Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1343: Mạt Pháp (3)

Chỉ có sinh viên thi vào đại học siêu phàm mới có tư cách nghiên cứu tập luyện.
Hàng năm, đều có thiên quân vạn mã chen qua cầu độc mộc thi vào đại học.
Tề Minh Thiền có tư chất tạm được, còn bởi vì là người địa phương Tân Đô, điểm chuẩn trúng tuyển thấp hơn, cuối cùng thành công thi vào Mai Sơn Đại Học và thu được tư cách tu luyện pháp!
Chẳng biết tại sao, Tề Minh Thiền nhìn cổng trường Mai Sơn Đại Học, trong lòng vô cùng xúc động lại có chút buồn bã, viền mắt cay cay muốn rơi nước mắt.
- Học đệ là học viên mới à?
Đúng lúc này, một trận cuồng phong thổi tới.
Ở trong cuồng phong còn có một bóng người lao nhanh hơn cả tuấn mã, đứng ở trước mặt Tề Minh Thiền.
Bóng người này cao ráo, mắt giống như một đầm nước sâu. Hắn buộc tóc đuôi ngựa, có tư thế oai hùng hiên ngang:
- Ta là Chu Diệu của hội học sinh. Ta dẫn ngươi đi báo danh.
- Cảm ơn Chu học tỷ, ngươi vừa thi triển là... Pháp thuật à?
Đôi mắt Tề Minh Thiền lập tức sáng lên.
- Không sai. Tối hôm qua ta minh tưởng nhập thần chút, suýt nữa bỏ lỡ thời gian, bởi vậy sử dụng Giáp Mã Pháp chạy tới.
Chu Diệu ra hiệu Tề Minh Thiền nhìn xuống dưới, chỉ thấy trên bắp chân nàng đang buộc hai mảnh vải vàng, trên đó còn có phù triện chu sa.
- Giáp Mã Pháp này là một trong Tam Thập Lục Chính Pháp, sau khi tu luyện thành có thể một ngày đi nghìn dặm, đêm đi tám trăm dặm... Tuy kém hơn đoàn xe huyền phù nhưng được cái linh hoạt.
Chu Diệu thoải mái giới thiệu.
- Cảm ơn học tỷ giải thích nghi ngờ...
Tề Minh Thiền vội vàng cảm ơn, kèm theo lòng mơ ước pháp thuật. Hắn đi theo Chu Diệu đi báo danh, nhận lấy vật phẩm sinh hoạt, vẫn có một chiếc chìa khóa trong ký túc xá.
- Bởi vì là tu sĩ, cho nên mỗi sinh viên Mai Sơn Đại Học đều ở phòng ký túc độc lập.
Chu Diệu đưa Tề Minh Thiền tới khu ký túc xá, lại báo cho hắn biết một vài kiến thức thông thường và cấm kỵ, sau đó phất tay rời đi.
- Tam Thập Lục Chính Pháp...
Tề Minh Thiền tìm được phòng ký túc của mình, phát hiện mặc dù bên trong nhỏ nhưng có buồng vệ sinh, phòng tu luyện... Tất cả đều được quét dọn rất sạch sẽ.
Hắn lập tức cất vật phẩm của mình lại khóa kỹ cửa, một cơn buồn ngủ chợt ập tới, hắn lập tức chìm vào giấc ngủ say.
Không biết qua bao lâu, hắn bỗng nhiên giật mình và tỉnh lại.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một quả cầu ánh sáng đỏ ngầu đang lơ lửng ở giữa không trung. Chỗ mình đang ở tuyệt đối không phải là ký túc xá mà đã đi tới một quảng trường bạch ngọc kỳ lạ lại rộng lớn, bên cạnh hình như còn có mấy người đang nằm?
- Rất tốt, ngươi có thể tỉnh lại nhanh như vậy, xem ra ngươi là người có tư chất tu tiên tốt nhất trong đám người kia.
Bên cạnh truyền đến một giọng nói, khiến Tề Minh Thiền không khỏi giật mình.
- Ngươi là...
Tề Minh Thiền nhìn theo giọng nói qua, chỉ thấy đến một người Tây Di tóc đỏ đại khái chừng ba mươi, bốn mươi tuổi, toàn thân đầy cơ bắp giống như tiên sinh thể hình vậy, trên mặt, trên thân đầy dấu vết, ánh mắt tràn ngập vẻ tối tăm.
Nguy hiểm!
Không biết vì sao, hắn nhìn thấy người này, toàn thân lại lạnh như băng và rùng mình một cái.
- Nơi này là Tiên Chủ Không Gian ...
Người Tây Di tóc đỏ bình tĩnh nói:
- Ta sinh ra ở thuộc địa Đại Tân, có tên là Chu Diễm. Về phần vì sao các ngươi ở đây? Chúc mừng các ngươi, những kẻ xui xẻo, các ngươi được tiên chủ chí cao vô thượng uy năng vô cùng lựa chọn phải tham dự một trò chơi... Tuy thắng trò chơi không có phần thưởng gì nhưng thất bại sẽ bị trừng phạt...
Hắn lên tiếng còn lộ ra hàm răng trắng:
- Chính là chết!
- Cái gì?
Tề Minh Thiền lập tức hoảng sợ biến sắc. Hắn vừa mới thi đậu Mai Sơn Đại Học, phong cảnh vô hạn, hắn còn không muốn chết đâu.
- Gạt người!
Giọng nói của một nữ tử truyền đến. Hóa ra trong những người đang nằm lại có người tỉnh lại.
Tóc nàng rất ngắn, trang phục vô cùng trung tính. Lúc này, nàng cười lạnh:
- Cho dù Tam Thập Lục Chính Pháp của Đại Tân cũng không có cách nào thành tiên. Người nào dám xưng là tiên chủ?
- Ta có phải gạt người hay không, các ngươi sẽ nhanh chóng biết thôi.
Chu Diễm cười lạnh, lẳng lặng nhìn quả cầu ánh sáng màu đỏ kia.
Tề Minh Thiền suy nghĩ rồi xích lại gần thiếu nữ trung tính kia:
- Chào ngươi, Ta là Tề Minh Thiền, Mai Sơn Đại Học.
- Mộ Anh Vân... sinh viên đại học năm thứ ba của Trúc Sơn Đại Học.
Tuy Mộ Anh Vân phẫn nộ quát Chu Diễm kia, nhưng lúc này trong tay nàng một văn tự sáng lóng lánh. Nàng thi triển ra là Phó Tang Thần Thuật một trong Tam Thập Lục Chính Pháp, có thể đề cao và người vật quanh năm suốt tháng thân thiết trở thành Tinh Linh, điều tra tình hình xung quanh.
Lúc này lần lượt có người khác tỉnh lại, khiến người ta chú ý nhất là một hòa thượng.
Hắn trông môi hồng răng trắng, trên cái đầu trọc có ba chấm thẳng hàng, lại thêm đôi cặp mắt đào hoa, thoạt nhìn càng giống như minh tinh.
- Ơ? Ta nhớ ra rồi. Ngươi không phải là Hoa Tâm Hòa Thượng Blogger pháp khí kia à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận