Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1155: Khô Vinh Tiên Cung (2)

- Mặc dù Địa Tiên chi đạo có công năng suy yếu lôi kiếp, nhưng nhìn tỷ lệ hiệu suất... nếu Linh Vực chi lực suy yếu không bằng tu luyện Địa Tiên chi đạo mang tới lôi kiếp tăng phúc, như vậy lôi kiếp của Địa Tiên tự nhiên sẽ càng mạnh hơn... Trường Thanh Công tu luyện ra Linh Vực chi lực, ở phương diện hóa giải lôi kiếp, khẳng định không bằng Khô Vinh Quyết.
- Tiên Phủ Kỳ Trân cũng thế, nếu một loại Tiên Phủ Kỳ Trân phòng ngự cực mạnh, dù Đại Thừa Tiên Lôi Kiếp tăng cường, nhưng so với phòng ngự vẫn kiếm lời... Nhưng cái này khó mà nói, dù sao mọi người dẫn động lôi kiếp uy năng khác nhau, lâm thời biến hóa vô số, làm sao có thể tính rõ ràng?
- Trừ khi là bảo vật hóa lôi, nhưng bảo vật hóa lôi cấp bậc Tiên Phủ Kỳ Trân... Ta còn chưa nghe qua...
- Bởi vậy tu sĩ độ lôi kiếp, căn bản khó mà phỏng đoán, đích thật là Sinh Tử Quan...
Lại bế quan một thời gian, hoàn toàn tiêu hóa Trường Thanh Công, Phương Tịch mới xuất quan.
- Phương khách khanh.
Hoàng Tĩnh sớm đã chờ ở bên ngoài, cười hì hì chào hỏi.
- Hoàng đạo hữu.
Phương Tịch chắp tay, khiến trong lòng vị chấp sự này rất vui mừng:
- Ta liền biết, Phương huynh sẽ không quên tiểu đệ...
Dù nói sẽ ngang hàng luận giao, nhưng khi Phương Tịch tấn thăng Đại Thừa, địa vị giữa hai người đã đảo ngược.
Trước kia Hoàng Tĩnh đều xưng Phương Tịch lão đệ, bây giờ lại nhận làm huynh.
- Ta và Hoàng đạo hữu mới quen đã thân, tối nay đi Bách Hoa Các chúc mừng một phen.
Phương Tịch cười ha ha nói. Bất cứ lúc nào, không có khả năng quên nhân vật mình thiết lập!
- Xác thực!
Hoàng Tĩnh vỗ tay:
- Tiểu đệ muốn ở Bách Hoa Các bao ba ngày, chúc mừng huynh chúc thành đạo!
- Ừm, một lời đã định.
Phương Tịch lại hỏi:
- Không biết khách khanh Ất đẳng này của Phong Duyên Trai, gần đây có nhiệm vụ gì không?
- Cái này xin đạo huynh yên tâm, Phong Duyên Trai ta luôn hòa khí sinh tài, có thể không đấu pháp sẽ không đấu pháp... Đạo huynh là Phù Sư Đại Thừa kỳ, nhiệm vụ hàng năm nhiều nhất chỉ là vẽ chút phù lục mà thôi.
Hoàng Tĩnh nói:
- Bởi vì đạo huynh biết luyện chế Nạp Vật Phù, loại phù lục này Phù Sư Chân Tiên lười luyện chế, Phù Sư Đại Thừa kỳ bình thường cảm ngộ hư không không đủ, luyện chế không ra, nên tương đối trân quý, thị trường luôn khan hiếm...
- Chính là cái đạo lý này.
Phương Tịch gật đầu.
Bây giờ hắn có thể luyện chế Nạp Vật Phù phẩm chất bình thường, dung lượng chỉ có một lập phương.
Mà Nạp Vật Phù thượng phẩm, dung lượng có đến năm lập phương.
Nạp Vật Phù tinh phẩm, dung lượng mười lập phương, duy trì thời gian càng dài.
Kỳ thật bây giờ Phương Tịch có thể dễ dàng luyện chế Nạp Vật Phù thượng phẩm, nếu có lá bùa, phù bút, phù mặc tinh phẩm, dù luyện Nạp Vật Phù tinh phẩm cũng không nói chơi.
Nhưng hắn đương nhiên sẽ không phát triển như vậy, dù luyện chế Nạp Vật Phù bình thường, cũng phải có tỉ lệ thất bại nhất định.
Thời điểm hai người hàn huyên, trên Phong Duyên Trai, hư không bỗng nhiên vỡ nát, hiện ra một chiếc phi thuyền.
- Lục tiểu thư trở về!
Hoàng Tĩnh mỉm cười:
- Không biết lần này thu hoạch thế nào...
Biểu lộ của Phương Tịch cũng có chút chờ mong.
Không bao lâu, một tin tức truyền vang Phong Duyên Trai, tiếp theo bao trùm Liệt Nhật Tiên Thành!
- Độc Cô Phương thuận lợi thông qua khảo nghiệm, thu hoạch được Thiên Tiên truyền thừa!
- Độc Cô đạo hữu.
Phương Tịch đi theo mọi người, hòa vào đám chấp sự và khách mời, ôm quyền:
- Chúc mừng chúc mừng...
Trong khoảnh khắc này, Độc Cô Phương thật sự trở thành tiêu điểm của vạn người.
- Đa tạ chư vị.
Cho dù đạt được truyền thừa Thiên Tiên, trên người Độc Cô Phương vẫn không nhìn thấy một tia ngạo khí, ngược lại vô cùng bình thản cảm tạ:
- Lần này có thể may mắn thu hoạch được truyền thừa cũng là nhờ sự giúp đỡ và bảo hộ của chư vị...
Phương Tịch liếc qua Lục tiểu thư ở bên cạnh, phát hiện trong mắt vị này có ý cười nhẹ nhàng, xem ra hết sức hài lòng với Độc Cô Phương.
- Có điều lần này tại hạ chỉ là may mắn đạt được một phần truyền thừa Thiên Tiên mà thôi... Hơn nữa lúc ở trong bí cảnh chịu cấm chế Thiên Tiên ước thúc, nên không cách nào tiết lộ truyền thừa.
Độc Cô Phương trịnh trọng nói:
- Nếu tại hạ có lời nào giả dối, thì đại đạo của ta vĩnh viễn đoạn tuyệt!
Một tu sĩ có con đường tu luyện xán lạn như hắn, lấy đại đạo của bản thân ra thề thì còn rất đáng tin.
Như thế, sau khi tin tức này truyền ra, người ngấp nghé truyền thừa Thiên Tiên sẽ ít hơn rất nhiều.
Thông minh... Như thế kẻ thù của Độc Cô Phương cũng chỉ còn lại kẻ thù một mất một còn của Phong Duyên Trai? Bọn họ không muốn tương lai Phong Duyên Trai có một vị Thiên Tiên, có thể sẽ ra tay gạt bỏ vị thiên tài này trước.
Phương Tịch thầm nghĩ.
Tu tiên giới xưa nay không phải nơi hiền lành gì, thậm chí bản thân Độc Cô Phương cũng rất có kinh nghiệm... Trước đó tu vi của hắn không cao, không dám ra khỏi Liệt Nhật Tiên Thành.
Như thế... ta có nên làm bạn tốt với Độc Cô Phương, đợi hắn chết rồi kế thừa di sản của hắn, hay là chuyển đi sớm?
Trên mặt Phương Tịch lộ vẻ suy tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận