Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 407: Khu ma

'Chờ ngươi lâu rồi!'.

Thấy hắc giáp nhân bất ngờ đánh đến thì ánh mắt của Phương Tịch đang mê võng chợt hiện ra một tia cười lạnh.

Một khắc sau, gương mặt của hắn đã biến thành một mảng xanh đen, có răng nanh mọc ra, năm ngón tay của hắn co lại hóa thành một quyền.

Ầm ầm!

Ở sau lưng hắn có một bóng ma cao lớn xuất hiện cũng làm động tác như vậy.

Thần thông pháp tướng!

Đầy là một số thể tu tu luyện nhục thân đến cực hạng lại ngưng luyện rất nhiều thiên tài địa bảo mới có tỷ lệ nhất định xuất hiện.

Thần thông khủng bố!

Dưới một quyền này, Phương Tịch cảm thấy dù là một ngọn núi nhỏ cũng sẽ bị thể phách cường đại Lục Dục Hỗn Thiên Ma có thể so với Kết Đan hậu kỳ đánh thành mảnh vỡ!

Hư không bốn phía dường như trong giờ khắc này cũng bị ngưng tụ, áp súc... Hóa thành cự lực vô hình khủng bố đánh lên thân hắc giáp nhân!

Ầm!

Gần như không có bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, hộ thể bảo quang quanh người hắc giáp nhân là cái đầu tiên vỡ vụn, ngay sau đó là quyền sáo phía trên móng vuốt, cánh tay, khôi giáp và nửa người...

Chỉ một quyền, bóng người quỷ dị xuất hiện bất ngờ này đã bị Phương Tịch đánh nát nửa thân thể.

"Hỏng rồi... Hơi quá sức, không ngờ địch nhân có thủ đoạn quỷ dị này lại... Yếu như vậy? !"

Phương Tịch vừa kịp phản ứng lại, những nơi thần thức của hắn đi qua lại phát hiện hắc giáp nhân kia thần bí biến mất, ngay cả hài cốt cũng không thấy thì trong lòng hắn... Không khỏi rùng mình.

Phốc!

Một khắc sau, một đạo ô quang đánh lên sau lưng hắn, xé rách pháp bào, thân thể ma thân màu xanh đen lộ ra.

Phương Tịch xoay người đã nhìn thấy hắc giáp nhân thần bí trước đó. chỉ là lúc này đối phương ngay cả bộ giáp đen nhánh kia cũng hoàn hảo không chút hao tổn nào.

"Thú vị... Xem ra không phải Kết Đan lão tổ."

Khóe miệng Phương Tịch hiện ra vẻ rất hứng thú, hắn chợt há to miệng rộng, một đạo lưu quang bay ra, ở giữa không trung hóa thành một cây tiểu phiền bằng bạch cốt quỷ dị - Tam Âm Bạch Cốt Phiên!

Dưới pháp quyết thôi động của hắn, toàn thân pháp bảo này nhấp nháy quang mang, vô số phù văn luân phiên sáng lên, từng tia hắc khí hội tụ hóa thành một quái điểu như do vô số sâu bọ tạo thành.

Thu thu!

Quái điểu gáy mấy tiến, rồi vỗ cánh nhào về phía hắc giáp nhân!

Hai tay hắc giáp nhân kháp quyết, phu văn trên giáp trong nháy mắt sáng lên hóa thành một quang tráo đen nhánh.

Quái điểu nhào vào quang tráo, các tiếng chói tai vang lên.

"Ngươi đến cùng là ai?"

Phương Tịch hừ lạnh, lớn tiếng hỏi.

Nhưng hắc giáp nhân không có chút cảm xúc nào, chi có hai con mắt dưới mặt nạ liên tục nhấp nháy hồng quang, mạnh yếu bất định.

"Khôi lỗi cấp ba? Không... Cảm giác này... Còn phải xác nhận lại."

Hai tay Phương Tịch nhanh chóng kháp quyết.

Quái điểu rên rỉ toàn thân nó chợt nổ tung, hóa thành từng con sâu bọ đen nhánh vặn vẹo rơi lên quang tráo.

Vô số sâu bọ đen nhánh trong nháy mắt đã hóa thành tro bụi, mà cùng lúc đó, quang tráo phòng ngự của hắc giáp nhân kia cũng sáng tối chập chờn.

Tạp sát!

Cuối cùng, tiếng vỡ vụn thanh thúy, quang tráo đen chợt vỡ vụn.

Sâu bọ đen nhánh đầy trời rơi xuống như mưa, không ít con chui thẳng vào trong cơ thể của hắc giáp nhân.

Đây là một cấm chế ác độc trong Tam Âm Bạch Cốt Phiên.

Nhưng lúc này, sau khi bị sâu bọ đen nhánh chui vào cơ thể mà dường như hắc giáp nhân không có chút biến hóa nào.

Không!

Dưới giáp của hắc giáp nhân từng cái bao lớn màu đen phồng lên hết cái này đến cái khác.

Ầm ầm ầm!

Tiếp theo, tiếng nổ vang lên liên tục, dường như hắc giáp nhân này bị nổ tung từ trong cơ thể, nổ đến chia năm xẻ bảy... Từng đạo hắc khí tản ra khắp nơi, nhưng trong khoảnh khắc lại ngưng tụ lần nữa, hóa thành hình dáng hắc giáp nhân.

"Quả nhiên... Không phải người!"

Phương Tịch thấy cảnh này thì chợt thở dài: "Mà là... Ma đầu cấp Kết Đan... Vậy mà có thể chế ngự được ma đầu, biến hoá để cho bản thân sử dụng, thủ pháp này... Thậm chí còn khiến ta cảm thấy hơi quen."

Thật ra trong lúc đấu pháp hắn luôn bị đối phương quấy nhiễu.

Nhưng mà đối với Phương Tịch tu luyện Dẫn Ma Quyết thì loại ngoại ma quấy rồi này so với khảo nghiệm tâm ma còn kém hơn rất nhiều.

Thân hình hắn chợt lóe, vậy mà hóa thành một đạo ô quang, bay thẳng đến hắc giáp nhân.

Hắc giáp nhân cũng không nói gì, tay chợt kháp quyết, từng sợi xiềng xích đen nhánh từ hư không xuất hiện đánh lên người Phương Tịch.

"Chỉ là xiềng xích ma khí..."

Hai tay Phương Tịch xé ra, vô số xích sắt đứt gãy, người cũng đến trước mặt hắc giáp nhân.

Hắc giáp nhân nhanh chóng lui lại, thân pháp như mộng như ảo.

Nhưng Phương Tịch đã đạt được mục đích.

Hắn nở nụ cười, chợt há miệng phun, một đạo lưu quang đen nhánh bay ra.

Trong lưu quang là một đan hoàn có tạo hình kỳ dị, hay nói cách khác - Thiên Ma Xá Lợi!

Kim Đan của pháp tu có thể phun ra trực tiếp đối địch như yêu đan, uy lực còn vô cùng cường đại.

Phốc!

Lưu quang màu đen trực tiếp xuyên thấu quang giáp hư ảo của hắc giáp nhân, lưu lại một cáo lỗ thủng lớn trên ngực của đối phương.

Một khắc sau, trên thân hắc giáp nhân lại bốc lên một loại hỏa diễm màu đen.

Trong nháy mắt, hắc giáp nhân này đã hóa thành tro bụi.

Mà Thiên Ma Xá Lợi oanh minh một tiếng, lại bắt đầu hấp thu những hắc khí sau khi hắc giáp nha tử vong biến thành, chờ sau khi tất cả hắc khí đều bị thôn phệ hết, Phương Tịch mới thỏa mãn thu hồi lại.

"Thiên Ma Xá Lợi... Quả nhiên khắc chế ma đầu này, hèn chi trước đó vẫn luôn ngo ngoe muốn động."

"Không đúng, sau khi bị Thiên Ma Xá Lợi đánh giết thì ma đầu này cũng không thể nào khôi phục... Hơn nữa Thiên Ma Xá Lợi hấp thu ma khí, lại khiến ta cảm thấy pháp lực tiến nhanh... Giữa ma đầu này và Thiên Ma Xá Lợi, chẳng lẽ có liên hệ gì sao?"

Thần sắc Phương Tịch âm trầm.

Nếu là tu sĩ Kim Đan khác gặp phải ma đầu Kết Đan này thì tuyệt đối sẽ luống cuống tay chân, thậm chí bị đánh giết.

Kết quả lại gặp Thiên Ma Xá Lợi của mình, dường như bị khắc chế gắt gao.

"Ngự Ma Thuật... Chẳng lẽ đây là pháp thuật mà Thiên Ma Xá Lợi có thể tu hành?"

"Quả nhiên, đạo kinh mà ta gom được chỉ là tàn thiên, sau khi cô đọng Thiên Ma Xá Lợi còn rất nhiều triển vọng... Ma đầu này chắc chắn bị một tu sĩ cô đọng Thiên Ma Xá Lợi luyện, khu sử!"

"Chuyện đã trở nên thú vị rồi!"

Phương Tịch sờ cằm chợt cười khẽ: "Dám đến đánh lén ta, phải chuẩn bị tốt bị trả thù..."

Lời còn chưa dứt, thân hình của hắn bất ngờ biến mất trong hư không, biến mất không thấy đâu nữa...

Bí cảnh Vạn Hóa.

"Các ngươi... Lại là dư nghiệt... Đạo Cung!"

Hỏa Tâm Tử bị từng đạo ma quang xuyên qua, giãy giụa lắm mới nói ra được một câu.

"Dư nghiệt? !"

Một người trẻ tuổi mặc đạo bào, ngũ quan thanh thú như nữ tử nghe câu này thì trong mắt lập tức lóe lên hắc quang.

Tay phải của y có một tầng ma quang đen nhánh bao trùm, chợt xông ra như tia chớp, chui thẳng vào trong khí hải đan điền của Hỏa Tâm Tử, cầm một viên Kim Đan lưu chuyển ngũ sắc ra.

Y cũng không để ý đối phương kêu rên, chỉ cầm viên Ngũ Khí Luân Chuyển Đan lau sạch rồi bỏ vào một cái hộp ngọc: "Những gã sai vặt nô bộc như các ngươi... Chẳng qua là con chó năm đó sư tôn ta thu nhân, sư tôn luyện công xảy ra sự cố lại dám bỏ đá xuống giếng, cuối cùng tự lập môn hộ... Còn dám truy nã thiếu cung chủ như ta, đán cùng ai mới là dư nghiệt? !"

Hỏa Tâm Tử đã sớm không nói được nữa, từ trong ngũ quan của y chảy ra huyết lệ.

Mà xung quanh hai người thì có trận pháp kinh khủng sôi trào, vô số hắc mang phóng lên tận trời, bốn phía có rất nhiều thi thể tu sĩ Kim Đan nằm đó, đa phần thi thể đã không hoàn chỉnh...

"Lần này cũng là cơ hội khó được, các ngươi còn dám lợi dụng bí cảnh Vạn Hóa? Bí cảnh này... Bản thiếu chủ còn quen thuộc hơn các ngươi nhiều."

Trên gương mặt âm nhu của thiếu cung chủ hiện ra vẻ tươi cười: "Ngũ Khí Luân Chuyển, Hoàng Tuyền Thiên Quỷ... Đã gom gần đủ rồi, chờ giết lão cốt đầu kia, lại đến một viên Vô Biên Huyết Hải Đan sẽ càng tốt..."

Đúng lúc này, sắc mặt của y chợt tái nhợt, phun mạnh một ngụm tinh huyết.

"Thiếu chủ? !"

Một Kết Đan Chân Nhân bên cạnh lập tức tiến lên, nhìn dáng vẻ đúng là Côn chân nhân: "Ngài không sao chứ?"

"Không sao... Ma đầu Kết Đan bị ta dùng Thiên Ma Xá Lợi khống chế đã bị người ta diệt sát hoàn toàn, bởi vậy tổn thất chút nguyên khí..."

Thiếu cung chủ lấy khăn tay trắng tinh ra lau khóe miệng.

"Ngay cả Tâm Ma Thần Tướng cũng..."

Côn chân nhân chợt sinh ra cảm giác kinh hồn bạt vía.

Y cũng biết thiếu chủ phái Tâm Ma Thần Tướng đi làm chuyện gì, không ngờ nó cũng bị hủy diệt...

Phải biết rằng ma đầu cấp Kết Đan gần như không sợ tuyệt đại bộ phận pháp thuật và thần thông công kích, tụ tán vô thường, cơ hồ là bất tử thân!

'Chẳng lẽ trên người Thanh Mộc Tử kia có mang theo chí bảo diệt ma gì đó?'.

Côn chân nhân nghĩ như vậy.

"Chuyện đã đến nước này, suy nghĩ nhiều cũng vô dụng... Trước hết diệt sát tất cả Kim Đan trong đại trận, lấy được Vô Biên Huyết Hải Đan và Bạch Cốt Xá Lợi rồi lại tính."

Thiếu chủ hét lớn, hai tay kháp quyết.

Ma trận này trong nháy mắt oanh minh, trong sương mù lại loáng thoáng có rất nhiều ma đầu.

Hư không nào đó trong trận pháp.

Một quái vậy hình thể khổng lồ như do vô số bạch cốc tạo thành, nó đang duỗi ra mười sáu cánh tay, chống đỡ hư không bốn phía.

Từng tia lôi đình, hỏa diễm đen nhánh... Đánh lên thân thể cao lớn của Bạch Cốt Đại Lực Thần Ma cũng chỉ có thể lưu lại chút dấu về mờ mờ.

"Bạch Cốt chân nhân, Bạch Cốt Đại Lực Thần Ma của ngươi... Còn có thể chèo chống được bao lâu?"

Dưới chân thần ma còn có mấy tu sĩ Kết Đan đang khổ sở giãy giụa.

Cuối cùng một chân quan khôi phục được sự trấn định: "Bây giờ dư nghiệt của Đạo Cung trở về... Chính là đại họa từ trên trời rơi xuống... Chúng ta phải đồng tâm hiệp lực, vượt qua khó khăn!"

"Đúng vậy... ".

Hoa Phi Diệp gật đầu đồng ý, dù ở trong nguy cơ sinh tử như vậy mà thần sắc của cô ta vẫn bình đạm như tảng đá.

Cũng chính vì vậy cố ta mới thuận lợi tránh thoát được vòng tập kích đầu tiên khi thiếu cung chủ khởi động ma trận.

Trong lần đánh lén kia, có thể nói chư vị Chân Nhân Vũ Sĩ tổn thất nặng nề.

Bây giờ cũng chỉ còn lại mấy người.

Nếu những người này đều bị hủy diệt ở đây, vậy thì thiếu cung chủ kia sẽ nhất thống thiên hạ bên ngoài, tái hiện huy hoàng của Đạo Cung.

Trong những chân nhân này, một người có sắc mặt kỳ quái nhất, chính là Dư Hóa!

Y đi thôn phệ Đạo Cơ Kết Đan, tiến triển quá nhanh, vậy mà lúc này đã kết thành một viên Vô Biên Huyết Hải Đan!

Nếu bản thân y vất vả tu luyện pháp lực để ngưng kết đan này thì ít nhất Dư Hóa cũng phải mất mất năm khổ công.

Nhưng sau khi y dùng mấy Địa Nguyên Quả thì lại tương đương với cướp đoạt sự cố gắng của người khác, trong khoảnh khắc đã thành.

Lúc này, trên mặt Dư Hóa lại đầy vẻ lo sợ không yên: "Không ngờ... Mọi chuyện trong bí cảnh ta đều trôi chảy, vậy là là thiếu chủ kia đang âm thầm trợ giúp... Mà mục đích của hắn lại là Vô Biên Huyết Hải Đan của ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận