Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 852: Át chủ bài

"Linh Ứng bái kiến lão tổ."
Vương Linh Ứng nghiêm túc hành lễ, thần thái vô cùng kính cẩn.
"Lý Như Lệnh bái kiến lão tổ, đa tạ lão tổ đã ban cho linh vật Hóa Thần!"
Lý Như Lệnh đã có tu vi Hóa Thần sơ kỳ quỳ trên mặt đất, hành đại lễ khấu đầu.
Sở dĩ y có thể Hóa Thần đều nhờ dâng bảo vật lên, được lòng của lão tổ Vương gia nên được ban cho Hóa Thần Linh Cao.
Hành động đó cũng đã đủ để trấn an những gia tộc có quan hệ thông gia và phụ thuộc Vương gia.
Chứng minh Vương gia cũng không bắt bọn họ làm pháo hôi!
Chỉ cần lập công thì tất có ban thưởng!
Trên thực tế, đối với lão tổ của những gia tộc kia mà nói, đưa chút đệ tử cấp thấp đi chết có thể đổi được đan dược đột phá đại cảnh giới thì vẫn có lời...
"Ừ, ngươi có thể đột phá Hóa Thần cũng có cơ duyên của bản thân trong đó."
Phương Tịch mỉm cười.
Nhớ lúc hắn mới đến Địa Tiên giới đã tạm dừng chân ở Lý gia, bởi vậy mà kết duyên.
Rồi chuyện Hải Ngoại Tiên Phủ sau đó cũng là Lý Như Lệnh báo cho mình trước hết, bởi vậy đổi một viên Ngưng Anh Đan, mở ra cánh cửa Nguyên Anh.
Cuối cùng còn dựa vào trận đồ tàn khuyết trong tiên phủ mà nhận được Hóa Thần Linh Cao!
Chuyện này khiến Phương Tịch không thể không hoài nghi, đối phường và mình đều có duyên với Hải Ngoại Tiên Phủ.
Nhưng chỉ có duyên mà không có thực lực thì Lý Như Lệnh vẫn không lấy được chỗ tốt lớn nhất trong Hải Ngoại Tiên Phủ.
"Hai người các ngươi chọn ở Yêu Nguyệt Tiên Thành được che chở thì lão phu cũng không nói thêm gì."
Phương Tịch nhấp một hớp linh trà: "Chỉ hi vọng các ngươi có thể đồng tâm hợp lực vượt qua lần đại kiếp này, lui xuống đi..."
Hắn phất tay, hai tu sĩ Hóa Thần này lập tức không dám thở mạnh mà lui ra ngoài.
Phương Tịch thấy cảnh này lại lộ ra sự vui vẻ.
"Cũng không biết Tiên thành diệt cướp có kết quả thế nào?"
Hắn nhìn về nơi nào đó, thần sắc hơi buồn bã mà yên lặng vê phật châu.
Tiểu Huyền Quy ở bên cạnh đã thi triển thần thông hóa nhỏ cỡ cái mâm thấy vậy thì tự thầm thì.
Tư thái của chủ nhân lúc này thật sự rất giống bàn thạch, có khí chất như tuyên cổ bất biến.
Tinh Thần Vực.
Một chỗ ở thâm uyên.
Theo mấy vạn tu sĩ kết quyết, từng tia pháp lực trải qua Thái Âm Đạo Binh trung chuyển tụ vào trong hư ảnh ba đầu sáu tay của quân trận.
Thân ảnh ba đầu sáu tay này thoáng cái đã ngưng thực hơn nhiều, trên thân lại hiện ra từng mảnh lân phiến vàng óng như mặc vào một lớp giáp.
Trên sáu cánh tay đều có rất nhiều bảo vật như trường kiếm, pháp đao, kỳ phiên, minh châu xuất hiện.
"Sắc!"
Theo tiếng gầm của cự nhân, minh châu màu u lam đại phóng quang hoa, dẫn động thiên địa nguyên khí hóa thành vòng xoáy.
Một cỗ cự lực xuất hiện, những sương mù bao phủ thâm uyên đều bị hấp thu, vừa lóe lên đã lập tức chui vào trong minh châu rồi biến mất không thấy đâu nữa...
Sau khi sương độc tiêu tán, dưới đáy thân uyên lại hiện ra linh khí mờ mịt, hội tụ, quấn lấy nhau... Hình thành một trận pháp, có thể thấy mơ hồ kiến trúc ở sau trận pháp.
"Nơi đây quả nhiên là cứ điểm của Thiên Yêu Hội!"
Tiếng nói của tu sĩ Phản Hư khống chế chiến trận vang lên như sấm rồi chợt kết quyết.
Lúc này Ma Thần ba đầu sáu tay giơ cao trường kiếm rồi mạnh mẽ chém xuống!
Soạt!
Như một cây trụ chống trời ầm ầm sụp đổ!
Vô số kiếm khí bao phủ trận pháp lại, cung điện đổ nát ở phía sau hiện ra.
Từng đạo độn quang bay ra, chạy tứ tán, trong đó còn có không ít linh thú.
Hư ảnh thần ma ba đầu sáu tay gầm lên rồi chém ngang một đao.
Bầu trời chợt xuất hiện đao quang lạnh lẽo.
Từ tu sĩ, linh thú vẫn lạc...
"Quả nhiên..."
Sau đại chiến, thần ma chiến tranh ba đầu sáu tay tán đi, tu sĩ Phản Hư ở trong đó hiện ra.
Y bước vào sâu trong phế tích, xem xét từng thi thể: "Chỗ này chỉ là nơi ngụy trang... Đại chiến thật sự thì phải xem Đại sư Đông Thu Tử và Đại trưởng lão..."
...
Tinh Thần Vực.
Trong một tông môn.
"A... Tinh Thiết Kiếm Môn ta và Yêu Nguyệt Tiên Thành không oán không cừu, sao lại làm vậy?"
Đại trận vỡ vụn, đệ tử cấp thấp tử thương thảm trọng, máu tươi không ngừng chảy dọc theo thạch môn bằng thanh ngọc.
Sâu trong tông môn có một đạo lưu quang bay ra hóa thành thân ảnh một tu sĩ Phản Hư đeo thiết kiếm.
Mặt mày gã như điện, nhìn chằm chằm Đại trưởng lão Yêu Nguyệt Tiên Thành mặc một bộ kim bào.
Đông Thu Tử lại như không nghe gì, mà chỉ ném rương trúc ở sau lưng ra.
Từng con trúc mã, trúc hổ, cơ quan nhân ngẫu xuất hiện, số lượng hơn ngàn, tạo thành một trận pháp kỳ dị, bắt đầu trắng trợn tàn sát Tinh Thiết Kiếm Môn.
"Hừ... Phụng lệnh của thượng tông, Tinh Thiết Kiếm Môn che giấu chuyện xấu, do Thiên Yêu Hội chưởng khống, giết chết bất luận tội!"
Đại trưởng lão hừ lạnh rồi phất tay đánh một phần pháp chỉ ra.
Chờ khi nhìn thấy dấu pháp ấn đại biểu Tinh Thần Tông ở trên pháp chỉ thì lão tổ Tinh Thiết Kiếm Môn biến sắc, khí tức trên thân tăng vọt.
Trong nháy mắt, gã đã đến cấp Phản Hư viên mãn!
"Thiết lão quỷ... Ngươi che giấu sâu thật!"
Đại trưởng lão nhìn thấy cảnh này thì thần sắc cũng không khỏi hơi kiêng kị rồi đưa tay đánh ra một món bảo vật như la bàn màu vàng óng.
Bảo vật này bùng lên kim quang ở giữa không trung rồi diễn hóa thành bát quái, bảo vệ y và Đông Thu Tử vào trong.
"Không điên cuồng thì không sống được... Nếu lão phu có thể đột phá Hợp Thể thì chỉ một tông môn Phản Hư có tính là gì?"
Thiết lão quỷ hừ lạnh, trường kiếm đen nhánh trong tay ong minh.
Là đại tu sĩ Phản Hư viên mãn, còn là kiếm tu có sở trường về công kích.
Nên ngoại trừ vài người ở trong Tinh Thần Vực này ra thì gã cũng không sợ ai nữa.
Lúc này trường kiếm oanh minh, từng tia kiếm quang xen lẫn tinh quang, có Tinh Thần Kiếm Ý càn quét.
Nhìn từ xa như bầu trời chợt tối đi, có ngôi sao lung lay rơi xuống, rất lộng lẫy.
"Dao Tinh Kiếm Quyết? !"
Kim đại trưởng lão không ngừng đánh pháp quyết vào trong la bàn, khiến bát quái chuyển động, ngăn cản, trừ khử từng đạo kiếm quang như lưu tinh...
Dù sao cảnh giới của y cũng chỉ mới Phản Hư hậu kỳ, bây giờ thật sự không phải đối thủ của Thiết lão quỷ.
Cũng may, lần này sở dĩ chủ động Yêu Nguyệt Tiên Thành sở dĩ chủ động xuất kích chính là có nắm át chủ bài cường đại.
Chờ đến khi nhìn thấy từng con linh thú và tu sĩ Phản Hư đã vây quét Xích Tùng Tử lúc trước xuất hiện ở trong tông môn thì lúc này Đông Thu Tử không chút du dự mà tế một túi trữ vật ra: "Đi!"
Hống hống!
Thu thu!
Theo tiếng long phượng cùng vang lên.
Một con khôi lỗi cốt long và một con khôi lỗi cốt phượng chợt xuất hiện trên chiến trường.
Hình thể của bọn chúng to như hòn đảo, thân thể dữ tợn mà tàn tạ che phủ bầu trời.
Càng khủng bố hơn là trên hài cốt còn lưu lại khí tức dữ tợn chỉ thuộc về yêu thú cấp bảy.
Con lang yêu lông bạc kia kêu ngao ô một tiếng rồi cụp đuôi lại định lập tức chạy trốn.
Nhưng một khắc sau, trong hư không có ánh bạc lóe lên.
Chẳng biết từ lúc nào con cốt phượng kia đã đi đến trước mặt nó, móng vuốt to lớn giương ra.
"Ngao ô!"
Lang yêu lông bạc hú lên một tiếng, khuấy động thiên địa nguyên khí, vô số quang huy như trăng tròn bắn lên thân của cốt phượng, vậy mà ngay cả một vết trắng cũng không có.
"Khôi lỗi chuẩn cấp bảy?"
Thiết lão quỷ nhìn thấy Dao Tinh Kiếm Ý của mình chém lên cốt long lại không làm được gì thì không khỏi kinh hô.
"Không sai, chính là khôi lỗi chuẩn cấp bảy!"
Đại sư Đông Thu Tử vuốt râu cười.
Yêu thú khác với tu sĩ nhân tộc.
Sở trường của tu sĩ Phản Hư nhân tộc ở các loại thần thông, bí thuật và pháp bảo lợi hại.
Còn phương diện này thì yêu tộc lại thua kém rất nhiều, sở trường của chúng vẫn là rèn luyện nhục thân.
Thông thường thì thể phách của phần lớn tu sĩ Phản Hư không bằng yêu tu cùng cấp, cơ bản chỉ tương đương với thể tu cấp Hóa Thần.
Mà tu sĩ Hợp Thể cũng giống vậy, thế phách kém yêu thú cấp bảy rất xa.
Nhưng yêu tu cấp Hợp Thể mạnh nhất chắc chắn là chân thân yêu tộc mà nó đã thiên chùy bách luyện!
Có hai bộ tài liệu cấp bảy thượng phẩm này luyện chế khôi lỗi thì độ khó cũng giảm đi rất nhiều.
Cộng với kỹ nghệ của Đại sư Đông Thu Tử và vô số tài liệu quý hiếm nên đã miễn cưỡng luyện ra được hai cỗ khôi lỗi chuẩn cấp bảy này!
Luận chiến lực chúng đủ quét ngang bất kỳ tu sĩ nào dưới Hợp Thể.
Răng rắc!
Bên kia, một con lang yêu Phản Hư đã bị khôi lỗi Thiên Phượng bắt lấy thân thể rồi mạnh mẽ xé ra!
Xoẹt xẹt!
Yêu thân của nó trong nháy mắt đã chia hai, có vô số máu tươi rơi xuống.
Một viên yêu đan có yêu hồn ở bên trong còn định phá không bỏ chạy thì lại bị khôi lỗi Thiên Phượng phun ra một cây phi châm bạc trực tiếp xuyên qua, thân tử đạo tiêu!
"Hôm nay... Bất kỳ tu sĩ cấp cao nào của Tinh Thiết Kiếm Môn cũng phải chết!"
Mặt của Đại trưởng lão đầy vẻ sảng khoái: "Không làm vậy thì không báo được thù cho Đồng trường lão!"
Ngay khi y đang thoải mái cười to thì một cỗ Thiên Yêu Khí mãnh liệt bất chợt truyền ra từ trong Tinh Thiết Kiếm Môn!
Ào ào ào!
Vô tận vân khí tách ra, một con cự điểu giương cánh che phủ bầu trời hiện ra.
Hình thể của nó to như núi, dài không biết bao nhiêu dặm...
"Côn Bằng? !"
Đại trưởng lão kinh hô.
Y làm sao không chú ý nhiều hơn với hung thủ chân chính sát hại Đồng trường lão là yêu cầm Phản Hư đỉnh phong này chứ?
Chỉ là y vốn cho rằng có khôi lỗi long phượng thì có thể dễ dàng hạ được đối phương.
Lại không ngờ...
"Vậy mà tấn thăng cấp bảy!"
"Đại yêu Hợp Thể!"
Sắc mặt Đông Thu Tử liên tục thay đổi rồi lập tức khống chế khôi lỗi long phượng quay về.
Hai con khôi lỗi hợp tác rất ăn ý, long phượng bất chợt cùng kêu vang, âm dương tương hợp như hóa thành một trận thế...
Ầm ầm!
Đại chiến kinh người rất căng thẳng!
Mấy ngày sau.
Yêu Nguyệt Tiên Thành.
"Cái gì? Đại trưởng lão và Đông Thu Tử lại không công mà lui sao?"
Phương Tịch bưng chén linh trà nghe tin mà Thạch Tiên Tử báo thì không khỏi kinh ngạc: "Một kích toàn lực của tiên thành ta lại để Thiên Yêu Hội trốn thoát?"
"Không những vậy lần này tiên thành còn xuất hết át chủ bài... Còn có hai khôi lỗi long phượng chuẩn cấp bảy."
Mặt Thạch Tiên Tử cũng đầy vẻ ngưng trọng: "Lại không ngờ con Côn Bằng kia lại đột phá đại bình cảnh Hợp Thể, tấn thăng Hợp Thể sơ kỳ... Nó vừa tấn thăng lập tức hung uy ngập trời, nếu không phải khôi lỗi long phượng còn có bí thuật công kích Hợp Thể, cũng có uy hiếp nhất định với tu sĩ Hợp Thể thì e là Đại trưởng lão và Đại sư Đông Thu Tử đã không về được..."
"Không ngờ... Phân bộ Thiên Yêu Hội ở Tinh Thần Vực lại có thành tựu như vậy."
Phương Tịch thở dài.
"Ai nói không được chứ? Với sự thần kỳ của huyết mạch Côn Bằng, sau khi nó tấn thăng cấp bảy thì e là dù vị lão tổ Hợp Thể của Tinh Thần Tông cũng không thể kiềm chế được..."
Thạch Tiên Tử khẽ cười nói: "Không nói Côn Bằng kia, mà dù át chủ bài của bản thành cũng đã đủ khiến Tinh Thần Tông vô cùng e dè rồi..."
"Bây giờ chính là lúc ngoại địch xâm lấn, cũng không nên nghi kỵ lẫn nhau."
Phương Tịch thản nhiên nói: "Theo lão phu đoán... Tinh Thần Tông sẽ chỉ lôi kéo Yêu Nguyệt Tiên Thành, như vậy cũng là chuyện tốt với chúng ta..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận