Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 144: Quy Diệp Thần Tông

Phường thị Bảo Thuyền.

Động phủ số ba mươi bảy chữ Bính.

Đây là động phủ mà sau khi Phương Tịch rời khỏi trà lâu đã đi thuê.

Một tháng chỉ cần một khối linh thạch, nhưng động phủ rất lớn, gồm có phòng luyện công, phòng bếp, thư phòng... Có thể nói là chim sẽ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đều đủ.

Đồng thời linh khí cung tương đối dồi dào.

Ít nhất cũng nồng đậm hơn với nơi ở lúc Phương Tịch còn là Linh nông, đã đạt đến tiêu chuẩn của linh mạch cấp một.

Rầm rầm!

Phương Tịch lại rửa sạch thân thể một lần nữa, đảm bảo không lưu lại chút khí tức nào.

Từ sau khi bị thua thiệt bơi Bích Huyết Mãng, mỗi lần hắn trở về động phủ đều phải tắm vài lần, thậm chí còn mua một loại linh dịch dưỡng da mà nữ tu tương đối thích ở phường thị về, có thể loại trừ bất luận mùi gì trên cơ thể.

Sau khi cảm thấy đã tẩy cả lớp da xong hắn mới thay một bộ y phục sạch, ngồi khoanh chân trong phòng luyện công.

Trên bồ đoàn, Phương Tịch vận chuyển công pháp Trường Xuân Quyết, trên người hắn bất chợt phát ra một tầng linh quang mỏng có màu xanh.

Cảm thụ được linh áp cường đại bên ngoài, tốc độ linh khí tiến vào cơ thể nhanh hơn so với bình thường, lại vận chuyển qua kinh mạch, cuối cùng trở lại khí hải đan điền, quá trình tuần hoàn pháp lực hóa thành trạng thái sương mù, trên mặt Phương Tịch không khỏi hiện ra một chút vui vẻ.

Dưới sự vận chuyển của Trường Xuân Quyết, dường như toàn thân hắn đều tràn trề sức sống, mỗi tấc cơ bắp, da thịt, xương cốt đều như lữ nhân đói khát, tắm rửa Cam Lâm từ trên trời rơi xuống.

Cho dù Trường Xuân Quyết lâm vào bình cảnh, khó có thể đột phá, nhưng pháp lực Mộc thuộc tính này tưới nhuần thân thể cũng là cực tốt.

"Quả nhiên... Nồng độ linh mạch càng cao thì hiệu quả tu luyện càng tốt."

"Nếu như có thể thì tương lai vẫn nên tìm một nơi có linh mạch cấp một... Đáng tiếc tỉ lệ lớn là không có khả năng, bất nhập lưu cũng được..."

Phương Tịch chuẩn bị nghỉ ngơi vài tháng ở phường thị Bảo Thuyền, tìm các loại phương pháp để mưu tính Linh địa.

Cho dù có Linh địa cũng nhất định phải thăm dò địa hình cẩn thận, thậm chí phải hiểu thế lực xung quanh như lòng bàn tay, thân quen với hàng xóm, sau khi chuẩn bị chu đáo mới có thể gieo chủng thụ xuống, bắt đầu tu hành Trường Sinh Thuật.

Tất cả những thứ này có thể cần thời gian vài năm.

Thời gian dài như vậy đương nhiên không thể lãng phí.

Cho nên hắn mới thuê một động phủ, cũng đinh mang nhiều tinh lực hơn đặt ở chuyện tu hành Trường Xuân Quyết.

"Phải chuẩn bị cho những chuyện tồi tệ nhất..."

'Cho dù cuối cùng Trường Sinh Thuật thất bại trong gang tấc, nhưng dựa vào kiên trì bền bỉ tu luyện trên linh địa, chỉ cần tu vi Trường Xuân Quyết tăng lên cũng đã kiếm lời.'.

Sau khi Phương Tịch hành công một chu thiên rồi mới bắt đầu suy tư lựa chọn Linh địa.

"Long Ngư Chung thị cho thuê linh đảo dài hạn, đúng là rất có lực hấp dẫn... Chỉ cần thuê sẽ có thể kéo da hổ của họ, đạt được sự che chở, có cam đoan trên phương diện an toàn... Đáng tiếc là giá cả sẽ rất cao, một tiểu tu sĩ tầng bốn như ta, chợt bỏ ra đại bút linh thạch, thuê một lần chính là mấy chục năm, quá đáng chú ý... Hơn nữa, được Chung gia che chở, sau này Chung gia điều ta xuất chiến, tòng mệnh hay là không đây?"

"Gia nhập một thế lực Luyện Khí nhỏ, rất dễ bị lục đục với nhau, nhưng sự tự do cũng sẽ lớn hơn rất nhiều..."

"Tốt nhất là loại đặc biệt yếu kia, sao đó tạo phản đều bị ta giết sạch... Công khai chiếm cứ một đảo, điều kiện tiên quyết là không bị xem như ma tu mà vây giết..."

Phương Tịch suy nghĩ một chút tình huống kia, bản thân hắn cũng hơi cạn lời.

"Quên đi... Vẫn nên nhìn xem có cơ hội gì rồi tính sau... Làm người phải khiêm tốn, điệu thấp."

Mặc dù ở Hồ Vạn Đảo có tài nguyên linh mạch phong phú hơn một chút với Thanh Trúc Sơn nhưng cũng không phải lúc nào cũng có cơ hội.

Huống chi... Cho dù có cơ hội cũng không phải chuẩn bị cho một tán tu Luyện Khí tầng bốn.

Phương Tịch nghĩ nghĩ rồi vỗ túi trữ vật.

Một tấm da rắn và một bó xương rắn to lớn hiện ra trên mặt đất.

Trên da rắn có những đường vân ám đạm loang lổ, kèm theo vảy.

Xương rắn dữ tợn mang theo từng tia khí tức khiến lòng người nhỏ nhoi.

Đây là da và xương của Xà Giao.

"Đồ thì là đồ tốt nhưng mà hơi chói mắt, không có con đường tin cậy thì không thể lấy ra..."

Phương Tịch sờ cằm, hơi chút tiếc hận.

Thật ra hắn cũng không định bán tài liệu quý này đi.

Dù sao với biểu hiện của Miêu Đông cũng có thể thấy được tài liệu Xà Giao này hoàn toàn là cấp một cực phẩm, bán đi thì có chút thua thiệt, quan trọng là bây giờ hắn cũng không quá thiếu linh thạch.

"Cũng may Xà Giao đủ lớn... Lãng phí chút cũng không quan trọng."

Phương Tịch mở da rắn ra, da rắn này đã trải qua xử lý nên không có chút mùi tanh hôi nào.

Hơn nữa cũng vô cùng cứng rắn, hai tay của hắn không ngừng dùng sức kéo da rắn cũng khó có thể kéo rách.

Hắn nghĩ nghĩ, tay phải nắm chặt Kim Giao Kiếm, chĩa mũi kiếm lên da rắn, vận chuyển Chân Cương, rốt cục khó khăn lắm mới cắt được, đồng thời khoét ra từng cái lỗ nhỏ.

Sau đó lại lấy gân rắn xỏ qua đã chế tạo thành một kiện nội giáp cực kỳ đơn sơ.

Sau khi hắn mặc vào, bên ngoài lại khoác lên một ngoại bào, nhìn không ra manh mối gì.

"Đây không phải pháp khí... Nhưng cũng có thể ngăn cản phần lớn công kích, chỉ là đối với loại chấn động xuyên thấu khi bị công kích cũng khó mà miễn trừ, cũng may ta là thể tu, nhục thân cường đại, cũng không sợ những tổn thương thứ cấp này..."

Phương Tịch lại nhìn xương rắn một chút, cái này hắn thật sự bất lực, vẫn phải đi tìm Luyện khí sư đáng giá tín nhiệm mới được.

Cũng may bây giờ hắn đã định cơ, trước tiên có thể đi mua chút đan dược phụ trợ tu luyện, xem xem có thể đột phá Luyện Khí tầng năm hay không.

Đồng thời có thể dùng thời dài tương đối dài này để tìm kiếm Luyện khí sư có tày nghề xuất chúng và nhân phẩm, uy tín tốt.

Hôm sau.

Trong quán trà.

Phương Tịch lại gọi một bình linh trà Ngũ Lý Hí Châu, hắn vừa thưởng trà vừa lắng nghe trà khách xung quanh nói chuyện phiếm, có vẻ rất nhàn nhã ngồi xem hoa nở hoa tàn, nhìn xem gió cuốn mây bay.

Nhưng mà lần này cũng không có tin tức trọng đại gì, đa phần đều là một vị tán tu nào đó lại có đột phá tu vi, tấn thăng Luyện Khí hậu kỳ hoặc là tên nào đó có vận khí không tệ bắt được một con linh ngư, các loại chuyện nhỏ...

Sau ba lần pha trà, Hủ Mộc lão đạo lại cố ý đi đến, trên mặt lão có vẻ vui mừng: "Đạo hữu đại hỉ nha!"

"A? Tại sao có chuyện vui?"

Phương Tịch hỏi ngược một câu, nhưng trong lòng hắn khẽ động.

Chẳng lẽ là có Linh địa sao?

"Chuyện này... Đương nhiên là... Hắc hắc!" Hủ Mộc lão đạo cười cười, chỉ vào bao sương.

Một lát sau, trong phòng.

Phương Tịch cũng không nhìn nước trà phàm tục, hắn trực tiếp chờ Hủ Mộc lão đạo mở miệng.

"Lão đạo nhận được lời dặn dò của đạo hữu nên vẫn luông vì đạo hữu mà tìm những tin tức có liên qua, cuối cùng đã có tin chính xác."

Hủ Mộc lão đạo hơi đắc ý nói: "Năm nay Long Ngư Chung thị định đưa ra khế ước hai linh đao bất nhập lưu, đây chính là đại hảo sự trở thành nhất đảo chi chủ."

"A? Có yêu cầu gì không?" Phương Tịch bất động thanh sắc, tiếp tục hỏi thăm.

"Yêu cầu sao? Thứ nhất chính là che chở phàm nhân trên đảo không bị thiên tai và yêu thú quấy nhiễu... Chuyện thứ hai chính là trở thành khách khanh của Chung gia, Lúc tất yếu phải xuất thủ vì Chung gia, đương nhiên Chung gia sẽ nhìn vào tình huống mà cho đền bù..." Hủ Mộc lão đạo cười tủm tỉm nói.

"Khế ước thuê bao nhiêu năm? Bán giá bao nhiêu?"

Phương Tịch thở dài trong lòng, quả nhiên tiện nghi của thế lực lớn cũng không dễ chiếm, mặc dù tròng hắn đã cự tuyệt hơn phân nửa nhưng hắn vẫn muốn xem giá cả.

"Một năm một trăm linh thạch, thuê mười năm trở lên." Hủ Mộc lão đạo bình tĩnh nhìn Phương Tịch.

'Mười năm một ngàn linh thạch sao? Nếu ta có thể lấy ra thì dù là Hủ Mộc lão đạo cũng phải động ý đồ xấu.'.

Phương Tịch trợn mắt, trên mặt hiện ra nụ cười khổ: "Đắt như vậy sao? Thôi thôi... Đảo chủ này ta không làm đâu, có biện pháp khác không?"

"Ai... Mặc dù hơi đắt chút nhưng sau khi trở thành đảo chủ, họ sẽ mặc cho khai thác, đây chính là căn cơ của rất nhiều tiểu gia tộc và tiểu tông môn đó... Nhưng mà đạo hữu lẽ loi một mình cũng không quá thích hợp."

Hủ Mộc lão đạo thở dài: "Trừ cái đó ra... Đảo chủ Tiểu Diệp Đảo trong liên minh Tam Thập Lục Đảo là Quy Diệp Thượng Nhân muốn chiêu mộ cho tông môn một vị khách khanh, ta nói tình huống của đạo hữu ra đối phương rất hứng thú, hứa hẹn có thể bỏ ra mười mẫu linh điền cho đạo hữu đóng quân khai hoang."

"Liên minh Tam Thập Lục Đảo?"

Phương Tịch đã nghe qua thế lực này, nghe nói là một đám thế lực Luyện Khí liên hợp giằng co với Long Ngư Chung thị, cũng không biết tình huống cụ thể ra sao, hắn lập tức hỏi.

"Thật ra cái gọi là Tam Thập Lục Đảo là một trong hai thế lực Trúc Cơ ở trên Hồ Vạn Đảo... Cũng là một đám thế lực Luyện Khí liên hợp, thậm chí những thế lực Luyện Khí này có thù lẫn nhau, tiến đánh lẫn nhau... Chỉ khi đối mặt với áp lực của Chung gia mới có thẻ nhất trí liên hợp đối ngoại..."

Hủ Mộc lão đạo vuốt vuốt chòm râu, cười nói: "Liên minh Tam Thập Lục Đảo vốn là không có tu sĩ Trúc Cơ, nhưng họ góp vốn mời một vị tán tu Trúc Cơ làm cung phụng, xem như đã kéo đại kỳ của đối phương... Mấy năm gần đây Chung gia cũng không có ý khuếch trương bởi vậy nên hai phe đều bình an vô sự."

"Thì ra là vậy, tu vi của Quy Diệp Thượng Nhân này thế nào? Nhân phẩm ra sao? Có thế lực cừu gia nào?"

Phương Tịch đã bỏ linh thạch để mở bao sương thì đương nhiên phải hỏi rõ ràng.

"Quy Diệp Thượng Nhân vốn là một ngư dân, sau khi rơi xuống nước lại may mắn ngộ nhập động phủ tiền nhân được truyền thừa công pháp, bản thân hắn là linh căn trung phẩm... Sau khi tu luyện đến Luyện Khí trung kỳ, đã đánh giết Diệp gia chiếm cứ Tiểu Diệp Đảo, tự lập Quy Diệp Thần Tông làm nhất đại tông chủ... Còn cừu gia sao? Ngược lại là chưa từng nghe qua, nhưng mà trong tông môn của hắn tu sĩ tu sĩ Luyện Khí cũng không vượt quá mười ngón tay."

Tựa hồ Hủ Mộc lão đạo đang cố nén ý cười.

'Tông môn không đủ mười tên tu sĩ Luyện Khí? Tông chủ lại chỉ là một tên Luyện Khí trung kỳ?'.

Phương Tịch nghe đến đó cũng sắp không ngăn được ngứa tay.

Nhưng mà nghĩ lại, hắn đến đây là định trồng cây mấy chục năm, có thể không kết thù thì không kết thù vẫn tốt hơn.

Dù giết sạch cừu nhân, thanh danh xấu cũng dễ bị chính đạo vây công, chuyện này đúng là không tốt.

Hòa khí sinh tài, hòa khí sinh tài nha!

Hắn nhắc nhở trong lòng vài lần, cuối cùng đã trở nên tâm bình khí hòa: "Không biết Tiểu Diệp Đảo này có phẩm cấp gì?"

"Miễn cưỡng có một đạo linh mạch bất nhập lưu mà thôi, mức độ đậm đặc của linh khí kém phường thị Bảo Thuyền rất nhiều." Hủ Mộc lão đạo lắc đầu.

"Chuyện này..."

Phương Tịch suy tư rồi mở miệng nói: "Tại hạ cũng hơi động tâm, không biết liên hệ với vị Quy Diệp Thượng Nhân kia như thế nào?"

Hủ Mộc lão đạo gật đầu, nằm trong dự đoán của lão, tỉ lệ lớn là vị Linh nông này sẽ chọn gia nhập một thế lực Luyện Khí: "Nửa tháng sau, Quy Diệp Thượng Nhân sẽ đích thân áp vận một nhóm Linh mễ đến phường thị Bảo Thuyền bán, nếu đạo hữu có ý thì có thể đến đây nói chuyện, lão đạo sẽ làm người đứng giữa cho hai vị..."

Chuyện này vốn là nghiệp vụ của lão, còn có thể nhân tiện rút một khoản trích phần trăm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận