Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 368: Điều tra

Thánh cảnh Bồ Đề.

Sắc mặt nữ tu bạch y hơi tái nhợt, rõ ràng không ngừng rót pháp lực vào trong lệnh bài cũng tiêu hao khá lớn.

Cũng may nàng trả giá cuối cùng cũng có hồi báo.

Sau khi luân chuyển nhiều lần, một hạt Bồ Đề Tử toàn thân xanh biếc, sinh ra chín mắt, từ khe cấm chế rơi xuống, nàng duỗi bàn tay như bạch ngọc tiếp được.

" Cửu Nhãn Bồ Đề Tử... Bảo Vật Ngộ Đạo cao cấp nhất!"

Đôi mắt của nữ tu bạch y hơi tỏa sáng, sau đó lại ảm đạm đi: "Đáng tiếc... Đây là thứ mà Uyển nhi sư thúc bắt buộc có được..."

Nàng thở dài, phong ấn Bồ Đề Tử bỏ vào trong hộp ngọc.

Sau đó, bóng trắng chợt lóe đã rời khỏi thánh địa Bồ Đề.

Ở ngoại thành, các Vu Dân đã bị 'tẩu hỏa nhập ma' khiến tử thương thảm trọng, còn vài người sống sót thì cũng lê lếch trong núi thây biển máu, hai mắt vô thần như từng cái xác không hồn.

"Không tệ... Chỗ này thích hợp cho ta luyện pháp!"

Trên mặt nữ tu bạch y hiện ra nụ cười bệnh hoạn, bông tuyết trên tráng tỏa sáng óng ánh.

Trong nháy mắt tiếp theo!

Một tiếng 'răng rắc' giòn vang truyền ra!

Trước mắt nữ tu bạch y có một đạo thanh sắc bùng nổ!

Một bóng người từ trong một cái cây bình thường ven đường hiện ra, cầm trường kiếm màu xanh chém qua!

"Mộc Độn Thuật?"

Hoa văn bông tuyết trên trán của nữ tu bạch y bị tổn thất hết một cạnh.

Đôi mắt của nàng vẫn thanh tịnh, rõ ràng không chịu chút ảnh hưởng nào của Nguyên Ma Thứ mà Phương Tịch đã dùng thần thức vượt qua Kết Đan trung kỳ bình thường thi triển.

Ba!

Kiếm khí xẹt qua nàng lại chỉ đánh trúng một tòa băng điêu sinh động như thật.

Bạch quang chợt lóe lên cách đó không xa, bóng dáng nàng này lại hiện ra, sờ trán mình: "Bí thuật thần thức? Kết Đan trung kỳ? Vậy mà ngươi không có thất tình lục dục..."

"Đạo hữu nói đùa rồi, bây giờ ta... Rất muốn giết ngươi."

Phương Tịch cầm Thanh Hòa Kiếm, mỉm cười trả lời.

Hắn chạy đến thành này, mơ hồ phát hiện được trong thánh địa đã có người nhanh chân đến trước nhưng vẫn chưa rời khỏi, đương nhiên lại dựa theo quy củ cũ, dùng Mộc Độn Thuật đến gần, Nguyên Ma Thứ chấn động thức hải, sau đó bạo phát tập kích.

Những đệ tử ma môn trước đó hắn gặp thì không có chút lực phản kháng nào dưới chiêu này đã bị chém chết.

Dù sao hắn cũng là Kết Đan trung kỳ, hơn nữa thực lực của hắn trong đám tu sĩ Kết Đan trung kỳ cũng tuyệt đối không tính là kẻ yếu.

Kết quả thuận lợi bảy, tám phần mười, đã khiến Phương Tịch cảm khái tố chất của những đệ tử ma môn này rất mạnh.

Đồng thời trước khi ám sát hắn thường thi triển bí thuật Khô Vinh Quyết để thu liễm khí tức của bản thân.

Khô Vinh Quyết này chính là công pháp đỉnh cấp, lúc toàn lực thu liễm Tâm Như Khô Mộc, không chút gợn sóng, thậm chí ngay cả ba động tâm niệm cũng như có như không.

Dựa theo cách nhìn của Phương Tịch thì bí thuật này và ám sát rất xứng đôi.

Trên thực tế cũng đúng như vậy.

Dù nữ tu này có năng lực nhạy cảm phát giác được sát ý nhưng vẫn bị công pháp của hắn khắc chế.

Nếu không phải nàng đã tế luyện bí thuật thế thân thì e là dưới một kiếm vừa rồi đã bị thiệt thòi lớn!

"Trong bí cảnh, quả nhiên có biến hóa... Ngươi là người của Đan Nhã kia sao? Hay là người của tông môn khác lén phá giới đến?"

Vẻ mặt nữ tu bạch y lạnh lùng kháp quyết, một tấm thuẫn trắng như tuyết lơ lửng bay lên, hàn phong càn quét bốn phía, một lớp bông tuyết bao hộ cả người nàng vào trong.

"Xem ra... Trước đó ngươi cũng không bị Nguyên Ma Thứ của ta ảnh hưởng chút nào, quả nhiên khác với đệ tử bình thường..."

Phương Tịch dù bận vẫn ung dung trả lời.

Sau lưng của hắn chợt hiện ra một bóng người mặt không biểu tình, quanh thân có chín con rồng bay lượn, chính là khôi lỗi Du Côn!

Khôi lỗi này lạnh lùng chỉ một chỉ, sáu con Hỏa Long bay ra, quấn lấy bóng người chợt xuất hiện.

Bóng người này có gương mặt xám trắng, nanh vuốt sắc bén, vừa rồi lại ẩn nấp như Biến Sắc Long, định đánh lén Phương Tịch.

Cũng may thần thức cường đại của Phương Tịch vẫn luôn bao phủ phương viên mấy chục dặm, hắn phát hiện có bất thường nên đã phóng khôi lỗi ra.

"Ma thi mà đạo hữu tế luyện quả thật không tệ, trước lên tiếng hấp dẫn sự chú ý của ta... Lại cho ma Kết Đan đánh lén... Không tệ, kinh nghiệm đấu pháp tương đối phong phú."

Phương Tịch cười lạnh, liên tục gảy mười ngón tay, từng đạo Ất Mộc Thần Kiếm bay ra.

Nữ tu bạch y thấy vậy chỉ đành cắn răng phun ra một cái trùy tử như được chế tạo từ băng, chém giết với rất nhiều Ất Mộc Thần Kiếm, đồng thời nàng cũng đang âm thầm kêu khổ.

Pháp lực và thần thức của địch nhân đều hơn nàng quá nhiều, dù nàng có ngoại đan miễn cưỡng tăng pháp lực lên đến Kết Đan sơ kỳ thì vẫn không bằng.

Huống chi nàng còn là Băng linh căn địa phẩm, tu luyện một môn công pháp tâm ma tuyệt đỉnh hiếm thấy, có thể dẫn thất tình lục dục của tu sĩ ra, bất cứ địch nhân nào, lúc động thủ với nàng, chỉ cần hơi không chú ý sẽ lập tức trúng chiêu, lâm vào ảo cảnh tâm ma, có thể nói là giết người trong vô hình.

Lại không ngờ, vị tu sĩ Kết Đan vô cùng cổ quái ở trước mặt này, tâm thần lại như cây khô, không hề bận tâm, nang không thể nào dẫn động.

"Người này tu luyện công pháp gì? Tuyệt đối là đại địch của ta... Vì sao trước nay chưa từng nghe nói đến loại công pháp này?"

Nữ tu bạch y nỗ lực chống đỡ, trong lòng thật sự rất phiền muộn.

Nàng không biết, Khô Vinh Quyết này không chỉ là công pháp đỉnh cấp mà còn có thiên chương Hóa Thần, luận phẩm cấm và tiềm lực không phân cao thấp vơi ma công mà nàng sở tu.

"Nên chạy!"

Nữ tử bạch y càng đấu càng sợ hãi, bất chợt nàng phát ra tiếng phượng hót dài.

Bộ luyện thi ma đạo kia như nhận được mệnh lệnh gì đó, không thèm quan tâm trên người bị chín con Hỏa Long bám vào thiêu đốt mà nhào lên trước, chụp vào giữa lưng của Phương Tịch.

Phương Tịch nhướng mày, quang hoa Ất Mộc Thần Quang Tráo lưu chuyển, ngăn trở một trảo này.

"Con ma thi này... Hơi cổ quái... Ngay cả chân hỏa hệ Dương cũng không sợ."

Cùng lúc đó, nữ tử bạch y tế ra một tấm phù bảo trắng.

Phù bảo này lập tức nổ tung hóa thành một con Băng Phượng toàn thân tuyết trắng trong suốt như được điêu khắc từ hàn băng, dây dưa kéo chân với từng thanh phi kiếm, đồng thời nàng bức ra một giọt máu trên đầu ngón tay, định thi triển Huyết Độn Thuật chạy đi.

Sưu!

Một đạo huyết sắc phá không ba đi, sau đó lại xuất hiện ở một chỗ khác.

Huyết sắc thu liễm hiện ra thân hình của nữ tu bạch y với sắc mặt vô cùng khó coi: "Trận pháp? Từ khi nào đã bố trí?"

"Trước đó bị sư huynh đệ của ngươi trốn nhiều rồi nên có chút thay đổi."

"Đạo hữu thấy Ất Mộc Thần Quang Trận của ta thế nào? Trận này chỉ có thể tính là tàn trận cấp ba, còn là tạm thời... Nhưng cũng có được lực lượng phong cấm nhất định..."

Phương Tịch mỉm cười.

Bị đệ tử ma đạo chạy thoát nhiều rồi nên hắn cũng rút ra được kinh nghiệm.

Lúc này, hắn nhẹ nhàng chỉ một chỉ, từng đạo Ất Mộc Thần Quang màu xanh biếc lập tức phóng lên trận trời hóa thành từng cột sáng.

Đại trận vận chuyển, có Ất Mộc Thần Lôi và Ất Mộc Chân Hỏa xuất hiện.

Pháp lực Kết Đan trung kỳ của hắn mạnh mẽ trào ra để vận chuyển trận pháp, sau đó hắn chỉ ra.

Sinh Tử Ấn lập tức hiện lên trên đầu của nữ tu bạch y, ầm ầm đập xuống!

Thấy cảnh này, trong mắt của nữ tu bạch y không khỏi đầy sự tuyệt vọng.

Nàng chỉ là một Trúc Cơ thôi mà... Có tài đức gì mà bị nhắm vào như vậy chứ?

Nguyên Thủy Ma Môn.

Ngoài rìa thạch đài.

Theo một tiếng vỡ vụn thanh thúy vang lên.

hai bóng người đang ngồi khoanh chân chợt cùng mở mắt.

"Lại chết một tên... Đệ tử tiến vào Huyền Vu Bí Cảnh lần này, chẳng phải đã chết quá nhanh, quá nhiều rồi?"

Nam tử tuấn mỹ nhíu mày.

Mà Uyển nhi ở đối diện thì hoa dung biến sắc, nàng lấy một chuỗi tràng hạt ra.

Chuỗi tràng hạt này có màu đỏ tươi, hơn phân nửa viên châu đều tỏa ra quang hoa sáng rực, mơi hồ có thể thấy được từng cái tên trong đó.

Nhưng lúc này, vậy mà có không ít viên châu mất đi ánh sáng, hiện ra vết nứt.

Mà lúc Uyển nhi thấy một viên châu có chữ 'Bạch' trong tràng hạt ảm đạm quang mang rồi nứt ra thì trên người cũng xuất hiện một cỗ sát khí kinh người: "Bạch sư điệt xảy ra chuyện rồi!"

"Cái gì? Cô ta kế thừa nhất mạch ma công của muội, lại có Lục Dục Hỗn Thiên Ma bên người, ai có thể giết được?"

Trên mặt nam tử tuấn mỹ hiện ra sự kinh sợ: "Xem ra trong bí cảnh đã thật sự xảy ra vấn đề, nếu đệ tử tử thương quá nhiều sẽ ảnh hưởng kiểm tra của chúng ta..."

Thần sắc Uyển nhi cũng lạnh lùng như băng: "Trong bí cảnh xảy ra chuyện, trước đây cũng từng có, không phải có tông môn đối địch điều động tu sĩ phá giới lẻn qua thì chính là trong Vu Vương xuất hiện thiên tài nào đó, thống nhất bí cảnh, dùng thủ đoạn thiết huyết bồi dưỡng trên trăm Vu Vương, lại xuất động tập thể, săn giết đệ tử Thánh Môn..."

"Ừm, lần phát sinh gần đây cũng là ở trong Loạn Vu Hoàng một ngàn tám trăm năm trước rồi? Ta nhớ rõ, lần đó mặc dù đệ tử Thánh Môn tử thương thảm trọng nhưng chấp sự Kim Đan giám hộ lại nhờ vào đó mà tế luyện trên trăm ma đầu Kim Đan hóa thành một món ma bảo lợi hại, cuối cùng không những ngưng kết Nguyên Anh thành công mà còn xông ra uy danh hiển hách ở trong Nguyên Anh."

Nam tử tuấn mỹ cười nhẹ, thân hình chợt lóe, lúc lại xuất hiện thì tay đã cầm Vạn Hồn Phiên bước lên thạch đài, trong tay hiện ra một tấm phù lục màu bạc: "Cuối cùng đệ tử chết đã đủ nhiều, dựa theo quy củ... Bây giờ bí cảnh xảy ra chuyện, bản nhân trực ban có trách nhiệm, sẽ lấy Hàng Giới Phù hạ xuống điều tra."

"Uyển nhi cũng muốn đi mà, sư huynh nhường cơ hội này cho Uyển nhi nhé?"

Uyển nhi chợt nở nụ cười thiên kiều bách mị, cầu khẩn: "Uyển nhi cũng lo sư huynh xảy ra chuyện đó, nếu có Nguyên Anh lão quái chính đạo lén qua thì phải làm sao?"

"Hừ! Trong Huyền Vu Bí Cảnh nếu có Nguyên Anh lão quái lén qua thì cấm chế chắc chắn sẽ có phát hiện, trưởng lão bản môn đã sớm ngồi không yên..."

Nam tử tuấn mỹ mỉm cười, kích phát Hàng Giới Phù trong tay, ngạo nghễ nói: "Huống chi... Dựa vào tu vi và bảo vật bây giờ của ta, dù gặp phải Nguyên Anh lão quái thì ít nhất cũng có thể giữ được một mạng... Sư muôi cứ thay ta trông kỹ Thông Thiên Đài đi, ha ha..."

Trong tiếng cười lớn, toàn thân nam tử tuấn mỹ bị ngân quang bao phủ, trong nháy mắt đã biến mất không còn tăm tích.

"Hừ... Còn không phải chờ mong chết nhiều đệ tử một chút rồi lấy cớ vào bí cảnh cướp đoạt một phen sao? Chúng ta sau khi Kết Đan xong thì cơ hội tiến vào bí cảnh này đã bị tước mất, chỉ có mấy tình huống đặc biệt mới có thể... Nhưng rất tiết... Công pháp Uyển nhi tu luyện có công năng cảm ứng, lúc vừa định vào bí cảnh lại có cảm giác hãi hùng khiếp vía đây này..."

Uyển nhi dùng ngón tay vuốt tóc xanh, trên mặt chợt mỉm cười, mơ hồ có vẻ mong chờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận