Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 367: Kết Đan trung kỳ

Thời gian không biết trôi qua bao lâu.

Trong phòng bế quan.

Hộp đã trống rỗng bị vứt một bên, ba quả Thiên Niên Chu Quả bên trong đã không cánh mà bay.

Trên người của Phương Tịch, quang huy xanh vàng chói mắt nhấp nháy đến cực hạn, chợt thu lại vào trong cơ thể của hắn, một cỗ ba động pháp lực hoàn toàn mới xuất hiện.

"Kết Đan trung kỳ... Thành!"

Cảm nhận được tuần hoàn của công pháp Khô Vinh Quyết tầng thứ mười lăm mở ra lộ tuyến tuần hoàn mới, lại liên tục chuyển hóa pháp lực rối vào Khô Vinh Kim Đan đã to hơn một vòng, trên mặt Phương Tịch không khỏi hiện ra vẻ vui mừng.

Lần đột phát này, cuối cùng đã thành công!

Mà nhớ lại tình hình cuj thể trong lần đột phá này, sự vui sướng trên mặt Phương Tịch cũng dần nhạt đi.

'Quả nhiên vẫn là vì chuyện trước mắt... Nếu rèn luyện pháp lực thêm một thời gian sẽ đột phá dễ hơn nhưng thời cơ khó được, vẫn phải tranh thủ thời gian!'.

Lần này hắn đột phá xem như tương đối gian nan.

Dù ăn một quả Thiên Niên Chu Quả thì vẫn bị bình cảnh kẹp lại.

Dưới ngoan tâm, Phương Tịch liên tụ dùng hai quả Thiên Niên Chu Quả còn lại, dựa vào đặc tính sinh sôi không ngừng của Ất Mộc Pháp Thân, cuối cùng miễn cưỡng đột phá bình cảnh, tấn thăng Kết Đan trung kỳ!

"Nhưng mà... Tất cả những chuyện này đều đáng giá."

Hắn nội thị bản thân, cảm nhận được linh lực Kết Đan nhiều hơn trước đó gần nữa, trên mặt không khỏi hiện ra.

vẻ vui mừng.

Pháp lực càng mạnh thì khi thi triển pháp bảo, pháp thuật đương nhiên uy lực sẽ tăng phúc tương ứng!

Hơn nữa, cực hạn thần thức của bản thân Phương Tịch lại đột phá, từ hơn hai mươi dặm tăng lên đến ba mươi sáu dặm!

Thần thức tăng lên, trực tiếp khiến bí thuật Nguyên Ma Thứ và cực hạn khống chế khôi lỗi lại khuếch trương!

"Càng ngạc nhiên hơn vẫn là Khô Vinh Huyền Quang!"

Phương Tịch phun ra một đạo huyền quang, Sinh Tử Ấn trong đó hiện ra, trong đôi mắt có quang mang nhấp nháy.

Khô Vinh Huyền Quang là thần thông bí thuật lợi hại nhất trong Khô Vinh Quyết, mà hắn vẫn đau khổ duy trì trong hai mươi năm.

Cuối cùng sau khi hắn đột phá Kết Đan trung kỳ đã đẩy một hơi đến cảnh giới tiểu thành!

Đạo huyền quang này còn phải mượn pháp bảo thi triển nhưng Sinh Tử Ấn của Phương Tịch có nội tình thâm hậu, dù Khô Vinh Huyền Quang cấp đại thành cũng chịu đựng được.

"Nói cách khác, bây giờ ta thi triển Khô Vinh Huyền Quang, bản thân tiêu hao ba năm thọ nguyên thì có thể gọt một năm thọ nguyên của bất kỳ tu sĩ Kết Đan nào... Quá được rồi! Kể từ đó, lần hành trang bí cảnh này chỉ cần không gặp phải Nguyên Anh lão quái thì ta cũng dám đụng vào!"

"Kết hợp với tin tức không hoàn chỉnh lấy được trước đó thì vạch kế hoạch càng an toàn hơn."

Phương Tịch mỉm cười.

Khô Vinh Huyền Quang này chính là át chủ bài mà hắn chuẩn bị cho mình.

Dù sao đối thủ của hắn đều là Trúc Cơ ma môn, dù mượn ngoại đan, luyện thể, pháp bảo mà có được chiến lực Kết Đan thì tu vi của bản thân vẫn chỉ là Trúc Cơ!

Bây giờ hắn vượt qua đại cảnh giới thi triển Khô Vinh Huyền Quang với Nguyên Anh lão quái thì bởi vì có phản phệ nên có thể bản thân hắn tiêu hao trăm ngàn năm cũng không thể gọt của đối phương một năm tuổi thọ.

Nhưng thi triển với tu sĩ Trúc Cơ? Ha ha...

Không những không có phản phệ mà nói không chừng còn có tăng phúc!

Bởi vì có át chủ bài cường đại như thế nên Phương Tịch mới dám tung hoành trong bí cảnh mà không sợ bất kỳ tên chân truyền Trúc Cơ ma môn nào!

Dù sao hơn hai nghìn năm thọ nguyên của hắn vẫn còn đó mà!

Đến bây giờ, Khô Vinh Huyền Quang lần nữa tăng lên, uy lực càng mạnh hơn!

"Từ đối phó Kết Đan mười đổi một, biến thành ba đổi một?"

"Át chủ bài càng cường đại hơn, ít nhất không sợ bất kỳ tu sĩ Kim Đan nào..."

Phương Tịch ấn mi tâm, lập tức chọn xuyên không!

...

Thế Giới Mảnh Vỡ.

Thánh địa Bồ Đề.

Bên ngoài thành trì của Vu Dân đã sớm nằm trong biển lửa.

Quỷ dị là dưới thảm kịch như vậy vẫn có không ít Vu Dân, thần sắc điên cuồng lâm vào sự phát tiết và giết chốc.

Dường như... Tập thể cùng tẩu hỏa nhập ma.

"Thất tình lục dục... Làm việc cho ta!"

Một nữ tử mặc nhu quần trắng tinh, tướng mạo đoan trang như Thánh nữ, nhẹn nhàng nâng méo váy lên chậm rãi bước vào thánh địa Bồ Đề.

Làn da của nàng rất trắng, trắng như ngọc, mang theo ma tính.

Mà ở giữa trán của nàng thì có một hoa văn bông tuyết sáu cạnh.

Chính là Bạch sư điệt mà hai vị ma tu Kết Đan đã chú ý!

Nữ tu bạch y đi thẳng vào trung tâm thánh địa, đã nhìn thấy một cây Bồ Đề Thụ xanh biếc như bầu trời.

Bồ Đề Thụ này xanh um tươi tốt, thân cây phải mười người mới ôm hết, cũng không biết đã ở đây bao nhiêu năm.

Mà cất bước dưới Bồ Đề Thụ, có thể ngửi được hương thơm của gỗ khiến người lập tức cảm thấy hoàn toàn mới mẻ, trí tuệ tăng nhiều.

"Linh căn này ít nhất phải vạn năm rồi sao? Quả thật không thể tưởng tượng nổi..."

Nữ tu bạch y nhìn linh căn Bồ Đề Thụ tự lẩm bẩm.

Bất chợt trên mặt đất cách đó không xa nứt ra, một bóng người bay lên.

Là một Vu Vương rất già!

Chiến Văn nhấp nháy trên người lão, không biết lão đả nấp ở đây bao lâu, đánh ra một kích liều mạng!

Hưu!

Chỉ là Vu Vương này còn chưa nhào lên trên thì trong hư không đã bất ngờ hiện ra một cái quỷ trảo, đâm vào sao lưng của lão rồi xuyên ra ở trước ngực, trong ma trảo sắc bén còn cầm một trái tim đỏ tươi đang co bóp.

"Đây là... Tim của ta!"

Trong đầu Vu Vương xuất hiện một suy nghĩ rồi sau đó lâm vào bóng đêm vĩnh hằng.

"Bồ Đề Thụ có kỳ hiệu dẫn dắt trí tuệ... Những cái đầu gỗ của Vu Dân ở xung quanh đây lâu vậy mà đã biết phục kích..."

"Đáng tiếc... Chỉ cần có tình, có dục thì ở trước mặt ta sẽ không có chỗ giấu thân, sát ý quá rõ."

Nữ tu bạch y lầm bầm, xung quanh cơ thể nàng bất chợt xuất hiện bóng người có sắc mặt xám xịt, nanh vuốt sắc bén.

Chính là một bộ Lục Dục Hỗn Thiên Ma!

"Thôi, tế luyện ma thi có thể để sau, trước hết vẫn nên hoàn thành nhiệm vụ của Uyển nhi sư thúc... Nếu không..."

Trên mặt nữ tu bạch y hiện ra một tia sợ hãi hiếm thấy, nàng lấy một lệnh bài trong túi trữ vật ra rồi đi đến dưới Bồ Đề Thụ.

"Nhanh!"

Lệnh bài này phóng ra ngoài một vòng quang mang đen nhánh, chiếu vào Bồ Đề Thụ, cấm chế quanh thân Bồ Đề Thụ lặp tức vỡ ra, một thông đạo nho nhỏ xuất hiện.

"Trăm năm trước Uyển nhi sư thúc đến đây chỉ lấy được Lục Nhãn Bồ Đề Tử... Nhưng thúc ấy chuẩn bị ở sau, vậy mà lưu lại hậu thủ ở đây, có thể ảnh hưởng đến sự hình thành và thu hoạch Bồ Đề Tử lần tiếp theo..."

"Lần rơi xuống này, chắc chắn là Cửu Nhãn Bồ Đề!"

Nữ tu bạch y lầm bầm, bên trong miệng không ngừng tụng chú văn, đánh từng đạo pháp quyết vào lệnh bài.

Bồ Đề Thụ lung lay, trong tán cây, từng Bồ Đề Tử lung lay dường như chút nữa sẽ rơi xuống.

Một hạt Lục Nhãn Bồ Đề Tử lung lay sắp đổ, vừa lúc đối mặt với khe hở của đạo cấm chế kia.

Mà đúng lúc này, cảnh tượng khó tin xuất hiện.

Trong tán cây xanh biếc, một chiếc lá Bồ Đề chợt lật lại, trên đó hiện ra một cái triện văn màu bạc không hoàn chỉnh!

Từng đạo triện văn màu bạc xuất hiện, mơ hồ tạo thành hình dạng mặt quỷ nào đó.

Hạt Lục Nhãn Bồ Đề Tử kia như bị dọa sợ, lui về trong tán cây.

"Quá tốt rồi... Hậu thủ mà Uyển nhi sư thúc lưu lại quả nhiên không tầm thường, vậy mà lại là Phượng Triện Văn trong Long Chương Phượng Triện! Không ngờ sư thúc lại có nghiên cứu với loại phù văn cao thâm này... Loại phù văn này tuân theo chí lý thiên địa, ngay cả cấm chế cấp bốn cũng có thể dễ dàng ảnh hưởng..."

Ngay lúc nàng đang mừng rỡ thì sắc mặt chợt biến.

Lại một hạt Tứ Nhãn Bồ Đề Tử hiện ra ngoài, dường như sắp rơi xuống vị trí khe hở.

Nữ tu bạch y ở dưới thấy vậy, biết không thể để nó rơi xuống nếu không thì lần này sẽ kết thúc, cấm chế sẽ khép lại.

Lúc này nàng lại truyền pháp lực vào trong lệnh bài một lần nữa, khiến mặt quỷ ngân triện tái hiện, tiếp tục đe dọa hạt Bồ Đề Tử này....

Một thành trì của Vu Dân.

"Giết... Giết thiên ma!"

"Thiêm ma... Hô Hạo ta liều mạng với ngươi!"

Từng chiến sĩ Vu Dân không màng sống chết tiến lên, kết quả lại bị từng lưỡi dao vô hình cắt qua.

"Ha ha... Súc vật chính là súc vật!"

Một ma tu thanh niên lay động hồn phiên trong tay, trên mặt mang theo sự bất mãn: "Quá ít, quá ít... Ta còn cần càng nhiều... Càng nhiều hồn phách hơn nữa!"

Bất chợt hắn biến sắc, che đầu.

Trên một cây cỏ dại cách đó không xa, quang mang màu bích lục lấp lánh mang theo sinh cơ bừng bừng.

Một bóng người xông ra, vung Thanh Hòa Kiếm trong tay lên!

Pháp lực Kết Đan trung kỳ, phối hợp pháp bảo mạnh mẽ hóa thành một đạo kiếm ảnh kinh thiên, tung hoành qua lại, một kiếm quang lạnh!

Trong khoảnh khắc một con quỷ vật cấp Kết Đan đã hóa thành tro bụi, thế đi của kiếm quang giảm, liên tục xuyên thủng ba tầng phòng ngự, chém rớt đầu của tu sĩ ma đạo này!

Ất Mộc Chân Hỏa đồng thời bay ra, đốt thi thể của y thành tro tàn.

Lúc này mới Phương Tịch không chút hoang mang vẫy tay một cái đã thu lấy túi trữ vật của tu sĩ ma đạo.

"Dựa vào tu vi Kết Đan trung kỳ của ta, thi triển bí thuật thần thức, phối hợp pháp bảo toàn lực đánh lén một tên Trúc Cơ viên mãn... Ngươi chết rất đáng."

Hắn thì thào.

Lần này tu vi của hắn đã đột phá, lại trở về Thế Giới Mảnh Vỡ, đương nhiên Phương Tịch lập tức tiến về bộ lạc Ngũ Hành.

Thế nhưng nơi đó sớm đã đổ nát, Ngũ Hành Linh Quả trong thánh địa cũng không biết đã bị ai hái rồi.

Phương Tịch chỉ có thể hậm hực trở ra tiến về mục tiêu thứ hai - Bồ Đề Thụ!

Trên đường đi, hắn cũng tiện tay giết vài tu sĩ ma đạo.

Với thực lực Kết Đan trung kỳ bây giờ của hắn, lại không cần chút mặt mũi nào mà đánh lén, trừ một tu sĩ ma đạo tế luyện bí thuật chết thay quỷ dị ra thì những tên còn lại đều bị chém đầu trở thành vong hồn dưới kiếm của hắn!

"Chỗ này... Dường như là bộ lạc Huyết Long?"

Sau khi chém giết ma tu, Phương Tịch lấy địa đồ ra xem thử rồi bước vào thánh địa của bộ lạc Huyết Long.

"Đặc sản... Ở đây chính là Huyết Long Quả, ăn sống có thể tăng cường thể phách và khí huyết, cũng có chút tác dụng với thể tu Kết Đan... Đối với yêu thú thì càng là diệu phẩm vô thượng."

Phương Tịch đến trước một cấm chế đã trở nên suy yếu, nhìn huyết đằng có hình dạng như rồng trong đó, còn có trái trên cây như quả nho.

Suy nghĩ một lúc, hắn cũng không động thủ phá cấm mà lấy túi trữ vật của tu sĩ ma đạo đã chết trước đó rồi lấy một lệnh bài ra.

Chất liệu của lệnh bài này rất kỳ dị, ít nhất là dùng linh tài cấp ba chế tạo, ở mặt sau còn khắc một chữ 'thánh' cổ xưa!

Kiểu chữ này Phương Tịch chỉ thấy trong một số điển tịch cổ xưa nhất ở tu tiên giới, mà mặt trước của nó thì là một nhóm tên họ.

Khi lệnh bài này đến gần cấm chế thì cấm chế này nhấp nháy mấy lần, rồi mở ra.

Đây cũng là một chút phát hiện của Phương Tịch, những lệnh bài thân phận của đệ tử ma môn dường như còn có tác dụng mở cấm chế ở bảo vật ra.

'Được rồi... Mặc dù ma môn cho Vu Dân một chút bình đẳng nhưng cuối cùng vẫn chiếu cố người nhà hơn...'.

Phương Tịch lập tức hái Huyết Long Quả, sau đó tiện tay ném lênh bài đi.

Loại tín phù thân phận này, nói không chừng còn có ám môn, dùng xong thì ném đi là tốt nhất.

Dù sao tu sĩ ma đạo trên đường đi vẫn còn rất nhiều, sẽ không thiếu lệnh bài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận