Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 825: Binh giải

"Đa tạ đạo hữu!"
Vân Hi Tiên Tử nghiêm túc cảm tạ.
Tự chém một kiếm hóa thành quỷ tu chính là thủ đoạn cuối cùng để giữ mạng.
Nếu có thể thì đương nhiên nàng cũng muốn độ qua lôi kiếp, trở thành một tu sĩ Phản Hư người người tôn sùng.
"Đây cũng không phải không ràng buộc... Ta còn muốn quan sát tiên tử độ kiếp một phen, đồng thời cũng phải cho ta mượn công pháp quỷ tu kia xem thử."
Phương Tịch cười nói.
"Chuyện này đương nhiên..." Vân Hi và Liễu Nhứ nhìn nhau rồi thoải mái đáp ứng.
Phương Tịch quan sát Vân Hi Tiên Tử phá cảnh tương đương với nàng có thêm một người hộ pháp.
Dù hắn không nói ra thì hai nàng cũng có ý này.
"Sư tôn..."
Thủy Linh Tâm thì ngược lại, cảm xúc của nàng hơi dao động: "Vì sao không chờ thêm một chút? Thêm chút thời gian chuẩn bị, chưa chắc không thể thu được bảo vật hóa lôi và bí thuật..."
"Sở dĩ người tài ba xuất hiện lớp lớp trong những tu sĩ phi thăng như chúng ta là vì nhiều hơn tu sĩ bình thường một cỗ nhuệ khí!"
Vân Hi Tiên Tử lắc đầu thở dài: "Lúc này ta cảm thấy tinh khí thần đã viên mãn, đến đỉnh phong nào đó, nếu lại kéo dài thì e là sẽ từ đỉnh phong suy sụp... Đến lúc đó dù có lấy được một chút bảo vật nhưng trong lòng lại có thêm sự già nua, e là được không bù đủ mất..."
Loại cảm giác này thật sự rất huyền diệu, chỉ có bản thân tu sĩ mới có thể nắm chính xác.
Huống chi đối với tu sĩ phi thăng thì truy cầu cảnh giới cao hơn gần như đã trở thành bản năng.
Thủy Linh Tâm nghe vậy thì cũng không tiện khuyên nữa.
...
Mấy tháng sau.
Man hoang.
Phương Tịch hóa thành một đạo độn quang đen nhánh, không ngừng hướng xuống theo khe núi thì đã thấy một khe hở dưới lòng đất.
Sau khi tiến vào trong khe hở đã có từng tia Âm Sát chi khí đập vào mặt.
"Đây chính là Cửu U Tuyệt Sát Âm Mạch sao?"
Hắn cảm nhận được trong hư không có một cỗ khí tức cường đại khó hiểu lưu động thì không khỏi tự lẩm bẩm.
Lúc này có ba đạo lưu quang bay tới, thân ảnh Vân Hi Tiên Tử dẫn đầu hiện ra.
Nhìn khuôn mặt và làn da của nàng vậy mà trắng đến mức hơi trong suốt, có thể mơ hồ thấy được mạch máu bên dưới.
"Xem ra Vân Hi đạo hữu đã luyện thành công pháp kia rồi, đã chuẩn bị bước cuối cùng rồi."
Phương Tịch thấy vậy thì không khỏi cảm khái.
Hắn đã xem công pháp quỷ tu kia rồi nên đương nhiên biết trạng thái bây giờ của Vân Hi Tiên Tử chính là dấu hiệu đã luyện thành môn bí thuật kia rồi.
"Tiếp theo còn phải nhờ đạo hữu hộ pháp giúp Vân Hi!"
Vân Hi Tiên Tử nói: "Nếu tất cả đều thuận lợi thì không cần chuyển thành quỷ tu..."
Nếu không thuận lợi vậy thì cũng không còn chuyện gì để nói.
Dù tu sĩ phi thăng thì đâu dâu cũng có tu sĩ vẫn lạc dưới đại thiên kiếp.
"Ừ."
Phương Tịch gật đầu rồi bay lên, tiện tay phóng một cung điện xanh ra.
Vốn dĩ cung điện này ở trong một viên châu màu xanh, sau khi rót pháp lực vào thì viên châu tan ra hình thành một mảnh mẩy xanh.
Cung điện nằm ở trên mây xanh, có vẻ như xảo đoạt thiên công.
Phương Tịch đi thẳng vào trong cung điện rồi phiêu nhiên ngồi xuống dưới gốc một cây nguyệt quế.
Thủy Linh Tâm đi theo sau Phương Tịch, rót cho hắn một chén linh trà: "Sư thúc... Sư tôn người..."
"Với tư chất và sự chuẩn bị của Vân Hi Tiên Tử thì có nắm chắc năm thành!"
Phương Tịch nhấp một miếng linh trà rồi thản nhiên nói: "Hơn nữa... Nàng còn có lá bài tẩy cuối cùng, sao ngươi phải lo?"
Thủy Linh Tâm nghe vậy thì không khỏi cười khổ.
Không bao lâu sau, Liễu Nhứ cũng khống chế độn quang bay đến, phiêu nhiên ngồi xuống.
Ba người thưởng trà luận đạo, lại qua mười mấy ngày.
Thiên địa nguyên khí ở bên ngoài chợt thay đổi.
Vù vù!
linh lực ngũ sắc xuất hiện trong thiên địa, huyễn hóa thành quang đoàn rồi lại nở rộ như từng nụ hoa.
Thiên địa nguyên khí cuồn cuộn kéo đến hóa thành triều tịch, hạ xuống khe nứt.
Tiên âm lượn lờ, trong hư không tỏa ra dị hương khó hiểu.
"Không tệ, không tệ..."
Nhìn thấy cảnh này thì trên mặt Phương Tịch lập tức hiện ra vẻ vui mừng: "Có dị tượng này thì đại biểu Vân Hi đạo hữu đã thuận lợi cô đọng pháp lực thành Tiên Nguyên Khí!"
Vốn dĩ Vân Hi Tiên Tử tu luyện chính là công pháp Thủy thuộc tính nhưng sau khi gia nhập Thiên Mị Tông đã có được công pháp phụ tu.
Làm tông môn Hợp Thể nên công pháp cho đệ tử Hóa Thần đương nhiên sẽ đủ ngũ hành, nàng đã hoàn thành yêu cầu Chư Hành Hợp Nhất từ trước nên khi trùng kích bình cảnh Phản Hư không có ngưỡng cửa nào.
Thậm chí còn có hộ trợ nhất định khi cô đọng Tiên Nguyên Khí.
Cộng với sự trợ giúp của thiên địa kỳ trân Lưu Ly Tiên Lộ nên Vân Hi Tiên Tử đột phá bình cảnh Phản Hư thành công cũng hợp tình hợp lí.
Vù vù!
Vô tận thiên địa nguyên khí hội tụ, thậm chí còn tự động hấp dẫn thiên địa linh lực ở gân đó khiến đôi mắt của Phương Tịch cũng sáng lên: "Nơi đây... Sau này có thể có thêm một linh mạch!"
Ở Tại Nhân Gian giới, linh mạch cấp năm chính là đỉnh tiêm.
Nhưng ở Địa Tiên giới thì tình hình lại hơi khác.
Mặc dù cũng tồn tại linh mạch cấp cao nhưng trợ giúp với tu sĩ cũng không quá lớn.
Bởi vì tu sĩ Phản Hư có thể dẫn động thiên địa nguyên khí, nơi tu luyện và đột phá, từ từ sẽ tự động dẫn dắt linh khí phụ cận mạch lạc hình thành một linh mạch mới.
Lại càng không cần phải nói còn có bí pháp có thể di chuyển linh mạch.
"Luyện thành Tiên Nguyên Khí, dẫn động thiên địa nguyên khí nhập thể, Vân Hi tỷ tỷ đã thật sự là tu sĩ Phản Hư."
Sắc mặt của Liễu Nhứ lại ngưng trọng trước nay chưa từng có: "Tiếp theo chính là kiếp số!"
Sau khi cô đọng Tiên Nguyên Khí thành công, đột phá bình cảnh Phản Hư thì đại biểu tu sĩ đã không còn đường lui.
Độ hết tai kiếp, thành tựu Phản Hư.
Hoặc là... Chết!
"Sau khi đột phá chính là Tâm Ma Kiếp..."
Thủy Linh Tâm thì thào, bên tai dường như có tiếng Phạn âm vang lên.
Những nơi nó đi qua, trên mặt đất xuất hiện từng đạo kim quang, có thiên hoa loạn trụy, Địa Dũng Kim Liên.
"Không cần phải lo, Vân Hi tỷ tỷ đã dùng linh đan của sư môn... Như vậy thì Tâm Ma Kiếp cũng không có vấn đề gì, chỉ là lôi kiếp sau đó..."
Trong lòng Liễu Nhứ cũng có chút dự cảm không tốt.
Lúc trước khi đổi cống hiến sư môn, thật ra Vân Hi Tiên Tử có hai lựa chọn, thứ nhất chính là bảo vật chống cự Tâm Ma Kiếp, thứ hai chính là một món bảo vật hóa lôi, có thể được trao quyền sử dụng ba năm.
Vân Hi Tiên Tử cân nhắc rất lâu, cuối cùng vẫn chọn linh đan.
Hiển nhiên điều này đại biểu nàng đã đưa ra lựa chọn từ trước, ít nhất cũng có chút dự cảm trong lòng.
Tâm Ma Kiếp luân hồi trăm ngàn đời nhưng bên ngoài chỉ là một chớp mắt.
Trong hư không ẩn chứa tiếng sấm, từng tia thiểm điện vàng óng như xiềng xích, thậm chí còn vượt qua Phạn âm...
"Đại thiên kiếp, đến rồi!"
Đôi mắt của Phương Tịch ngừng lại.
Đa phần tu sĩ khi đột phá đều chuẩn bị tất cả những gì mình có thể chuẩn bị được, trên cơ bản chết nhiều nhất chính là bị đại thiên kiếp đánh chết!
Xoẹt xẹt!
Một tia kim sắc lôi đình đánh xuống, ở giữa không trung đã bị thiên địa nguyên khí cản lại.
Vù vù!
Trong hư không như có tiếng hải triều vang lên, sau đó có cự tượng nữ tử diện mục mơ hồ hiện ra.
Cự tượng này hoàn toàn dùng thiên địa nguyên khí ngưng tụ thành, trong tay cầm một thanh tam xoa kích, chỉ lên trời.
Xoẹt xẹt!
Tia thiên kiếp thứ hai đánh xuống, cự tượng và tam xoa kích trong nháy mắt đã nổ tung hóa thành mảnh vụn...
Ào ào!
Từ trong khe nứt lại có một cây quải trượng hắc mộc bay ra.
Quải trượng trong nháy mắt đã trở nên rất lớn, trong lúc vung vẩy phóng ra từng cơn quái phong đen nhánh.
Gió lớn ào ạt, cát bay đá chạy, vậy mà có thể liên tục cản được ba tia lôi đình.
"Không hổ là Phản Hư chi bảo!"
Liễu Nhứ nhìn Phương Tịch tán thưởng.
Nàng cảm thấy sau này khi mình đột phá cũng phải chuẩn bị bảo vật như vậy để phòng thân.
Thế nhưng... Bảo vật cấp sáu quý hiếm cỡ nào?
E là vẫn phải mặt dày mày dạn đi mượn.
"E là... Không ổn!"
Phương Tịch nhìn lôi đình nhưng trong lòng mơ hồ hiện ra dự cảm bất tường.
Dù sao hắn cũng là tu sĩ Phản Hư đúng tiêu chuẩn, đã vượt qua đại thiên kiếp nên biết rõ uy năng của thiên kiếp.
Vân Hi Tiên Tử dùng Phản Hư chi bảo quải trượng hắc mộc hơi sớm.
Hống hống!
Lúc này đã thấy quải trượng hắc mộc gào lên rồi hóa thành một con quái xà đen nhánh có độc giác, nó cuộn lại thành một đoàn, nghênh đón tia thiên kiếp thứ sáu.
Phốc!
Một tia thiểm điện vàng óng đánh xuống cự mãng đen nhánh khiến nó hét thảm, lân phiến rạn nứt.
Vô số hắc khí tản khắp nơi, bản thể quải trượng hắc mộc hiện ra.
Chỉ là lúc này từng tia hồ quang điện đánh lên quải trượng lại trực tiếp bốc lên ngọn lửa vàng.
Ở trong ngọn lửa quải trượng hắc mộc rên rỉ rồi chợt đứt gãy hóa thành mấy khúc than rơi xuống đất.
Mà trên bầu trời vẫn đang thai nghén thiểm điện hình cầu càng cường đại hơn.
Trong đó có vô số kim sắc triện văn du tẩu bất định, tỏa ra khí tức kinh khủng.
"Không..."
Thủy Linh Tâm nhìn thấy cảnh này thì trên mặt nhanh chóng có một tia bi thương lướt qua.
"Ai..."
Một tiếng thở dài thê lương chợt từ trong khe nứt truyền ra.
Vân Hi Tiên Tử ở dưới mặt đất tóc tai tán loạn, khóe miệng rỉ máu, trên mặt không khỏi hiện lên một tia dứt khoác: "Quả nhiên... Đã đến bước này."
Tố thủ nàng chỉ ra, một thanh phi kiếm tinh khiết không tì vết, dường như vẫn chưa khai phong thấy máu hiện ra.
Đây là 'Pháp kiếm'!
Chính là thứ tu sĩ cấp cao chuyên dùng để binh giải, là do Vân Hi Tiên Tử dựa theo bí thuật trong công pháp mà chế tạo.
Nang không chút do dự, tổ thủ chỉ ra.
Phốc!
Mũi kiếm lướt qua cái cổ trắng nõn tinh tế như thiên nga, máu tươi bắn thẳng ra...
Trong huyết quang lại có một Nguyên Anh tướng mạo giống Vân Hi Tiên Tử như đúc bay ra, trên mặt hiện ra nụ cười khổ, hai tay kết quyết, hợp lại với Cửu U Tuyệt Sát Âm Mạch ở sau lưng!
Ô ô!
Vô tận tiếng quỷ khóc vang lên, vô số Âm Sát chi khí vọt tới, vậy mà mạnh mẽ hóa tan Nguyên Anh của Vân Hi Tiên Tử, chỉ để lại một đạo thần hồn rất tinh khiết.
Thần hồn nhanh chóng hấp thu Cửu U Âm Khí, lập tức có hình có chất.
Nhắc đến cũng lạ.
Lúc Vân Hi Tiên Tử binh giải thì thiểm điện hình cầu ở trên bầu trời chợt trở nên do dự, vậy mà chậm chạp không đánh xuống.
Thậm chí sau đó cỗ khí tức hủy diệt trong thiên kiếp cũng không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng thiểm điện hình cầu vỡ vụn hóa thành một tia lôi đình cỡ thùng nước ầm ầm đánh xuống!
Tia thiên kiếp thứ tám, thứ chín cũng vậy.
'Bí thuật quỷ tu này chỉ làm yếu đại thiên kiếp đi thôi, nếu vẫn không độ qua được thì cũng chỉ có một kết cục hồn phi phách tán...'.
Nhìn thấy tia lôi đình thứ chín đánh xuống, trong lòng Phương Tịch khẽ động, hóa thành một đạo lưu quang bay xuống vết nứt.
Ở đây đang có một nữ tử phong thái tuyệt đại, mặc một bộ váy trắng, phiêu phiêu dục tiên, đang không ngừng hấp thu âm mạch chi khí của Cửu U Tuyệt Sát, tái tạo quỷ thân.
Đôi mắt Phương Tịch khẽ động, hắn cảm thấy thân thể của Vân Hi lúc này lại không khác gì nhục thân của người sống.
"Chúc mừng đạo hữu độ kiếp thành công, trở thành quỷ tu Phản Hư."
Hắn cười cười nhìn Vân Hi Tiên Tử có thêm một âm văn ở mi tâm rồi chắp tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận