Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1033: Lục Thức Tâm Quyển (2)

Thế nhưng...
Tài lực không đủ, cơ duyên cũng sẽ rời ngươi mà đi!
- Ba mươi nghìn tiên ngọc lần thứ ba, chúc mừng đạo hữu ở phòng 32 chữ Thiên đã đấu giá được quyển bí truyền Đại Thừa này.
Bán đấu giá sư mỉm cười:
- Tiếp theo chính là món đồ đấu giá thứ hai đếm ngược trong buổi đấu giá lần này - bảo vật hóa lôi cấp bảy - Hóa Lôi Bí Phù!
Trong lô ghế 32 chữ Thiên, Phương Tịch lười biếng dựa vào trên ghế, không hề hứng thú với bảo vật hóa lôi kia.
Hắn đã vượt qua tất cả thiên kiếp của Hợp Thể kỳ.
Đây chỉ có bảo vật hóa lôi cấp bảy, đã không còn tác dụng với hắn nữa.
“Đồng thời... Ta có rất nhiều Tiên Phủ Kỳ Trân không hoàn chỉnh cùng một món Phương Tiên Đạo Cung hoàn chỉnh, ngoại kiếp không tính là gì, kinh khủng nhất vẫn là nội kiếp!”
Đại Thừa Tiên Lôi và Bí Phong Kiếp chính là từ bên ngoài đến, bởi vậy tính là ngoại kiếp.
Tâm ma và Âm Hỏa Kiếp lên từ bản thân tu sĩ, chính là nội kiếp!
Lúc vượt qua ngoại kiếp, tất nhiên sẽ nắm được pháp lực mạnh mẽ, pháp bảo mạnh mẽ hơn.
Nhưng nội kiếp thì khó có thể nói chắc được.
Mấy chục năm qua, Phương Tịch vừa đi du lịch các cương vực Nhân tộc, vừa thu thập các loại bảo vật và bí thuật trợ giúp độ kiếp.
Xem như chuẩn bị đột phá rất nhiều kiếp số của Đại Thừa.
Đặc biệt là nội kiếp!
Dù sao pháp lực của mình hùng hậu, lại có Thần Đạo Hóa Thân cấp bậc Đại Thừa, cộng thêm Tiên Phủ Kỳ Trân, đều có thể vượt qua uy lực phong kiếp lôi kiếp,.
Nhưng kiếp số từ bên trong bản thân bạo phát ra lại có chút phiền phức.
Cũng may sau khi soát hồn Trường Thanh Tử, lấy được bí thuật và linh vật vượt qua Âm Hỏa Kiếp từ đối phương.
Ngoài ra, Phương Tịch cũng có suy nghĩ nhất định về việc làm sao vượt qua Tâm Ma Kiếp Số.
Những năm gần đây, hắn lần lượt thu thập một vài pháp bảo bí thuật mà có người nói sẽ có tác dụng độ kiếp cóvề sau lần lượt kiểm kê thực tiễn, phát hiện không thể nói là hoàn toàn không có hiệu quả, nhưng cũng chỉ có ít còn hơn không mà thôi.
Hôm nay Phương Tịch gặp Lục Thức Tâm Quyển, thấy đây là cơ duyên tương đối đáng tin.
Nếu có thể sử dụng số lượng lớn tiên ngọc, tất nhiên phải ra sức đập vào.
Sau khi bán đấu giá sư tuyên bố kết quả, không lâu sau, nhóm tu sĩ lại gõ cửa phòng.
Phương Tịch bỏ cấm chế, nhìn thấy một lão già đầu trọc râu bạc trắng, mặt mũi hiền lành đi đến, hành lễ trước:
- Quý khách, bần tăng là Cầm Long, đặc biệt tới giao nhận với quý khách...
- Hóa ra là Cầm Long Thượng Nhân, danh tiếng của đại hộ pháp Vạn Thông Các như sấm bên tai...
Phương Tịch nói khách sáo vài câu, sau đó kiểm tra qua cái bát màu vàng, tiếp theo lại ném ra một túi trữ vật.
Cầm Long Thượng Nhân dùng thần thức đảo qua, không khỏi hài lòng gật đầu:
- Tiền hàng hai bên thoả thuận xong... Mong ước đại đạo của đạo hữu trôi chảy.
Hắn chắp hai tay lại trước ngực, dẫn người đi ra ngoài.
- Đại hộ pháp...
Sau khi Cầm Long Thượng Nhân đi ra không lâu, một quản sự đi theo một con đường tắt chạy tới, quỳ xuống đất, trên mặt đầy vẻ cay đắng.
- Cố ý tăng giá... Ăn cây táo, rào cây sung!
Cầm Long Thượng Nhân hừ lạnh một tiếng:
- Tự mình đi Hình Phạt Đường tiếp nhận trách phạt.
- Vâng, cảm ơn đại hộ pháp!
Quản sự này thở phào nhẹ nhõm, hình như kết quả này còn không tính là quá thảm.
Phương Tịch tất nhiên không biết còn có nhiều chuyện xoay quanh món bí bảo này.
Cho dù hắn biết, hắn cũng sẽ không quá mức để ý.
Dù sao, hắn chỉ là một cường hào có tiền tùy hứng mà thôi. Bây giờ bỏ đi Thanh Hòa Tử không đúng tiêu chuẩn, quả thật khiến cả người đều khoan khoái.
Lúc này, hắn nhìn cái bát và máu trong bát, giật mình.
- Tật!
Phương Tịch dùng một tay bấm pháp quyết, một pháp lực giống như giao long nhào ra, rơi vào trên cái bát.
Chịu một đòn này, máu màu vàng trong cái bát bay lên, bỗng nhiên thấy giữa khoảng không hiện ra một quyển sách viết ra từng Phạm văn cổ xưa.
- Lục Thức Tâm Quyển, xuất phát từ giác quan thứ sáu của Phật Môn, cuối cùng hàng phục tâm của bản thân... Thật sự là một quyển công pháp thần thức có lợi cho vượt qua khó khăn trong Tâm Ma Kiếp.
Sắc mặt hắn khá xúc động:
- Trong Nhân tộc quả nhiên có không ít đồ tốt, chỉ tiếc phần lớn đều bị ép ở dưới đáy hòm, đây quả thật là lãng phí tài nguyên cực lớn đấy...
Phương Tịch vô cùng đau đớn về điều này lại không thể làm gì.
Mà lúc này, theo ánh sáng màu vàng lấp lánh, một trang kinh văn hiện ra, từng Phạm văn bất giác chiếu đầy một mặt tường.
Phương Tịch nhìn lướt qua, bắt đầu nhanh chóng ghi nhớ.
“Môn công pháp này quả nhiên có kiến thức uyên thâm... Nếu tu luyện, sau khi nhập môn sẽ nắm chắc về Tâm Ma Kiếp hơn...”
Phương Tịch lặng lẽ xem lướt qua kinh văn Lục Thức Tâm Quyển. Sau khi hắn nhớ kỹ nó, lại cái bát và Phật Huyết màu vàng vào.
Cùng lúc đó, những gì trải qua trong mấy chục năm qua giống như dòng nước chậm rãi chảy qua trước mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận