Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1250: Khô Hủ (2)

Lúc này Phương Tịch lấy pháp lực ngũ hành hoàn toàn mới thôi thúc, các loại thần thông pháp thuật đều tiến bộ rất nhiều.
Đặc biệt là Ngũ Hành Thần Lôi!
Rất nhiều thần lôi bản tính dương cương, bỗng nhiên nhiều một tầng ánh sáng trong suốt như mặt nước.
Đây là bản tôn tìm hiểu cấm chế của Thái Ất Vô Hình Kiếm, lĩnh ngộ ra một môn thần thông lợi hại, tên là Vô Hình Thần Lôi!
Một lôi phát ra, vô thanh vô tức, vô ảnh vô hình... Quả thật là hại người vô thượng pháp thuật thần thông!
Nếu lại phối hợp Ngũ Hành Thần Lôi thanh thế to lớn triển khai, vậy thì cho dù là Tán Tiên cũng có khả năng không cẩn thận bị thương!
- Bây giờ, đi nơi nào tìm oan đại đầu như Phái Thục Sơn đưa phi kiếm?
- Thôi, trước tiên tìm nơi đặt chân lại nói.
Phương Tịch thu Đệ Nhị Nguyên Thần, để nó hóa thành một viên đan hoàn thuần trắng, an dưỡng ở trong huyệt Ngọc Chẩm.
Ở dưới pháp lực của Nguyên Thần gia trì, tốc độ ngự kiếm của hắn không thể tưởng tượng, trong hư không chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh, truy tìm một tia cảm ngộ trong cõi u minh, mượn nhân quả dẫn dắt bay đi...
Khô Hủ Sơn.
Ngọn núi này ở biên thuỳ tây nam đất Thục, hầu như đã thoát ra địa giới Thục trung.
Quanh năm bao phủ kịch độc chướng khí, trên núi phần lớn địa phương trụi lủi, không có cây cỏ gì, chính là nơi cùng sơn ác thủy.
Ở vị trí sườn núi có một đạo quan.
Trong đạo quan, cung phụng không phải các loại chính thần như Tam Thanh Tứ Ngự, mà là một tồn tại thân người đầu quạ.
Trên tấm biển viết ba chữ lớn Lão Nha Quan.
Chính là nơi xuất thân của Vân Vũ đạo nhân!
Trong Bàng môn cũng có truyền thừa cực kỳ lợi hại, có thể để người luyện thành Nguyên Thần, từ đây vĩnh hưởng trường sinh, thậm chí pháp lực mạnh mẽ, pháp thuật tinh diệu, Huyền môn chính tông cũng phải tránh né mũi nhọn, chỉ là chung quy khó có thể phi thăng mà thôi.
Nhưng hiển nhiên, Lão Nha Quan không thuộc về cấp bậc này.
Thậm chí trong Bàng môn, luận thanh thế to lớn, là thuộc về Mai Sơn, Trúc Sơn, La giáo, Bài giáo... Những giáo phái này đánh cờ hiệu hữu giáo vô loại, môn hạ đệ tử ngư long hỗn tạp, then chốt là con số cực kỳ khổng lồ, tùy tiện nhà nào cũng có vạn đệ tử, có thể đè đánh một đám Huyền môn chính tông.
Cũng chỉ có Phật môn mở rộng cánh cửa tiện lợi, mới có thể miễn cưỡng so sánh.
Phương Tịch xem qua đạo thư của Lão Nha Quan, cao nhất cũng chỉ Kiếm Tiên cảnh, căn bản luyện không ra Nguyên Thần.
Lúc này trong Lão Nha Quan.
Một trung niên mặc đạo bào màu đen, đang dương dương tự đắc ôm một nữ tử.
Nữ nhân này dung mạo tịnh lệ, da thịt trong suốt như ngọc, lại là Ngọc Nương Tử Thôi Phi Phi!
Chỉ là lúc này Thôi Phi Phi vẻ mặt tê dại, nhìn một bóng người bị trói phía trước.
Tuy người này tóc tai bù xù, cả người máu đen, nhưng mơ hồ có thể thấy được, lại là Kim Nhãn Hống Trác Nhất Phàm!
Đùng!
Ở trước người Trác Nhất Phàm, một thiếu niên cầm roi ngâm nước muối, mạnh mẽ quật lên người.
- Ha ha, đồ nhi ngoan, lại ra sức một chút...
Trung niên đạo nhân coi đây là vui, cười nói:
- Biểu diễn tốt, ngày mai sư phụ sẽ truyền cho ngươi một đạo pháp thuật.
- Đa tạ sư phụ.
Thiếu niên mặt như hoa đào, lại là Đào Hoa Thần Kiếm Nam Cung Bất Nhị!
- Nương tử, đau lòng không?
Trung niên đạo nhân cười tủm tỉm nhìn cảnh này, lại nhìn về phía Thôi Phi Phi, cười nói:
- Bà nương trước kia của ta thủy tính dương hoa, đã bị ta luyện, nương tử ngươi hiền lương thục đức, hiển nhiên sẽ không như vậy, đúng không?
Thôi Phi Phi thẫn thờ cúi đầu, trong lòng tràn đầy cay đắng.
Từ sau đại hội võ lâm năm đó, nàng cầu tiên không được, trái lại càng thêm điên cuồng, nghĩ muốn tu tiên nhập đạo.
Trác Nhất Phàm và Nam Cung Bất Nhị đều là bằng hữu, lại âm thầm quý mến nàng, tự nhiên đều đồng ý, ba người kết bạn mà đi, tìm kiếm danh sơn thắng cảnh, muốn cầu cái tiên duyên.
Lại không nghĩ tới, một lần du lịch, đụng vào Lão Nha Quan Chủ, bị hắn bắt hết!
Nam Cung Bất Nhị làm người cơ linh, trực tiếp bán hai người, làm đồ nhi của Lão Nha Quan Chủ.
Thôi Phi Phi thì bị Lão Nha Quan Chủ vừa ý, muốn thu tâm nàng, bởi vậy cố ý để lại Trác Nhất Phàm một mạng, dùng cái này tiêu khiển trêu chọc.
Nàng sầu bi, hai hàng nước mắt không nhịn được rơi xuống.
Lão Nha Quan Chủ nhìn thấy cảnh này, trong lòng cực kỳ vui sướng, bắt đầu cười ha hả.
Hắn thiên tư không cao, năm đó bị lão quan chủ thu nhận giúp đỡ, thuần túy là bởi vì ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.
Tổ tiên Lão Nha Quan không biết từ đâu lấy được một hộp ngọc, bên trên có cấm chế Tiên gia, từng cái giống như bị điên, mỗi ngày lấy chân hỏa thiêu đốt, hi vọng có thể loại bỏ cấm chế, lấy ra công pháp, đan dược, pháp bảo... trong đó.
Nhưng hộp ngọc căn bản không bị lay động, hơn trăm năm đều như vậy, ngao chết mấy đời quan chủ.
Lão Nha Quan Chủ sớm bỏ tâm tư, dù bị nghịch đồ trộm đi, cũng không thương tâm thất vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận