Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 850: Xuất chinh (1)

"Đáng tiếc... Chiến trận có uy lực Hợp Thể như vậy truy địch thật sư hơi vụng về... Chỉ thích hợp dùng trong chiến tranh tu tiên cỡ lớn."
Phương Tịch thầm nghĩ, lại nghe Đại trưởng lão an bài mọi việc đều đâu vào đấy.
Chờ sau khi xử lý xong từng chuyện, Thạch Tiên Tư Thạch đạo hữu mới mở miệng: "Thật sự thiếp thân vẫn không thể tin được, Tam Thập Lục Thiên Cương Bắc Đấu Đại Trận của nhân tộc ta chính là tiên trận chuẩn cấp chín, lại có hai Ngũ Tử và Đại Thừa Tán Tiên tọa trấn sao lại bại được? Thậm chí... Còn thua thảm hại như vậy?"
Rất nhiều tu sĩ Phản Hư nghe vậy thì đều nhìn về phía Đại trưởng lão.
Đại trưởng lão tằng hắng một cái rồi cười khổ: "Nội tình trong này bản nhân cũng không biết nhiều... Nhưng chắc là có liên quan đến con Chân Linh Phượng Hoàng tân tấn kia... Chúng ta cũng biết Đại Thừa cũng không phân chia sơ, trung, hậu kỳ, vừa vào Đại Thừa, chỉ xem thần thông pháp lực của mỗi người thế nào... Mà tiên trận chuẩn cấp chí dù sao cũng không phải cấp chín, vẫn nằm trong cấp tám..."
"Chẳng lẽ thần thông của con Chân Linh Phượng Hoàng Thần tân tấn kia thật sự kinh người, có thể so với Đại Thừa bát kiếp đỉnh tiêm sao?"
Trong các tu sĩ Đại Thừa, tích lũy thâm hậu nhất chính là Đại Thừa bát kiếp đã vượt qua tám lần kiếp số.
Bởi vì lần kiếp số thứ chín chính là Thành Tiên Kiếp!
Qua được sẽ phi thăng Chân Tiên giới, không qua được sẽ lập tức tan thành mây khói...
Thiên tài tuyệt đỉnh nhất trong ba tộc nhân, yêu, ma chính là người vừa vào Đại Thừa kỳ đã có thể bằng với tu sĩ Đại Thừa lâu năm!
"Sau trận chiến đó, không ai biết được tung tích của Hỗn Nguyên Đại Thánh và Xa tiền bối bản tộc..."
Cuối cùng Đại trưởng lão tổng kết lại.
Phương Tịch thì biết, người này đã đoán sai.
Hỗn Nguyên Đại Thánh kia tuyệt đối không phải ngoan nhân vừa vào Đại Thừa đã có thể đấu pháp với tu sĩ Đại Thừa lâu năm gì cả, nếu đổi thành Phương Tiên Đạo Chủ thì còn tạm được.
Chủ yếu nó vẫn dựa vào Thuật Phượng Hoàng Tinh Xá Niết Bàn, trì hoãn Tiên Lôi Kiếp Đại Thừa của bản thân lại một khoảng thời gian mà thôi.
Bàn về tư chất thì so với tu sĩ Đại Thừa của các tộc vẫn còn kém một chút, không có thiên tư Đại Thừa chân chính.
Lần này nó có thể đánh bại nhân tộc, tỉ lệ lớn là lúc chiến đấu với Xa tiền bối đã giải bí thuật tránh kiếp, liều mạng thân tử đạo tiêu mà đồng quy vu tận với Xa tiền bối và chuẩn tiên trận.
Nhưng những chuyện này liên quan đến bí truyền của Thanh Loan cấp bảy nên hắn cũng không tiện nói rõ.
Chờ sau khi hội nghị ở Minh Nguyệt Điện xong thì Phương Tịch tìm Thạch Tiên Tư Thạch Tiên Tử: "Thạch đạo hữu... Lần bày trận này lão phu sẽ là thiên lôi của đạo hữu sai đâu đánh đó."
Thạch Tiên Tử yêu kiều cười một tiếng: "Sao Vương đạo hữu lại khiêm tốn như vậy? Chỉ nhìn vào lần trước đạo hữu thi triển trận phù phá vây thì đã biết tạo nghệ trận pháp của đạo hữu vượt xa thiếp thân..."
Cô ta lại thầm truyền âm: "Bất kể thế nào, sau lần đại bại này, cương thổ nhân tộc tất loạn, Yêu Nguyệt Tiên Thành dã tâm bừng bừng, muốn tìm Thiên Yêu Hội gây phiền phức, có thể không đếm xỉa đến chính là chuyện tốt..."
Phương Tịch rất tán thành.
Hắn trở lại Hồ Tâm Đảo thì thấy những người Vương gia vẫn còn ở đây.
"Gửi một phong thư của ta cho Vương Linh Ứng..."
Phương Tịch vung ta ném một khối ngọc giản ra.
Trong đó nói tình hình kịch biến gần đây của nhân tộc, đương nhiên nguồn tin tức đều đẩy cho thượng tầng của Yêu Nguyệt Tiên Thành.
Chắc chắn Vương Linh Ứng sẽ có thể đưa ra lựa chọn chính xác.
Nhìn từ biểu hiện của tên tộc nhân Vương gia này ở lần Hải Ngoại Tiên Phủ mở ra trước đó thì y chắc chắn cũng tinh thông đạo bo bo giữ mình nên hắn cũng không cần quá nhọc lòng.
Thành Thiên Phạm.
Đầu đường cuối ngõ các tu sĩ đều nghĩ luận ầm ĩ, cũng là chuyện yêu tộc.
"Nếu nói về địa lý thì Thiên Phạm Vực cách Tam Giới Sơn rất xa, chỉ cần giữ vững siêu cấp truyền tống trận thì không có gì đáng ngại..."
"Đương nhiên đối với tu sĩ khai hoang bình thường thì như vậy nhưng đối với Thiên Phạm Quân thì e là sau đó vẫn bị phái đến chiến trường."
Phương Tịch tính toán, hắn có thể lấy toàn bộ vật tư và chiến lợi phẩm trong tay ra đổi thành tiên ngọc để cho Địa Tiên Linh Cảnh của bản thân phát triển.
Dù sao đại chiến sắp đến nên mỗi một phần thực lực đều rất quan trọng.
"Mặc dù bản tôn có thể về Nhân Gian giới né, dù tình hình có tệ hơn nữa cũng không đến nỗi bị tác động nhưng ta vẫn muốn khoái ý ân cừu, ít nhất cũng tìm kiếm cơ duyên trong lúc chống trả yêu tộc..."
Mặc dù Ngoại Đạo Hóa Thân tu luyện Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công nhìn như tiến độ một ngày đi ngàn dặm nhưng thật ra cũng tồn tại vấn đề.
Tỉ như... Làm thân ngoại hóa thân thì nhất định phải chờ bản tôn đột phá cảnh giới thì hắn mới không có bình cảnh ở cảnh giới kế tiếp.
Nếu không thì tu vi đột nhiên tăng mạnh rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma.
Dùng một ví dụ để nói, nếu cho một tên ma tu Hóa Thần tu luyện Tha Hóa Tự Tại Chân Ma Công một bộ khôi lỗi ma tu Phản Hư đồng nguyên không thể nào phản kháng thì tu vi của người đó có thể đột nhiên tăng mạnh nhưng nếu không thể chặn được sự tham lam trong lòng mà liên tục phá cảnh thì e là kết cục cũng không quá tốt.
Lúc này nhìn bầu không khí dần dần khẩn trương trong thành, Phương Tịch hóa thành một đạo ma quang đen nhánh, rời khỏi thành Thiên Phạm trở lại Bồng Lai Tiên Các.
Bồng Lai Tiên Các ở man hoang, thuận tiện qua lại nên gặp tình huống gì cũng dễ ứng đối.
Khi Phương Tịch đến thì phát hiện quả nhiên trận pháp cũng đã mở ra toàn bộ, hiển nhiên đã nhận được tin tức gì đó rồi.
Nhưng mà dù sao hắn cũng là người một nhà, Thủy Linh Tâm mở trận pháp ra để Phương Tịch vào trong.
"Ai... Tình hình bây giờ thật khiến người ta không biết phải nói thế nào mới tốt."
Vân Hi Tiên Tử hiển hóa thân thể, chỉ cười khổ với Phương Tịch.
"Khi thấy chư vị Đại Thừa Tán Tiên và Nhân Tộc Ngũ Tử..."
Thật ra Phương Tịch rất muốn biết tình hình chiến đấu thật sự, tỉ như ở trong Thiên Tuyệt Thành ngày đó, Kim Cương Tử và Trường Thanh Tử đã chết chưa...
Nhưng mà bây giờ hắn vẫn trấn tĩnh.
Dù sao hắn cũng có rất nhiều kiên nhẫn, chỉ cần chờ mấy năm, mấy chục năm nữa thì tất cả chân tướng sẽ tự động rõ ràng.
Thời gian mấy năm vội vàng qua đi.
Hôm nay.
Trong động phủ ở Bồng Lai Tiên Các, Phương Tịch cầm một khối ngọc giản, ở đó chính là các loại tình báo liên quan đến đại chiến nhân yêu mà hắn đã mua ở thành Thiên Phạm.
"Đại chiến Thiên Tuyệt Thành hôm đó có không ít tu sĩ chạy thoát, còn có một tin tốt và một tin xấu..."
"Tin tốt chính là Kim Cương Tử vẫn khỏe mạnh, bây giờ đan rút Thiên Phạm Quân đi tổ chức chống cự... Tin xấu chính là Trường Thanh Tử cũng chưa chết..."
Về phần vị Đại Thừa Tán Tiên Xa tiền bối kia? Tình hình của y chính là cơ mật tối cao của nhân tộc nên bây giờ vẫn chưa biết.
Có lẽ chờ thêm mấy chục năm nữa sẽ có thể biết kết quả.
"Ngoài ra đã xác nhận con Chân Linh Phượng Hoàng chết dưới Tiên Lôi Kiếp, pháp bảo, tinh huyết và phần lớn lông vũ của nó đều bị yêu tộc thu về..."
Nhìn đến đây thì đôi mắt của Phương Tịch sáng lên.
Bản mạng lông vũ của Chân Linh Phượng Hoàng chính là đồ tốt, nếu có thể tế luyện vào trong Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến thì nhất định có thể nâng uy năng của nó lên một bước.
Bây giờ uy lực của nó chỉ tương đương với mấy thành uy lực của mảnh vỡ Tiên Phủ Kỳ Trân, nếu có thể tế luyện vào một sợi lông của Phượng Hoàng thì e là nó sẽ có thể vượt qua rất nhiều mảnh vỡ kỳ trân, tương đương với uy năng của mảnh vỡ Tiên Phủ Kỳ Trân khá lớn!
Gần với Tiên Phủ Kỳ Trân tàn khuyết, cũng chính là Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm trong tay Phương Tịch!
"Nhắc đến... Thì trong ký ức của Trường Thanh Tử còn có phương pháp luyện chế mấy loại pháp bảo vô cùng lợi hại... Nếu có thể tế luyện được thì uy lực cũng không nhỏ, đủ để làm đòn sát thủ của tu sĩ Hợp Thể..."
"Đáng tiếc... Tài liệu cần quá quý hiếm..."
Phương Tịch cảm khái.
Hắn chợt nhướng mày rồi phất tay mở trận pháp ra.
Một Truyền Âm Phù do thủy khí ngưng kết lại đã rơi vào trong tay hắn.
Sau khi nghe mấy câu thì trên mặt hắn lập tức hiện ra vẻ rất hứng thú, sau đó hóa thành độn quang đen nhánh bay ra ngoài.
Bồng Lai Tiên Các.
Bên ngoài đại trận.
"Hừ! Vân Hi sư muội... Đây chính là đồ nhi tốt mà ngươi dạy dỗ sao? Vậy mà từ chối sư bá ở ngoài cửa... Thiên hạ há có đạo đãi khách như vậy?"
Trong một chiếc bảo liên hương xa có một quý phụ nhân y phục hoa lệ, đầu đầy các loại chu trâm phỉ thúy ngồi.
Tu vi của cô ta ở Phản Hư trung kỳ, chỉ là lúc này sắc mặt cô ta hơi tái nhợt, phía sau còn có hai đội thị nữ và đệ tử đi theo, tạm thời sung làm nghi trượng.
Lúc này chỉ thấy thần sắc của Thủy Linh Tâm ở trong trận pháp cũng không dễ nhìn.
Trong lúc cô ta vừa động suy nghĩ thì thiên địa nguyên khí đã quay cuồng, như mang theo lực lượng cửu thiên đánh xuống.
Lớp thủy vụ của đại trận trong nháy mắt sụp đổ, hiện ra kiến trúc phía sau, còn có khuôn mặt tái nhợt của Thủy Linh Tâm.
Đám môn nhân đệ tử của nàng cũng không thể chống lại Phản Hư, từng người xém chút đã bất tỉnh.
"Thì ra là Bảo Liên sư tỷ!"
Cửu U Âm Khí lóe lên, một thân thể ngưng thực xuất hiện, đương nhiên là Vân Hi Tiên Tử.
Nàng nhìn thấy sắc mặt của đồ nhi thì trên mặt cũng hiện lên vẻ tức giận.
"Vân Hi sư muội, cuối cùng ngươi đã hiện thân rồi... Nghe nói ngươi chuyển tu Quỷ đạo, miễn cưỡng đột phá Phản Hư Cảnh, cũng thật sự rất may mắn!"
Bảo Liên Phu Nhân cười khanh khách, sau đó thần sắc chuyển thành lạnh lẽo: "Lúc trong môn nguy nan, ngươi khoanh tay đứng nhìn, bây giờ một đồ đệ lại dám từ chối bản tọa ở ngoài cửa, quy củ trong tông đã để đầu rồi?"
Vân Hi Tiên Tử nhíu mày lại.
Cũng không phải nàng cảm thấy thái độ của Bảo Liên Phu Nhân không tốt, nàng là tu sĩ phi thăng, trải qua nhân gian muôn màu, tình huống gặp phải cũng rất nhiều.
Lúc này nàng lại nhạy bén phát hiện Bảo Liên sư tỷ này là kẻ đến không thiện, nàng mới nhàn nhạt trả lời: "Chỗ này chính là động phủ và tông môn của đồ nhi ta, đồ nhi ta không gia nhập Thiên Mị Tông, tiếng sư bá này cũng không đảm đương nổi..."
Nàng cũng là người thông minh, vừa bắt đầy đã cắt đứt cái cớ của Bảo Liên Phu Nhân.
"Sư muội thật lợi hại, mới tấn thăng Phản Hư đã có đệ tử biệt truyền bên ngoài rồi..."
Bảo Liên Phu Nhân trì trệ khẩu khí, chợt lãnh đạm nói.
"Sư tỷ hiểu lầm rồi, nó chính là đệ tử khi sư muội chưa nhập môn đã nhận."
Vân Hi nói tiếp: "Nếu sư tỷ không có chuyện gì thì xin thứ cho sư muội không đón tiếp."
"Dù chỗ này là sơn môn đồ nhi của ngươi nhưng Cửu U Tuyệt Sát Âm Mạch kia chính là lúc ngươi làm đệ tử Thiên Mị Tông đã phát hiện, làm đệ tử tông môn, sống là người của tông môn, chết là quỷ của tông môn nên đương nhiên âm mạch này cũng có một nửa thuộc về tông môn!"
Rốt cục Bảo Liên Phu Nhân đã phơi bày chân tướng!
"Sư tỷ làm vậy không sợ tông môn trách tội ngươi cưỡng đoạt sao?"
Cuối cùng Vân Hi Tiên Tử đã nắm được mục đích Bảo Liên Phu Nhân đến thì không khỏi biến sắc.
"Tông môn..."
Bảo Liên Tiên Tử cười lạnh.
Đúng lúc này thần sắc cô ta chợt biến mà nhìn về hướng động phủ bên dưới.
Ào ào ào!
Một trận ma quang lấp lóe, mang theo pháp lực Phản Hư trung kỳ cường đại chợt áp bách đến.
Ma quang lóe lên, một thanh niên lạnh lùng mặc hắc y hiện ra: "Vân Hi đạo hữu... Xem ra ngươi có ác khách đến rồi!"
"Tu sĩ Phản Hư trung kỳ?"
Bảo Liên Phu Nhân chợt giật mình, thầm hô không tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận