Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 537: Phong Nguyệt

"Đạo binh Long Thú? hừ!"

Trên điểm tướng đài bạch cốt, Phượng Thập Tam hừ lạnh một tiếng: "Giao huynh, mời ngươi xuất thủ một lần đi."

"Hắc hắc..."

Được gọi là 'Giao huynh' chính là một yêu tộc mặc tử bào, trên đầu mọc long giác, trên mặt gã còn có vài mảnh long lân, gã nghe vậy thì lập tức cười nói: "Nhân tộc cho rằng mấy đại chủng tộc vương giả chúng ta tự chiến nhưng không biết, thời khắc tất yếu, chúng ta cũng có thể liên thủ, trước đó đúng lúc tại hạ du lịch đến địa vực của quý tộc, đúng là cũng phải xuất một phần lực."

Gã bước ra một bước, tử quang lóe lên!

Một con tử sắc Giao Long thân to như vại nước, bỗng chốc đằng vân giá vũ bay ra, đến trên không của đạo binh Long Thú rồi phát ra một tiếng long ngâm.

Một cỗ long uy càng cường đại lại thuần khiết hơn bộc phát!

"Hống hống!"

Những đạo binh Long Thú kia bỗng chốc trở nên hỗn loạn, thậm chí còn bị uy nghiêm của Giao Long điều khiển, sắp phản phệ đệ tử Trường Xuân Cốc ở sau lưng.

"Không tốt, đạo binh phản phệ, nhanh chóng thôi động cấm chế!"

Một đệ tử Trường Xuân Cốc sắc mặt đại biến, thôi động một tấm lệnh bài xanh trong tay.

Ầm!

Trong nháy mắt, đầu của từng con Long Thú nổ tung, rõ ràng bị cấm chế trực tiếp đánh chết!

"Ai nha... Mặc dù đạo binh Long Thú của Trường Xuân Cốc ta đối phó yêu thú cấp thấp tương đối sắc bén nhưng không thể gặp phải long tộc cao cấp hơn!"

Thiên Long Tôn Giả thấy cảnh này thì kinh hô: "Đây chính là long uy của Giao Long cấp bốn, dù là lão phu cũng không bằng..."

Đôi mi thanh tú của Nam Cung Ly cau lại: "Thập Bát Thiên Phi ở đâu?"

Mười tám nữ tu Kết Đan của Như Ý Môn lập tức bay ra, trong tay cầm các loại dị bảo nhạc khí, giống như mười tám vị tiên nữ phi thiên, lại huyễn hóa thánh thiên ma diệu tướng.

Tranh!

Đi kèm với một tiếng đàn tranh có lực xuyên thấu cực mạnh vang lên thì tiếng kim qua thiết mã chợt vang vọng.

Sóng âm hội tụ như lưỡi dao vô hình, chuẩn bị trùng kích phòng tuyến do rất nhiều Vọng Nguyệt Tê Ngưu tạo thành rồi cắt chúng thành vô số đoạn...

Đại chiến thật sự giờ mới bắt đầu!

Hống hống!

Trên một mặt chiến trường khác, trong miệng từng con hổ yêu không ngừng phun ra từng đại xích hồng quang trụ, đánh vào trận pháp của trận doanh tu sĩ ở đối diện.

Từng đạo xích hồng quang trụ đánh lên một mảnh quang mạc trắng như tuyết, lại bị chậm rãi hòa tan, không làm gì được quang mạc.

Ngay lúc bọn hổ yêu đang ngẩn ngơ thì một cây kỳ phiên to lớn từ trong trận doanh nhân tộc bay ra, nó còn mang theo vô số tiểu phiên ở xung quanh.

Rõ ràng đây là một cây Vạn Yêu Phiên đẳng cấp linh bảo, được rất nhiều Thiên Yêu Phiên, Bách Yêu Phiên vây quanh hóa thành từng đạo huyền quang câu hồn.

Mặc lục sắc huyền quang lướt qua bộ lạc hổ yêu, bất kể yêu thú cấp một, cấp hai hay yêu vật Kết Đan cấp ba, thì mắt của tất cả hổ yêu đều trong chớp mắt đã mất đi tất cả thần thái, thi thể ngã lăn trên mặt đất.

Từng đạo yêu hồn hình hổ bị Vạn Hồn Phiên câu ra, càng tăng thêm uy lực của bảo vật này.

Sắc mặt của Phượng Thập Tam đang ở trên điểm tướng đài bạch cốt quan sát toàn cục chiến trường có phần âm trầm: "Số lượng yêu thú bên ta tuy nhiều nhưng lại không bằng tu sĩ nhân tộc kết hợp với pháp bảo..."

"Địa Tiên giới có tin đồn, người chính là trưởng của vạn linh, tài tình trên tu tiên bách nghệ càng ngạo thị chư tộc, nếu không thì sao yêu tộc ta và ma tộc hóa hình có thiên hướng giống nhân tộc? Bây giờ nhìn lại cũng có vài phần đạo lý..."

Thanh trưởng lão không xem trọng chuyện này: "Thừa dịp bây giờ Kính Chiếu Yêu bị Vạn Yêu Đại Trận hấp dẫn, để Tứ Dực Phi Manh lên đi, Thứ Thú cũng có thể chuẩn bị."

"Vâng!"

Tiếng trống của Phượng Thập Tam chợt đổi nhịp.

Chi chi!

Từng bầy yêu thú chuồn chuồn gào thét, không ngừng bay về phía trận doanh tu sĩ.

"Cẩn thận... Yêu thú phi hành đột kích!"

Một tu sĩ Kết Đan dùng pháp bảo để bảo vệ bản thân, nhìn cảnh này thì da đầu cũng hơi tê tê, nhưng y vẫn quát lớn: "Liệt Dương Tam Hoàn Chiến Trận, lên!"

Từng đệ tử bản môn ở sau lưng y lập tức rót pháp lực vào trận bài, trận kỳ trong tay, nhanh chóng quơ múa.

Từng đoàn thanh sắc hỏa diễm hội tụ, hình thành bao vòng tròng, quét về phía Tứ Dực Phi Manh.

Rất nhiều linh lực hóa thành hỏa diễm nóng bỏng, trong khoảnh khắc đã mang đến rất nhiều tử thương cho bầy yếu thú phi hành này.

Nhưng đi kèm với cái chết của phi manh thì càng lúc càng có nhiều sương mù dày đặc tản ra.

Xuy xuy!

Rất nhiều tu sĩ kinh hãi nhìn, quang tráo của đại trận thủ hộ bọn họ gặp phải những độc vụ này lại phát ra âm thanh bị ăn mòn, rất nhiều khói trắng bốc lên.

"Không tốt."

Nam Cung Ly đang định ra lệnh thì chợt nghe linh thú của nàng nói thầm bên tai một câu, nàng hoảng sợ nói: "Dưới lòng đất mấy trăm trượng đang có yêu thú đến gần..."

Nàng lập tức phóng ra một đạo huyết hồng sắc Truyền Âm Phù, bắn đến Thất Bảo Lâu Thuyền.

Thiên Long Tôn Giả nhìn Tứ Nhĩ Chỉ Hầu trên bờ vài của Nam Cung Ly chầm chằm với ánh mắt âm u...

Trên Thất Bảo Lâu Thuyền.

"Công kích từ lòng đất sao?"

Thiên Đố Ma Quân tiếp nhận huyết sắc Truyền Âm Phù thì cười lạnh: "Chuẩn bị... Địa Động Sơn Dao Trận!"

Ầm ầm!

Một lát sau, một chỗ trong lòng đất, vô số yêu thú như con giun khổng lồ bị kiếm quang chém xuống, nhao nhao hóa thành hai đoạn...

Thiên Đố Ma Quân không xem trọng những thứ này.

Y xoay người, đã thấy vô số linh hạm phe mình bay ra, bên ngoài có hộ tráo linh lực nổi lên, giết chóc, hủy diệt với rất nhiều yêu thú phi hành...

"Bây giờ chỉ là thủ đoạn thông thường, yêu tộc tất có át chủ bài..."

Y thì thào rồi lại nhìn trên sàn thuyền.

Chỉ thấy sàn của Thất Bảo Lâu Thuyền, chẳng biết từ lúc nào đã được cải tạo thành một tế đàn đen nhánh.

Trên tảng đá cổ xưa tối đen, tiên huyết đỏ tươi không ngừng chảy xuống.

Một tu sĩ nam thanh niên Kết Đan viên mãn ngồi ngay ngắn ở giữa tế đàn, trong tay còn cầm một tấm lệnh bài đen nhánh.

Nửa người trên của y trần trụi, phủ đầy các loại ký hiệu dùng cổ ma văn xăm lên...

Mà ở phía dưới tế đàn có một nữ tử gương mặt mỹ lễ, mặc một bộ nguyệt sắc y quần, ăn mặc như tế tư cổ đại, tay đang cầm một thanh tiểu đao, trong miệng không ngừng lầm bầm.

"Nếu Hoán Ma Thể thất bại thì nhất định phải đẩy vị Cửu Âm Thể này lên... Bởi vậy, chọn cô ta đến chủ trì tế tự thì đúng là quyết định không còn gì thích hợp hơn."

Thiên Đố Ma Quân nhìn cảnh này, trên mặt mỉm cười.

"Ma Quân đại nhân, Tề sư huynh đã chuẩn bị kỹ càng, tùy thời có thể kích phát Hoán Ma Lệnh..."

Nữ ma tu Kết Đan có gương mặt mỹ lệ quỳ xuống, giọng kiều mị nói.

"Trước không vội..."

Thiên Đố Ma Quân nhìn lại chiến trướng, y thấy từng con yêu thú cấp bốn từ trên điểm tướng đài bay ra thì không khỏi cười: "Đã đến lúc yêu tộc quyết tâm rồi, truyền lệnh xuống, để Nguyên Anh bên ta xuất thủ!"

Vù vù!

Đi kèm với chiến lực Nguyên Anh của song phương xuất thủ, từng đạo quang huy của linh bảo và bản mạng thần thông của yêu tu va chạm với nhau, một chút dư ba lan ra cũng có thể khiến tu sĩ Kết Đan chết không có chỗ chôn.

Toàn bộ chiến trường phảng phất biến thành cối xay thịt, tu sĩ cấp cao và yêu thú cấp ba trở lên bình thường khó thấy, vào lúc này lại chém giết như chó hoang, thi thể ngã xuống lớp lớp.

Thời gian ngược về trước một chút.

Thiên Ly Nguyên.

Dường như một con Thiết Dực Ưng cấp ba đang tuần tra.

Sưu!

Trong nháy mắt tiếp theo, một mảnh huyết quang hiện lên.

Con yêu thú này còn chưa kịp phản ứng thì thân thể của nó đã bị một đám huyết vân dày đặc bao phủ, trong khoảnh khắc đã hóa thành máu dung nhập vào trong huyết vân.

Huyết Sát Điện bay qua không dừng lại chút nào, tinh nguyên toàn thân của con yếu thú cấp ba kia dường như đã biến thành chất dinh dưỡng cho Huyết Sát Điện, khiến pháp lực tiêu hao của Phương Tịch giảm đi một chút...

'Thì ra trong Huyết Sát Điện này còn giấu một tầng cấm chế, có thể chuyển hóa tinh huyết giảm đi tiêu hao của người sử dụng sao?'.

'Nếu không cố kỵ thanh danh thì nó đúng là một món bảo vật phi độn đường dài không tệ mà...'.

Phương Tịch mặc một bộ hắc y, lưng đeo Thanh Hòa Kiếm, thần sắc lạnh lẽo.

Bất chợt.

Ở đường chân trời bất chợt có một ngọn núi xuất hiện.

Đầu tiên chỉ là một điểm đen, sau đó là núi non trùng điệp, hóa thành một mảnh sơn mạch.

Ở xung quanh một đỉnh núi nào đó còn bao phủ một tầng mặc lục sắc yêu khí, mơ hồ hình thành trận pháp nào đó.

"Đến Phong Nguyệt Sơn rồi!"

Phương Tịch khoanh tay, lãnh đạm nói.

"Xem ra dường như nó có trận pháp bảo hộ, phải làm sao đây?"

Bạch Vân Tẩu nhìn một hồi, có chút chán nản.

Y cũng không phải Trận Pháp Sư.

"Đương nhiên trước tiên là phá trận, sau đó giết yêu, như vậy... Bản tọa cũng đã hoàn thanh nhiệm vụ."

Phương Tịch cười ha ha.

Bây giờ dù hắn gặp phải yêu tu cấp bốn thượng phẩm thì cũng dám chiến một trận, mà vị Thanh trưởng lão kia tỉ lệ lớn là ở chiến trường chính, bởi vậy gần như hắn không có gì phải kiêng kị.

Sưu!

Dưới sự khống chế của hắn, Huyết Sát Điện hóa thành một đạo lưu quang, nó chỉ luẩn quẩn vài vòng đã tìm được chỗ yếu kém của trận pháp, vô cùng hung ác ngang ngược đụng vào!

Món linh bảo truyền thừa của Thất Sát Điện này vốn là một món vũ khí sát phạt!

Ầm ầm!

Huyết quang bộc phát như từng con huyết sắc Giao Long, phối hợp với tạo nghệ Trận Pháp Sư của Phương Tịch, lập tức quấy nhiễu trận pháp này đến thất linh bát lạc.

Sương mù tản ra, một đỉnh núi xanh tươi mơn mởn hiện ra, ở dưới chân núi còn có một hồ nước, dù là ban ngày cũng có một vầng minh nguyệt hư ảo dâng lên.

"Phong cảnh ở đây rất đẹp."

Phương Tịch thu Huyết Sát Điện lại, đứng sóng vai với Bạch Vân Tẩu và Điếu Ngao lão nhân, hắn đã cảm nhận được mấy đạo thần thức đảo qua.

Sưu sưu!

Bốn đạo yêu khí từ trong Phong Nguyệt Sơn bắn ra, ở giữa không trung hóa thành bốn đại yêu hóa hình.

Yêu tộc dẫn đầu trong đó đầu mọc một cặp sừng trâu, người khoác giáp trụ đen nhánh, hình thể cao hơn một trượng, bộc phát ra một cỗ yêu khí kinh người, bất ngờ đã đến cấp bốn trung phẩm đỉnh phong.

"Tu sĩ nhân tộc, quả nhiên đến đánh lén trận nhãn của Chuyển Hoán Đại Trận!"

Lang Nha bổng to lớn trong tay đại hán sừng trâu mạnh mẽ đánh ra một kích, trong hư không truyền đến tiếng trầm đục, cự lực kinh khủng đó khiến thần sắc của Bạch Vân Tẩu và Điếu Ngao lão nhân khẽ biến.

"Đáng tiếc chỉ là ba tên Nguyên Anh sơ kỳ, hôm nay lão ngưu sẽ phải nhấm nháp mùi vị Nguyên Anh của nhân tộc một phen..."

Yêu tu sừng trâu cười gằn.

"Ngưu huynh chớ khinh địch, ngươi kia là Vân Kiệt Tử, chính là tuyệt thế kiếm tu trong nhân tộc, đã từng chém giết Phong Sí Hổ huynh..."

Một tên yêu tu cấp bốn hạ phẩm khác mở miệng.

Yêu tộc này giống như một con cư lang đứng thẳng, nhưng nhìn kỹ lại thì sẽ phát hiện hai tay của nó khá ngắn, đầu cũng có chỗ khác với lang tộc, chính là một con bái yêu!

"Thì ra ngươi chính là Vân Kiệt Tử!"

Trong lỗ mũi của yêu tu sừng trâu phun ra hai đoàn hỏa khí kịch liệt: "Nạp mạng đi!"

Tay gã cầm Lang Nha bổng, quét ngang một côn, trên Lang Nha bổng có tường đoàn thổ hoàng sắc linh quang hiện ra, hóa thành từng ngọn núi nhỏ.

Năm ngọn núi màu vàng đất hóa thành hư ảnh, gần như giam toàn bộ ba vị tu sĩ Nguyên Anh vào trong, nhất định phải tiếp nhận chính diện cự lực của tên yêu tu này!

Băng!

Lang Nha bổng đen nhánh đập xuống như mang theo trọng lượng của năm ngọn núi, nó lại đập lên một đóa ngũ sắc liên hoa rồi bị một tầng ngũ thải quang mạc ngăn cản.

Ngũ Hành Hoàn hiện lên trong tay của Phương Tịch rồi huyễn hóa thành một bộ ngũ thải giáp trụ, bảo hộ bản thân hắn vào trong, hắn nhìn lướt qua đối diện: "Hai người các ngươi ngăn chặn ba con yêu tu cấp bốn hạ phẩm kia trước, chờ ta chém giết con trâu già này rồi sẽ đến giúp!"

"Vâng!"

Bạch Vân Tẩu cùng Điếu Ngao lão nhân liếc nhau, trong tay của mỗi người đều hiện ra nửa cái trận bàn kỳ lạ.

Hai khối trận bàn này hợp lại với nhau, từng đạo linh phù kinh người bất chợt từ đó bay ra, trải rộng thiên khung, hình thành một đạo Pháp Vực Sâm La Vạn Tượng kỳ dị, bao phủ toàn bộ hai con lang yêu và một con bái yêu vào trong...
Bạn cần đăng nhập để bình luận