Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 931: Đại quân dị tộc

"Không biết tiền tuyến đã xảy ra biến cố gì vậy?"
Phương Tịch có dưỡng khí đứng trước núi Thái Sơn sụp đổ mà mặt không đổi sắc, hắn lại nhấp một hớp linh trà rồi mới hỏi.
"Liên minh dị tộc quả nhiên đã xuất hiện, lần này Cửu Xi tộc đã liên tục phái ra rất nhiều chiến lực Đại Thừa."
"Thật ra chuyện gian tế thì ba tộc đều phát hiện được sơ hở, đại chiến nhân ma lần này chỉ là diễn kịch... Mục đích cuối cùng chính là để câu ba Đại Thừa của Cửu Xi tộc ra..."
Sắc mặt Kim Cương Tử hơi tái nhợt:
"Nhưng không ngờ lúc ba tộc nhân, yêu, ma vây công ba Đại Thừa của Cửu Xi tộc thì yêu tộc chợt phản bội!"
"Thì ra mặc dù yêu tộc biết được mưu đồ của Cửu Xi tộc nhưng lại âm thầm kết minh với Cửu Xi tộc... Từ ban đầu thì giả vờ chi viện, đến thời khắc mấu chốt lại xuất thủ, đánh trọng thương ba vị Đại Thừa của tộc ta, Tử Huyễn Ma Tổ của ma tộc bị Đại Thừa Cửu Xi tộc dùng Tiên Phủ Kỳ Trân giết, vẫn lạc tại chỗ..."
"Yêu tộc? Kết minh với Cửu Xi tộc? !"
Phương Tịch chớp chớp mắt:
"Yêu tộc diệt cũng không ít dị tộc mà? Liên minh dị tộc lại đồng ý sao?"
"Yêu tộc và Cửu Xi tộc không oán không thù, huống chi quyền quyết định trong Liên minh dị tộc không do kể yếu quyết định... Nói không chừng đám có thù sâu như biển với yêu tộc đã bị trừ khử rồi."
Kim Cương Tử cười khổ:
"Nếu đổi thành hai tộc nhân, ma ta kết minh với Cửu Xi tộc thì tiểu tăng cũng không thấy lạ."
Phương Tịch nghe vậy thì lập tức hít khí lạnh:
"Thế cục... Đã nghịch chuyển rồi!"
Cửu Xi tộc và Liên minh dị tộc xem như yếu hơn một trong ba tộc nhân, yêu, ma, có lẽ còn chia rẽ nên hơi kém một chút nhưng cũng không kém quá nhiều.
Bây giờ chúng lại kết minh với yêu tộc, hại Đại Thừa của hai tộc nhân ma, chuyện xảy ra sau đó không khó tưởng tượng!
"Lần này, e là tam tộc, không tứ tộc tranh bá, cuối cùng sẽ phân ra thắng bại thật sự."
Phương Tịch thì thào.
Bất kể trả giá lớn và cam đoan như thế nào thì ít nhất sau chuyện yêu tộc liên minh với Cửu Xi tộc, trước khi diệt được hai tộc nhân, ma thì sẽ không dễ dàng trở mặt.
Hai tộc này kết hợp, một trong hai tộc nhân, ma sẽ không có bao nhiêu sức chống cự, nhất định phải liên thủ thì mới có thể đối phó được.
Nhưng đến bây giờ chiến lực Đại Thừa đã liên tục bị hao tổn thì cũng rất khó.
Yêu tộc và Cửu Xi tộc liên minh đã có đủ thực lực có thể diệt hai tộc nhân, ma.
Mà lần này, sẽ không còn thế lực nào khác nhúng tay vào nữa.
Chiến hỏa chắc chắn sẽ càn quét địa vực rộng lớn của Địa Tiên giới cho đến khi có phe hoàn toàn ngã xuống!
"Đại chiến, đại chiến thật sự đã nổ ra! A Di Đà Phật, thương sinh có tội gì chứ?"
Kim Cương Tử chắp tay trước ngực, dường như đang yên lặng cầu nguyện cho thương sinh thiên hạ.
Một lát sau, y mở mắt ra:
"Bây giờ đại chiến đã nổ ra, tiểu tăng cũng phải đi rồi... Giao dịch trước đó của đạo hữu, tiểu tăng đồng ý!"
Vào thời chiến một tu sĩ Hợp Thể hiển nhiên càng quan trọng hơn!
Phương Tịch gật đầu, hắn cũng không định đổi ý.
Dù sao trong số người quen của hắn cũng không có ai tu luyện đến Phản Hư viên mãn.
Mà chờ khi bọn họ tu luyện đến bình cảnh thì bản thân hắn cũng không đến mức ngay cả linh vật Hợp Thể cũng không bỏ ra được.
Hắn mỉm cười rồi một cái hồ lô tím hiện lên trong tay:
"Tiên Thiên Nhất Khí trong hồ lô này có thể giao cho đạo hữu nhưng hồ lô vẫn là của ta..."
Tế luyện hồ lô tím này vào trong Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô thì sẽ có thể tăng lên không ít uy lực của nó.
"Được."
Kim Cương Tử cao giọng đọc phật hiệu, một cái bình vàng, một khối ngọc giản lập tức xuất hiện trên bàn.
Phương Tịch cầm bình lên, chỉ thấy cái bình này rất cổ xưa, bên ngoài còn có triện văn như mặt trời.
"Bình Đại Nhật Như Lai Bí Thừa Quán Đỉnh Tô Du này tiểu tăng có được từ trong một bí cảnh Tiên Phủ... Phát hiện được thứ trong đó có tác dụng rất lớn với luyện thể sĩ, đáng tiếc nó chỉ có hiệu quả trong một, hai lần đầu sử dụng, dùng nhiều vô dụng."
Kim Cương Tử nói.
Phương Tịch đưa thần thức thăm dò nhưng lại bị bắn ngược trở về không chút khách khí.
Hắn nao nao rồi mở hé miệng bình ra thì đã thấy trong đó còn gần nửa bình dầu vàng óng, tản ra mùi chua cay.
Chỉ mới hít một chút thì khí huyết của hắn đã hơi hoạt bát.
Phải biết rằng khí huyết của hắn bây giờ đã đạt đến cấp bảy, bình thường im lặng như núi, lúc bộc phát thì long trời lở đất.
Nhưng chỉ với mùi dầu này đã khiến hắn có cảm giác khí huyết sôi trào, tuyệt đối không thể khinh thường, chỉ là phân lượng hơi ít một chút.
"Sau khi thứ này vô dụng với tiểu tăng thì tiểu tăng đã từng dùng nó trao đổi với đồng đạo mấy lần nên chỉ còn lại bao nhiêu đây."
Kim Cương Tử cười áy náy:
"Trong ngọc giản này chính là công pháp luyện thể mà tiểu tăng lấy được trong bí cảnh Tiên Phủ đó, đáng tiếc đã thiếu đi một phần lớn... Ở phía sau ngọc giản là pháp môn do tiểu tăng thôi diễn ra, nếu phối hợp với Thiên Yêu Chân Thân, lại có Đại Nhật Như Lai Bí Thừa Quán Đỉnh Tô Du trợ giúp thì đạo hữu có thể tiến thêm một bước luyện thể nhỏ."
Phương Tịch cầm ngọc giản lên, thần thức tụ lại.
Sau đó một thiên khẩu quyết không trọn vẹn đã hiện lên trước mắt hắn.
"Đại Nhật Minh Vương Thứ Đệ Thổ Mẫu Mật Công?"
Hắn đọc tên của thiên công pháp này, chỉ cảm thấy mỗi một triện văn đều không thể khinh thường, chúng có mang theo đạo vận đặc biệt, lại phảng phất như hóa thành từng tiểu nhân đang biểu diễn công pháp luyện thể.
Thậm chí dù người không biết nhiều chữ nhưng nhìn thấy văn tự của nó cũng sẽ tự động lĩnh ngộ được.
Tiếc là công pháp này đã thiếu hơn phân .
Phương Tịch biết đây là phần đền bù vì Kim Cương Tử đưa vật trao đổi ra không đủ.
Mà phía sau Thổ Mẫu Công này còn có một thiên Tiểu Thừa Kim Cương Thứ Đệ Vô Thượng Du Già Bí Thừa, đây mới là pháp môn mà Kim Cương Tử dựa vào bản gốc thôi diễn ra.
Hắn chỉ nhìn vài lần đã biết công pháp này rất tinh thâm, đủ để làm một truyền thừa thể tu cao cấp.
"Chữ trong Thổ Mẫu Mật Công này?"
Phương Tịch vuốt ve ngọc giản rồi hỏi chỗ hắn cảm thấy có hứng thú nhất.
"Đây là triện văn của Tiên gia, hình như có liên quan đến Phạm môn nhất mạch, tiểu tăng gọi nó là Chân Phạm Văn!"
Kim Cương Tử cười nói:
"Chắc hẳn đạo hữu đã phát hiện chỗ bất phàm của nó rồi, nó chính là vật phụ trợ truyền công thụ nghiệp tốt nhất..."
"Đúng là như vậy."
Phương Tịch gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
"Tiểu tăng sắp trở về Tam Giới Sơn, mong đạo hữu bảo trọng."
Kim Cương Tử thu Tiên Thiên Nhất Khí lại rồi trả cái hồ lô rỗng cho Phương Tịch rồi hóa thành một đạo kim quang bay đi.
Phương Tịch nhìn độn quang của Kim Cương Tử bay đi với thần sắc khó hiểu:
"Vậy mà cũng không nhắc đến chuyện người trấn thủ thành Thiên Phạm kế nhiệm... Chẳng lẽ..."
Hắn nghĩ tới Hắn nghĩ tới địa lý của Địa Tiên giới.
Thiên Phạm Vực ở cực nam của cương vực nhân tộc, còn Tam Giới Sơn thì ở phía bắc.
'Đây chẳng lẽ là không giữ được Thiên Phạm Vực nên muốn từ bỏ sao?'.
Trong đầu Phương Tịch chợt hiện ra một suy nghĩ không tốt lắm.
Yêu tộc ở hướng tây bắc của cương vực nhân tộc nên lộ tuyến tấn công tương đối an toàn chính là Tam Giới Sơn!
Nhưng Cửu Xi tộc thì khác, chúng ở sâu trong man hoang, thật sự không biết chúng đến từ đâu!
Nếu Thiên Phạm Vực đúng lúc nằm trên tuyến đường hành quân của đối phương thì hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi.
"Không được, nhất định phải lập tức về Bồng Lai Tiên Các chuẩn bị di chuyển..."
Phương Tịch cắn răng đưa ra quyết định.
Sau khi trở về thì phải sửa chữa đại trận hộ phái của Bồng Lai Tiên Các một phen.
Với tạo nghệ trận pháp của mình chỉ cần không bị tu sĩ Đại Thừa nhắm vào thì bất kể gặp phải tình huống nào đều có thể chống được một lúc.
Nếu bình yên vô sự, hoặc chỉ có một ít địch nhân thì đương nhiên sẽ có thể chống đến cùng.
Nếu không làm được thì có thể đưa mọi người vào pháp bảo động thiên rồi bỏ chạy.
...
Bồng Lai Tiên Các.
Lương Như Long mới trở về thì nghe tiếng chuông dồn dập vang lên khắp nơi, không khỏi hiện ra vẻ nghi hoặc:
"Đây là..."
Y không kịp tìm Các chủ, Thái Thượng trưởng lão báo nhiệm vụ đã lập tức điều khiển độn quang theo một đám tu sĩ đến đại điện của Bồng Lai Tiên Các.
Sảnh nghị sự này xây ở trung tâm Bồng Lai Tiên Các, chính là một lầu gỗ, không gian bên trong rất rộng.
Sau khi Lương Như Long vào thì phát hiện hai bên đã có không ít tu sĩ vô cùng cung kính đứng đó, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm.
Còn Các chủ Thủy Linh Tâm thì đứng nghiêm túc trên đài, mặt trầm như nước.
Bảo Liên Phu Nhân và các trưởng lão Phản Hư cũng có vẻ mặt nặng nề đầy tâm sự.
Phương Tịch ngồi ngay ngắn trên chủ vị, nhìn các tu sĩ bên dưới.
"Bái kiến Các chủ, trưởng lão, Thái Thượng trưởng lão..."
Chờ sau khi ba hồi chuông kết thúc, tu sĩ cuối cùng vào đại sảnh thì mọi người cùng hướng lên trên hành lễ, họ biết chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn.
Nếu không thì vị đại tu sĩ Hợp Thể thần long thấy đầu không thấy đuôi trong truyền thuyết sẽ không dễ dàng xuất quan, còn triệu tập nhiều đệ tử như vậy.
"Khụ khụ..."
Phương Tịch tằng hắng rồi nói:
"Bản tộc đại chiến với ma tộc đã có kết quả, bây giờ đã có lực lượng mới xuất hiện chính là Liên minh dị tộc, chúng đã kết minh với yêu tộc, bước kế tiếp có lẽ sẽ xâm lấn hai tộc nhân ma!"
Lời này vừa ra, tu sĩ phía dưới lập tức ồn ào.
Đa phần đều hỏi Liên minh dị tộc là ai?
Mặc dù bọn Vân Hi, Liễu Nhứ, Thủy Linh Tâm đã được Phương Tịch thông báo trước nhưng bây giờ cũng không nén được sự u sầu.
Đinh!
Một tiếng ngọc khí trong trẻo vang lên, cưỡng ép đè náo động xuống.
Thì ra là Phương Tịch gõ ngọc khánh trước mặt, hắn trầm giọng nói:
"Đại chiến sắp nổ ra, nếu lần này thất bại, nhân tộc không có khả năng bị diệt tộc nhưng lại không thể đứng hàng đại tộc ở Địa Tiên giới... Những tu sĩ ở đây như chúng ta cũng chắc chắn sẽ mất đi bảy, tám phần mười..."
Tương lai tàn khốc này khiến tu sĩ nào cũng biến sắc.
"Bởi vậy bản tôn đã quyết định sẽ đích thân xuất thủ cải tạo đại trận hộ phái của Bồng Lai Tiên Các, ngoài ra bản các cũng lập tức co rút thế lực lại, dự trữ vật tư..."
Phương Tịch phân phó một ít chuyện xong thì cho các tu sĩ lui đi.
Những tu sĩ này đầy u sầu hành lễ rồi rời khỏi.
Còn Lương Như Long thì cố ý chậm lại nửa nhịp, chờ sau khi tất cả tu sĩ đi hết rồi thì y quay lại hành lễ rồi nói:
"Lương Như Long bái kiến Thái Thượng trưởng lão... Lục soát bí cảnh đã có thu hoạch, lần này tại hạ phụ trách vận chuyển về."
Y cúi người dâng lên một túi trữ vật.
Túi trữ vật bị một đoàn thanh quang bao phủ rồi bay vào trong tay của Phương Tịch.
Hắn đảo thần thức qua thì phát hiện bên trong có một bộ khí cụ bày trận không đầy đủ nên không khỏi cười lên:
"Ngươi cũng mang trên người chút khí vận cơ duyên, bây giờ Tam Giới Sơn đã không yên ổn, nói không chừng siêu cấp truyền tống trận cũng không mở, ngươi lại có thể trở về Thiên Phạm Vực trước đó... Bắt đầu từ hôm nay ngươi hãy ở lại tông môn đi."
"Đa tạ Thái Thượng trưởng lão!"
Lương Như Long bái lần nữa, mặt hiện ra vẻ vui mừng.
Theo y thì ở đại bản doanh của tông môn đương nhiên an toàn hơn Tam Giới Sơn rất nhiều.
Cùng lúc đó, biên giới Thiên Phạm Vực.
Trời đất một mảnh u ám, thân ảnh một chi đại quân dị tộc hiện ra.
"Bò... !"
Một dị tộc toàn thân lân giáp xanh, đầu giống như tê giác nhìn cảnh sắc phương xa, gã chợt nắm một nắm đất rồi gầm lên:
"Cố hương... Chúng ta đã trở về rồi! Lần này không ai có thể khiến chúng ta đi nữa!"
Trong đôi mắt của vô số dị tộc ở phía sau gã như có lửa bốc lên, chúng nhao nhao gào thét nhưng đang bộc phát cảm xúc đã áp chế nhiều năm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận