Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 235: Hệ thống Chiến Văn

"Vu chính là thiên địa chi tế, văn chính là đại đạo chi tự!"

Tiếng nói của Đại Vu không lớn nhưng lại vang lên rõ ràng bên tai của mỗi người: "Pháp Văn đầu tiên mà các ngươi chọn, đều đại biểu cho con đường khác nhau..."

"Tỉ như Pháp Văn 'phong nhận', sau đó có thể tiếp tục khắc lên người hai đại Pháp Văn 'tụ phong, 'phong áp', cuối cùng hình thành Tốn Phong Linh Văn! dùng linh văn này tiếp dẫn thiên địa nguyên khí thăng cấp Chiến Văn, dựng thành Vu Cơ là có thể tấn thăng thành Đại Vu như ta vậy!"

Vừa nói Đại Vu vừa phất tay áo.

Một làn gió nhẹ xuất hiện, tiếp theo quấn quanh những người ở đây, khiên thân thể của họ trở nên nhẹ nhành, tung bay ở giữa không trung.

Thủ đoạn pháp thuật này thật sự không chút khói lửa nào, chờ sau khi các thiếu niên kinh ngạc đủ rồi, mới nhẹ nhành trở về mặt đất.

"Uy lực của vu thuật, cũng có khác biệt, có phân biệt - nhật, nguyệt, tinh! Tiểu Vu chỉ có thể thông qua Pháp Văn mà phóng thích vu thuật cấp Thần Tinh... Đại Vu thì lợi dụng Linh Văn thi triển vu thuật cấp Huy Nguyệt... Về phần Vu Vương sau cùng? Thì tụ Linh Văn thành Bảo Văn, thi triển vu thuật cấp Hi Nhật, mỗi một cái đều có uy lực đốt núi nấu biển, kinh thiên động địa... Mỗi một vị Vu Vương đều là thần hành tẩu trên đại địa! Cũng chỉ có đại bộ lại có thể sinh ra Vu Vương mới có tư cách thành lập thành trì..."

"Ta vừa thi triển chỉ là chút năng lực của Tốn Phong Linh Văn, nếu dùng trong chiến đấu sẽ đáng sợ hơn rất nhiều!"

"Sau này, các ngươi hành tẩu man hoang, gặp phải đại thành trì nhất định phải nhớ giữ sự kính cẩn, nếu không thì sẽ có thể mang lại tai họa ngập đầu cho chính các ngươi, thậm chí cả bộ lạc."

Nói xong lời cuối cùng, Đại Vu đã thanh sắc câu lệ.

Một đám thiếu niên bên dưới đều nhao nhao gật đầu vâng dạ.

Nhưng Ba Cát lại ngây người: "Đại Vu... Vật loại Hỏa Diễm Chiến Văn của con nên làm gì?"

"Trong bộ lạc, chỉ cất giữ hai loại Linh Văn hoàn chỉnh, một loại là Tốn Phong Linh Văn, loại kia là Canh Kim Linh Văn... Về phần Pháp Văn hệ Hỏa thì chỉ có hai cái, một cái là Hỏa Diễm, một cái là Liệt Ôn... Thông thường, nếu ở trong bộ lạc tìm không thấy Pháp Văn tương ứng thì có thể ra ngoài tìm kiếm, tỉ như bộ lạc Liệt Sơn ở gần đây, đã có Liệt Sơn Linh Văn hệ Hỏa..."

Đại Vu nhìn lướt qua Ba Cát, không mặn không nhạt trả lời: "Đương nhiên... Bình thường chỉ có Vu mở được ba Linh Khiếu trở lên mới có thể luyện đến Pháp Văn thứ ba, Vu một, hai Linh Khiếu thì cả đời cũng chỉ có thể bồi hồi ở một hoặc hai Pháp Văn..."

Trong đám thiếu niên truyền ra tiếng cười khiến Ba Cát cuối đầu.

Ý của Đại Vu rất rõ, y chỉ có nửa Linh Khiếu thì có khả năng đến cuối đời cũng chỉ có thể tu luyện một Pháp Văn, không cần nhắc đến chuyện sau này tổ hợp Linh Văn.

Sau khi nghe giảng bài xong, Ba Cát đi trong bộ lạc, nhớ lại lời nói của Đại Vu, thầm siết chặc nắm đấm.

"Phải nhận mệnh sao? Không... Mặc dù ta chỉ có nửa nhưng có Khai Linh Kinh!"

"Luận tốc độ tu hành, tuyệt đối vượt qua Vu bình thường! Ta nhất định phải góp đủ Linh Văn, trở thành Đại Vu, sau đó báo thù!"

Ba Cát tự nói trong lòng.

Đột nhiên hắn dừng bước, thấy người ngăn trước mặt hắn: "Thanh Lang?"

Ba Cát lui lại một bước: "Ngươi muốn gì? Trong bộ lạc cấm Vu tùy tiện chém giết..."

"Không ngờ, ngươi chỉ có nửa Linh khiếu lại có thể tu luyện đến tình trạng Chiến Văn..."

Thanh Lang từ tỏng bóng tối bước ra, thân thể đường nét rõ ràng, gương mặt âm lãnh: "Đáng tiếc... Phế vật chính là phế vật... Lựa chọn Pháp Văn cũng là phế vật!"

"Ta là Vu, phụ thân của ta, tổ phụ của ta đều là Vu... Cho nên ngày từ đầu ta chọn chính là Phong Nhận Pháp Ven, sau này chỉ cần chăm chỉ cố gắng thì từng truyền thừa của bộ lạc sẽ mở ra cho ta!"

Thanh Lang tiến lên một bước: "Về phần ngươi và ca ca ngươi, tổ tiên chỉ là nô lệ... Bọn chúng sao hiểu được ảo diệu của Vu? Ha ha ha... Vậy mà lựa chọn Hỏa Diễm Pháp Văn, thật sự là ngu xuẩn, tự đoạt tuyệt tiền đồ của mình! Ta vốn còn có chút lo lắng, bây giờ đã không còn nữa, ta sẽ giữ ngươi lại, để ngươi nhìn ta làm sao từng bước trở thành Đại Vu, sau đó dễ dàng nghiền chết ngươi..."

Ba Cát cảm thấy hơi ngộp thở, không tự chủ được mà nắm chặt áo da thú.

"Thì ra là vậy..."

Thần thức của Phương Tịch ở trong thấu kính, lại nghe rất say sưa.

"Ngưng tụ Pháp Văn thành Linh Văn, xem đây là căn cơ Trúc Cơ... Nghe thế nào cũng như cùng loại với Thần Thông Trúc Cơ trong truyền thuyết vậy?"

Bây giờ, sau khi Phương Tịch Trúc Cơ thì ánh mắt và kiến thức đã mở rộng, hắn cũng hay mua một số thư tịch thường thứ để đọc, lịch duyệt phong phú hơn rất nhiều.

Hắn biết ở tu tiên giới cổ đại có một loại tu sĩ khổ tu pháp thuật, dùng một loại pháp thuật lợi hại để xưng hùng, sau đó luyện hóa một đạo bản mệnh pháp thuật để Trúc Cơ, gọi là Thần Thông Trúc Cơ, nghe nói họ đấu pháp tương đối sắc bén.

Thậm chí sau Thần Thông Trúc Cơ còn có Thần Thông Kết Đan, phân chia cửu phẩm Kim Đan, dựa theo phẩm chất Kim Đan và thần thông chia làm chín tầng, tu sĩ kết đan liệt phẩm thường bị tu sĩ Kim Đan cao phẩm khinh bỉ... Nhưng chẳng biết tại sao lại suy sụp, từ từ đã không còn nữa.

Tu tiên giới bây giờ không có cách nói cửu phẩm Kim Đan.

Chỉ cần Kết Đan thành công, bất luận tu luyện pháp quyết đỉnh giai hay à công pháp phổ thông đều là Kim Đan, đều rất diệu dụng!

"Thần Thông Trúc Cơ tiêu vong, tất có lý do, nói không chừng trong bóng tối có tai họa ngầm... Ta vẫn nên theo số đông là được rồi."

Phương Tịch đã đưa ra quyết định.

"Nhưng mà... Pháp môn này cũng thú vị, có thể lợi dụng một phen."

Bản thân hắn chắc chắn phải đi theo chủ lưu, ít nhất sẽ không có hố to.

Về phần loại thần thông hiếm thấy này, đấu pháp sắc bén cũng không thể từ bỏ, có thể để khôi lỗi, trận pháp, thậm chí linh sủng, đồ đệ thử...

Lúc ở Đại Lương, Phương Tịch để lại vài tử tù ở Võ Thần Môn để thử nghiệm cách mở Linh Khiếu.

Kết quả có một người tính một người, đều bạo thể mà chết.

Chuyện này khiến Phương Tịch hơi buồn bực, đồng thời hắn cũng biết được cấu tạo thân thể của Vu Dân ở Thế Giới Mảnh Vỡ đúng là có chỗ đặc thù.

Mạo muội cấy ghép công pháp có thể sẽ không quen khí hậu.

"Nhưng mà thiên địa linh khí ở Thế Giới Mảnh Vỡ nồng đậm hơn ở Đại Lương nhiều, có lẽ có thể thử dạy pháp thuật của Vu Dân?"

Vu Dân thi triển pháp thuật rất đơn giản, chỉ dựa vào Pháp Văn khác với tu tiên giả kháp quyết niệm chú, tùy ý lựa chọn thi triển pháp thuật Ngũ Hành - dựa theo lý luận linh căn, linh căn của mỗi người đều có đủ thuộc tính ngũ hành, đương nhiên có thể thi triển pháp thuật ngũ hành.

Chỉ là khi học pháp thuật hệ mà tư chất linh căn cao nhất thì có tăng thêm.

Phương Tịch âm thầm lập ra món ăn cho chuột bạch, tiếp theo suy nghĩ chuyển của bản thân.

"Trận văn của Thế Giới Mảnh Vỡ có tác dụng rất lớn với ta, nhất định phải thu thập thật nhiều..."

"Pháp Văn cũng như vậy, Linh Văn lại càng tốt... Thậm chí Bảo Văn?"

Miêu tả của Đại Vu về Vu Vương dù hơi phóng đại nhưng cũng khiến Phương Tịch cảm nhận được chút quen thuộc.

"Lực lượng cấp ba sao? Cũng có thể so với tu sĩ Kết Đan... Không ngờ Thế Giới Mảnh Vỡ lại có tồn tại này!"

"Đáng tiếc, Linh Khiếu và Chiến Văn chính à một thể hai mặt, chỉ có thể chất của Vu Dân mới có thể gánh nổi..."

"Nhưng nếu có được Linh Văn thậm chí Bảo Văn thì hoàn toàn có thể khắc vào trận pháp, thậm chí trên linh khí..."

Đôi mắt của Phương Tịch càng ngày càng sáng.

Uy năng đấu pháp của Thanh Mộc Trường Sinh Công mà hắn tu luyện rất bình thường nhưng thủ đoạn loại thần thông này thì lại hoàn toàn do mình phát huy.

Nếu có thể khắc Bảo Văn cấp ba, bất luận là trận pháp hay là pháp khí, phù lục... Đều chắc chắn có uy năng vô cùng kinh khủng, đủ để khiến mình thừa sức tự vệ ở tu tiên giới.

Người sống không thể nào gánh nổi Chiến Văn nhưng tử vật thì có lẽ không vấn đề gì.

Cho dù có vấn đề thì bất quá là tài liệu hỏng thôi, chút xíu thất bại với Phương Tịch bây giờ là hoàn toàn có thể tiếp nhận.

Thế Giới Mảnh Vỡ.

Đêm khuya.

"Gương đồng ơi gương đồng... Ta phải làm gì đây?"

Ba Cát bần thần nhìn gương đông, tự lẩm bẩm.

Những chuyện phát sinh hôm nay, khiến y cảm thấy tuyệt vọng.

Về phần Liệt Sơn Linh Văn? Không nói hai bộ lạc là địch nhân, dù không phải đích nhân thò loại truyền thừa căn bản kia cũng sẽ không mở ra với một ngoại nhân như y.

Thậm chí trong Liệt Sơn Linh Văn có Hỏa Diễm Pháp Văn hay không cũng là một vấn đề.

Trong lúc buồn rầu, y chợt phát hiện, gương đồng vẫn luôn im lặng đã có đáp lại.

Từng đạo Vu Văn viết thành khẩu quyết, lưu chuyển đầy trên mặt kính.

"Thủ thế, chú ngũ... Thi triển vu thuật?"

Sau khi Ba Cát xem xong, cảm thấy giống như xem thiên thư: "Chuyện này sao có thể? Tất cả vu thuật không phải chỉ có thể thông qua Chiến Văn để thi triển sao?"

Lời này khiến Phương Tịch nghe được phải trợn mắt.

'Mẹ nó... Không cần nghĩ cũng biết, sau khi quen với thao tác ngốc nghếch như yêu thuật thiên phú thì độ khó thi học tự chủ thi pháp của Vu Dân ở thế giới này tuyệt đối là cấp tai nạn...'.

Phương Tịch nhìn Ba Cát bắt đầu luyện tập chú văn khó đọc, chợt cảm thấy quá mệt mỏi.

Trên mặt kính lại có quang hoa hiện ra, một đám Vu Văn khác xuất hiện: "Tốn Phong Linh Văn, Canh Kim Linh Văn..."

"Hả?"

Ba Cát tập đọc chú đến đầu lưỡi mình như thắt nút, nhìn thấy hai cái tên của Linh Văn này, cảm thấy kỳ quái: "Bảo kính điểm ra hai đại Linh Văn này làm gì? Chẳng lẽ có tác dụng với ta sao?"

"Thế nhưng... Ta cũng không tiếp xúc được mà!"

Trong thư khố ở động phủ của Đại Vu chỉ có Pháp Văn cơ sở nhất, về phần truyền thừa hai đại Linh Văn có thể thành tựu Đại Vu, luôn luôn bí mật không cho người khác biết, chính là tài phú quý nhất của bộ lạc Hắc Sơn.

Dù Ba Cát là Vu cũng không tiếp xúc được.

Nhưng lúc này, y không khỏi nhiều mấy phần tâm tư.

Nếu dựa theo gương đồng thì mình có thể thu được hai đại Linh Văn này, chẳng lẽ sẽ có thể dựa vào đây để tấn thăng Đại Vu sao?

Dù sao thì bảo bối này cũng rất lợi hại, không chỉ có Khai Linh Kinh mà còn có thể không cần Chiến Văn mà vẫn có thể thi triển vu thuật.

Nam Hoang Tu tiên giới.

Trong phòng bế quan.

Phương Tịch mở mắt ra, chậm rãi khôi phục tinh thần.

"Rốt cuộc Vu Dân có thể thi triển Ngũ Hành pháp thuật như tu tiên giả hay không, thật ra ta cũng không biết, dù sao cũng chỉ là thí nghiệm mà thôi..."

Về phần hai đại Linh Văn Tốn Phong và Canh Kim?

Đây không phải là Ba Cát cần mà là chính hắn cần!

Về phần Ba Cát?

Nếu như có thể lấy được thì tốt nhất còn không lấy được, thậm chí thất thủ bị bắt... Hay bị giết...

Vậy thì thừa dịp đổi Người cầm kính thôi!

Ý nghĩ của Phương Tịch luôn rất cởi mở, mảnh gương cũng không cố chấp do một người nắm giữ.

Ba Cát tiếp xúc không được thì đổi thành một tên khắc Chiến Văn hệ Phong hoặc là Chiến Văn hệ Kim, chẳng phải là có cơ hội tiếp xúc rồi sao?

Chỉ cần chịu động não thì sẽ có nhiều giải pháp hơn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận