Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 152: Bảo đan cấp hai

Xuất phát từ sự cẩn thận nên Phương Tịch không báo giá.

Hắn cứ lẳng lặng nhìn trong gương đồng, từng kiện từng kiện vật phẩm đấu giá được đưa lên đài, sau đó được Chung Vạn Quân nói đến thiên hoa loạn trụy.

Sau khi hết khiếp sợ trước đó Phương Tịch cũng phản ứng kịp.

Thể tu tu luyện Vạn Thú Thân không chỉ có mình hắn, đây cũng chưa chắc là câu cá.

Huống chi dựa theo thời gian mua thì ngay cả tầng thứ nhất hắn cũng chưa luyện thành.

Khả năng câu người khác còn lớn hơn câu hắn.

Trong lúc đó Phương Tịch cũng đã xuất thủ một lần cạnh tranh một quyển Tửu Thần Phổ.

Tửu Thần Phổ này khẩu khí rất lớn nhưng thật ra chỉ là một bản chép tay của một thợ nấu rượu, trong đó cũng chỉ có vài tửu phương cấp của linh tửu cấp một mà thôi...

Phương Tịch tùy ý điền vào hai trăm linh thạch, xem như đền bù chút tiếc nuối lúc trước của mình.

Nhớ ngày đó, đại kế cất rượu của hắn đột nhiên phải dừng lại, sau này hắn trở về chốn cũ thì những vò rượu ủ trong hầm đã bị chua, nhớ lại quả thật khiến người ta hơi xúc động.

Mà theo thời gian từ từ trôi qua, hội đấu giá cũng đã đi đến hồi cuối.

Thần sắc Chung Vạn Quân trên đài nghiêm túc, cho từng thị nữ tay nâng khay có vải đỏ chen kín lên đài.

"Tiếp theo hội đấu giá sẽ đến khâu áp trục, vật đấu giá đầu tiên."

Chung Vạn Quân dở tấm lụa đỏ lên, một kiện linh giáp tỏa ánh sáng lập lòe màu xanh nằm trên khay ngọc.

"Hạ phẩm Linh khí - Thanh Ngư Giáp! Dùng sáu ngàn bảy trăm miếng vải của ngư vương Thanh Ngọc Lý chế tạo thành áo giáp, có thể lớn nhỏ như ý, không nhiễm bụi trần, bổ sung năm đại pháp trận tụ linh, hộ thân, khử độc, tịch thủy, kim quang... Giá quy định sáu trăm linh thạch."

"Vậy mà lại là linh khí sao?" Phương Tịch ở trong gian bao sương cũng hơi chấn kinh.

Tu sĩ Luyện Khí dùng pháp khí, tu sĩ Trúc Cơ dùng linh khí.

Linh khí này không phải tu sĩ Trúc Cơ có pháp lực cao cường thì không thể sử dụng.

Tu sĩ Luyện Khí miễn cưỡng vận dụng thì giống như tiểu hài múa trọng chùy, được không bù mất.

'Có tư cách cạnh tranh ở đây chắc là cũng không có mấy người?'.

'Trong Hồ Vạn Đảo, gia tộc Trúc Cơ chỉ có một mình Chung gia lão tổ, không có khả năng tự bán cho mình... Tán tu Trúc Cơ cũng chỉ một người, trừ hai người này ra chẳng lẽ còn có tu sĩ Trúc Cơ ở nơi khác đến hay sao?'.

Phương Tịch ngồi tựa lưng, một chút hứng thú ra giá cũng không có.

Nhưng thời điểm vật đấu giá thứ hai xuất hiện, ánh mắt của hắn cũng không khỏi sáng lên.

"Linh đan cấp hai - Thất Bảo Xà Huyết Đan! Dùng tinh huyết yêu xà cấp hai là chủ tài liệu luyện chế, có thể đại bổ khí huyết, tăng thêm tiên thiên căn cơ của tu sĩ."

Trên đài, Chung Vạn Quân đang cầm một bình ngọc lưu ly giới thiệu.

Nhìn xuyên qua lưu ly hơi mờ có thể thấy bên trong có một viên đan dược lớn màu đỏ thắm như máu: "Giá quy định năm trăm linh thạch."

"Thế mà là đan dược tăng cường khí huyết cấp hai sao?"

Trong mắt Phương Tịch hơi khát vọng.

Chỉ cần mua được đan dược này, phối hợp với Vạn Thú Thân tầng thứ tư, và những tư liệu nghiên cứu của Tông Sư Hội.

Hắn có niềm tin chắc chắn đột phá cảnh giới Chân Cương Hóa Hình.

'Không được, phải tỉnh táo, ta đã tiêu linh thạch đủ nhiều rồi... Bây giờ những người tranh đoạt đan dược cấp hai đa phần đều là tu sĩ Trúc Cơ... Ta ra tay cũng quá đáng chú ý.'.

'Dù dùng linh đan cấp hai này, cũng chưa chắc ta có thể thuận lợi đột phá... Mà Chung gia chưa chắc sẽ vì ta chống đỡ áp lực của một tu sĩ Trúc Cơ... Đến lúc đó phiền phức sẽ lớn.'.

Phương Tịch nhìn viên đan dược trong gương đồng, cuối cùng đã từ từ khôi phục lại bình tĩnh, ánh mắt lại lần nữa trở nên không hề bận tâm.

Mặc dù cộng thêm những tài liệu yêu thú tinh phẩm trong tay thì hắn cũng chưa chắc có thể lấy được viên linh đan cấp hai này.

Sau này sẽ có rất nhiều cơ hội, bây giờ mình vẫy còn quá nhỏ yếu.

"Thôi, thôi, cứ như vậy đi..."

Hắn hít thật sâu rồi thở ra một hơi dài, lẳng lặng chờ hội đấu giá kết thúc.

Vật đấu giá cuối cùng trong hội đấu giá lần này là một viên đan dược có thể giúp tu sĩ Trúc Cơ đột phá bình cảnh, giá quy định cũng vượt qua hai ngàn linh thạch.

Lúc này Phương Tịch lại tiếc hận hội đấu giá không phải là hình thức kêu giá công khai, không thể nào nhìn náo nhiệt.

Nhưng sau khi một vòng đấu ngầm này qua đi Chung Vạn Quân cũng không xuống đài mà lại cười híp mắt nói: "Các vị đạo hữu, sau khi bổn lâu đấu giá xong, quyết định tăng thêm một khâu là vòng giao dịch tự do, các vị có thể dựa vào một kiện pháp khí để tự giao lưu, sau khi đạt thành giao dịch thì có thể đến gian bao sương riêng hoặc là mật thất chuyên biệt để giao dịch, Chung gia ta cũng không biết các vị có giao dịch thành hay không, cũng không biết nội dung giao dịch..."

"Pháp khí này chính là gương đồng ở trước mặt các vị, chỉ cần rót pháp lực vào là có thể sử dụng."

Phương Tịch nghe xong, mang theo chút hiếu kì nên đã đưa một đạo pháp lực vào trong gương đồng để thăm dò.

Sau một khắc, hắn đã cảm thấy một tia pháp lực của mình đã tiến vào một hồ nước to lớn nào đó.

Thậm chí linh thức của hắn cũng bám vào trên đó tiến vào trong hồ nước.

"Thật kỳ diệu, đây chính là cảm giác thần thức ly thể của tu sĩ Trúc Cơ sao?"

Trong hồ nước, từng đạo pháp lực huyễn hóa thành cá chép lui tới, một con cá chép màu đen trong đó phun ra từng cái bong bóng.

"Chung Vạn Quân, cái đồ chơi của nhà ngươi rất thú vị nha..."

Lúc này, có một con cá chép có đốm hoa năm màu lớn bơi đến, hình thể so với những con cá khác ít nhất cũng lớn hơn gấp đôi.

"Hóa ra là tiền bối!"

Chung Vạn Quân cũng hóa thành một con cá chép màu xanh, phun ra từng cái bong bóng: "Pháp khí này tên là Vạn Ngư Kính thật ra chỉ là đồ chơi, thông tin, khoảng cách có hạn, lại tiêu hao khá lớn, chỉ có thể lấy ra đổi tiếng cười của các vị mà thôi..."

Y liên tục nói ra mấy khuyết điểm của Vạn Ngư Kính, vô cùng thẳng thắn.

"Thú vị!"

Linh thức hiếm khi được ly thể, Phương Tịch hóa thành một con cá chép nhỏ màu đỏ, tò mò bơi lội trong hồ nước.

'Cảm giác này giống như đang chơi trò chơi thực tế ảo...'.

'Nhưng mà cái này chơi thế nào? Không có sách hướng dẫn sao?'.

Mặc dù Phương Tịch không hiểu như hắn học rất nhanh.

Hắn thấy một con cá chép trắng ở bên cạnh phun ra bong bóng, tò mò lập tức đụng vào.

Ba!

Bong bóng nổ tung, một tiếng nói chỉ có hắn nghe được vang lên: Ta muốn Trúc Cơ Đan, ta muốn Trúc Cơ Đan, ta muốn Trúc Cơ Đan..."

'Mẹ kiếp, ta cũng muốn đó! Nếu có còn phải nguyện ý giao dịch mới được!'.

Phương Tịch đảo mắt cá chết, học theo phun bong bóng: "Cần trận pháp cấp một, cần trận pháp cấp một, muốn phạm vi lớn thích hợp làm ruộng..."

Ba ba!

Từng con cá đánh vỡ bong bóng nhưng không có phản hồi.

Phương Tịch cũng không gấp, chậm rãi chờ đợi.

Ngay cả Khí Huyết Đan cấp hai hắn cũng từ bỏ nên lúc này tâm tính rất tốt, có vài phần may mắn cho ta, mất đi hương vị mất mạng.

Không bao lâu, một con cá chép màu xanh bơi đến, phun ra một cái bong bóng, đánh thẳng đến Phương Tịch.

Bên tai của Phương Tịch có một giọng nói vang lên: "Ta có một bộ Tiểu Vân Vũ Trận cấp một trung phẩm, ngươi ra giá đi! ?"

Tinh thần Phương Tịch chấn động, một cái bong bóng trả lời: "Tài liệu yêu thú cấp một thượng phẩm có thu hay không?"

Cá chép màu xanh nhanh chóng trả lời: "Thu!"

"Vậy thì đến phòng số mười sáu chữ Huyền giao dịch."

Sau khi Phương Tịch trả lời, hắn lập tức thu hồi tia pháp lực này.

Trong gian bao sương, hắn vuốt vuốt gương đồng, cảm thấy thật có ý tứ.

'Dường như kiện pháp khí này cũng không đơn giản...'.

Không bao lâu sau, cửa gian bao sương bị gõ vang, sau khi Phương Tịch mở cửa ra, một nữ tu dáng người thướt tha, che mặt bước đến.

Khí tức trên người nàng mơ hồ, không cách nào cảm giác được tu vi, hiển nhiên là đã tu luyện loại bí thuật liễm tức nào đó.

Biểu lộ Phương Tịch không thay đổi, mặc dù hắn không có pháp thuật ẩn giấu tu vi, nhưng người khác nhìn thấy hắn chỉ có Luyện Khí tầng bốn mà có tiền như vậy, lại không kiêng nể gì cả, tám phần sẽ cảm thấy hắn đang che giấu tu vi.

Đây cũng là một loại chiến lược lừa gạt.

"Tiểu Vân Vũ Trận cấp một trung phẩm, trận bàn trận kỳ hoàn hảo, bổ sung một ngọc giản thao tác."

Nữ tu thướt tha cũng không nhiều lời, trực tiếp vung tay lên, một hộp ngọc lớn hiện ra, sau khi mở ra, bên trong là từng cây trận kỳ tinh xảo, linh quang lấp lóe, vô cùng bất phàm: "Trận này có hiệu quả tụ linh, ẩn nấp, phạm vi cũng rất lớn, hoàn toàn có thể xem như là trận pháp trấn tông của vài tiểu gia tộc và tiểu tông môn, nếu tài liệu của ngươi ít hơn năm trăm linh thạch ta sẽ không đổi. Trừ cái đó ra, nếu ngươi không biết làm cần ta đến tận nơi bày trận thì cần thêm một trăm linh thạch nữa."

"Không cần đến tận nơi."

Dù sao Phương Tịch cũng là một vị trận pháp... À, trận pháp sư chưa nhập môn, với điều kiện tiên quyết là có ngọc giản chỉ đạo thì hắn vẫn có thể bố trí trận pháp được.

Hắn nghĩ nghĩ rồi lấy ra một túi trữ vật, nhẹ nhàng đổ xuống, một tấm da sói lớn, trảo của hai con chim, còn có một chút tài liệu gân thú thượng vàng hạ cám hiện ra: "Ngươi xem một chút..."

Nữ trận pháp sư cầm tấm da sói lên, trong mắt có linh quang chớp động: "Da lang yêu cấp một thượng phẩm..."

"Lợi trảo điểu yêu cấp một thượng phẩm..."

"Đây là... Gân của yêu thú không biết tên, cũng là cấp một thượng phẩm sao?"

"Ngươi... Đây là tàn sát hang ổ của yêu thú nào sao? Không đúng... Những yêu thú này cũng không phải cùng một chủng loại..."

Đến cuối cùng rõ ràng vị nữ trận pháp sư này vô cùng kiêng kỵ.

Có thể giết nhiều yêu thú Luyện Khí hậu kỳ như vậy tuyệt đối là ngoan nhân trong ngoan nhân.

'Lại còn thu liễm khí tức đến tầng bốn, quỷ lừa gạt!'.

Nàng chửi bậy một câu trong lòng, rồi thu hồi tài liệu: "Những tài liệu này ta rất hài lòng, giao dịch thành."

Nữ trận pháp sư vội vàng rời khỏi, khiến Phương Tịch muốn bắt chuyện vài câu cũng không thể.

'Ta dọa người như vậy sao?'.

Hắn sờ sờ gương mặt chữ quốc mà mình đã dịch dung thành, cảm thấy tướng mạo này vẫn rất có cá tinh mà.

Sau khi cẩn thận kiểm tra vài lần trận kỳ và trận bàn, hắn cũng thu hộp ngọc lại, rời khỏi bao sương: "Kết toán đi..."

Lúc này lập tức có một thị nữ bước lên, dẫn Phương Tịch đến căn mật thất khác.

"Khách nhân phòng số mười sau chữ Huyền, Kim Cương Phù và Thiên Ngoại Vẫn Thiết Kiếm ngày đều lấy được, về phần Tửu Thần Phổ thì rất tiếc..."

Trước mặt Phương Tịch, một tu sĩ có bộ dạng lão nhà giàu đẩy hai cái hộp lên bàn.

Sau khi mở ra, bên trong là một phù lục màu vàng và một thanh Thiên Ngoại Vẫn Thiết Kiếm.

"Quả nhiên kinh nghiệm của ta vẫn không đủ..."

Phương Tịch vừa kiểm tra vừa suy tư: "Giá của phù lục thì tuyệt đối cao... Thiên Ngoại Vẫn Thiết Kiếm chỉ thích hợp với thể tu, người tiêu thụ rất ít cũng bán không được giá cao..."

'Sau cùng Tửu Thần Phổ nhìn như phẩm cấp không cao, nhưng thật ra là có thể để cho vài tiểu gia tộc tăng thêm một sản nghiệp cất rượu, tế thủy trường lưu... Hai trăm linh thạch tuyệt đối không đủ.'.

"Kim Cương Phù một trăm linh thạch, Thiên Ngoại Vẫn Thiết Kiếm ba trăm linh thạch, tổng cộng bốn trăm linh thạch." Lão nhà giàu cười tủm tỉm nói.

Phương Tịch yên lặng gật đầu, lấy ra ba trăm tám mươi bảy khối linh thạch còn sót lại trong túi trữ vật, hắn hỏi: "Linh thạch của tại hạ không đủ, có thể dùng vật phẩm khác để khấu trừ hay không?"

"Đương nhiên là có thể, nhưng nhất định phải giảm giá một thành."

Lão nhà giàu khẽ vuốt chòm râu trắng, trong mắt lộ ra một chút vui mừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận