Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 670: Kế hoạch đồ thần

Cạnh tranh Thiên Tuyệt Độc cũng không quá kịch liệt.

Chuyện này cũng nằm trong dự kiến của Phương Tịch.

Dù sao thủ đoạn công kích độc đối với tu tiên giả cũng có chút gân gà.

Kỳ độc có thể bốc hơi vô hình, tự động xuyên thấu linh tráo phòng ngự mà ăn mòn pháp thế cũng rất rất ít.

Độc dịch bình thường muốn phát huy công hiệu thì tốt nhất vẫn phải bỏ vào trong linh vật rồi cho tu sĩ ăn vào.

Lấy Thiên Tuyệt Độc làm ví dụ, nếu trực tiếp nuốt thì nói không chừng ngay cả tu sĩ Hóa Thần viên mãn nhân tộc cũng phải mất mạng!

Nhưng tu tiên giả cực kỳ cẩn thận với những thứ đưa vào miệng nên độc dịch không thể nào che giấu được đến mức độ như vậy.

Ngoài ra thì có thể bôi lên bản thể của linh bảo, lại thông qua tổn thương pháp thể của tu sĩ Hóa Thần, khiến độc dịch thấm vào trong đó, sau đó xem phân lượng dẫn đến kết quả, nếu phân lượng hơi nhẹ thì cũng chỉ có thể trọng thương mà không thể nào độc chết.

Về phần trộn vào trong pháp thuật hệ Phong, nếu tu sĩ Hóa Thần tự động hấp thu vào thì đương nhiên cũng có tác dụng.

Nhưng phân lượng như vậy, nhiều nhất cũng chỉ bị thương nhẹ, vận công một chút là có thể trấn áp thương thế.

Phương Tịch tự nghĩ, với Ất Mộc Pháp Thân của mình thì dù ngửi phải một chút Thiên Tuyệt Độc cũng có thể nhanh chóng trấn áp xuống, khôi phục lại rất nhanh.

Tác dụng lớn nhất của Thiên Tuyệt Độc này, có lẽ chỉ là dùng để luyện đan, hoặc tu luyện độc công gì đó.

'Có thể dùng cách này để săn giết con Chân Giáp Kình kia không?'.

Trong đầu Phương Tịch hiện ra một ý niệm, nhưng ngẫm lại thân thể đối phương quá lớn thì hắn lại âm thầm lắc đầu.

'Thiên phú của man hoang cổ thú rất kinh người, con Chân Giáp Kình này lại dùng phòng ngự nổi danh, e là tính kháng độc cũng rất cao, nếu nó có khuyết điểm rõ ràng như vậy thì e là đã bị Hắc Thủy Tông giết từ lâu rồi...'.

'Cho dù Thiên Tuyệt Độc có thể khắc chế Bất Diệt Chi Thể của yêu tộc thì cũng phải dội vào mấy ngụm, đạt đến phân lượng nhất định mới được... Trong chiến đấu có chút khó khăn nhưng đối với ta lại rất đúng lúc.'.

Trạng thái của Cốc Thần và Hắc Thái Tuế xem như bán phong ấn, thật sự là muốn rót bao nhiêu thì có thể rót bấy nhiêu, chỉ cần phân lượng Thiên Tuyệt Độc đủ là được.

Hơn nữa loại độc này chỉ có thể áp chế Bất Diệt Chi Thể của chúng, vẫn phải xuất thủ chém giết mới có thể thật sự đưa chúng vào chỗ chết!

"Năm mươi ba khối linh thạch cực phẩm lần một!"

"Năm mươi ba khối linh thạch cực phẩm lần hai!"

"Lần thứ ba, thành giao, chúng mừng đạo hữu đã giành được Thiên Tuyệt Độc!"

Địa Nhất mỉm cười nhìn Phương Tịch.

Phương Tịch che mặt, ung dung lên đài, lấy từng khối cực phẩm linh thạch ra, hoàn thành giao dịch.

Sau khi bỏ bình ngọc chứa Thiên Tuyệt Độc vào túi trữ vật, hắn lại tiếp tục nhìn vật đấu giá tiếp theo.

Từng lần đấu giá kịch liệt tiến lên, các loại linh vật, đan dược, pháp bảo khó tưởng tượng nổi xuất hiện, được rất nhiều tu sĩ trả giá cao mua đi.

Trong bất chợt có một thị nữ mặc ngân bào vội vàng lên đài, truyền âm mấy câu cho Địa Nhất.

Địa Nhất hừ lạnh, phất tay cho thị nữ lui xuống, sau đó nói: "Chư vị đồng đạo... Vừa rồi lại có một vị đạo hữu nào đó thêm mấy vật đấu giá..."

Chuyện như này cũng không hiếm, chỉ là quy trình gia tăng lâm thời này vẫn khiến không ít tu sĩ có hứng thú.

Y vỗ tay, mười thị nữ mặc ngân bào tiến lên, mỗi người đều bưng một cái khay.

Trong mỗi cái khay đều có một cái bình ngọc trong suốt, ở trong bình ngọc là từng viên đan hoàn màu đỏ thắm như máu, to cỡ nắm đấm của trẻ con.

Còn có thể thấy đan văn có hình dạng như từng con Giao Long mơ hồ ở trong đan hoàn.

"Mười viên Chân Huyết Đan, dược tính của nó rất bá đạo, nếu tu sĩ Hóa Thần nhân tộc chúng ta luyện hóa dược lực trong đó thì sẽ có lợi ích rất lớn với tu vi... Đương nhiên, nếu cho linh thú Hóa Thần ăn thì cũng có thể khiến tu vi của linh thú tăng lên rất nhiều... Hay nói cách khác, loại linh đan này càng thích hợp cho linh thú phục dụng hơn."

Địa Nhất than thở nói.

"Chân Huyết Đan?"

Rất nhiều tu sĩ ở trong Hàn Thiên Điện đều bị chấn kinh mà im lặng.

Dù Phương Tịch cũng không khỏi lộ ra vẻ mặt như xem kịch: 'Đây không phải là linh đan mà Hắc Thủy Tông thượng cống cho Ngự Long Tông sao? Sao lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ là có một số cống phẩm bị cướp? Hay là du Ngự Long Tông mang ra? Hoặc là...'.

Hắn chợt nghĩ đến một tình huống thú vị.

'Ở trong trí nhớ của Vương Kiều thì lão tổ Vương gia có nắm giữ bí mật nào đó nên lão có lòng tin lật đổ được Hắc Thủy Tông rất lớn... Nếu không thì dù đại trưởng lão tọa hóa, với thực lực mới Hóa Thần của lão cũng chơi không lại hai Hóa Thần sơ kỳ...'.

'Chắc là lão đã nắm giữa bí mật quan trọng gì đó của Hắc Thủy Tông... Mà thật ra nội bộ của Hắc Thủy Tông cũng không có chỗ nào có thể phá, trừ phi chúng tham cống phẩm vốn phải dâng lên trên... Cũng chính là Chân Huyết Đan!'.

Lúc Phương Tịch nhìn lại những viên Chân Huyết Đan kia thì trong lòng chỉ có một suy nghĩ: "Lão tổ Vương gia ác thật, e là Hắc Thủy Tông sắp tiêu rồi..."

Những viên Chân Huyết Đan này Hắc Thủy Tông ngu mới mang ra đấu giá, chắc chắn là lão tổ Vương gia đã thông qua thủ đoạn nào đó mà lấy ra được, sau đó lão muốn nhờ hội đấu giá để tuyên dương trắng trợn, khiến chuyện này truyền đến tai của Ngự Long Tông!

'Vì sao không trực tiếp báo lên chứ?'.

Trong lòng Phương Tịch xuất hiện một suy nghĩ, ngay sau đó hắn đã có đáp án:

'Có lẽ ở trong Ngự Long Tông cũng có người có liên quan với Hắc Thủy Tông, bình thường có thể ép một chút nhưng bây giờ ai ai cũng biết thì không tiện bao che trắng trợn được...'.

'Ít nhất Vương gia công khai phản loạn cũng biến thành đại nghĩa... Sau đó nhất định có thể nhận được sự thừa nhận.'.

Mặc dù tất cả chỉ là suy đoán nhưng Phương Tịch đã sống hơn sáu trăm năm, cũng xem như cáo già nên hắn có thể suy đoán ra được tám, chín phần mười.

Ở đây đều là lão hồ ly, đều hiểu rõ điểm này, bởi vậy bầu không khí trở nên hơi kỳ lạ.

"Giá khởi điểm của một viên Chân Huyết Đan là năm khối linh thạch cực phẩm, bây giờ bắt đầu đấu giá..."

Địa Nhất chậm rãi mở miệng.

Như vậy chính là chia làm mười tổ đấu giá, cũng là cách làm không sợ lớn chuyện.

Nếu Hắc Thủy Tông bán ra, chắc chắn sẽ tìm con đường đáng tin để tự giao dịch, kẻ ngu mới lên hội đấu giá khiến ai ai cũng biết.

"Sáu khối linh thạch cực phẩm!"

Phương Tịch lại không cần quan tâm nhiều, trực tiếp bắt đầu cạnh tranh.

Hắn nhìn từng viên Chân Huyết Đan kia với ánh mắt sáng ngời.

Dược tính của đan dược này rất bá đạo nên có yêu cầu với thể phách rất cao nên tương đối thích hợp cho linh thú Hóa Thần phục dụng.

Nhưng cho bản thể dùng cũng xem như không tệ.

Dù sao bây giờ bản thể cũng chủ tu Thiên Yêu Lục Tiên Sách nhưng bởi vì luyện hóa Tứ Thánh Thú Giáp, tập hợp đủ tinh huyết cấp năm nên thể phách bây giờ của hắn không thua thể tu cấp Hóa Thần.

Nên cũng có thể phục dụng Chân Huyết Đan được.

Đương nhiên chỉ một, hai viên thì tăng tu vi cũng có hạn.

Nhưng thứ hắn muốn cũng không phải linh đan mà là hàng mẫu để phân tích đan phương.

Sau đó dựa vào Huyền Minh Uyên để đào góc tường của Hắc Thủy Tông!

'Trời sinh vạn vật để nuôi người... Thiên địa linh vật này đương nhiên là người có duyên sẽ chiếm được.'.

'Xem ra linh vật trong Huyền Minh Uyên có duyên với ta.'.

Phương Tịch xem như tương đối ít nổi danh, hắn chỉ xuất thủ hai lần, cạnh tranh hai viên Chân Huyết Đan, sau đó hắn lập tức rời khỏi thương thuyền lớn mà không quay đầu.

Không cần nghĩ cũng biết, tiếp theo chắc chắn Huyền Minh Uyên cũng không yên bình.

'Hình như Mạnh Chu Tử đã kết giao sai người rồi... Người này xem như khôn khéo, có thể khiến mấy đệ, muội kết nghĩa vì hắn đánh sống đánh chết để tích lũy tài nguyên Kết Anh... Nhưng bây giờ túi khôn nhị đệ đã chết nên hắn đã bước lầm đường...'.

Có Thái Nhất nằm vùng làm gián điệp nên Phương Tịch còn hiểu rõ Thanh Sơn Ngũ Nghĩa hơn cả chính họ.

Nữ tu họ Đào kia bội bạc muốn kéo kết nghĩa kim lan xuống nước nên đương nhiên là chết chưa hết tội.

Nhưng mà tiểu Mạnh cũng không nghĩa bạc vân thiên như bề ngoài...

Chỉ là bình thường ở trong đoàn đột y luôn làm người tốt, Chu Hoành làm người ác.

Bây giờ bất chợt chết mất hai người, lập tức không nắm được phương hướng.

Tang Thanh Phong.

Phương Tịch trở lại động phủ, lập tức phong bế đại trận, hắn quyết định đóng cửa từ chối tiếp khách một thời gian.

Gần đây chắc chắn sẽ là lúc Hắc Thủy Tông và Vương gia xung đột kịch liệt nhất, hắn cũng không cần chạy đi làm pháo hôi.

Về phần đám tiểu Mạnh kia? Thì tự cầu phúc đi!

Nhân Gian giới.

Nếu các tu sĩ ở Tu Tiên Giới Tây Mạc đến Ma Thụ Lĩnh thì sẽ phát hiện chuyện lạ.

Chẳng biết từ lúc nào mà ma thụ che phủ bầu trời đã biến mất không thấy đâu nữa.

Phương Tịch cầm Thiên Tuyệt Độc và Chân Huyết Đan trên tay ngắm nghía, hắn quyết định đưa một viên đến Cửu Châu giới, bản thân giữ lại một viên để nghiêm cứu.

Hơn nữa hắn còn mang một con Đại Nghê tu vi năm trăm năm và các loại đặc sản của Huyền Minh Uyên như Huyền Minh Thủy Tinh đến Cửu Châu giới.

Nếu chỉ có Chân Huyết Đan thì có lẽ bọn Bạch Mi cũng không bột đố gột nên hồ.

Nhưng nếu có thêm khoảng bảy tám phần nguyên vật liệu mà vẫn không tìm ra được đan phương Chân Huyết Đan thì Phương Tịch sẽ nghi ngờ Cửu Châu giới tham ô kinh phí của mình!

Đến lúc đó, Phương Tiên Đạo Chủ như hắn nổi giận thì chắc chắn sẽ có người không may.

'Như Xích Luyện đã bị ném ở Cửu Châu giới... Cũng may có Không Thiên Điện Chủ, bây giờ có tu sĩ Hóa Thần Đồ Ma giám sát sẽ không có vấn đề gì...'.

Vừa nghĩ đến đây, Phương Tịch đã hóa thành một đạo độn quang, bay đến bên ngoài bí cảnh Cốc Thần.

Nơi đây vẫn bị đại trận vây quanh, từng trận môn và sát khí phóng lên cao.

Từ sau khi trải qua dư nghiệt Thánh Hỏa Giáo đánh lén thì phòng thủ ở đây càng chặt chẽ hơn.

Phương Tịch đứng thẳng ở giữa không trung, thần thức chui vào trong trận pháp tìm Kim Quang Thiền Sư.

Sau khi hắn truyền âm mấy câu, đại trận lập tức mở ra, một đạo kim quang bay lên, chính là Kim Quang Thiền Sư dẫn theo ba Nguyên Anh, cung kính hành lễ: "Cung nghênh tiền bối đến bí cảnh..."

"Ừm, các ngươi trông giữ ở đây cũng rất vất vả."

Phương Tịch chắp tay sau lưng, hình tượng như tông sư một phái: "Bây giờ bản tọa đã tìm được cách hoàn toàn giết chết Cốc Thần, có lẽ từ nay về sau các ngươi sẽ không bị gò bó ở đây nữa."

Nghe Phương Tịch nói vậy thì trên mặt Kim Quang Thiền Sư nhanh chóng hiện ra vẻ vui mừng, lão không khỏi chắp tay trước ngực: "Nếu thật sự có thể hoàn toàn siêu độ vị Hóa Thần Yêu Tôn kia, quả thật là công đức vô lượng... Chỉ là dù tu sĩ thượng cổ cũng không có hạ được yêu thú này, hi vọng tiền bối hãy cẩn thận hành sự."

"Yên tâm!"

Phương Tịch đi tìm Cốc Thần gây phiền phức trước đương nhiên là vì nó khá dễ ức hiếp.

Cốc Thần chỉ có thiên phú Bất Diệt Chi Thể so với Hắc Thái Tuế có Ngàn Vạn Hóa Thân mà nói...

Mặc dù cũng hơi khó giết nhưng dễ hơn Hắc Thái Tuế rất nhiều.

Hơn nữa, thật ra nó đã bị tu sĩ thượng cổ đánh mềm rồi thông qua trận pháp hấp thu không ít lực lượng của nó, còn ép nó đến điên.

Nói thật ra thì có là một kẻ yếu nhất trong những Hóa Thần bị phong ấn.

Bây giờ Phương Tịch có Thiên Tuyệt Độc nên đương nhiên phải tìm kẻ yếu nhất để khai đao trước...
Bạn cần đăng nhập để bình luận