Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 239: Chợ đen

Bạch Trạch Tiên Thành.

Nương theo thời gian không ngừng qua đi thì tin tức của Hồ Vạn Đảo ở phương xa cũng không người truyền đến tai của Phương Tịch và Nguyễn Tinh Linh.

Nghe nói liên quân tu sĩ của Tống gia tập kích Hồ Vạn Đảo, gần như diệt hoàn toàn ba nhà Thái Thúc.

Dù sao thì ba nhà này làm dê đầu đàn thống trị liên minh Tam Thập Lục Đảo nên tội danh cấu kết ma tu không thể chạy thoát được.

Mà Diệp tán nhân cũng được xác nhận là dư nghiệt của Diệt Thiên Minh, bị truy nã toàn Việt Quốc.

Nghe nói tu vi của người này đến Trúc Cơ trung kỳ lại có mấy môn bí thuật ma đạo lợi hại trên người, thời điểm y phá vây đã giết rất nhiều tu sĩ Tống gia ngay cả một vị Trúc Cơ của Tống gia cũng bị trọng thương...

Thiếu chủ Tống gia Tống Thanh giận dữ dùng thủ đoạn càng thiết huyết hơn mà thanh tẩy toàn bộ Hồ Vạn Đảo, nghe nói mỗi tu sĩ đều phải lên Vấn Tâm đài khảo vấn, một người cũng không bỏ qua nên đã bắt được rất nhiều ma đạo ám tử.

Những đảo chủ sau khi diệt Long Ngư Chung gia được bổ nhiệm trong lần này rất nhiều người đã bị ngã ngựa, Hồ Vạn Đảo máu chảy thành sông, nghe nói toàn bộ mặt hồ đều bị nhuộm đỏ...

Bích Ba Động.

Binh binh bang bang...

Nương theo âm thanh đập dừng lại thì một phôi thô pháp khí đã được rèn xong.

Phương Tịch nhìn lướt qua rồi lập tức bố trí trận pháp, lạc ấn Pháp Văn lên pháp khí.

"Thành!"

Sau một phen bận rộn, nhìn pháp khí thiết thuẫn trên tay hắn gật đầu mừng rỡ.

Hắn cầm pháp khí thiết thuẫn đưa vào một đạo pháp lực.

Ong ong!

Thiết thuẫn oanh minh, một hỏa cầu đã được phóng ra.

"Truyền thừa mà ngươi đạt được không tệ, những trận văn này đều có hiệu quả hóa mục nát thành thần kỳ... Mấy món pháp khí này chỉ sử dụng tài liệu của pháp khí hạ phẩm, sau khi lạc ấn trận văn lại vượt xa pháp khí trung phẩm bình thường.

Nguyễn Tinh Linh ở bên cạnh thở dài: "Đáng tiếc... Cũng chỉ khéo léo một chút."

Đến cấp độ Trúc Cơ, pháp khí không có tác dụng gì.

Trong khoảng thời gian này, Nguyễn Tinh Linh phụ trách chế tạo khí phôi, Phương Tịch phụ trách lạc ấn trận văn.

Trong thời gian dài tìm hiểu, Phương Tịch cảm thấy mình đã hiểu sâu hơn với Pháp Văn ở Thế Giới Mảnh Vỡ.

Sau này lúc chân chính rèn linh khí thì đã có mạch suy nghĩ nên có thể không phí sức.

Về phần vấn đề tiết lộ bí mật?

Nguyễn Tinh Linh cũng không phải là Trận Pháp sư nên khó mà nhìn ra được huyền bí.

Huống chi chỉ là Pháp Văn cấp bậc Luyện Khí, một vị Trúc Cơ vẫn có thể hoàn toàn bảo vệ chút bí mật này.

Mà dù Nguyễn Tinh Linh có động não thế nào cũng chỉ có thể nghĩ đến Phương Tịch thu được một ít truyền thừa hiếm thấy, không thể nào liên tưởng đến chuyện không theo lẽ thường như xuyên không.

"Khoảng thời gian này, ngươi vất vả rồi..."

Phương Tịch thu pháp khí, cười nói với Nguyễn Tinh Linh.

Khoảng thời gian này Nguyễn Tinh Linh không tu luyện, chỉ tập trung rèn phôi thô của pháp khí để Phương Tịch không ngừng thủ lạc ấn Pháp Văn.

Đối với một vị Luyện khí sư cấp hai thì đây hoàn toàn là chuyện lỗ vốn.

"Phương huynh sao lại nói với Tinh Linh như vậy?"

Nguyễn Tinh Linh nở nụ cười xinh đẹp.

Hai người rời khỏi Luyện Khí thất, lại sai Nguyễn Đan tổ chức tiệc, bắt đầu hưởng dụng.

"Đáng tiếc... Trận văn của Phương huynh mặc dù tốt nhưng lại quá vụn không hoàn chỉnh... Khó mà tạo thành uy lục lớn hơn."

Nguyễn Tinh Linh uống Thanh Trúc Tửu lại than thở.

"Chuyện này ta lại có ý tưởng... Ngươi cũng đã thấy Kim Giao Tiễn của ta rồi."

Phương Tịch gấp miếng thịt yêu thú, đây là yêu thú cấp một trong Vạn Thú Sơn Mạch, lại được Linh trù sư nấu, chất thịt mềm dẻo co giãn, lại có một phong vị khó tả, quả thật khiến người ta không thể ngừng đũa.

"Tổ hợp pháp khí? !" Ánh mắt Nguyễn Tinh Linh sáng lên.

"Đúng vậy... Đáng tiếc, truyền thừa trận văn đặc dị kia quá phá... Ta đang cố gắng thử tổ hợp mới."

Phương Tịch cầm chén rượu khẽ một ngụm nhỏ.

Thật ra hắn đang chờ Thanh Lang tiếp xúc được Tốn Phong Linh Văn!

Đây mới thực sự là điểm mấu chốt để thăng cấp uy lực của pháp khí.

Nhưng mà có thọ nguyên dài nên chuyện này hắn cũng không gấp.

Dù sao thì Thanh Lang kiểu gì cũng sẽ tăng lên. Tiếp xúc truyền thừa chí cao của bộ lạc Hắc Sơn.

Yến ẩm xong, Phương Tịch vừa chậm rãi trở về Đào Hoa Các, vừa thầm tính toán.

"Uy lực của Kim Giao Tiễn ở trong linh khí hạ phẩm cũng bình thường, tương lai sẽ trở thành phế vật."

"Ta cũng dùng không quen cái kéo này... Đúng là nên luyện chế một linh khí tiện tay có uy lực lớn khác."

Dù sao thì Thanh Mộc Trường Sinh Công cũng không có sở trường đấu pháp, vậy thì chỉ có thể tăng thực lực ở phương diện khác.

"Đúng lúc có thể mang Pháp Văn, Linh Văn của Thế Giới Mảnh Vỡ lạc ấn lên đó... Chế tạo ra một món linh khí tinh phẩm!"

"Cân nhắc lực gánh chịu, còn có lưu lại khoảng trống để sau này thêm vào Linh Văn khác hoặc thậm chí là Bảo Văn... Tốt nhất phải là tài liệu linh mộc cấp ba."

"Nên bắt đầu chú ý."

Linh mộc cấp ba vô cùng trân quý hiếm thấy nhưng trước sau gì Phương Tịch cũng cần.

Dù sao tương lai hắn Kết Đan thì pháp bảo ít nhất cũng cần loại tài liệu đẳng cấp này để luyện chế mà.

Đối với tu tiên giả tu luyện công pháp hệ Mộc thì pháp bảo cũng phải dùng linh mộc cao giai là chủ tài chế tạo.

Phương Tịch nghĩ vậy, hắn vừa vào Đào Hoa Các đã thấy Vi Nhất Tịch nhào đến, hốc mắt đỏ bừng: "Đại thúc... Nhà con không còn nữa..."

Phương Tịch nghe vậy, không khỏi trầm mặc.

Đào Hoa Đảo cũng ở trong Hồ Vạn Đảo nên lần này vốn dĩ không thể thoát khỏi tai kiếp, bởi vậy hắn không bỏ tâm tư ra chú ý.

"Đã xảy ra chuyện gì?"

Hắn an ủi vài câu rồi hỏi.

"Tống gia chiếm toàn bộ Hồ Vạn Đảo sau đó tuyên bố muốn chọn một vị tán tu Trúc Cơ nâng đỡ làm một trong Thất đại thế gia Việt Quốc để thống lĩnh toàn bộ Hồ Vạn Đảo... Trước đó đã truyền tin khắp Việt Quốc, những khế đất linh đảo trước đây nếu đến kỳ hạn vẫn không đi xác nhận thân phận thì toàn bộ đều hết hiệu lực."

Vương Tiểu Hổ ở bên cạnh cũng đỏ cả vành mắt.

Y vừa nhận được tin tức, mẫu thân của y ở trong loạn ma tu vẫn còn tót nhưng rất nhiều thân bằng hảo hữu đều bị tác động, chết rất thảm...

"Không hổ là Tống gia, hành sự bá đạo trước sau như một."

Phương Tịch cảm khái, hắn chợt nhìn hai người: "Chỉ là linh địa thôi, có đáng gì đâu? Chỉ cần các ngươi còn ở đây thì sau này sẽ có cơ hội đoạt lại..."

Thật ra hắn cảm thấy tu tiên giả khôn khéo thì không ai sẽ vì một cái Đào Hoa Đảo mà gây khó dễ với tu sĩ Trúc Cơ.

Bởi vậy Vi Nhất Tịch chỉ thuần túy là phí công lo lắng.

'Thậm chí... Nếu lần này Tinh Linh thừa cơ trở lại Hồ Vạn Đảo... Nói không chừng cũng có thể được Tống gia bồi dưỡng thành Thất đại thế gia Việt Quốc để thay thế địa vị của Chung gia, có thể nói là một bước lên trời...'.

Dù sao Nguyễn Tinh Linh cũng là người địa phương ở Hồ Vạn Đảo, độ chấp nhận của quần tu chúng rất cao.

'Tiếc là... Ở đó vẫn là một vũng nước đục.'.

Với lý do cẩn thận Phương Tịch vẫn muốn chờ thêm một thời gian để nhìn cho rõ.

Dù sao thì hắn chắc chắn sẽ không sốt ruột mà trở về, về phần Nguyễn Tinh Linh?

Nàng rất thông minh, chắc chắn cũng sẽ như vậy.

Mà dù Nguyễn Tinh Linh có lựa chọn khác thì Phương Tịch cũng không vì nàng mà từ bỏ nguyên tắc của mình.

...

Tam Xoa Sơn.

Núi này cách Bạch Trạch Tiên Thành trăm dặm về hướng đông, đã nằm trong phạm vi của Vạn Thú Sơn Mạch.

Mặt đất gần đó đều trụi lủi, chỉ có ba ngọn núi cao chót vót, rất dễ phân biệt.

Hơn nữa ở đây cũng không có linh mạch gì nên chỉ có vài dã thú sinh sống.

Đến một ngày, lại có sương mù đen nhánh bay lên, bao toàn bộ đỉnh núi ở giữa.

Tiếp theo có loại độn quang ẩn nấp từ bốn phương tám hướng tụ tập về đây.

Nơi này, chính là cứ điểm tổ chức chợ đen lần này.

Ngày hôm đó, Phương Tịch cũng ẩn giấu thân hình, đội mũ rộng vành, khống chế một đám mây đen hạ xuống cửa ra vào của chợ đen.

"Vị đạo hữu này... Muốn vào chợ đen sao?"

Hai tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ che mặt canh cửa đầu tiên là theo thói quen lướt qua, cảm nhận được pháp lực ba động Luyện Khí viên mãn mà Phương Tịch dùng Liễm Tức Thuật áp chế, thần sắc trở nên trịnh trọng hơn.

"Đúng vậy!"

Phương Tịch tiện tay ném ra một tín phù, đúng là tín vật mà hắn mua được trong tiên thành.

"Ừm, xác nhận đúng, xin mời đạo hữu vào trong... Trong chợ đen cấm đấu pháp, sau khi rời khỏi chúng ta sẽ không xử lý bất kỳ vấn đề hàng thật giả nào..."

Tu sĩ bên trái nhắc nhở, rồi vung ra một đạo pháp lực.

Hắc vụ tản ra, một thông đạo xuất hiện.

Phương Tịch gật đầu, nhanh chân đi vào trong thông đạo.

Lối đi này rất ngắn, không bao lâu đã đến điểm cuối, chính là một bình đài ở đỉnh núi, cũng không có kiến trúc gì, tất cả tu sĩ đều bày quầy bán hàng như tán tu.

Các loại tu sĩ trùm đầu, che mặt, che giấu thân hình, số lượng thưa thướt đang đi dạo giữa các quầy hàng.

Mọi thứ đều rất đơn sơ nhưng vật phẩm trên quầy hàng lại thiên kỳ bách quái.

Các loại tài liệu ma đạo, pháp khí hiếm thấy, thậm chí lô đỉnh nữ tu... Đều quang minh chính đại bày ra buôn bán.

Có rất nhiều thứ đều là cấm vật ở Bạch Trạch Tiên Thành.

Nhưng đây chính là sinh mệnh lực của chợ đen.

"Huyết Oán Ti dùng đồng nam, đồng nữ sinh giờ âm, ngày âm, tháng âm tế luyện thành... Đây chính là tài liệu thượng hạng để chế tạo ma phiên..."

"Táo Mặt Quỷ, một quả chỉ cần hai trăm linh thạch, giá rẻ đây..."

"Luyện thi, luyện thi vừa nhiều vừa tiện lại vừa dễ dùng..."

Phương Tịch tùy ý dạo quanh, thấy được rất nhiều bảo vật và pháp khí ma đạo.

Ba nước Mộc, Việt, Võ đều thuộc về thế lực chính đạo, bên ngoài không cho phép xuất hiện ma tu và thế lực ma đạo.

Nhưng nghe nói ở quốc gia phương nam có đại tông ma đạo thống trị một nước, bách tính ở đó đều là kiến hôi, chúng giằng co với các đại tông môn chính đạo ở Nguyên Quốc.

"Đáng tiếc... Không có món nào lọt vào mắt."

Sau khi Phương Tịch đi dạo một vòng mang tất cả tài liệu ma đạo của Tư Đồ Gia trong túi trữ vật bán hết, được hơn hơn hai ngàn khối linh thạch.

Tiếp theo hắn dừng lại trước một gian hàng bán công pháp.

"Thế nào... Đạo hữu cảm thấy hứng thú với công pháp ma đạo của ta sao?"

Tu sĩ bày quầy bán hàng không đội mũ rộng vành, tướng mạo cổ quái, trên đầu buộc ba bím tóc rất cao, nếp nhăn trên mặt chồng lên nhau, nhìn không giống chính nhân quân tử.

"Có chút hứng thú với bí thuật..."

Phương Tịch tiện tay cầm lên một cái ngọc giản, nhìn thấy pháp quyết không hoàn chỉnh trong đó - Bách Huyễn Thuật, đây là một môn bí thuật ẩn giấu thân hình, thay đổi khuôn mặt, thậm chí có thể thay đổi sơ khí tức pháp lực.

"Bí thuật này không tệ, giá bao nhiêu?"

"Hai trăm linh thạch, lão phu xin thề là bản chính." Lão đầu ba đuôi sam cũng lộ ra hàm răng ố vàng: "Các loại bí thuật ma đạo ở chỗ lão phu là cần gì cũng có..."

"A? Có loại bí thuật tiêu hao tuổi thọ không?"

Ánh mắt Phương Tịch sáng lên, thuận miệng hỏi.

"Sở thích của khách nhân kỳ lạ quá..." Lão đầu cũng cạn lời: "Người tu luyện như chúng ta, không phải đều vì trường sinh sao?"

"Đúng lúc trong nhà ta đang bồi dưỡng tử sĩ, chỉ cần nói có hay không thôi?" Trong giọng nói của Phương Tịch mang theo sự không kiên nhẫn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận