Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1174: Phương Tiên (1)

Có là tiểu môn tiểu phái thời kỳ hắn Luyện Khí Trúc Cơ, có là Kết Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ...
Tông môn giống như giun dế cỡ này, ở Chân Tiên giới thậm chí không thể coi là môn phái chính thức, nếu không có Tề Hống trợ giúp, sớm đã diệt môn không biết bao nhiêu năm.
Hắn làm người hoài cựu, không nỡ tông môn, mới treo danh hào Thái Thượng trưởng lão, vẫn vì tông môn mưu tính...
Năm tháng vô tình, người hữu tình, nói chính là như thế sao? Phương Tịch thầm nghĩ.
- Đều nói người sắp chết, nói cũng thiện... Lão phu chết rồi, Tam Nguyên Môn liền giao cho Sử Ngọc Thư, kính xin khách khanh đại nhân thoáng trông chừng một chút...
Năm đó Minh Nguyệt Cung đại loạn, thế lực nhỏ dưới trướng tấn công lẫn nhau, liên tiếp chiến tranh mấy lần, Sử Ngọc Thư ở trong chiến tranh chứng minh trung thành, được lão gia hỏa này tuyển làm đối tượng thay ca.
Tề Hống từ lâu đã chấp nhận số phận, lúc này cầu khẩn nói.
- Ta... sẽ nhìn mà xử lý.
Phương Tịch thở dài.
- Ha ha... Lão hủ duyệt vô số người, nhưng như khách khanh đại nhân, lại lần đầu tiên thấy, không tham không luyến, dù cho tổng bộ đến điều cũng không đi, nhưng khách khanh đại nhân ở chỗ này, cũng không có lợi ích quá lớn...
Người sắp chết, Tề Hống nói chuyện cũng thong dong hơn rất nhiều, có mấy lời có thể xưng lớn mật.
Vạn năm qua, Phương Tịch không tranh không cướp, chỉ an tâm bảo vệ cửa hàng rách nát này.
Mới đầu bên tổng bộ tựa hồ còn đang khảo sát cái gì.
Sau đó đợi vị Độc Cô Phương kia tăng nhanh như gió, Lục tiểu thư lại qua mấy ngàn năm, tựa hồ rốt cục nhớ ra còn có một vị khách khanh như thế, đã từng phái người đến mời chào.
Lúc đó chỉ cần Phương Tịch đáp ứng, là có thể thoát ly khổ hải.
Nhưng hắn từ chối.
Phảng phất như đã xem nhẹ danh lợi.
- Ta chỉ vì tu luyện mà thôi, đợi đến thành Tiên, cái gì không có?
Phương Tịch hiếm thấy nói lời thật.
Tề Hống lại lắc đầu:
- Địa Tiên chi đạo, coi trọng nhất quân lương, dù Nhân Tiên chi đạo đi con đường Nguyên Thần Chân Tiên, chỉ bằng chút tiền lời hàng năm bán Nạp Vật Phù sao?
- Ai dà, tùy duyên a...
Phương Tịch đứng dậy, thần sắc bất đắc dĩ, mình hiếm thấy nói lời thật, nhưng không có người tin.
Hắn đi tới cửa, lại nói:
- Ngươi yên tâm, chuyện hậu sự của ngươi ta đã an bài xong, đám hòa thượng rất giỏi siêu độ, từ lâu đã chọn vị trí an táng đẹp nhất...
Tề Hống nửa ngày không nói gì.
Sau đó nhìn bóng lưng Phương Tịch rời đi, trong mắt lại có chút nước mắt, thần sắc không nỡ xoa xoa gia cụ trong cửa hàng...
Lại phải đưa đi một người...
Đi ra Phong Duyên Trai, tâm tình của Phương Tịch không khỏi trầm thấp.
Bất quá khi thấy ngoại giới phồn hoa, tâm tình của hắn lập tức phấn chấn lên.
Chỗ tốt của tu tiên, chính là có thể khiến hắn vĩnh viễn thiếu niên.
Khí chất xế chiều già nua, rất khó nhìn thấy ở trên người hắn.
Ân, còn có sự kiện Hắc Huyền Giáo... Một vạn năm không có tìm đến trên đầu ta, nguy hiểm coi như đi qua...
Đồ vật trong Nạp Vật Phù của những người kia, có thể lấy ra phi tang?
Phương Tịch du ngoạn một phen, tận hứng qua đi, mới trở lại động phủ của mình.
Vạn năm qua hắn sống cực kỳ thư thái.
Dù sao cũng là nơi đi đày, rời xa vòng xoáy đấu tranh trong trai.
Mà nơi đây lại có Phạm môn che chở, chỉ cần hắn không gây sự, thì không người đến trêu chọc hắn.
Tài nguyên Địa Tiên Linh Cảnh của Phương Tịch từ lâu đã đủ, lúc này chỉ chậm rãi chờ đợi, mỗi ngàn năm hạ giới một lần, dò xét Địa Tiên giới, sau đó độ kiếp mà thôi.
- Tiên lôi kiếp lần thứ chín, thành Tiên... sắp rồi...
Nghĩ đến những năm này, đại danh của Độc Cô Phương dù mình ở Kim Trúc Hải cũng nghe thấy, khóe miệng Phương Tịch hiện ra ý cười.
Vị hạt giống Thiên Tiên này là người tốt, vì hắn hấp dẫn đi không ít hỏa lực.
Phương Tịch quan sát trong thân thể, thấy Nguyên Anh đã gần như hoàn toàn hóa thành Nguyên Thần, toàn thân nửa trong suốt, lại như ngọc chất, xuyên thấu qua Nguyên Thần, ngờ ngợ có thể thấy được một cây Thủy Tổ Yêu Ma Thụ.
Đạo quả, tạo hóa...
Trong Địa Tiên Linh Cảnh.
Thủy Tổ Yêu Ma Thụ khô héo hơn nửa, đã thoi thóp.
Mà cách đó không xa, Nhân Sâm Quả Thụ lại xanh um tươi tốt, ở trên tán cây, kết ra một quả trái cây duy nhất to bằng nắm tay, trắng như tuyết, thành hình em bé, bên cạnh còn có hai phiến lá xanh biếc, quả nhiên là một Nhân Sâm Quả tiếp cận thành thục!
- Nhân Sâm Quả này tính chất đặc dị, bây giờ sắp thành thục, ở chỗ này cũng không phải chuyện tốt...
- Vừa vặn tìm cơ hội về Địa Tiên giới độ tiên lôi kiếp lần thứ chín...
Vừa nghĩ, Phương Tịch vừa hóa thành độn quang, thời gian qua đi ngàn năm lại bay ra Linh Sơn.
Động phủ bí ẩn nào đó trong Kim Trúc Hải.
Phương Tịch đứng chắp tay, hư không sau lưng mở ra, nuốt lấy bản thân.
Trong Địa Tiên Linh Cảnh.
Hắn đi qua Thủy Tổ Yêu Ma Thụ đã khô héo, tới trước Nhân Sâm Quả Thụ.
- Tật!
Phương Tịch miệng phun chân ngôn, từng tia Vạn Mộc Mẫu Khí hội tụ, rơi vào trong Nhân Sâm Quả Thụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận