Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 445: Thanh Đế chi vẫn

Quang!

Ngân quang chói mắt lấp lánh, khiến người khác gần như không mở mắt được.

Tiếp theo chính là một trận trời đất quay cuồng như mang một người nén lại, sau đó nhét vào một cái bình sắt, không ngừng rung lắc lăn lộn điên đảo...

Ong!

Phương Tịch mở mắt ra, cảm thấy đầu hơi mê mê nặng nặng, vậy mà hắn có cảm giác thân thể Kết Đan hậu kỳ cũng hơi ăn không tiêu!

'So sánh sự trôi chảy mượt mà thì truyền tống này thua xa lúc Chư Thiên Bảo Giám truyền tống!'.

'Không đúng... Nếu ta không phải Kết Đan, e là đã sớm chết dưới không gian áp bách trong quá trình truyền tống rồi...'.

Phương Tịch nghĩ đến lúc mình Luyện Khí đã có thể nhờ Chư Thiên Bảo Giám tùy ý truyền tống, còn không có nửa điểm di chứng thì trong lòng không khỏi càng cảm khái hơn.

Lúc này hắn mới rãnh mà quan sát bốn phía.

Dường như trong tầm mắt của hắn là ở một vùng hoang vu dã ngoại?

Vô số cổ mộc rậm rạp, dây leo đầy đất còn mang theo khí tức mênh mông.

Nhưng cách đó không xa lại có một bức tường gỗ to lớn, gần như đỉnh thiên lập địa, giống như một... tường thành?

Đại Thanh và Triển Đồ đang ở cách đó không xa, yên lặng quan sát bốn phía.

"Nơi ngày chính là... Di tích sao? !"

Phương Tịch nhìn bức tường gỗ như cao đến tận mây với vẻ mặt đầy chấn động.

Hắn bước đến trước tường gỗ, nhìn đương văn rậm rạp kia, thần thức điều tra một phen đã biết trong đó chứa cấm chế trận pháp vô cùng kinh khủng.

Cho dù mình toàn lực công kích cũng chưa chắc có thể phá được.

Phương Tịch thu hồi Đại Thanh, hắn vừa định nói gì thì đã thấy tinh quang chợt lóe lên trong mắt của Triển Đồ, một đạo thanh sắc kiếm khí hiện ra.

Phốc!

Trên cổ truyền tống trận hiện ra một quang mang nhưng không thể nào ngăn cản, bị thanh sắc kiếm quang chém vào một góc.

"Ngươi làm gì vậy?"

Lúc này Phương Tịch đùng đùng nổi giận, Vạn Hồn Phiên và Thanh Hòa Kiếm ngo ngoe muốn động, chỉ vào Triển Đồ, có dáng vẻ như một lời không hợp sẽ lập tức xuất thủ: "Đây chính là con đường trở về duy nhất của chúng ta!"

"Đảo chủ chớ trách, đây là lão quỷ tiền bối phân phó."

Triển Đồ lập tức xin lỗi, sao đó trong mắt y lóe lên quang huy vàng nhạt: "Ha ha... Đây chỉ là một bảo đảm thôi, tiểu hữu không cần lo lắng, cổ truyền tống trận này lão phu sẽ sửa!"

'Đây không phải thật sự trùng hợp sao? Ta cũng biết sửa!'.

'Không chỉ biết sửa mà còn có thể dựa vào Kim Thủ Chỉ trực tiếp truyền tống về, bỏ lại ngươi hít bụi!'.

Phương Tịch cười lạnh trong lòng nhưng trên mặt không có chút biểu lộ nào, trong đôi mắt của hắn mang theo từng tia lãnh khốc.

Mặc dù hắn vẫn còn hai đường lui nhưng đối với hành vi trắng trợn cắt đường lui của lão quỷ, đương nhiên phải bày ra sự phẫn nộ.

Đối mặt sự áp bách của một Kết Đan hậu kỳ còn không phải Kết Đan hậu kỳ bình thường, Triển Đồ đã vô cùng khẩn trương.

Lão quỷ vẫn bình chân như vại: "Đạo hữu không cần sốt ruột, từ khi ngươi bắt đầu luyện Khô Vinh Quyết thì chúng ta đã là châu chấu trên một sợi dây thừng... Nếu ngươi không muốn sau này bị Nguyên Anh lão quái thậm chí tu sĩ Hóa Thần truy sát, chết không rõ ràng minh bạch thì tốt nhất nghe một lời của lão phu trước."

Nguy nan trước mắt lão quỷ mới lộ ra bộ mặt thật!

Rất rõ ràng, lúc trước lão vừa bị Phương Tịch uy hiến đã đưa công pháp, đưa bí thuật... Chẳng qua đều là ngụy trang, giống như bỏ mồi câu cá, chính là vì lừa Phương Tịch tiến vào!

Mà sau khi đến đây, dường như lão đã buông lỏng hơn rất nhiều, cuối cùng để lộ gương mặt thật, phơi bày chân tướng!

"Nói!"

Phương Tịch nắm chặt Thanh Hòa Kiếm, thần sắc băng lãnh.

"Đạo hữu có biết đây là đâu không?" Lão quỷ cũng không chờ Phương Tịch trả lời đã nói tiếp: "Nơi đây... Chính là bí cảnh Trường Thanh Viên do thượng cổ Thanh Đế Sơn chưởng khống! Vườn này tự thành một giới, còn có vô số kỳ hoa dị thảo, bốn mùa đều như mùa xuân..."

"Bí cảnh của đại phái Hóa Thần nắm giữ? Tự thành một giới?" Phương Tịch cũng không kinh ngạc, dù sao loại tiểu bí cảnh này hắn đã sớm gặp rồi, chính là Thế Giới Mảnh Vỡ!

Làm bí cảnh của đại phái Hóa Thần Nguyên Thủy Ma Môn nắm giữ, Thế Giới Mảnh Vỡ ở trong trí nhớ của đệ tử ma môn còn gọi là bí cảnh Huyền Vu.

Nói đúng hơn nó chính là một tiểu thiên địa phụ thuộc vào một thế giới.

Hay nói cách khác... Động thiên phúc địa!

Cho nên thế giời mà Phương Tịch xuyên không lần thứ hai, có lẽ vốn là đại giới chỗ Nguyên Thủy Ma Môn nhưng lại bởi vì Chư Thiên Bảo Giám hoặc là thực lực của hắn có hạn nên chỉ đến được động thiên phúc địa.

Thần sắc của hắn không thay đổi: "Xem ra... Đây là ngươi đã sớm tính trước, chẳng lẽ có nhân thủ mai phục trong bí cảnh, là Nguyên Anh lão quái của Thanh Đế Sơn hay là... ."

Phương Tịch âm thầm cảnh giác, hắn phóng thần thức ra đến cực hạn, chuẩn bị vừa có gì không đúng sẽ lập tức xuyên không giữ mạng.

Lão quỷ lại chợt cười khổ: "Thanh Đế Sơn... Đã không còn từ lâu! Ngươi cũng không cần lo lão phu sẽ mai phục gì đó, thật ra nói không chừng hai người các ngươi đã là dư nghiệt cuối cùng của Thanh Đế Sơn rồi.

"Thanh Đế Sơn... Không còn? Là có ý gì?"

Phương Tịch lắp bắp kinh hãi: "Không phải ngươi nói Thanh Đế Sơn chính là đại phái Nhân Gian, truyền thừa Trích Tiên, đời đời đều có tu sĩ Hóa Thần tọa trấn sao? Sao lại bị diệt?"

Đồng thời danh xưng 'dư nghiệt' này khiến hắn rất khó chịu, hình như còn ẩn giấu nguy hiểm rất lớn.

"Phải biết lực lượng tuyệt đỉnh trong Nhân Gian này chính là tu sĩ Hóa Thần bản thổ... Dù tiên nhân thượng giới giáng lâm thì cũng sẽ bị lực lượng vị diên áp chế, không thể nào phát huy ra uy năng vượt qua Hóa Thần, thậm chí thực lực còn phải giảm đi rất nhiều..."

Lão quỷ thở dài: "Đúng là Thanh Đế Sơn có tu sĩ Hóa Thần nhưng nếu vị tu sĩ Hóa Thần kia đắc tội tất cả tu sĩ Hóa Thần khác của Nhân Gian, rồi sau khi đánh lui cường địch vượt giới lại bị rất nhiều thế lực Hóa Thần vây công... Thanh Đế Sơn hủy diệt cũng là chuyện rất bình thường."

Trên mặt Phương Tịch hiện ra một tia nghi hoặc nhưng đúng là không còn dáng vẻ giương cung bạt kiếm như từ ban đầu: "Thanh Đế Sơn... Đến tột cùng đã làm chuyện cỡ nào mà người người oán trách?"

"Ha ha... Ngươi tu luyện Khô Vinh Quyết đến Kim Đan, ta nghĩ ngươi cũng từng nghiên cứu thần thông Khô Vinh Huyền Quang rồi đúng không?"

Lão quỷ chợt đặt câu hỏi: "Thần thông này nếu không có trưởng bối sư môn chỉ điểm ở cửa ải thì rất khó luyện thành nhập môn, sau khi nhập môn cũng càng khó mà tinh thâm..."

'Thật có lỗi, ta có Ất Mộc Pháp Thân nên đã sớm đại thành.'.

Phương Tịch thầm nhổ nước bọt, chỉ nghe lão quỷ nói tiếp: "Nếu ngươi luyện thành Khô Vinh Huyền Quang thì sẽ không đưa ra vấn đề ngu xuẩn như vậy... Khô Vinh Huyền Quang vừa xuất, gần như có thể gọi là vô địch cùng cảnh giới, lại càng không cần phải nói Thanh Đế Sơn bất luận bí thuật hay là đan dược kéo dài tuổi thọ đều là đỉnh tiêm của giới này... Kim Đan còn tốt nếu ngươi ngưng kết Nguyên Anh, lại luyện Khô Vinh Huyền Quan đến đại thành, vậy thì Nguyên Anh sơ kỳ đã có thể dễ dàng chém giết đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ không còn nhiều thọ nguyên!"

"Chỉ bởi vì chuyện này?"

Phương Tịch cảm thấy hơi khó tin.

"Ngươi có biết... Tu sĩ Hóa Thần có thể sống bao nhiêu năm không?" Lão quỷ chợt hỏi ra một vấn đề rất thú vị.

Phương Tịch suy nghĩ một lúc rồi trả lời: "Có lẽ là khoảng hai ngàn năm..."

"Đúng vậy... Vì cái gì mà tu sĩ Hóa Thần đều ẩn nấp không ra? Mặc cho Nguyên Anh lão quái quát tháo? Bởi vì linh khí ở hạ giới mỏng manh, gần như khó mà chống đỡ được tu sĩ Hóa Thần triển lộ uy năng thần thông... Thậm chí một khi quá mức, thi triển pháp thuật có uy lực vượt qua giới hạn còn sẽ dẫn động linh cơ phản phệ, hao tổn thọ nguyên của bản thân."

Lão quỷ nói ra một bí mật lớn: "Đối với tu sĩ Hóa Thần, thọ nguyên... Là thứ quý giá nhất của bọn họ, Thanh Đế Sơn nắm giữ bí pháp cắt giảm thọ nguyên, đương nhiên bị bọn họ căm thù. Trong đoạn lịch sử xa xôi kia, nếu tu sĩ Nguyên Anh của Thanh Đế Sơn không cần mạng là có thể liều chết một vị Hóa Thần Tôn Giả."

"Dựa theo mô tả của Khô Vinh Huyền Quang dường như chỉ có thể khắc địch chế thắng trong cùng một đại cảnh giới mà? Nếu Nguyên Anh dám xuất thủ với tu sĩ Hóa Thần thì dù thọ nguyên của bản thân hao hết cũng không thể tổn thương tu sĩ Hóa Thần bao nhiêu chứ? Sao có thể đồng quy vu tận?" Phương Tịch nhíu mày lại, hỏi.

Lão quỷ cười ha ha: "Lúc nào ngươi cảm thấy Khô Vinh Huyền Quang ghi trên Khô Vinh Quyết đã hoàn chỉnh? Nó chỉ là một phần đại thần thông của Thanh Đế Sơn mà thôi..."

'Khó trách... Ta luôn cảm thấy Khô Vinh Huyền Quang có phần chưa hết, tu luyện đến đại thành mới có thể một đổi một với tu sĩ cùng đại cảnh giới, quả thật hơi gân gà, thì ra chỉ là bản không hoàn chỉnh.'.

Phương Tịch bừng tỉnh đại ngộ: "Chẳng lẽ môn đại thần thông kia có thể khiến uy lực của Khô Vinh Huyền Quang tăng gấp bội, tỉ như dùng một năm thọ nguyên cắt giảm địch nhân mấy năm, mười mấy năm thọ nguyên của địch nhân... Thậm chí còn giảm bớt sự phản phệ khi thi pháp vượt đại cảnh giới sao? !"

Lão quỷ mỉm cười, cũng không nói nhiều: "... Mặc dù Thanh Đế Sơn có Trích Tiên truyền đạo nhưng tiên nhân cũng không lưu lại, trận chiến hủy diệt Thanh Đế Sơn năm đó chính là trận đại chiến thảm khốc nhất Nhân Gian giới... Tu sĩ Hóa Thần tuyệt đỉnh Nhân Gian cũng liên tục vẫn lạc, từng thế lực lớn bị hủy diệt, tu tiên giới Trung Nguyên bị đánh diệt hóa thành Đại Mộng Trạch và một nơi không hoàn chỉnh... Ngay cả tu tiên giới Nam Hoang phồn hoa nhất cũng bị đánh chìm xuống phần lớn, chỉ còn lại một khối nhỏ, cũng chính là tu tiên giới Nam Hoang bây giờ."

Đối với chuyện này Phương Tịch cũng tỏ ra đã hiểu.

Dù Thanh Đế Sơn am hiểu kéo dài tuổi thọ thì cũng có cực hạn.

Vị Hóa Thần Tôn Giả kia có thể miểu sát một, hai tu sĩ Hóa Thần nhưng cuối cùng thọ nguyên của bản thân cũng không đủ, sau đó chỉ có thể đấu pháp, dù sao đối phương cũng không có Yêu Ma Thụ.

Lại không ngờ, Đại Mộng Trạch xuất hiện như vậy.

"Đại thần thông của tu sĩ thượng cổ, quả thật khiến lòng người hướng về..."

Phương Tịch thở dài, sau đó hắn mới biến sắc: "Chờ một chút... Nếu như vậy thì Cửu Diệp Phái của các ngươi đến như thế nào?"

"Tổ sư của Cửu Diệp Phái đương nhiên là đệ tử của Thanh Đế Sơn rồi, chẳng qua lúc đó đệ tử lưu tán khắp nơi rất nhiều, đa phần đều là đệ tử ngoại môn nhưng tổ sư gia của chúng ta là được chân truyền, Khô Vinh Quyết này chính là một trong những công pháp hạch tâm của Thanh Đế Sơn."

Rõ ràng lão quỷ cũng rất xúc động: "Lão phu cũng không ngờ vẫn có người không có sự chỉ điểm của lão phu mà tu luyện công pháp này đến cảnh giới Kết Đan hậu kỳ!"

Phương Tịch trầm mặc không nói.

Hắn cảm thấy có thể là bởi vì Trường Sinh Thuật của chính mình!

Dù sao hai cái này cũng là nguyên bộ công pháp và bí thuật, cho dù là Thanh Mộc Linh Thân cũng có lợi ích với tu luyện Khô Vinh Quyết.

Mình luyện thành Ất Mộc Pháp Thân nên tu luyện Khô Vinh Quyết cũng không cảm nhận được quá nhiều khó khăn, có lẽ là do nguyên nhân này?

"Cũng không biết những đại thế lực kia bị diệt nhiều hay ít, sau chiến linh khí ở tu tiên giới Nam Hoang mỏng manh, lại xê dịch rất nhiều... Mới dẫn đến cục diện bây giờ của Nam Hoang, tổ sư phái ta cố ý di chuyển đến chỗ vắng vẻ cổ Việt Quốc này, đổi tên đổi họ, dùng Cửu Diệp Phái tiếp nhận đạo thống của Thanh Đế Sơn, ngụ ý 'khai chi tán diệp'..."

Trong giọng nói của lão quỷ dường như mang theo vài phần mỉa mai: "Đạo hữu mang Khô Vinh Quyết trên người, nếu dựa vào nó Kết Anh... Gặp những đại thế lực kia, e rằng sẽ bị cho là dư nghiệt của Thanh Đế Sơn..."

Mặt Phương Tịch chợt trần như nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận