Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 862: Đại chiến kết thúc (1)

Sáng sớm.
Phương Tịch đang đả tọa chậm rãi đứng lên.
Thông qua vận chuyển Trường Sinh Thuật cả đêm thì hắn đã nhận được không ít thọ nguyên từ chỗ Thủy Tổ Yêu Ma Thụ.
Lại trải qua Vạn Cổ Trường Thanh Thể tẩm bổ nên bây giờ cảm giác trống rỗng trong cơ thể hắn cũng đã khá hơn rất nhiều.
Hắn uống một chén linh lộ rồi bắt đầu làm bữa ăn hôm nay.
Món chính vẫn là Ngọc Hư Mễ, bây giờ những linh mễ cấp sáu này phát triển rất tốt trong Địa Tiên Linh Cảnh.
Từng hạt tròn vo chắc nịch, vừa dùng linh thủy hấp đã tỏa ra mùi thơm ngát.
Cung điện nhỏ trong linh mễ hình như cũng có tiên khí lượn lờ, ăn vào có thể đại bổ khí huyết mà mùi vị còn không tệ.
Vừa hấp linh mễ, Phương Tịch vừa bước đến trước một tảng thịt yêu thú to như núi, chọn mấy phần tinh hoa nhất rồi rắc các loại hương liệu quý hiếm mà hắn tìm được ở các giới lên.
Không lâu sau, thịt dùng linh hỏa nướng đã tỏa hương thơm mê người.
Thức ăn chính của bản tôn Phương Tịch luôn là Ngọc Hư Mễ với thịt Nguyên Cổ Hoang Thú.
Tu tiên giả coi trọng ăn không ngại tốt nhất, không ngại tỉ mỉ nhưng lý niệm nấu nướng của hắn rất đơn giản: Có thịt là được!
Sau khi ăn uống no đủ thì hắn đến bên cạnh một linh trì.
Thông qua cái bóng trên mặt nước trong vắt có thể thấy được một thiếu niên thanh bào, ngũ quan cân xứng mà tuấn tú, vóc dáng có tỉ lệ hoàn mỹ, tóc tùy ý phủ lên vai, lộ ra vẻ nhàn nhã mà lười nhác...
Ánh mắt của hắn nhìn về phía xa, phảng phất như hắn có thể nhìn thấy ở rìa của Địa Tiên Linh Cảnh có vô tận hư không vỡ vụn, hiện ra từng mảng đất đai lớn.
Ở trong những đất đai này cũng không phải hoang vu.
Mà là có từng mảnh linh điền dược viên nối tiếp nhau, thậm chí là chuồng thú...
Một Thần Đậu Linh Tướng triển lộ pháp lực cấp Hóa Thần, chỉ huy rất nhiều Hoàng Đậu Lực Sĩ, Đồng Đậu Giáp Sĩ, Ngân Đậu Đạo Binh, Kim Đậu Đạo Tướng bắt đầu đưa mảnh đất mới vào sổ sách, chải vuốt địa khí... Đồng thời đưa vào Địa Tiên Linh Cảnh.
Đây là Phương Tịch đang chiếm đoạt bảo vật động thiên của Phù Du Tử.
Hống hống!
Từ trong động thiên này vậy mà có một con hung thú tu vi đến cấp Phản Hư nhảy ra!
Phương Tịch không chớp mắt chút nào, từ phương bắc của Địa Tiên Linh Cảnh có một con Giao Long như tạo thành từ đằng mộc xuất hiện.
Nó gầm lên một tiếng, lại hợp tác với mấy con Mộc Ngạn ở phương nam.
Lại thêm mấy con Mộc Giải và Khuê Mộc Lang mà Ngoại Đạo Hóa Thân bắt từ Tinh Thần Tiên Phủ về, cùng tạo thành một đại trận xanh biếc.
Trong Địa Tiên Linh Cảnh có từng tia linh quang ầm ầm rơi xuống.
Con hung thú Phản Hư kia còn chưa kịp kêu một tiếng đã bị trấn áp hoàn toàn!
"Tứ Mộc Cầm Tinh Đại Trận tập hợp từ Giác Mộc Giao, Đấu Mộc Giải, Tỉnh Mộc Ngạn, Khuê Mộc Lang cũng xem như đại thành... Mặc dù có nhờ địa lợi của Địa Tiên Linh Cảnh nhưng mấy con yêu thú cấp năm hợp lực đã có thể trấn áp cấu sáu cũng là công của trận pháp!"
Sở dĩ trận pháp có thể đứng đầu tu tiên bách nghệ chính là vì nó có thể giúp tu sĩ cảnh giới thấp sớm nắm được lực lượng của cảnh giới cao hơn!
Sau khi linh dược viên, các loại linh dược quý hiếm đa linh thực đặc thù sát nhập vào Địa Tiên Linh Cảnh thì nụ cười trên khóe miệng của Phương Tịch càng rộng hơn: "Không sai... Thật sự không tồi!"
"Rất nhiều linh thực trong đó đều là đặc sản của yêu tộc... Ở cương vực nhân tộc không thể tìm được."
"Có thể nói đã giúp những thứ ta thu thập phong phú hơn rất rất nhiều!"
Hệ sinh thái của Địa Tiên Linh Cảnh càng phong phú thì nó mang đến chỗ tốt là Vạn Mộc Mẫu Khí sinh ra mỗi ngày lại bắt đầu tăng vọt lần nữa.
"Cộng với tiên ngọc..."
"Cũng không cần Ngoại Đạo Hóa Thân cố gắng nữa... Chỉ cần tiêu hóa từ mấy chục đến hơn trăm năm thì có lẽ ta cũng có thể trùng kích bình cảnh Phản Hư hậu kỳ rồi."
Phương Tịch không khỏi rất hài lòng với tiến độ tu luyện như vậy.
Hắn tu luyện truyền thừa Địa Tiên nên tốc độ tu luyện còn gần như vượt qua những thiên tài tuyệt thế không dùng đan dược tu luyện.
Nhưng mà so với loại tu sĩ Phản Hư dùng đan dược tăng tiến pháp lực như ăn cơm thì hắn vẫn không bằng được.
Nhưng hắn bước từng bước một, rất ổn định.
Bây giờ sau khi hắn bắt đầu điên cuồng đập tài nguyên thì tốc độ tăng tiến pháp lực của hắn ngay cả loại thiên chi kiêu tử, tiên nhị đại có thể ăn đan dược như ăn cơm cũng phải nghẹn họng nhìn trân trối!
"Nghe nói người có thiên tư nghịch thiên thật sự chỉ cần từ mấy chục đến hơn trăm năm là có thể tăng lên một tầng cảnh giới Hợp Thể kỳ... So ra thì tư chất của ta vẫn quá tầm thường."
Phương Tịch cảm khái.
Mỗi ngày sau khi hắn tuần tra theo thường lệ xong thì lại đến một bãi cỏ.
Vô số Vạn Mộc Mẫu Khí hóa thành từng sợi xiềng xích xanh biếc, vây khốn một cái mũi đao trong đó.
Rõ ràng là mảnh tàn phiến Tiên Phủ Kỳ Trân kia!
"Mỗi ngày đều vận công luyện hóa một phen thì sớm muộn gì cũng có thể khu trục lạc ấn pháp lực của Phù Du Tử trong tàn phiến..."
Phương Tịch cũng không vội, dù sao pháp bảo trong tay hắn đã đủ dùng rồi.
Lúc này hắn phất tay đánh ra từng tia Tiên Nguyên Khí, thử lạc ấn mảnh tàn phiến Tiên Phủ Kỳ Trân này.
Bởi vì chủ nhân cũ đã tử vong nên đây chỉ là chuyện nước chảy thành sông.
Chỉ là nhìn hình dáng mũi đao này thì Phương Tịch lại rơi vào trầm ngâm.
Trong ký ức của Trường Thanh Tử có mấy loại pháp bảo có uy lực rất lớn, có thể luyện chế lúc Phản Hư kỳ thậm chí Hợp Thể.
Trong đó có Cửu Cửu Thanh Đằng Hồ Lô!
Cái hồ lô ở dưới Phỉ Thúy Đảo đương nhiên chỉ là bản phỏng chế do hậu nhân làm thôi.
Nhất mạch Địa Tiên đều rất thích dùng các loại đằng mộc để luyện chế pháp bảo, hình dáng hồ lô cũng rất phổ biến.
Mà trong trí nhớ của Trường Thanh Tử, thứ có uy lực lớn nhất chính là Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô!
Nó dùng một cái hồ lô dị chủng làm cơ sở rồi bồi dưỡng một cỗ Canh Kim Phong Nhuệ Khí ở bên trong.
Ủ dưỡng càng lâu thì uy lực của nó càng mạnh!
Chờ đến khi thi triển thì miệng hồ vô mở ra có một đạo tinh mang bay ra, thật sự có thể thần cản giết thần, phật cản giết phật!
Đồng thời Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô còn có một phương pháp luyện chế tốc thành.
Chỉ cần có thể tìm được một món bảo vật có Canh Kim chi khí sung túc là có thể bỏ qua bước ủ dưỡng.
Theo cách nhìn của Phương Tịch thì tàn phiến Tiên Phủ Kỳ Trân mũi đao này lại vừa vặn.
Bản thân nó là chí bảo khuynh hướng Kim thuộc tính, hình thái cũng vô cùng phù hợp.
Chỉ cần tìm thêm một cái hồ lô dị chủng, phối hợp với rất nhiều tài liệu quý hiếm thì Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô sẽ có thể hoàn thành rất nhanh.
"Thậm chí sau khi ta lấy được trân tàng của Phù Du Tử thì cũng đã có thể gom được bảy tám phần tài liệu phụ trợ..."
"Đến lúc đó Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô cũng có thể làm thủ đoạn mạnh nhất bên ngoài sau khi Hợp Thể."
Tuy bây giờ Phương Tịch có nhiều thủ đoạn nhưng phần lớn đều không thể lộ ra ngoài.
Chư Thiên Bảo Giám và Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang thì không cần phải nói, mà Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến thì đã xác nhận có liên quan với Phù lão, lại có dính líu với cái chết của Phù Du Tử, nói không chừng sẽ bị truy tra.
Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm thì càng không cần nói, một khi truyền ra thì Trường Thanh Tử sẽ lập tức tìm đến gây phiền phức.
Mà sau khi tế luyện thành Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô thì có thể cải tạo hình dáng mũi đao thành phi đao.
Chuyện này cũng không cần phải đúc lại tàn phiến lần nữa mà là chỉ trang trí thêm một chút bề ngoài, thậm chí đổi màu sắc khác cũng khá đơn giản...
Huống chi bình thường nó ở trong hồ lô nên cũng không có ai nhìn thấy hình dáng thật sự, người thật sự nhìn thấy thì cũng phải đối mặt với phi đao, dù không chết cũng bị thương...
"Phương pháp luyện chế Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô đến từ một bản thiên thứ ngoại giới, lưu truyền rộng rãi trong cao tầng nhân tộc ở Địa Tiên giới nên cũng không cần sợ bị bại lộ lai lịch..."
Kiếm Vực.
Trước hiểm quan.
Theo tiếng thú rống thê lương vang lên, đại quân yêu thú công thành vốn hung hãn không sợ chết bất chợt ngừng lại.
Sau đó lập tức thối lui như thủy triều.
Trên bầu trời.
Từng đạo kiếm quang đang dây dưa với yêu thú Hợp Thể, nó tung hoành qua lại, một đạo kiếm quang mang theo sự lạnh lẽo thấu xương khó nói thành lời.
"Ai... Lần này cuối cùng yêu tộc ta vẫn thua một bước cờ..."
Một con yêu thú to như núi gầm lên, trong Thiên Yêu Khí màu xanh sẫm hiện ra một tiểu tháp màu xám trắng.
Tiểu tháp chợt biến lớn đỉnh đội trời đạp đất, xung quanh hiện ra vô số đồ đằng của yêu tộc, trên cùng rõ ràng là hư ảnh mấy đại Chân Linh.
Từng tia ánh sáng bạc trắng lấp lánh, nằm ngang trước mặt rất nhiều tu sĩ Kiếm Các hình thành một Thiên Hà do khe hở hư không tạo thành, ngăn cản đường truy kích của kiếm tu.
"Tỏa Yêu Tháp? !"
Một kiếm tu trung niên mày kiếm, tóc trắng như tuyết kiêng dè không thôi nói.
Tỏa Yêu Tháp chính là một trong những loại pháp bảo đại danh đỉnh đỉnh trong yêu tộc, bây giờ món này đã được tế luyện đến cấp bảy thượng phẩm, mơ hồ chạm đến Bán Tiên Khí cấp tám, uy năng hư không của nó rất khó đối phó.
Yêu tu Hợp Thể ở đối diện làm vậy đương nhiên là để che chở cho những yêu tu cấp cao khác rút lui rồi.
"Muốn đi sao? !"
Một tiếng nói rất trẻ tuổi vang lên.
Vù!
Bất chợt có từng đạo kiếm quang màu xanh xông lên thiên khung.
Kiếm khí khủng bố như mang theo uy của thiên địa, cắt kim sơn, chém ngọc trụ mà rơi xuống.
Vô số triện văn Tiên Phủ bộc phát mạnh mẽ, vậy mà chém vết rách hư không 'Thiên Hà' kia thành hai.
Một kiếm trảm Thiên Hà!
Trong hư không xuất hiện thân ảnh một vị kiếm tu mặc bạch bào.
Thân hình y thẳng tấp như kiếm, mày kiếm mắt sáng, dáng vẻ khoảng hai mươi tuổi nhưng một thân tu vi lại đến cảnh giới Phản Hư hậu kỳ!
Trong tay phải của y còn cầm một thanh đoản kiếm màu xanh!
Thanh đoản kiếm này dài không quá một thước, cũng không có chuôi kiếm, toàn thân chỉ có màu xanh, mang theo cỗ khí tức sắc bén vô song.
"Hừ một tên tiểu bối, chỉ có thể dựa vào phi kiếm Tiên Phủ Kỳ Trân ra oai!"
Từ trong Thiên Yêu Khí có một thanh phi kiếm kỳ dị xuất hiện, một kiếm phá không.
Bạch bào thanh niên lẫm liệt không sợ, thôi động đoản kiếm trong tay lăng không ác đấu với thanh 'Yêu kiếm' kia.
Chỉ nghe thấy tiếng kim thiết giao kích vang vọng bầu trời, vô số kiếm quang xoắn nát biển mây vạn dặm.
Bất chợt có tiếng kiếm minh như long ngâm vang lên.
Thanh yêu kiếm kia đã hóa thành một đạo lưu quang rơi vào trong tay của yêu tu Hợp Thể, trên lưỡi kiếm đã xuất hiện mấy vết mẻ như hạt gạo.
Nhìn thấy cảnh này, tên yêu tộc này không khỏi phát ra tiếng kêu bao hàm sự đau lòng, sau đó quay đầu bỏ chạy.
Trong lúc đấu kiếm đã kéo dài rất nhiều thời gian rồi, đã đủ để ngăn chặn người này, khiến những yêu tu cấp cao đã chạy gần như hết rồi.
Về phần vẫn chưa chạy xa thì chính là pháo hôi lưu lại để đoạn hậu!
Trong yêu tộc chính là mạnh được yếu thua như vậy!
"Chạy đâu!"
Thanh niên cầm kiếm kia đang định truy kích thì kiếm tu trung niên trước đó hóa thành một đạo kiếm quang cản y lại: "Chớ đuổi giặc cùng đường!"
"Kiếm thuật của Kiếm Tử thật sự tuyệt đỉnh, vậy mà có thể đấu kiếm với yêu tu Hợp Thể sơ kỳ nhưng không rơi xuống hạ phong chút nào..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận