Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 758: Khai hoang (1)

Ba ngày sau.
Phương Tịch lại đến Trân Bảo Trai nhưng hắn cũng không gặp được Phương Tiên Đạo Chủ mà chỉ lấy được một cái hộp do đối phương giao.
Trên hộp này có một cái Thiên Cơ Tỏa, nếu không dùng mật mã đặc biệt mở phong thì cả cái hộp bao gồm vật trong hộp đều tự hủy.
Phương Tịch cầm hộp rồi lập tức đi đến nơi đánh dấu lúc trước.
Trong động dưới lòng đất.
Hắn lấy ra rất nhiều tài liệu, bắt đầu bố trí một 'siêu cấp truyền tống trận'!
Đối với trận pháp truyền tống thì lúc Phương Tịch còn là Trận Pháp Sư cấp ba đã bắt đầu tiếp xúc và nghiên cứu rồi.
Còn vì có Chư Thiên Bảo Giám mà hắn ngày đêm nghiên cứu Phượng Triện Văn, chuyên cần bổ sung nên tạo nghệ trên hư không nhất đạo của hắn còn vượt qua rất nhiều Tông sư trận pháp.
Có thể nói trận pháp truyền tống là loại đại trận mà hắn am hiểu bố trí nhất.
Dù như vậy thì với nội tình và tích lũy bây giờ của Phương Tịch vẫn không bố trí được siêu cấp truyền tống trận.
Dù sao thiếu khuyết tài bảo hư không mấu chốt nhất thì mặc cho đạo trận pháp có cao minh đến đâu cũng không có tác dụng gì.
Cũng may, hắn vẫn có thể bố trí trận văn xung quanh giống y như đúc.
'Phương Tiên Đạo Chủ cũng đừng xem thường khoa học kỹ thuật nha... Cửu Châu giới bây giờ đã cách lúc hắn phi thăng rất nhiều năm rồi, mọi người kiếm củi đốt lửa lớn nên trí tuệ nhân tạo cũng đã tiến bộ rất nhiều lần, Thái Nhất cũng đã tiến hóa ba bốn đời rồi...'.
'Có Thái Nhất phụ trợ thì ít nhất ta cũng có thể đánh ngang với Phương Tiên Đạo Chủ...'.
'Nếu chỉ luận mỗi đạo trận pháp, đặc biệt là trận pháp truyền tống trận liên quan đến hư không thì hắn không sánh bằng ta!'.
'Bởi vậy hắn cũng sẽ không nhìn ra được siêu cấp truyền tống trận này chỉ là giả...'.
'Chỉ cần không cho hắn quan sát vị trí hạch tâm là được.'.
Phương Tịch bước đến hạch tâm gỡ từng cấm chế ra, bên trong lại không có vật gì cả!
"Bốn phía bố trí cấm chế phong cấm thần niệm, cũng tương liên với đại trận... Không thể nào cưỡng ép xem xét, nếu không sẽ lập tức tự hủy."
Phương Tịch thì thào: "Tiếp theo... Chỉ xem bản thể."
...
Yêu Nguyệt Tiên Thành.
Phương Tịch hóa thành lão tổ Vương gia mặc một bộ thanh bào, lệnh Tiểu Huyền Quy biến thân lớn cỡ một ngọn núi nhỏ, chuyển cả ghế đong đưa, bàn và trà cụ lên đó, lúc này hắn mới thoải mái nhàn nhã động thân.
Tay hắn vê phật châu, cảm nhận thức hải càng ngày càng thoải mái thì không khỏi vuốt cằm.
Phật khí tràng hạt Dưỡng Hồn Mộc vạn năm này cũng chỉ có chút hiệu quả này.
'Trước mắt ta đã dùng hai khối tiên ngọc lưu lại hai tọa độ ở Địa Tiên giới, một chỗ ở Tam Giới Sơn còn một chỗ là Thái Âm Bí Cảnh...'.
'Đương nhiên không thể nào truyền tống Phương Tiên Đạo Chủ vào Thái Âm Bí Cảnh được...'.
'Bởi vậy vẫn phải tốn một khối tiên ngọc để đánh dấu một tiết điểm không gian khác!'.
'Chỗ đó phải cách xa Yêu Nguyệt Tiên Thành mới tốt.'.
Mặc dù Phương Tiên Đạo Chủ tài năng ngút trời, lại là đại năng Phản Hư nhưng Phương Tịch cũng không muốn dính líu đến y quá nhiều.
Dù sao y cũng có thể là nhân vật chính nên chắc chắn là nơi phong vân hội tụ, không gió cũng có thể khuấy động ba thước sóng!
Đối với tu sĩ thích sự kích thích và sóng đánh thì không có tranh cướp tu vi khó mà tiến bộ nên đương nhiên sẽ thích trà trộn ở bên cạnh nhân vật chính.
Nhưng Phương Tịch không muốn như vậy!
Con đường phía trước của hắn quang minh vô hạn, hắn có thể từ từ tích lũy tài nguyên, cũng không cần vội.
Điên mới đi tìm kích thích.
Đóng vững đánh chắc, trốn ở trong Yêu Nguyệt Tiên Thành, yên yên ổn ổn cẩu đến Phản Hư, thậm chí Hợp Thể mới là chuyện hắn muốn làm.
'Huyền Minh Uyên và Yêu Nguyệt Tiên Thành đều loại bỏ...'.
'Nếu không phải sợ để lộ tài phú thì ta sẽ đến Tinh Thần Tông dùng siêu cấp truyền tống trận bố trí tọa độ không gian ở một nơi xa xôi...'.
Phương Tịch suy nghĩ rồi lập tức định ra mục tiêu, đi về hướng Tinh Thần Tông.
Yêu Nguyệt Tiên Thành vẫn còn quá nhỏ không chứa nổi đại phật chân chính.
Nhưng Tinh Thần Tông có đại năng Hợp Thể tọa trấn, chắc là, đại khái, có lẽ... Sẽ không bị khí vận nhân vật chính của Phương Tiên Đạo Chủ hại chết chứ?
"Quản mấy chuyện này làm gì? Uống trà, uống trà..."
Tiểu Huyền Quy bay bốn bề yên tĩnh, Phương Tịch ngồi xếp bằng tự pha trà cho mình.
Hắn định sau khi đến địa bàn của Tinh Thần Tông, tìm một nơi hoang vu sắp đặt tọa độ không gian, sau đó lập tức trở về, quá trình này không kinh động chút mây nào, tương đối hoàn mỹ.
'Nhắc đến... Hình như vị thiên tài Tinh Thần Thánh Thể đã Hóa Thần rồi thì phải?'.
'Y tu luyện Đại Chu Thiên Tinh Thần Luyện Khí Thuật nên tu vi một ngày tiến bộ ngàn dặm, thần thông pháp thuật cũng rất kinh người, nghe nói lúc Kết Đan đã liên tục khiêu chiến rất nhiều tu sĩ, tích súc được khí thế vô địch mà tự nhiên thành tựu Kim Đan... Nguyên Anh cũng dùng phương pháp thượng cổ nên Nguyên Anh ngưng kết sắc bén hơn những tu sĩ bình thường rất nhiều...'.
Nghĩ đến những tin tức lấy được ở trong Yêu Nguyệt Tiên Thành thì Phương Tịch không khỏi cảm khái.
Không hổ là Địa Tiên giới, thiên tài như cá diếc sang sông!
'Ta cũng phải nhanh chóng Phản Hư mới không bị thiên tài bực này đuổi kịp...'.
'Khoang đã, ta bị ám ảnh rồi... Bị người phía sau vượt qua thì thế nào? Trên con đường tu tiên này, đi quá nhanh cũng chưa chắc là chuyện tốt... Có thể yên ổn đến điểm cuối mới là bản lĩnh!'.
Phương Tịch nhấp một ngụm trà xanh, thích ý híp mắt lại...
Cùng lúc đó.
Tam Giới Sơn.
Tiểu Dạ Phong.
Ngoại Đạo Hóa Thân vừa trở về thì đã thấy Liễu Nhứ đang chờ ở bên ngoài trận pháp.
"Liễu đạo hữu... ".
Hắn hơi kinh ngạc: "Đây là cố tình chờ ta sao?"
"Đúng vậy..." Liễu Nhứ vén áo thi lễ: "Phương đạo hữu, trước đó ta tìm hiểu những tu sĩ phi thăng từng bị Cổ Đạo Nhân uy hiếp mà thuật lợi gia nhập vào một vòng quan hệ, đạo hữu về rất đúng lúc, có thể đi gặp một phen."
Ngoại Đạo Hóa Thân vui vẻ đáp ứng, theo Liễu Nhứ đến động phủ của một tu sĩ phi thăng.
"Nơi đây gọi là Huyết Phong Sơn, tu sĩ ở đây tự xưng Cuồng Thao Cư Sĩ, thực lực đạt đến Hóa Thần hậu kỳ, không thể khinh thường..."
Liễu Nhứ vừa giới thiếu với Phương Tịch vừa dẫn hắn lên Huyết Phong Sơn.
Trong một hồ nước bị đào ở đỉnh Huyết Phong Sơn được rót đầy quỳnh tương ngọc dịch.
Mà ở bên cạnh thì có treo vô số miếng thịt, từng đợt hương thơm xen lẫn mùi rượu lan ra.
Cách đó không xa có bày bàn ghế, một đám tu sĩ làm thành một vòng, thỉnh thoảng lại tự lấy chén rượu thanh đồng trong tay múc rượu uống, hành vi phóng túng.
'Mỹ cảnh tửu trì nhục lâm thật tốt...'.
Phương Tịch nhìn cũng không khỏi khen thầm trong lòng.
Hắn chuyển ánh mắt đến ở giữa vòng tròn thì thất được một núi thịt.
Đó là một nam tu sĩ rất mập, y đang mở bụng không ngừng đút vào trong miệng các loại thịt.
'Cuồng Thao Cư Sĩ cũng danh phù kỳ thực.'.
Phương Tịch nhìn lướt qua thì phát hiện Vân Hi Tiên Tử cũng ở đây.
Liễu Nhứ dẫn hắn qua, ba người ngồi cùng một chỗ.
"Tại hạ Dạ Xoa Doanh Phương Tịch, gặp qua chư vị đạo hữu."
Phương Tịch thi lễ với những người xung quanh rồi mới phiêu nhiên ngồi vào vị trí, cầm lấy một chén rượu thanh đồng, uống một hớp, hắn chỉ cảm thấy có một cỗ nóng bỏng theo yết hầu chảy xuống rồi một cảm giác ấm áp dâng lên, hắn không khỏi cảm khái: "Rượu ngon!"
Rượu có thể khiến Hóa Thần vừa uống đã say thì tuyệt đối không thể khinh thường.
"Ha ha... Thấy Phương đạo hữu ngươi uống rượu hào sảng thì đã biết là diệu nhân."
Cuồng Thao Cư Sĩ cười ha ha một tiếng: "Mỗ gia cũng là Hiệu úy Dạ Xoa Doanh, vị Dịch đạo hữu này đến từ A Tu La Doanh, Bồ đạo hữu đến từ Long Chúng Doanh, còn có Tạ đạo hữu và Tu Tình Tử đạo hữu đến từ Già Lâu La Doanh..."
Phương Tịch chào từng người.
Dịch đạo hữu có dáng vẻ khoảng ba mươi tuổi, ăn mặc như thư sinh, ba chòm râu dài rất phiêu dật bất phàm.
Bồ đạo hữu mặc đạo bào huyết hồng, lại lộ ra hơn phân nửa vai, chính là một nữ tu yên thị mị hành.
Tướng mạo Tạ đạo hữu bình thường, Tu Tình Tử lại là một lão giả lôi thôi, ngồi dưới đất, xé chân sau của một con linh cầm.
Những người này đều là Hóa Thần Kỳ tu sĩ Hóa Thần Kỳ tu sĩ, Cuồng Thao Cư Sĩ và Tu Tình Tử có tu vi cao nhất, người trước là Hóa Thần hậu kỳ, còn Tu Tình Tử lại đạt đến cảnh giới Hóa Thần viên mãn.
"Tu vi của Tu Tình Tử đạo hữu luôn khiến ta bội phục, thật ra lần tụ hội này hắn mới làn người dẫn đầu..."
Cuồng Thao Cư Sĩ ha ha cười nói.
"Mặc dù lão phu già hơn mấy tuổi, dựa vào chịu khổ mà đến Hóa Thần kỳ nhưng chưa bù đắp ngũ hành không thể Chư Hành Hợp Nhất... Nếu bàn về công pháp thì Thao Thiết Quyết của cư sĩ dung nạp ngàn vạn công pháp tại một lò, đủ các thuộc tính, chỉ cần tu luyện đến Hóa Thần viên mãn sẽ tự động có được lực lượng Chư Hành Hợp Nhất, không cần bù đắp ngũ hành mới là người thật sự có hi vọng đột phá Phản Hư nhất trong chúng ta."
Tu Tình Tử xé chân linh cầm xong, lau vết dầu trên miệng rồi thở dài nói.
Rất nhiều tu sĩ Hóa Thần tề tụ một đường cũng phải nói chút vấn đề đột phá Phản Hư.
Mà nghe đến đó thì tất cả mọi người không khỏi trầm mặc.
Tu sĩ đột phá đại cảnh giới khó khăn bực nào?
Mặc dù ở trong Địa Tiên giới Kết Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần dễ hơn hạ giới một chút nhưng Phản Hư lại là cái lạch trời!
Dù mỗi tu sĩ Hóa Thần phi thăng như bọn họ đều là thiên kiêu ở hạ giới nhưng lại bị ánh mắt kiến thức hoặc là tình thế bức bách ngăn cản mà đa phần đều chọn công pháp đỉnh giai đơn thuộc tính, tu hành một mạch đến cảnh giới Hóa Thần nên không thể bỏ qua mà chỉ có thể trù tính bù đắp thôi.
Nếu so sánh với nhau thì nếu vừa bắt đầu đã tu hành các loại công pháp đủ ngũ hành như Hỗn Nguyên Quyết thì thành tựu của bọn họ sẽ càng không thể đo lường một chút.
Thế nhưng công pháp đơn thuộc tính tiến triển tương đối nhanh nếu không tu luyện loại công pháp này thì chưa chắc bọn họ có thể thuận lợi Hóa Thần phi thăng!
Phản Hư khó không chỉ ở chỗ bình cảnh khó đột phá mà ở trước yêu cầu Chư Hành Hợp Nhất không biết đã đào thải bao nhiêu tu sĩ Hóa Thần!
"Hắc hắc, Tu Tình Tử ngươi quá khen rồi, mỗ gia chỉ có vận khí không tệ mà nhận được truyền thừa thượng cổ Thao Thiết Quyết mà thôi... Dù ở Địa Tiên giới, tu luyện công phái đơn thuộc tính cũng không tính đi lạc lối, chỉ là sau khi Hóa Thần thì hơi phiên toái hơn một chút mà thôi."
Cuồng Thao Cư Sĩ nhìn lướt qua Phương Tịch: "Tỉ như vị Phương đạo hữu này, một thân ma công tinh xảo thuần hậu nếu lại tu hành một công pháp chính đạo đỉnh tiêm của nhân tộc, Chính Ma Hợp Nhất thì cũng có hi vọng đột phá Phản Hư."
Phương Tịch cười khổ một tiếng, kính Cuồng Thao một chén rượu rồi mới nói: "Ta phi thăng Địa Tiên giới rất khó, chỉ một lòng tu hành, dù ở trong Thiên Phạm Quân phải chịu khổ ngàn năm cũng chấp nhận nhưng không ngờ Cổ Đạo Nhân lại làm khó bọn ta!"
"Hừ!"
Nữ tu họ Bồ hừ lạnh, hiển nhiên nàng cũng ăn không ít thiệt thòi ở chỗ Cổ Đạo Nhân.
"Sau lưng người này có Thống lĩnh của Thiên Chúng Doanh, thật sự là tiền bối Phản Hư."
Cuồng Thao Cư Sĩ thản nhiên nói: "Hơn nữa... Mỗ gia cũng đã thăm dò được mấy nhiệm vụ của những tu sĩ phi thăng không nghe lời ở Dạ Xoa Doanh chúng ta."
"A? Không biết thế nào?"
Phương Tịch hiếu kì.
Hắn cũng biết những tu sĩ phi thăng tụ hội bây giờ đều rất đau đầu!
Thậm chí có thể còn phạm tội lớn ngập trời gì đó ở hạ giới, tỉ như huyết tế một đại lục... Đương nhiên sẽ không nguyện ý nói rõ xuất thân và lai lịch.
Nhưng những người này liên hợp lại cùng nhau vậy mà ngay cả nhiệm vụ tiếp theo của Dạ Xoa Doanh cũng có thể thăm dò được, cũng hơi bất ngờ.
'Quả nhiên mỗi tu sĩ phi thăng đều không thể khinh thường...'.
Phương Tịch đảo mắt nhìn những người ở đây, thầm nghĩ trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận