Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1230: Đấu Kiếm (2)

Thôi Phi Phi nhìn thấy như vậy, trong lòng không khỏi lạnh lẽo, đang muốn khổ sở cầu xin, nhưng Phương Tịch không phản ứng, trực tiếp điều động kiếm quang phóng lên trời, trong nháy mắt biến mất...
- Ba vị thiếu niên kia, đúng là hiệp can nghĩa đảm...
Bành Hi Phạm bị một đạo hàn quang mang theo, cùng kiếm quang của Phương Tịch một trước một sau, bay về phía đám Kiếm Tiên chính đạo tề tụ, lúc này không khỏi trêu ghẹo nói.
Phương Tịch chỉ cười cười, cũng không trả lời.
Trên đường đi, hắn thấy người này điều động một thanh phi kiếm, ngân quang trong vắt, lưỡi kiếm phong hàn, lại là một thanh phi kiếm đứng đắn, không phải pháp khí fake như Thiên Ma Tru Tiên Kiếm có thể so sánh, trong lòng không khỏi hơi động.
Tuy Hàn Sơn Kiếm Khách cũng đi con đường Bàng môn, nhưng có thể có một thanh phi kiếm, hiển nhiên sư môn rất mạnh.
Bành Hi Phạm nhìn thấy ánh mắt của Phương Tịch, trong lòng không khỏi đắc ý.
Thanh Hàn Sơn Kiếm này chính là bảo vật sư môn, lấy hàn thiết vạn năm luyện thành, từ sư công đời thứ nhất bắt đầu, tiêu hao ba đời đệ tử, gần năm giáp mới miễn cưỡng rèn luyện viên mãn.
Tu sĩ có phi kiếm, giống như người trong võ lâm được thần binh lợi khí, công phu có thể trong nháy mắt cất cao mấy cấp.
Bành Hi Phạm cũng bởi vì thanh Hàn Sơn Kiếm này, mới thu được biệt hiệu Hàn Sơn Kiếm Khách, ở trong tán tu Thục trung xông ra uy danh hiển hách.
Chỉ là tuổi hơi lớn, không phù hợp danh xưng Kiếm Tiên của thiếu niên.
Bất quá từ đặc điểm người tu đạo hơi một tí là mấy trăm năm tuổi thọ, Bành Hi Phạm tuyệt đối được cho là người trẻ tuổi.
Ít nhất ở trong giới tu hành, vẫn còn tính là tiểu bối.
- Nơi chúng ta tụ hội, ở trên một bình đài cách đó không xa... Người đến không ít, có Phi Long Kiếm Giản Tài Phi, Miểu Miểu Tiên Tử, Kim Cương Tự Long Thiện hòa thượng... Còn có mấy vị anh tài của Phi Lôi Môn và Bàn Sơn Đạo.
Bành Hi Phạm nhìn Phương Tịch giới thiệu sơ lược vài câu.
Phương Tịch nghe xong, trong lòng lại hơi động:
- Ta nghe nói đại phái ở Thục trung, lấy Thục Sơn, Thanh Thành làm đứng đầu chính đạo... Không biết có người đến không?
Bành Hi Phạm hơi lúng túng.
Thục Sơn, Thanh Thành... Chính là cánh cửa cao cấp nhất.
Nếu nơi đây có lão ma đầu chuẩn bị diệt thế, ít nhất cũng phải huyết tế một thành, mới có khả năng kinh động bọn họ.
Mà hắn xuất thân Hàn Sơn Tự, cùng Phi Lôi Môn, Bàn Sơn Đạo, Kim Cương Tự... Chỉ có thể coi là nhị tam lưu, thậm chí không vào hàng ngũ danh môn chính phái, chỉ tính là Bàng môn.
- Cái này, không có cao đồ của hai đại tông môn kia...
- Thì ra là như vậy.
Phương Tịch cũng không nói nhiều, không bao lâu, phía trước xuất hiện mấy ngọn núi.
Trên vách núi cheo leo, một tảng núi đá xông ra ngoài, bốn phía đều là tuyệt địa, ngay cả cao thủ võ lâm cũng khó có thể leo.
Lúc này lại bị tước thành bình đài, bên trên bố trí tiệc rượu.
Một đám người hoặc ngồi trên mặt đất, hoặc tung kiếm hát vang... rất có phong độ của tiên hiền cổ đại, gửi tình sơn thủy.
Phương Tịch và Bành Hi Phạm ghìm kiếm quang, phóng tầm mắt quét qua.
Những tu sĩ này rất dễ nhận biết, từng vị đều tiên tư ngọc cốt, trên người mặc vân sam hà bào, có trên người treo đủ loại dị khí ánh sáng lấp lóe.
Mặc cho ai nhìn thấy, cũng phải khen một tiếng thiếu niên Kiếm Tiên!
Hắn thấy Bành Hi Phạm thu hồi ngân quang của Hàn Sơn Kiếm, kiếm dài không tới một thước, hai đầu sắc bén, không có cán kiếm, một luồng khí tức phong duệ hầu như làm người đau mắt.
Phi kiếm giới này hình chất không chỉ một, vừa có võ lâm kiếm khí như Thiên Ma Tru Tiên Kiếm, cũng có Hàn Sơn Kiếm giống như phi toa, còn có một môn Kiếm Tiên truyền thừa, luyện phi kiếm thành kiếm hoàn, bình thường thu vào trong cơ thể, lấy pháp lực ôn dưỡng, kiếm tâm thông minh, có thể bớt đi rất nhiều công phu nhân kiếm hợp nhất.
- Phi kiếm của người này khó có thể cùng chân khí pháp lực từng tấc từng tấc kết hợp lại, hiển nhiên tu hành nhân kiếm hợp nhất còn chưa thuần thục, kiếm pháp cũng bình thường...
Vận dụng phi kiếm, tương tự có rất nhiều cấp độ.
Bước đầu pháp lực tế luyện phi kiếm, đánh vào lạc ấn của bản thân, chỉ là vận dụng thô thiển nhất.
Cao thâm hơn một ít, là tế luyện phi kiếm đến dễ sai khiến, có thể thu vào trong cơ thể ôn dưỡng.
Huyền môn Kiếm Tiên, lại thích tế luyện phi kiếm đến vô hình vô chất, kết hợp với pháp lực bản thân, đến thời điểm tùy ý một đạo pháp lực, chính là một đạo kiếm khí toàn lực bạo phát! Nhân kiếm hợp nhất, lúc đấu kiếm cực kỳ sắc bén.
- Bành huynh, ngươi truy sát Ngũ Hổ Thượng Nhân, rốt cục trở về, vị này là… Miểu Miểu Tiên Tử mặc cẩm bào, thần thái dịu dàng.
- Vị này là Phương Tịch Phương đạo hữu... ra tay chém giết Ngũ Hổ Thượng Nhân.
Bành Hi Phạm giới thiệu.
- Nguyên lai là Phương đạo hữu, có đạo hữu giúp đỡ, chính đạo ta lại tăng một cánh tay đắc lực.
Miểu Miểu Tiên Tử nở nụ cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận