Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1303: Vây đánh (2)

Ánh mắt Trác Nhất Phàm sáng ngời. Hắn nghĩ đến chuyện Phương Tịch trước đây thấy chết mà không cứu được, trong lòng không khỏi cảm thấy sảng khoái:
- Ngươi cũng có ngày hôm nay à?
Bây giờ, hắn tu hành nhập đạo, làm sao không biết Thục Sơn Phái quả thật môn hộ hàng đầu của Huyền Môn chính tông?
So sánh ra, Thanh Hòa Sơn lại tính là gì chứ?
Hôm nay, lão ma tất nhiên phải bị chém đầu ở đây!
Hắn lập tức ngự kiếm bay ra, quát:
- Hóa ra là các vị cao nhân Thục Sơn Phái ở đây từ ma bảo vệ đạo! Tiểu tử Trác Nhất Phàm bất tài, sẵn lòng ra sức khuyển mã!
Lời này vừa nói ra, mọi người lập tức liếc mắt nhìn qua.
Một vài Kiếm Tiên Kiếm Hiệp của Bàng Môn không khỏi âm thầm hối hận vì bị Trác Nhất Phàm cướp mất cơ hội này.
Bằng không bọn họ lộ mặt ở trước mặt một đám cao nhân chính đạo, sau này không chừng có hy vọng chuyển thế được tiến vào môn tường, tu thành chính quả!
- Họ Phương, ngươi đoạt cơ duyên của ta, hôm nay ngươi bị chúng bạn xa lánh, lại ứng với tử kiếp.
Tân Hồng Vân quát lạnh một tiếng, phi kiếm trong tay khống chế ngọn lửa màu xanh tím đầy trời, kiếm thuật như sấm như điện, rõ ràng đã lấy được tinh túy kiếm pháp của Thục Sơn Phái.
Phương Tịch thấy vậy, chỉ tiện tay điểm một cái.
Hỗn Nguyên Tiên Thiên Ngũ Hành Nguyên Từ Pháp Lực thoáng động, khắc tận cả vật ngũ hành trong thiên hạ!
Tân Hồng Vân chỉ cảm thấy thanh Tử Hoàng Kiếm thượng cổ trong tay lập tức mất đi tất cả linh tính, gần như muốn bay ra khỏi tay mình. Hắn không khỏi hoảng sợ biến sắc.
Hắn khổ luyện nhiều năm mới luyện thành nguyên thần, lại tìm được một thanh phi kiếm thượng cổ của tiền bối để lại, từng giết cho vô số yêu ma tà phái phải khiếp sợ.
Nhưng hắn không ngờ được mình ở trước mặt Phương Tịch lại không cản được một đòn.
Pháp lực của Phương Tịch điên cuồng phun ra, hóa thành bàn tay to Tiên Thiên Nguyên Từ trực tiếp nắm lấy Tử Hoàng Kiếm, lại tùy tiện ném mạnh xuống đất, cười lạnh nói:
- Sợ rằng một mình Tân Hồng Vân ngươi không đủ để cho ta ứng kiếp... Bảo sư trưởng thậm chí các tiền bối của Thục Sơn Phái các ngươi cùng lên đi.
- A di đà phật...
Thiên Long Tôn Giả đọc to phật hiệu, chín con rồng lớn màu vàng đột nhiên hiện ra, lượn khắp bầu trời.
Những Túc lão của Thục Sơn Phái như Đế Tâm Hòa Thượng, Tuyệt Tình Sư Thái, còn có các nhân vật xuất sắc trong thế hệ trẻ tuổi như Dư Anh, Bộ Đăng Vân bước ra khỏi đám người.
Xem tình hình này, trước đây bọn họ tiêu diệt Huyết Hải Thần Quân Lương Ẩn cũng là quy mô như vậy.
- Được!
Phương Tịch lại cười ha ha:
- Đây mới là đối thủ bản tọa muốn.
Hắn hét dài một tiếng, Tư Thần Kiếm hóa thành một bóng kiếm bỗng nhiên biến ra mười hai đường Tử Ngọ Thần Quang, mỗi đường thần quang lại ngưng tụ thành một thanh Tư Thần Kiếm hoàn toàn mới, tất cả đồng thời chém về phía rất nhiều cao thủ của Thục Sơn.
Đinh đinh đang đang!
Đế Tâm Hòa Thượng dẫn đầu nghênh chiến. Sau khi Thái Ất Vô Hình Kiếm của hắn bị Phương Tịch thu lấy, hắn bỏ ra rất nhiều công sức mới chế luyện được một thanh Thiên Tâm Kiếm. Lúc này ánh kiếm giống như một con Bạch Long giao đấu ác liệt với ba thanh phi kiếm do Tử Ngọ Thần Quang biến thành.
Kiếm khí rét lạnh bay đầy trời. Rất nhiều Kiếm Tiên Kiếm Hiệp bên dưới nhìn thấy cảnh tượng đấu kiếm đặc sắc tuyệt luân này, chỉ cảm thấy tâm thần chấn động, không biết người ở chỗ nào.
Phương Tịch sẽ không khách sáo với đám người Thục Sơn Phái. Tư Thần Kiếm và Đế Tâm Hòa Thượng ác đấu, đồng thời pháp lực thoáng dao động, ngũ hành ở xung quanh hội tụ, hóa thành Âm Dương Chính Phản Ngũ Hành Lưỡng Nghi Đại Diệt Tuyệt Nguyên Từ Thần Quang Tuyến. Hàng nghìn hàng vạn tia sáng lập tức tới, đánh cho phi kiếm của một ni cô Thục Sơn đang đằng đằng sát khí phải quay về, thậm chí đâm rách linh quang bảo vệ cơ thể của nàng, khiến nguyên thần của nàng cũng bị hao tổn nguyên khí rất lớn.
Lúc này, hắn lại xoay người, trở tay đánh một chưởng.
Một vòng sáng màu xám hiện ra, không ngờ đã thu lấy các bảo vật kim loại cho Dư Anh, Bộ Đăng Vân của Thục Sơn Phái phóng ra!
Tuy Dư Anh, Bộ Đăng Vân, Mạc Nhất Túy, Liễu Phinh Đình đều luyện lại nguyên thần, nhưng đối mặt với pháp lực khủng khiếp của Phương Tịch, mỗi người không ngờ đều lắc trái lắc phải giống như chiếc thuyền nhỏ trong cuồng phong bão tố, quả thật khó có thể nhúc nhích.
- Không ngờ...
Trác Nhất Phàm nhìn thấy cảnh tượng này, trán không khỏi đổ giọt mồ hôi lạnh.
Hắn nhìn thấy Phương Tịch lấy sức lực của một người không ngờ đánh ép hơn nửa trưởng lão đệ tử của Thục Sơn, pháp lực tuyệt đối là trình độ bá chủ đương đại.
Hắn không khỏi hối hận, vì sao trước đó hắn lại chủ động đứng ra.
Lúc này, ngay cả mấy vị tán tu ngồi cùng bàn tiệc cũng bận rộn tránh đi nơi khác, hình như sợ bị máu bắn đến...
Cách đó không xa, một Nguyên Từ Thần Quang hạ xuống, hóa thành thân hình của Đoan Mộc Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận