Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 389: Vạn năm không thanh

"Thanh Diệp Thương Hội? !"

Phương Tịch ngẩng đầu nhìn thương hội to lớn ở trung tâm phường thị này.

Hắn cười rồi bước vào thương hội.

"Hoan nghênh tiền bối đến bản thương hội... Dựa theo quy củ, tất cả tu sĩ Kết Đan đều là khách quý của bản thương hội, mời lên lầu ba!"

Một thị nữa thấy Phương Tịch, ánh mắt chợt lóe, nụ cười càng sáng lạn hơn, mời Phương Tịch lên lầu ba.

"Lầu một và lầu hai của các ngươi tiếp đã tu sĩ Luyện Khí và Trúc Cơ sao?"

Phương Tịch đi theo thị nữa, thuận miệng hỏi thăm.

Vừa rồi thần thức hắn mới quét qua, trong đại sảnh chia ra rất nhiều quầy hàng, đan, trận phù, trận phù, khí đều có bán, tu sĩ vãng lai cũng không ít.

"Đúng là vậy... Luận hàng hóa thì e là ở trong Nguyên Quốc không có nhà nào có thể vượt qua được bản thương hội."

Thị nữ mang theo chút kiêu ngạo mà trả lời rồi dẫn Phương Tịch lên lầu ba.

Bên ngoài bao sương có một tầng cấm chế rất dày bao phủ cửa gỗ, trên đó có các loại phù văn nhấp nháy.

"Mời quý khách vào trong nghỉ ngơi, chưởng quỹ cao cấp của bản lâu sẽ đến ngay..."

Thị nữ lấy một tấm lệnh bài ra, mở cấm chế bao sương, khom người nói.

Phương Tịch gật đầu, bước vào trong, hắn phát hiện trong này bố trí vô cùng trang nhã mà thần thức của hắn lại không thể nào xuyên qua vách tường của gian phòng, rõ ràng tính bảo mật vô cùng tốt.

Hắn không chờ lâu đã có làn gió thơm lướt qua, một nữ tu chậm rãi bước vào bao sương.

Nữ tu này búi tóc cao, đầy cài đầy các loại trâm cài tóc, nhìn sơ qua cảm thấy có loại phú quý bức người, rực rỡ muôn màu, càng quan trọng hơn là tu vi cũng là cấp Kết Đan!

"Đạo hữu, hữu lễ... Thiếp thân Diêm Như Ngọc, sẽ tiếp đãi đạo hữu, nếu đạo hữu cảm thấy thiếp thân không thích hợp thì có thể đổi người khác."

"Không cần..."

Phương Tịch mỉm cười nói: "Bản nhân tương đối hài lòng với đạo hữu."

"Vậy thì tốt rồi."

Diêm Như Ngọc ngồi ngay ngắn đối diện Phương Tịch, vung tay lên.

Cấm chế hai bên tự động hiện ra, quan bế đại môn bao sương lại: "Không biết đạo hữu đến bản thương hội muốn làn sinh ý gì?"

"Trước giám định mấy vật."

Phương Tịch sờ nhẫn trữ vật trên tay, mặt bàn lập tức hiện ra mấy hộp ngọc.

"Xem ra là đạo hữu muốn kiểm tra nhãn lực của thiếp thân trước rồi." Diêm Như Ngọc thu hồi sắc mặt yên thị mị hành, ngọc dung trở nên trịnh trọng hơn nhiều, cô ta mở hộp ngọc đầu tiên ra.

Ở trong hộp chính là một cái bình ngọc màu xanh, trên bình ngọc còn có từng đường vân như lá cây.

"Ồ?"

Diêm Như Ngọc khẽ ồ lên một tiếng.

"Theo nào? Đạo hữu nhìn ra có gì không đúng sao?"

Phương Tịch bình tĩnh hỏi thăm, trong hộp ngọc này chính là tinh phẩm đan dược mà Thánh tử lưu lại, phường thị bên ngoài cũng không thể giám định được.

"Thiếp thân chỉ cảm thấy bình này rất thú vị, dường như là phỏng chế Không Thanh Bình, nghĩ đến đan dược mà nó cất giữ chắc chắn sẽ phi thường trân quý." Diêm Như Ngọc nở nụ cười xinh đẹp trả lời.

"Không Thanh Bình?" Ban đầu Phương Tịch hơi mờ mịt, sau đó ánh mặt chợt sáng lên: "Không Thanh Bình mà tu sĩ thượng cổ chuyên dùng để bảo tồn đan dược quý giá sao? Nghe đồn nó có danh tiếng 'Vạn Niên Không Thanh', có thể bảo tồn dược tính của đan dược hoàn mỹ vạn năm..."

"Kiến thức của đạo hưu hơn người, nhưng mà Không Thanh Bình này có lẽ chỉ là phỏng chế phẩm, có thể duy trì dược tính của đan dược mấy trăm năm đã rất không dễ nhưng cũng xem như là một món linh khí không tệ..."

Sắc mặt Diêm Như Ngọc trịnh trọng hơn, mở nắp bình ra.

Một cỗ hào quang đỏ thẫm, vậy mà trực tiếp thoát ra.

"Đan dược có dị tượng..."

Nàng thì thầm rồi nhìn vào viên đan được đang nằm trong Không Thanh Bình.

Chỉ thấy toàn thân đan dược này đen huyền, bên ngoài lại có ba đường vân vàng óng ánh.

Quang mang trong mắt Diêm Như Ngọc liên tục lóe lên, cuối cùng gật đầu, đóng Không Thanh Bình lại, nói với Phương Tịch: "Đan dược này của đạo hữu chắc là Huyền Nguyên Phá Thanh Đan... Đan này ở thời kỳ Thượng Cổ tương đối phổ biến nhưng bây giờ rất ít, dược lực của nó rất bá đạo nên đối với tu sĩ Kết Đan sơ kỳ đột phá bình cảnh trung kỳ rất hữu ích..."

Diêm Như Ngọc mị nhãn như tơ, liếm môi, mang theo khát vọng.

Dường như chỉ cần Phương Tịch đáp ứng thì lập tức có thể cùng với mỹ nhân Kết Đan này hồ thiên hồ địa trong gian bao sương ngay.

"Ha ha... Còn mời đạo hữu giám định hai món tiếp theo đi."

Phương Tịch mỉm cười, thu hồi Không Thanh Bình phỏng chế chứa Huyền Nguyên Phá Thanh Đan, nhận được ánh mắt u oán của nàng.

Diêm Như Ngọc ai oán rồi lại khôi phục vẻ đoan trang, dường như những chuyện mới nảy chỉ là ảo giác, nàng nghiêm túc mở hộp ngọc thứ hai.

Ở trong hộp ngọc là một tài liệu tinh thể to cỡ nắm tay.

"Vật này..."

Mặt nàng lộ vẻ do dự, chợt búng ngón tay, một ngọn lửa rơi lên mặt ngoài vật này.

Tư tư!

Trên tinh thạch hiện ra một chùm hắc sắc quang mang, không ngờ lại bao ngọn lửa lại rồi chầm chậm ma diệt.

"Nếu thiếp thân không nhìn lầm thì vật này chắc là Hắc Lung Tinh... Chính là tài liệu cấp ba hiếm thấy, thích hợp dùng luyện chế một số pháp bảo ma đạo... Hình như Xích Huyết Giáo vẫn luôn thu mua vật này, trả giá rất cao."

Diêm Như Ngọc suy nghĩ một phen rồi đưa ra kết quả giám định.

"Thì ra là vậy..." Phương Tịch từ chối cho ý kiến.

Những tài liệu hắn lấy được trong động phủ của Thánh tử thì đa phần đẽ nhận ra được, chỉ còn lại mấy món này.

Bây giờ lại biết tên một tài liệu thì có thể làm được rất nhiều chuyện.

Dù sao cái tên Hắc Lung Tinh này hắn cũng từng thấy trên mấy quyển cổ tịch.

Chỉ là không có miêu tả cụ thể nên mới không biết vật này là Hắc Lung Tinh mà thôi.

Diêm Như Ngọc nhìn Phương Tịch thu hồi hộp ngọc thứ hai, trong lòng không khỏi phiền muộn, lại mang vẻ mong đợi mở hộp ngọc thứ ba.

Trong hộp ngọc này chỉ có một gốc linh thảo, toàn thân đỏ thẫm, bên ngoài có ngân sắc phù văn kỳ dị.

"Ồ?"

Trên mặt Diêm Như Ngọc hiện ra một tia biểu lộ kinh ngạc.

"Vậy này có vấn đề gì sao?"

Phương Tịch thuận miệng hỏi.

"Không có vấn đề gì, chỉ là linh thảo này... Dường như là linh vật cấp bốn, năm tuổi cũng hơi lâu..."

Diêm Như Ngọc lại giám định một phen rồi chỉ đành lắc đầu: "Xin lỗi... Vật này thiếp thân cũng không biết nhưng nó chắc chắn là một gốc linh dược trân quý hơn bảy trăm năm, phẩm cấp đạt đến cấp bốn..."

"Thì ra là vậy, đa tạ..."

Phương Tịch ôm quyền cảm tạ.

Như vậy đa phần thu hoạch của hắn ở bí cảnh đều đã rõ ràng.

"Mấy linh vật này đều có tư cách tham gia đại hội đấu giá mười ba ngày sau, còn là vật áp trục..."

Ánh mắt Diêm Như Ngọc lưu chuyển: "Không biết đạo hữu định xử trí thế nào?"

"Nhưng linh vật này không có nhiều tác dụng với ta lắm, đương nhiên phải xử lý cho tốt..." Phương Tịch bình chân như vại trả lời: "Nhưng đối với tồn tại như chúng ta thì linh thạch đã không có nhiều ý nghĩa, không biết đạo hữu có thứ gì có thể đả động ta không?"

Tư thế ngồi của Diêm Như Ngọc đoan chính, đã biết Phương Tịch không phải loại tu sĩ háo sắc: "Các loại linh vật trân quý trong bản thương hội cũng không ít, tỉ như linh đan thích hợp tu sĩ Kết Đan tinh tiến pháp lực... Cùng với pháp bảo cường đại."

"Những thứ này cũng không có nhiều lực hấp dẫn với bản nhân..."

Phương Tịch thở dài: "Không biết quý thương hội có linh vật Ngưng Anh và Linh Nhãn Chi Vật ..."

Biểu tình của Diêm Như Ngọc chậm lại: "Thứ này... Đương nhiên là không có..."

"Vậy không biết có tung tích và manh môi liên quan không?"

Phương Tịch nói tiếp: "Đương nhiên... Những tin tức mọi người đều biết thì không cần phải nói... Ta đương nhiên biết được trong động phủ của tu sĩ Nguyên Anh chắc chắn có Linh Nhãn Chi Vật... còn có 'bí cảnh Ngũ Hành' đương nhiên cũng có hai vật này.

Đại danh 'bí cảnh Ngũ Hành' này là Phương Tịch nghe nói trong một lần vào phường thị.

Bí cảnh này do tổ sư của Hổn Nguyên Tông bố trí, đặc biệt lưu lại cho tông môn, nghe nói thậm chí cơ duyên ngưng kết Nguyên Anh trong đó cũng có.

Đáng tiếc, bí cảnh như vậy, đương nhiên sẽ bị Hỗn Nguyên Tông trông coi rất kỹ, đừng nói người ngoài, ngay cả tu sĩ trong tông cũng chưa chắc có thể tiến vào thăm dò hư thực.

"Hai vật này đều vô cùng trân quý, nếu có manh mối... Vậy thì thương hội chúng ta đã sớm xuất động lấy về rồi."

Diêm Như Ngọc cười khổ trả lời.

"Ngược lại cũng là như vậy..."

Phương Tịch thu linh vật lại, suy nghĩ một lúc rồi lại lấy Huyền Nguyên Phá Thanh Đan ra: "Vật này... Ta định bán ra trong đại hội đấu giá."

"Không có vấn đề."

Trên mặt Diêm Như Ngọc nhanh chóng hiện ra vẻ vui mừng: "Bản thương hội nhất định sẽ mang nó bán ra được giá tốt..."

Là người biết tin tức trước thì nàng sẽ có thể nhắm vào để chuẩn bị thật nhiều linh thạch, đương nhiên chiếm lợi lớn.

"Vậy là tốt rồi, nếu không đạt được giá trong lòng của ta thì cũng sẽ không xuất ra vật này."

Phương Tịch mỉm cười.

Hắn đã sớm là Kết Đan trung kỳ nên đan dược này đối với hắn không còn chút tác dụng nào...

Diêm Như Ngọc thì lại có chút lo được lo mất, sau khi thảo luận với Phương Tịch giá quy định thì giao một cái lệnh bài màu xanh lam cho Phương Tịch: "Đạo hữu đã là tu sĩ Kết Đan, lại giao linh đan quan trọng như vậy cho bản thương hội bán, bao sương khách quý của đại hội đấu giá này là quà của thiếp thân tặng cho đạo hữu."

"Ồ?"

Phương Tịch tiếp nhận lệnh bài, vừa nhìn đã thấy trên lệnh bài này có huỳnh quang lấp lánh, mặt chính có khắc ba chữ lớn ngân quang lấp lánh 'Ất Thập Lục', bên trong còn có cấm chế đặc thù, rất khó bắt chước hoặc làm giả.

"Đến lúc đó, đạo hữu có thể dựa và lệnh bài này mà đi thẳng vào bao sương, còn có thể nhận được hạn mức mười vạn linh thạch của bản thương hội... Nếu lúc mua linh vật không đủ linh thạch trong tay thì có thể mượn tạm của thương hội, chỉ cần sau đó trả lại là được, không cần lãi suất."

Diêm Như Ngọc cười giải thích.

"Đa tạ..."

Phương Tịch lại trò chuyện với vị đồng đạo Kết Đan này vài câu rồi mới cáo từ, rời khỏi Thanh Diệp Thương Hội, thở dài.

Hắn đến Nguyên Quốc, chủ yếu là tìm cơ duyên Ngưng Anh và Linh Nhãn Chi Vật.

Dù sao hai món này, một món liên quan đến tương lai hắn tấn thăng Nguyên Anh, món kia thì lại cùng nhịp thở với Vạn Cổ Trường Thanh Thể.

Nhưng thông qua mở mang kiến thức trong thời gian này, hắn biết dù ở Nguyên Quốc thì hai thứ này cũng tương đối hiếm có.

'So với lấy được Linh Nhãn Chi Vật thì cơ duyên Ngưng Anh càng khó hơn, dù sao vừa thành Nguyên Anh chính là kỳ thủ thật sự...'.

'Nhưng mà có lẽ ta đã may mắn hơn Kết Đan viên mãn khác rồi...'.

Không hiểu sao Phường Tịch lại nhớ đến lão quỹ Cửu Diệp Phái nói, Ất Mộc Pháp Thân phối hợp với Khô Vinh Quyết sẽ có thể gia tăng cơ hội ngưng kết Nguyên Anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận