Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 264: Đột phá trung kỳ

Nam Hoang Tu tiên giới.

Long Ngư Đảo.

"Gặp quỷ rồi... Tạo nghệ phù lục của Đan Nhã lại mạnh mẽ như vậy sao?"

Sau khi từ Đại Lương thế giới trở về, Phương Tịch lại quan sát Thế Giới Mảnh Vỡ một phen, sau đó biết được một tin tức khiến hắn vô cùng kinh ngạc.

Dựa vào truyền thừa phù đạo chuẩn cấp ba của Trần Bình mà Đan Nhã ở trên phù lục nhất đạo lại thật sự tiến như bay.

Thậm chí đã bắt đầu thử luyện chế Tung Địa Kim Quang Bảo Phù.

Mặc dù đã thất bại rất nhiều lần nhưng dựa vài tài nguyên phong phú của Thế Giới Mảnh Vỡ thì Phương Tịch cảm thấy đối phương hoàn toàn có khả năng thành công.

"Hơn nữa... Trên người nàng có dấu vết tu luyện ma công, chắc chắn đã thành công lấy Ngũ Cực Nguyên Ma Công vào tay."

Phương Tịch như đang suy nghĩ điều gì đó.

Cấu tạo thân thể của Vu Dân có khác biệt rất lớn với nhân loại ở Đại Lương thậm chí Nam Hoang, có thể mở Linh Khiếu.

Điểm này Phương Tịch đã sớm biết, còn từng làm rất nhiều thí nghiệm.

Nhưng không ngờ lại thật sự có thể tu luyện được công pháp của tu tiên giới.

'Bây giờ Đan Nhã không cần ta giao nhiệm vụ mà bản thân đã điên cuồng đi tìm Bảo Văn... Muốn chế tác từng cái thành phù lục cấp ba, đến lúc đó, thật sự không còn mấy Vu Vương có thể là đối thủ của nàng.'.

'Chỉ tiến bộ tộc ở phương Đông kia qua cường đại, tạm thời không lấy được Ngũ Hành... Thanh Hòa Kiếm của ta không thể nào thăng cấp...'.

'Ta thật sự hâm mộ Đan Nhã, linh mộc cấp ba nói chặt là chặt, lột da chế tác thành phù chỉ mà không chớp mắt cái nào, trong bí cảnh kia tài nguyên quá phong phú...'.

'Không như ta bây giờ, muốn luyện chế lại Hám Địa Đại Trận lần nữa còn phải đi gom tài liệu...'.

Đương nhiên bây giờ Phương Tịch tuyệt đối không dám lấy thân phận Mộc đạo nhân đi rêu rao khắp nơi, sau đó đến phường thị do Huyền Thiên Tông khống chế.

Mấy năm qua, tình hình trận chiến hủy diệt Tống gia cũng từ từ truyền tra...

Tiếp theo chính là hóa thân Mộc đạo nhân của Phương Tịch nổi danh ba nước, được vinh dự hư hư thực thực Tông Sư trận pháp cấp ba!

Hám Địa Đại Trận mà hắn khai sáng lại có thể phá hư địa mạch, khiến trận pháp cấp ba mà Phá Cấm Phù cấp ba cũng không làm gì được bị mất đi hơn nửa lực lượng, có thể nói là âm hiểm ác độc vô cùng - Vọng Nguyệt Sơn của Tống gia bây giờ đã sụp đổ hơn phân nửa, thậm chí ngay cả linh khí cũng rớt xuống còn cấp hai, chính là chứng minh tốt nhất.

Đương nhiên mặc kệ bên ngoài như thế nào thì đối với bảo bối có thể phá hư trận pháp cấp ba này có đại thế lực Kim Đan đều đang âm thầm tìm kiếm, có lẽ ngày nào đó sẽ có thể cho địch nhân một kích trí mạng thì sao!

Tỉ như Bạch Trạch Tiên Thành, đã đưa ra vị trí phó thành chủ bỏ trống chỉ chờ Mộc đạo nhân chịu đến.

Thế nhưng... Những chuyện này bị Phương Tịch xem như trò hề.

Trừ phi đầu hắn bị cửa kẹp mới có thể đến những thế lực Kim Đan kia tự lộ thân phận.

"Khiến ta bây giờ muốn mua nguyên vật liệu để luyện chế trận kỳ và trận bàn cũng phải lén lút, tốt nhất thay đổi mấy thân phận, lại kéo dài thời gian, tốn thêm chút thời gian sắp xếp."

Về phần cực phẩm bảo mệnh - Tung Địa Kim Quang Bảo Văn dù Phương Tịch lập tức nhặt lại kỹ nghệ phù lục thì cũng chưa chắc có thể nhanh chóng tấn thăng Phù sư cấp hai thượng phẩm, chỉ có thể xếp vào kế hoạch dự bị...

Thời gian trôi nhanh như nước.

Trong nháy mắt lại qua ba năm.

Trong phòng bế quan, Trường Thanh Các.

Phương Tịch vận chuyển Thanh Mộc Trường Sinh Công, quang mang quanh quẩn cả người dập dờn như gợn sóng, một đợt rồi lại một đợt.

Ngay hôm nay, nhờ lợi ích của linh mạch cấp hai thượng phẩm dù mấy năm nay hắn không dùng đan dược nhưng hắn cũng mở rộng pháp lực thể lỏng trong Khí hải đan điền đến cực hạn của Trúc Cơ sơ kỳ!

Sau đó, bắt đầu xông quan một cách tự nhiên!

Sau khi cảm nhận được đã đột phá quan ải nào đó, dưới linh áp cường đại ở bên ngoài, rất nhiều linh khí hội tụ ở đan điền, không ngừng trải qua quá trình luyện hóa thành pháp lực thể lỏng, khóe miệng Phương Tịch không kìm được mà mỉm cười.

Vào giờ khắc này, hắn bất ngờ đã phá quan thành công, tấn thăng thành tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ!

"Lần bế quan đột phá này có vẻ như nước chảy thành sông... Nếu như ta ở thời điểm bốn mươi giọt pháp lực thể lỏng đã cưỡng ép đột phá thì chắc chắn sẽ rất gian nan, phải cần đan dược phá giai hỗ trợ."

"Nhưng ta không kiêu không nóng vội, mang pháp lực Trúc Cơ sơ kỳ rèn luyện đến cực hạn viên mãn, mặc dù linh căn của bản thân rất bình thương nhưng nhờ có Thanh Mộc Linh Thể gia trì nên cũng không có bình cảnh... Bởi vậy mà đột phá một cách tự nhiên.

Phương Tịch phóng thần thức ra, phát hiện lúc này cực hạn thần thức của bản thân bất ngờ đã đến một trăm năm mươi trượng có thể so với tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ.

Hơn nữa thọ nguyên của hắn cũng tăng trưởng đến khoảng bốn trăm năm mươi năm!

"Tăng ba mươi năm thọ nguyên sao? tu sĩ bình thường đột phá tiểu cảnh giới tuyệt đối không tăng phúc lớn như vậy, có lẽ bởi vì Thanh Mộc Linh Thể của ta, cộng thêm tu luyện công pháp hệ Mộc sao?"

Không những vậy, khi hắn dùng thần thức nội thị thì phát hiện Khí hải đan điền lại mở rộng lần nữa, bất ngờ trong đó đã có bảy mươi lăm giọt pháp lực thể lỏng, ngưng tụ thành một u đầm.

"Lúc ta ở Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong, pháp lực thể lỏng là năm mươi giọt, sau đó đột phát Trúc Cơ trung kỳ, pháp lực bạo tăng một nửa, tăng thêm hai mươi lăm giọt pháp lực thể lỏng... Khó trách tu tiên giả tôn sùng cảnh giới nghiền ép, chỉ với pháp lực Thanh Mộc Trường Sinh của ta bây giờ đã có thể nghiền ép Trúc Cơ sơ kỳ tu luyện công pháp đỉnh giai đi?"

"Mặc dù Thanh Mộc Trường Sinh Công kém hơn công pháp đỉnh giai nhưng cũng là tiểu tinh phẩm, vượt cảnh giới nghiền áp những thiên tài tông môn kia tuyệt đối không vấn đề gì!"

"Còn có thần thức của ta cũng đã tăng rất nhiều?"

Phương Tịch suy nghĩ một lúc, cũng không lập tức xuất quan mà hắn rèn sắt khi còn nóng, tu luyện tầng thứ ba Thiên Ti Khống Khôi Quyết!

Khẩu quyết công pháp tầng thứ ba hắn đã sớm nhớ kỹ trong lòng nhưng vẫn luôn tu luyện không thành chỉ bởi vì thần thức chưa đạt đến yêu cầu.

Bây giờ hắn đã đột phá cảnh giới, thần thức cũng tăng vọt, không lâu sau đã vô cùng thông thuận mà tu luyện thành công!

"Luyện thành khẩu quyết tầng thứ ba có thể phân ra tám đạo thần niệm..."

"Nhưng mà đây cũng là cực hạn của môn Thuật Khôi Lỗi này."

Phương Tịch sắp xếp chiến lực bản thân một phen rồi luyện chế lại mấy con khôi lỗi cấp hai một lần, không khỏi hài lòng: "Dựa vào pháp lực Trúc Cơ trung kỳ của ta bây giờ, thần thức có thể so với Trúc Cơ hậu kỳ, còn có Thanh Hòa Kiếm và bảy khôi lỗi cấp hai... Dù không sử dụng át chủ bài phù bảo Chu Tước Hoàn thì cũng có thể đấu một trận với Trúc Cơ hậu kỳ..."

Chỉ có bảy con khôi lỗi cấp hai là vì hắn còn một đạo thần niệm vẫn luôn núp sâu trong thức hải để câu thông với Chư Thiên Bảo Giám.

"Trúc Cơ hơn ba mươi năm, bây giờ chín mươi tuổi, cuối cùng đã đột phá đến Trúc Cơ trung kỳ!"

"Hôm nay đại hỉ, phải ăn mừng!"

Phương Tịch thi triển lên người một đạo Thanh Khiết Thuật để làm sạch những dơ bẩn trên người trong lúc dịch cân tẩy tủy khi đột phá công pháp, hắn sảng khoái tinh thần xuất quan.

Trước khi xuất quan, hắn suy nghĩ một lúc rồi âm thầm thi triển một đạo pháp quyết.

Đây là Liễm Khí Thuật được ghi trong Thanh Mộc Trường Sinh Công mà hắn vẫn luôn tu luyện!

Một khắc sau, khí tức trên thân của Phương Tịch đã thu liễm rất nhiều, dùy trì ở mức Trúc Cơ sơ kỳ.

'Dựa vào tu vi bây giờ của ta, dù Trúc Cơ hậu kỳ thậm chí viên mãn cũng chưa chắc có thể phá được ngụy trang...'.

Phương Tịch phiêu nhiên rời khỏi phòng luyện công, có thị nữ sớm nhìn thấy, các nàng lập tức thi lễ rồi chạy chậm đi thông tri cho Hạ Hầu Oánh.

"Chúc mừng đảo chủ xuất quan!"

Bây giờ tu vi của Hạ Hầu Oánh cũng đột phá Luyện Khí trung kỳ, đỡ đi rất nhiều sự ngượng ngùng, nàng mỉm cười tiến lên thi lễ.

"Ừm, trong thời gian bản công tử bế quan, trên đảo có chuyện gì xảy ra không?"

Phương Tịch được Hạ Hầu Oánh hầu hạ thay pháp bào, thuận miệng hỏi.

"Không có gì..."

Hạ Hầu Oánh nhìn Phương Tịch không già yếu chút này, gương mặt vẫn tuấn mỹ như công tử trẻ tuổi thì đỏ mặt: "Nhưng tộc huynh của nô tỳ đã trồng thành công Long Lân Tinh Mễ cấp hai, huynh ấy đang muốn báo tin vui cho đảo chủ đấy..."

"A? Đây là chuyện tốt nha."

Phương Tịch cười ha ha: "Bản công tử sẽ ban thưởng thật nhiều cho ngươi..."

...

Sau một hồi vui đùa, Phương Tịch lại thay một bộ pháp bào khác rồi đi đến Linh Dược Cốc.

"Bái kiến đảo chủ!"

Hạ Hầu Tôn vội dẫn theo mấy lão nông đến hành lễ.

"Miễn, dẫn ta đến linh điền cấp hai xem thử..."

Phương Tịch vũ ống tay áo đi đến khu linh điền cấp hai đã thấy được một mảnh linh mạ sinh cơ bừng bừng.

Mỗi hạt Long Lân Tinh Mễ này đều rất giống răng rồng, to khoảng một nắm tay, từng hạt trắng nõn như ngọn, trên đó còn có đường vân như vảy rồng.

Mặc dù chưa hoàn toàn thành thục nhưng đã có mùi thơm tỏa ra bốn phía.

"Khởi bẩm đảo chủ, Long Lân Tinh Mễ quả thật cần có nước của Linh Tôn tưới mới có thể phát triển..."

Hạ Hầu Tôn đầy vui mừng hồi báo, y đã phát triển thành một vị Linh thực phu xuất sắc.

"Không tệ, tiếp tục cố gắng!"

Phương Tịch lại xem xét tình huống linh dược phát triển rồi nói vài câu động viên Hạ Hầu Tôn, sau đó mới ung dung trở về Trường Thanh Các.

Chỗ cao nhất Trường Thanh Các.

Phương Tịch chắp tay đứng trước cửa sổ nhìn ra cảnh sắc dưỡng ngư tràng và Linh Dược Cốc ở xa xa, lòng thầm nghĩ: ' Bây giờ tu vi tiến nhanh, mấy năm nay, thỉnh thoảng cũng dịch dung ra ngoài mua tài liệu, bây giờ chỉ còn thiếu Thiên Tàm Ti năm trăm năm là có thể luyện chế được Hám Địa Đại Trận lần nữa, sau đó có thể tìm đến Ma Vực của Yêu Ma Thụ.'.

Yêu Ma Thụ cũng không phải bám rễ đâm chồi ở đó mà không rời đi.

Căn cứ vào báo cáo của Võ Thần trong Võ Thần Môn lưu thủ, một năm trước cây này đã bỏ lại Thành Tam Xuyên không còn chút sinh cơ nào rồi lại chiếm một tòa thành trì khác của phàm nhân, khiến nơi đó hóa thành luyện ngục.

Chuyện này khiến Phương Tịch cũng cảm thấy gấp, rõ ràng Yêu Ma Thụ này đang phát triển, bất luận là thôn phệ hai tốc độ khác đều đang tăng lên!

"Thiên Tàm Ti năm trăm năm, bầy giờ cũng đã thăm dò được. Ở phường thị bên cạnh U Nguyệt Môn có bán."

Việt Quốc không tính Huyền Thiên Tông, trước có Thất đại thế gia, Ngũ đại tông môn uy danh hiển hách.

U Nguyệt Môn chính là một trong Ngũ đại tông môn, chỉ nhận nữ tử, chăn nuôi các loại linh tàm mà nổi tiếng.

Đến bây giờ, Tống gia hủy diệt, thế lực gia tộc Trúc Cơ đại suy, nhưng Ngũ đại tông môn lại nhao nhao mở rộng địa bàn, ăn hết những chất béo mà Tống gia rò rỉ ra.

Lúc Phương Tịch đang trầm ngâm thì có một đạo độn quang màu hồng phấn từ bên ngoài Long Ngư Đảo bay vào, tốc độ bay cực nhanh, chính là tu sĩ Trúc Cơ!

Phương Tịch dùng thần thức quét qua, nở nụ cười, chủ động mở trận pháp.

Động quang bay thẳng đến đỉnh Trường Thanh Các, một vị nữ tu mặt phấn hàm sát xuất hiện, chính là Nguyễn Tinh Linh!

"Nguyễn tiên tử đại giá quang lâm, thật là hiếm thấy..."

Phương Tịch mỉm cười nói: "Muốn ngồi xuống uống một ché linh trà không?"

Nguyễn Tinh Linh thì nhìn Phương Tịch, thần sắc có chút hoảng hốt.

Mấy năm không gặp mà dung nhan của Phương Tịch vẫn như không có gì thay đổi, rất nhiều tu tiên giả cũng có thể làm được chuyện này.

Nhưng loại khí chất yên tĩnh đạm bạc lại tràn ngập sinh cơ kia thì bất luận kẻ nào cũng không bắt chước được.

Thần sắc của nàng trở nên nghiêm túc hơn, trầm giọng nói: "Phương đạo hữu, gần đây Hồ Vạn Đảo cũng không yên ổn, e là có mạch nước ngầm ẩn náu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận