnh đạm.
Mà lúc này ở trong Nguyên Thủy Ma Môn thì đã hoàn toàn đại loạn.
"Thái Thượng trưởng lão ở đâu?"
"Chân Ma Điện! Thái Thượng trưởng lão đi Chân Ma Điện rồi!"
"Chẳng lẽ sắp thả đại ma đầu kia ra sao? Có phải hơi mạo hiểm rồi không?"
"Có gì mà mạo hiểm, nghe nói đại ma đầu kia cũng từng là một vị tổ sư của chúng ta đó!"
Rất nhiều ma đầu Nguyên Anh nghị luận ầm ĩ, cuối cùng tề tụ trước một thạch điện cổ.
Thạch điện có màu xám trắng, trên đó có từng triện văn in sâu vào đá, cùng tạo thành vô số phù chú, dường như phong ấn toàn bộ thạch điện.
Đây chính là một cấm địa của Nguyên Thủy Ma Môn - Chân Ma Điện.
Lúc này đại môn Chân Ma Điện mở rộng, có tiếng chú ngữ khàn khàn, liên tục từ trong cửa điện truyền ra.
Rất nhiều lão ma hơi động chóp mũi một chút đã ngửi được mùi máu tanh nồng đậm.
Người tương đối lành nghề còn có thể lập tức nhận ra đây là dùng bao nhiêu tinh huyết của tu sĩ, thậm chí trong đó còn có thể có mấy linh thể hiếm thấy...
Oanh!
Mái vòm của Chân Ma Điện chợt vỡ vụn, một đạo ma quang đen nhánh xông thẳng lên trời.
"Trước tiên chào hỏi đã..."
Trên Thái Thanh Thần Lôi Hạm Phương Tịch nhẹ nhàng giơ tay lên.
Bảo vật chiến tranh đã bị hắn hoàn toàn tiếp quản lập tức oanh minh, từng tia Thái Thanh Thần Lôi xanh ngọc đan vào nhau hóa thành một tấm lôi võng to lớn, ầm ầm đánh xuống đại trận.
Trong đại trận, một hắc ảnh chợt xuất hiện.
Nó lắc mình biến hóa đã hóa thành một thân thể thần ma dồi dào tử ý, nó rống lên rồi thôn phệ toàn bộ Thái Thanh Thần Lôi.
"Hả?"
Phương Tịch nhướng mày lên: "Vậy mà là Vạn Hóa Thần Ma Chi Thể... Không ngờ giới này cũng có cự phách ma đạo tu luyện Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận