Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 71: Hội trao đổi (1)

"Cái gì? Tông phù sư... Lại đột nhiên như vậy?"

Vẻ mặt Phương Tịch khiếp sợ.

Tông Ngộ, chính là Tông phù sư mà hắn thường xuyên đến mua phù lục, đương nhiên, người mà Phương Tịch nghĩ đến nhiều hơn chính là Lục Chi đạo lữ của Tông phù sư, dáng người của nàng bốc lửa, tính tình của nàng lại càng bốc lửa hơn.

"Nha!"

Hắn nhìn về phía Trần Bình, đã biết vì sao đối phương lại vui mừng, nhưng vẫn cố nhẫn nại.

"Ai... Lục đạo hữu đau đớn vì mất đi người yêu, ta phải đi an ủi một phen mới đúng, chỉ là... Bây giờ ta muốn đi thương tiếc tông sư nhưng linh thạch lại không thuận tiện." Trần Bình nhìn về phía Phương Tịch, đôi mắt của y lại ẩn chứa ý muốn đòi nợ.

Cũng may Phương Tịch đến là để trả nợ, lúc này hắn lấy ra năm khối linh thạch: "Tháng trước nhờ có Trần huynh cùng Địch đạo hữu, Cửu Huyền đạo hữu mở hầu bao tương trợ, đây là năm khối linh thạch, xin nhờ Trần huynh thay ta đưa cho hai vị đạo hữu..."

"Chuyện này hiển nhiên!"

Trần Bình cầm linh thạch, đã vội vàng chạy đi mua quà tặng, chuẩn bị đi an ủi vị góa phụ.

Lại khiến cho Phương Tịch phải muộn phiền.

Hắn còn chưa kịp hỏi chuyện Phá Cấm Phù, hắn chỉ có thể âm thầm oán tên hỗn trướng trọng sắc khinh bạn này.

Tông phù sư thân gia xa xỉ, y thuê một động phủ trong phường thị Thanh Trúc Sơn.

Lúc vừa đến đây, lập tức Phương Tịch cảm nhận được một cỗ linh khí tinh thuần tốc thẳng vào mặt của hắn, không khỏi âm thầm cảm khái: 'Đây chính là động phủ có linh mạch cấp một sao? Nếu như ta được linh khí tinh thuần nồng đậm như vậy phụ trợ tu luyện thì đã tu luyện công pháp Trường Xuân Quyết đến tầng ba đỉnh phong từ lâu rồi, sau đó, có thể thử đột phá Luyện Khí trung kỳ rồi.'.

Linh mạch tại Nam Hoang tu tiên giới cũng chia làm vài cấp bậc, phân biệt đối ứng các loại cảnh giới Luyện Khí, Trúc Cơ.

Linh mạch cấp một chỉ có thể thỏa mãn nhu cầu của tu sĩ Luyện Khí kỳ.

Linh mạch cấp hai thì có thể để cho đại tu Trúc Cơ đả tọa tu luyện.

Thanh Trúc Sơn có một đầu linh mạch cấp một, bình thường còn bị trận pháp khóa lại, chỉ cung cấp cho nội bộ phường thị sử dụng.

Tán tu Linh nông như Phương Tịch chỉ có thể ở ngoài trận pháp hưởng thụ một chút khí dư của linh mạch, miễn cưỡng có thể tính là tu luyện trên linh mạch bất nhập lưu.

Luận hiệu quả cũng chỉ tốt hơn bình thường một chút mà thôi.

"Cửu Huyền đạo hữu, Địch đạo hữu!"

Tiến vào động phủ, Phương Tịch nhìn thấy hai người quen.

Cửu Huyền lão đạo vẫn mặc đạo bào, một bộ dáng tiên phong đạo cốt, Địch Thất nhìn thấy Phương Tịch, trên mặt y lại lộ ra tiếu dung: "Phương đạo hữu đúng là người có uy tín!"

'Xem ra Trần Bình đã trả linh thạch cho hai người này rồi, hắn không có tham... Ân, như thế coi như ta có thể kết giao bằng hữu với hắn.'.

Đúng là Phương Tịch vẫn có chút lo lắng Trần Bình sẽ tham linh thạch của hắn.

Dù sao, lúc hắn mượn linh thạch là ba người đều ở một chỗ.

Mấy người cùng bước vào trong phòng, đã thấy rất nhiều tu sĩ đều ở đây, thoạt nhìn đều là những người mà Tông phù sư có giao thiệp.

Lục Chi đạo lữ của y đang mặc đồ tang, nàng xuất ra linh trà và linh điểm để chiêu đãi những vị khách đến viếng.

Mấy ngày không gặp, thần sắc của vị Lục đạo hữu này hơi tiều tụy, nhưng phong vận lại không giảm.

Đặc biệt là cách ăn mặc đồ tang của nàng, càng khiến cho người khác mơ tưởng viển vông.

Chẳng hạn như con hàng Trần Bình kia, cũng đang nhìn nàng không chớp mắt.

"A? Hai người này cũng ở đây sao?"

Ánh mắt Phương Tịch quét qua, lại thấy được Thẩm Hạo Nhiên và Vân Mộng tiên tử đang ngồi bên cạnh Trần Bình, không khỏi trầm thấp thốt ra.

"Hừ, nhưng mà hai tên này chỉ là hạng người hung hắng vênh váo mà thôi..."

Địch Thất cũng nhìn thấy Thẩm Hạo Nhiên, lập tức y hơi khó chịu nói.

"Ồ? !"

Phương Tịch như có điều suy nghĩ nhìn qua Địch Thất, hắn nhìn lại Thẩm Hạo Nhiên, lập tức đã hiểu.

Mấy người kia đều là bằng hữu của Trần Bình chắc là ngày thường đã gặp nhau.

Nhưng bất luận là gia thế hay tu vi của Thẩm Hạo Nhiên và Vân Mộng tiên tử đều đè Địch Thất một bậc, hơn nữa từ chuyện ở Minh Thanh Các lần trước mà hắn đã trải qua thì hai người này cũng không phải hạng người chiêu hiền đãi sĩ gì.

Đại khái là Địch Thất đã từng thua thiệt, nên y đã ghi hận trong lòng.

'Cũng may hắn cũng không nói mắt chó coi thường người khác, xem như tiểu tử này cũng có chút lòng dạ.'.

Phương Tịch âm thầm gật đầu, sau đó hắn bàn với Cửu Huyền Thượng Nhân cùng lấy ra một khối linh thạch hạ phẩm làm lễ vật.

"Chư vị."

Sau khi uống một vòng trà xong, Lục Chi ở chủ vị đứng lên, nàng chậm rãi thi lễ: "Các vị có thể đến đây, ta thay mặt tướng công đã chết của ta cám ơn các vị."

"Không cần phải khách khí!"

"Đâu có đâu có..."

Đám người Phương Tịch vội vàng hoàn lễ.

"Khụ khụ... Không biết Tông phù sư vì sao lại binh giải?" Thẩm Hạo Nhiên cầm quạt xếp bằng bạch ngọc trong tay, bộ dáng công tử nhẹ nhàng, hỏi một câu.

Chợt nghe Lục Chi trả lời: "Tên tử quy kia không nghe ta khuyên bảo, hắn rời khỏi phường thị để tìm cơ duyên, bị cướp tu giết chết... Căn cứ tin tức ta nghe được, cừu gia chính là Khấu Thị Tam Hung!"

"Lại là bọn chúng sao?" Địch Thất hít sâu một hơi.

Y nhìn thấy Cửu Huyền Thượng Nhân hơi hồ đồ, lại giải thích: "Khấu Thị Tam Hung này là ba người thân huynh đệ, nghe nói tu vi của bọn chúng đều đã đến Luyện Khí hậu kỳ, ngay cả Luyện Khí đại viên mãn bọn chúng cũng có thể đối đầu, luôn luôn tàn sát khắp nơi, tay đầy máu tanh, người bị bọn chúng sát hại không thể đếm hết..."

"A, bọn chúng lại hung tàn như vậy sao?" Cửu Huyền Thượng Nhân trừng to mắt.

Mặc dù y tự xưng Thượng nhân nhưng thực tế chỉ là một tên thái điểu Luyện Khí sơ kỳ, đối với hung đồ bực này, ngay cả nhét kẻ răng chỉ sợ y cũng không đủ.

Phương Tịch thờ ơ lạnh nhạt, chỉ thấy sau khi danh tính cừu gia được nói ra, một đám hảo hữu lập tức rơi vào bầu không khí trầm mặc quỷ dị.

Không có một tên nào thốt lên lời thề son sắt muốn báo thù rửa hận cho Tông phù sư.

Hắn khó tránh khỏi cảm khái trong lòng, hắn có thể thấy được chút ít chuyện đời nóng lạnh của tu tiên giới.

Tông phù sư lúc còn sống là nhất giai trung phẩm phù sư, tiền đồ vô lượng, nhưng khi chết rồi lại không đáng một đồng.

Lại không đáng để các vị tu sĩ kia đi chọc cường nhân Khấu Thị Tam Hung kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận