Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1430: Ra tay (1)

Bởi vậy trên lý thuyết, người thành tựu Đạo Quân trên Linh Sơn chính là một vị Tiên Nhân xa lạ.
Thân phận khách khanh ở Phong Duyên Trai của Phương Tịch trước đây vẫn trong sạch...
Lúc đó, trên Linh Sơn không có Đạo Quân, chắc hẳn không có người nào có thể nhìn thấu được sự ngụy trang của hắn mới đúng.
Chẳng qua, Phương Tịch định thử qua.
Hắn lộ ra gương mặt thật của mình, xem Húc Thanh và vị Tiên Nhân phía sau kia có phản ứng thế nào.
- Hóa ra là Phương đạo hữu!
Húc Thanh vừa kinh ngạc lại vui mừng, cảm giác như sống sót sau tai nạn:
- Phương đạo hữu, ta đang bị một kẻ thù đuổi theo. Hắn tự xưng là Độc Thủ Thư Sinh, chính là kẻ dưới quyền Tử Dận Đạo Tử...
- Vì sao thủ hạ của Tử Dận Đạo Tử lại muốn truy sát ngươi?
Phương Tịch hơi nghi ngờ:
- Chẳng lẽ ngươi đắc tội Tử Dận Đạo Tử?
Húc Thanh lập tức nổi giận nói:
- Tuyệt đối không có chuyện này, thật ra ta cũng không hiểu ra sao nữa... Sau khi ta chạy ra khỏi Phong Duyên Trai, lại muốn tránh khỏi cuộc chiến giữa Bắc Thần Tiên Cung và Phi Thăng Minh, cố gắng tìm một chỗ tiêu diêu tự tại... Kết quả, ta gặp phải một Đạo Quân lập đạo triệu năm khó gặp một lần. Tiếp theo, ta lại bị Độc Thủ Thư Sinh này truy sát...
- Thì ra là thế.
Trong lòng Phương Tịch chấn động.
Xem ra thân phận của mình vẫn chưa bị lộ, nhưng càng ngày càng phải đối mặt với sự truy tìm điều tra cấp bách hơn.
“Ừ... Khi ánh mắt của rất nhiều Đạo Tôn tập trung về phía Bắc Thần Tiên Vực, cuộc tranh đấu giữa Bắc Thần Tiên Cung và Phi Thăng Minh ban đầu lại trở nên nực cười... Cũng không biết kết quả của Thanh Vân Đạo Quân thế nào?”
“Nhìn tình hình của Húc Thanh lúc này, chẳng lẽ mỗi vị Tiên Nhân đều bị điều tra? Mức độ này quả thật hơi dọa người đấy...”
Ánh mắt Phương Tịch lóe lên.
- Tiên Trận Sư?
Lúc này, Độc Thủ Thư Sinh cũng kịp phản ứng, quát:
- Ngươi là Phương Tịch của Phong Duyên Trai? Lại còn là một vị Tiên Trận Sư che giấu. Chẳng trách ngươi có thể phá được Vạn Trận Phiến của ta!
- Vị đạo hữu này, nếu Húc Thanh đạo hữu có gì đắc tội, mong hãy lượng thứ cho...
Phương Tịch như không có chuyện gì xảy ra, chắp tay nói.
- Đắc tội à? Hắn còn chưa đắc tội bản tọa, chỉ là hơi xui xẻo mà thôi...
Độc Thủ Thư Sinh cười lạnh, Vạn Trận Phiến trong tay lại quạt một quạt.
Từng trận pháp tự nhiên hiện ra, bao phủ về phía Húc Thanh Tiên Nhân.
Cùng lúc đó, hắn tháo một túi linh sủng từ bên thắt lưng xuống, ném vào giữa không trung, trong miệng không ngừng lẩm bẩm vài từ.
Trong pháp tắc chấn động, túi linh sủng ầm ầm mở ra, trong đó ra bay từ từng con Ngọc Phong kỳ lạ.
Những con Ngọc Phong này đều không có khí tức sinh mạng, giống như do vô số chữ triện tiên gia cực nhỏ tổ hợp thành, trên cánh còn có chữ triện rõ nét, theo cánh nó vỗ không ngừng lóe ra ánh sáng rực rỡ khủng khiếp.
Lúc này, từng con Ngọc Phong màu trắng lớn bằng nắm tay này bay vào biển rộng bên dưới.
Từng con Hải Xà cấp Chân Tiên không ngờ vừa tiếp xúc với con Ngọc Phong màu trắng, tiên quang hộ thể đã bị cắn đứt, bị chúng cắn nuốt sạch máu thịt.
Sau khi cắn nuốt những động vật biển đó, toàn thân những con Ngọc Phong trở nên đỏ như máu, giống như từng viên mã não đỏ.
Bỗng nhiên có tiếng nổ mạnh vang lên, chúng lại bay về phía Phương Tịch.
- Thiên Trọng Sơn!
Hắn khẽ quát một tiếng, Thổ Đức Kiếm ngăn cản.
Ảo ảnh từng dãy núi non hiện ra, cũng nhanh chóng bị Ngọc Phong đỏ như mã não xuyên thủng.
- Hừ...
Độc Thủ Thư Sinh nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt lóe lên vẻ đắc ý.
Nhóm con ong độc này của hắn chính là sinh vật pháp tắc kỳ lạ, chỉ sinh tồn ở một vài địa phương tiên tuyệt trong Chân Tiên Giới.
Hắn đã tốn bao nhiêu công sức, bất chấp nguy cơ sẽ mất mạng mới tìm được một tổ này ở trong một bí địa.
Thậm chí, hắn vì thế mà không tiếc nương nhờ Tử Dận Đạo Tử, thu được một trang pháp quyết ngự thú vô cùng thần diệu, mới có khả năng khống chế được.
Cầm tới ứng phó với Tiên Nhân bình thường thậm chí tồn tại hợp đạo một bước, hai bước đều thuận lợi!
Vèo vèo!
Trong không trung, từng ánh kiếm chẳng biết phát ra từ đâu.
Những ánh kiếm này vô cùng sắc bén, lại tinh tế, ánh kiếm phân hoá giống như từng mũi kim thêu hoa, xuyên qua ong độc màu đỏ thẫm.
- Không...
Độc Thủ Thư Sinh nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi đau tiếc.
- Đi!
Trong tay Phương Tịch có ánh sáng lóe lên, Thái Ất Vô Hình Kiếm hiện ra và lại chém một chém!
Một ánh kiếm vô ảnh vô hình, vô chất vô lượng lại vô cùng sắc bén lập tức chém qua từng trận pháp trong hư không, hiện ra bóng dáng của Húc Thanh Tiên Nhân.
Hắn khẽ quát một tiếng, ánh kiếm quấn lấy Húc Thanh Tiên Nhân và lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng.
Thái Ất Vô Hình Kiếm chính là cực phẩm trong phi kiếm tiên gia, nếu như cầm tới bay không cần tới ánh kiếm vô ảnh vô hình, tốc độ sẽ càng tuyệt hơn.
Trong nháy mắt, Độc Thủ Thư Sinh đã mất đi bóng dáng của hai người này.
Hắn phát động tinh thần lại muốn cảm ứng phương hướng vị trí của Sát La Hương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận