Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 784: Đại khai hoang

Tam Giới Sơn.
Doanh Thiên Phạm Quân.
Trong động phủ trên Tiểu Dạ Phong.
Ngoại Đạo Hóa Thân của Phương Tịch kết quyết hai tay, quang thân ma ý sâm sâm.
"Tha hóa tự tại tự tại hóa ta!"
Trong hai con ngươi của hắn lấp lóe hắc quang, không ngừng đánh từng pháp quyết vào quan tài ở trước mặt.
Ô ô!
Trong hư không như có tiếng thiên ma gào thét, từng tia ma nguyên tinh thuần xuất hiện trong quan tài bị một Vạn Hóa ma ảnh ở sau lưng Phương Tịch thôn phệ.
Kèm theo quá trình này thì tiến độ Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công trong cơ thể của hắn cũng ngày đi ngàn dặm.
Cảnh giới của hắn từ mới vào Hóa Thần hậu kỳ đến pháp lực không ngừng ngưng tụ, ma công càng ngưng thực hơn rồi chợt hóa thành một bộ giáp đen nhánh rơi lên người của Phương Tịch.
"Hóa Thần viên mãn, chỉ thiếu một tia!"
"Ma công này có thể thôn phệ lẫn nhau thật sự quá khủng khiếp... Pháp lực chuyển đổi qua lại mà không hao tổn bao nhiêu."
Trong đôi mắt của Phương Tịch lóe lên một tia rung động.
Sau khi hắn hạ giới để bản thể đồng hóa, đồng thời truyền thụ Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công đã được Cửu Châu giới và bản tôn nghiệm chứng rồi cải tiến.
Bởi vì hắn vốn dùng công pháp này làm cơ sở nên khi bắt đầu tu hành cũng rất thuận lợi.
Không được bao lâu thì hắn đã thay đổi pháp môn thành công, từ đó tu hành đến Phản Hư viên mãn không có vấn đề gì.
Đã tạm thời giản quyết tai họa ngầm rồi nên đương nhiên Phương Tịch phải tính toán tiến cấp.
Đối với tu sĩ tu luyện Tha Hóa Ma Công thì đan dược tăng tiến tu vi tốt nhất chính là những tu sĩ tu luyện công pháp đồng nguyên khác.
Bởi vậy Phương Tịch lại hạ thủ hấp thu tu vi của tổ sư Nguyên Thủy Ma Môn ở trong quan tài lần nữa.
Đến hôm nay, rốt cuộc hắn chỉ cách Hóa Thần viên mãn một tia nữa thôi.
"Ma công kém một tia này ta chỉ cần tu luyện thêm mấy năm nữa chắc sẽ có thể đạt được... Đến lúc đó sẽ có thể thử đột phá Phản Hư."
Phương Tịch xoa đan điền của mình.
Ngoại Đạo Nguyên Anh ngồi xếp bằng trong đan điền khí hải ôm Huyền Minh Kỳ, mi tâm có một vết đỏ, chính là Thần Anh Kiếm cấp sáu!
"Ma nguyên chuyển hóa cũng có chút hao tổn, bởi vậy dù thôn phệ hắn thì ta cũng không thể tấn thăng Hóa Thần viên mãn..."
Một hồi lâu sau, Phương Tịch đứng dậy đi đến cạnh quan tài.
Chỉ thấy trong đó có một thần ma nằm đó nhưng khí tức đã quy về hư vô.
Hắn nhẹ nhàng thổi một hơi, thân thể thần ma dù thông linh chi bảo cũng chưa chắc có thể tổn thương vậy mà đã lập tức hóa thành tro bụi, hoàn toàn tiêu tán...
Từ nay về sao vị tổ sư Nguyên Thủy Ma Môn này đã hình thần câu diệt, thế gian đã không còn tung tích của người này.
Nhìn thấy cảnh này, Phương Tịch không khỏi trầm mặc.
Ngoại Đạo Hóa Thân như hắn nếu ngày nào đó bị Tự Tại Thiên Ma Vương hoặc là ma tu tu hành Tha Hóa Ma Công khác bắt được thì có lẽ kết cục cũng như đối phương.
Đây chính là chỗ tàn khốc của ma đạo!
"May mà ta cũng chỉ là Ngoại Đạo Hóa Thân, chính là nơi để thử các loại ma công không thể tưởng tượng nổi..."
Phương Tịch cười lạnh rồi tiếp tục bế quan tu hành.
Mặc dù hắn thôn phệ ma công khổng lồ như mà vẫn vận chuyển như ý nhưng vẫn không nên chủ quan, cần phải từ từ thích ứng.
Hôm nay.
Lúc hắn đang tu hành thì có hai đạo độn quang bay đến rồi rơi xuống bên ngoài Tiểu Dạ Phong.
Quang mang lóe lên, trận pháp tự động mở ra.
Phương Tịch bước ra rồi cười nói: "Hai vị hàng xóm tốt bụng, mời vào trong uống trà."
Người đến đương nhiên là Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ rồi.
Hai nàng thấy Phương Tịch thì đôi mắt đẹp sáng lên: "Nhìn khí tức của đạo hữu hình như tu vi có tiến triển, chúc mừng..."
Các nàng cũng từng nghe tin đồn kia nhưng không tin tiềm lực của hắn đã đến cuối cùng.
Bây giờ nhìn lại, tu vi của hắn rất hùng hậu, chắc là đã tiến bộ rất nhiều.
Dáng vẻ cách Hóa Thần viên mãn cũng không xa, kết hợp với thời gian mấy trăm năm ngắn ngủi này dùng tu hành tiến bộ thần tốc để hình dung cũng không đủ.
Nghe bên ngoài đồn tiềm lực của hắn đã đến giới hạn nên rất nhiều thế lực đã từ bỏ, thật sự quá buồn cười.
"E là Phương đạo hữu đã giấu tài, bây giờ lại muốn triển lộ phong mang sao?" Liễu Nhứ thấy vậy thì mắt sáng lên rồi nói.
Quan hệ của nàng và Phương Tịch hơi phức tạp.
Vốn dĩ Phương Tịch chỉ ném cho Liễu Nhứ một bản Thanh Mộc Trường Sinh Công, ngay cả đệ tử ký danh cũng không thu.
Sau đó hắn thấy nàng đột phá Nguyên Anh rồi khảo sát tâm tính, nhân phẩm mới tính thu nhận như hắn cũng không nói ra miệng, xem như 'đệ tử ký danh mà không phải đệ tử ký danh'.
Kết quả trong trận chiến ở Địa Tiên Linh Cảnh thì nàng đã bị dung hợp với một tia tinh hồn của thiên nữ, từ đó biến thành một tồn tại hoàn toàn mới.
Phương Tịch cảm thấy nàng còn quen thuộc Địa Tiên giới hơn cả mình, dù phải nhìn thấy vật gì đó hoặc nghe nói đến thì mới thức tỉnh được đoạn ngắn nhưng tốt xấu gì cũng hiểu rõ.
Có lẽ gia nhập Thiên Mị Tông cũng là nàng cố ý.
Hắn mời hai nàng vào động phủ, pha linh trà rồi mới cười hỏi: "Thế nào... Chẳng lẽ trong phường thị xuất hiện đồ tốt sao? Bản nhân cũng còn một chút linh thạch cực phẩm..."
Hai nàng được che chở nên được chọn nhiệm vụ nhẹ nhàng là trông coi cửa tiệm trong phường thị của quân doanh.
Phương Tịch nhờ các nàng thường xuyên để ý nên cũng thu hoạch được không ít đồ tốt.
Những linh thực, linh chủng quý hiếm trong đó thì hắn đều lén đưa vào Địa Tiên Linh Cảnh ở hạ giới để bồi dưỡng, khiến Vạn Mộc Mẫu Khí sinh sôi hằng ngày không ngừng tăng trưởng, kéo theo tu vi của bản thân tăng lên.
Đáng tiếc bây giờ Vạn Mộc Mẫu Khí vẫn chưa đủ ba trăm mẫu, cách giới hạn Phản Hư trung kỳ một ngàn mẫu vẫn còn rất xa.
Nhưng bản tôn Phương Tịch cũng không quan tâm chuyện này, sau khi Phản Hư thì tu hành vốn đã rất chậm.
So với Xích Tùng Tử, Quảng Thiên Kiếm thì tiến độ của hắn đã nhanh rồi.
Đồng thời bây giờ cũng không có đại địch nào có thể hạ giới giết hắn nên đương nhiên hắn cũng không có gì phải vội.
Đa phần thời gian hắn đều nhàn nhã chơi đùa, du lịch vạn giới, tìm chút trò vui...
Vân Hi Tiên Tử nghe vậy thì lại gượng cười: "Tỷ muội chúng ta nghe được tin tức, một tốt một xấu, không biết đạo hữu muốn nghe tin nào trước?"
"Nghe tin tốt trước đi..."
Phương Tịch nhấp một ngụm linh trà, hắn cảm thấy cú mèo vào nhà thì chuyện tốt không đến.
"Tin tốt chính là trải qua tìm hiểu nhiều mặt, Thiên Mị Tông đã nhận được tin tức, đại chiến giữa nhân tộc chúng ta và yêu tộc, ma tộc ít nhất trong vòng ngàn năm sẽ không nổ ra..."
Liễu Nhứ nói.
'Đây mà là tin tốt gì chứ, ta đã biết từ lâu rồi...'.
Phương Tịch oán thầm trong lòng, hắn đặt chén trà xuống, thần sắc ngưng trọng: "Vậy tin xấu thì sao?"
"Tin xấu đương nhiên là đại khiến không nổ ra thì chúng ta sẽ phai đi khai hoang..." Gương mặt của Vân Hi Tiên Tử đầy vẻ khổ sở: "Lần này chính là đại khai hoang, tám doanh của Thiên Phạm Quân chúng ta có một người thì tính một người, ai cũng không tránh được... Thiếp thân và Liễu Nhứ cũng như vậy."
Mặc dù Thiên Mị Tông có chút bối cảnh nên bình thường có thể giúp các nàng thu được chút chỗ chốt.
Nhưng khi thật sự gặp phải chuyện lớn thì ngay cả mấy vị sư bá, sư thúc Phản Hư cũng chạy không thoát, chỉ có thể lấy được tin tức sớm để có thể chuẩn bị tốt.
"Bây giờ trong phường thị cũng còn một số linh đan chữa thương và tài liệu phù lục... Nếu đạo hữu muốn thì phải nhanh chóng mua đi, bằng không khi tin tức lan ra thì e là giá cả sẽ tăng lên..."
Liễu Nhứ nói.
"Đại khai hoang?"
Phương Tịch thì thào: "Chuyện này thật là... Không ngờ được mà, không biết phải khai khẩn vùng đất nào vậy?"
Đại khai hoang khác với tiểu đả tiểu nháo lúc trước, phạm vi chính là một vực.
Nếu thành công thì cương thổ của nhân tộc sẽ biến thành trăm vực!
Một vực lớn đến mức chỉ có tu sĩ Hóa Thần mới có thể tùy ý đi qua.
Đủ biết được nó rộng lớn bao nhiêu.
Với chút nhân mã của Thiên Phạm Quân thì sau khi vào đó không khác gì rải hồ tiêu lên mặt, đến lúc đó e là phải một mình đối mặt với rất nhiều nguy hiểm.
"Chắc không phải là gần Tam Giới Sơn, bởi vậy còn phải dùng siêu cấp truyền tống trận..."
Vân Hi Tiên Tử nói: "Theo như lời của sư môn thì lần này bên trên rất quyết tâm, còn di chuyển rất nhiều tu sĩ cấp thấp nữa..."
Phương Tịch nhất thời cạn lời.
Nhưng ngẫm lại cũng bình thường.
Nếu hai tộc yêu ma cũng không muốn đại chiến thì Thiên Phạm Quân không thể nào để mặc cho rất nhiều tu sĩ tu hành.
Vẫn phải dùng.
"Ai... Chuyện này cũng không còn cách nào."
Phương Tịch thở dài rồi nhìn qua hai nàng: "Không biết hai vị có tính toán gì không, bây giờ đã có thể chuộc thân hay chưa?"
Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ nhìn nhau rồi cùng lắc đầu: "Không nói bây giờ có nhận hay không mà dù có cho phép thì một ngàn khối linh thạch cực phẩm cũng quá cao, chúng ta ở trong tông môn cũng không mượn được nhiều linh thạch cực phẩm như vậy..."
Dù Phương Tịch có thể lấy ra được số linh thạch này nhưng hắn cũng không muốn tỏ vẻ giàu cáo.
Bình thường hắn tiêu phí trong quân doanh chỉ là số nhỏ, dịch dung đến các chợ đen giao dịch mới nhiều.
Bây giờ nếu luận về hảo phú thì hắn tuyệt đối là số một trong các tu sĩ.
Chỉ là phần lớn đều mang về Nhân Gian giới, bởi vậy hắn cũng không sợ.
Rất có khí thế vô lại như 'ta chỉ có cái mạng rách, các ngươi có thể làm gì được ta'.
'Với thực lực của ta bây giờ sẽ được đối xử như Hóa Thần nên nhiệm vụ cũng không nguy hiểm bao nhiêu...'.
Nếu trong tay hắn có hai món Phản Hư chi bảo cấp sáu mà gặp phải nhiệm vụ cửu tử nhất sinh thì những tu sĩ Hóa Thần khác đều sẽ chết sạch.
Nếu Thiên Phạm Quân làm như vậy thì các tu sĩ ở dưới đã tạo phản từ lâu rồi.
Đừng tưởng rằng tu sĩ ngoan ngoãn, đặc biệt là những tu sĩ phi thăng từ hạ giới giết đến đây thì sát phạt quyết đoán chỉ là tố chất cơ bản của mỗi người thôi...
Phương Tịch nhìn hai nàng, trong lòng cũng hiểu rõ: "Xem ra hai vị muốn khởi động lại liên minh lần trước, đôi bên cùng có lợi..."
"Đúng vậy... Một thân thần thông của đạo hữu không thể khinh thường, lại thêm Cuồng Thao Cư Sĩ và Tu Tình Tử, chúng ta tạo thành tiểu đội thì dù ở trong man hoang cũng có thể đảm bảo an toàn."
Liễu Nhứ vui vẻ nói.
"Mỗi người trong chúng ta đều có kỹ nghệ bất phàm, có thể phụ trợ chư vị, đồng tâm hiệp lực." Vân Hi Tiên Tử trịnh trọng nói.
"Như vậy cũng được, ta và Bồ tiên tử có giao tình không tệ, có thể kéo nàng vào... Nàng am hiểu luyện khí, đã từng luyện chế ra thông linh chi bảo, chính là Tông sư luyện khí cấp năm..."
Phương Tịch cười nói.
Nhắc đến chuyện này thì vẻ mặt của Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ đều hơi thay đổi.
Liễu Nhứ còn thầm nghĩ trong lòng: 'Bệnh cũ của đảo chủ lại tái phát rồi... Quả nhiên vẫn như trong truyền thuyết mà.'.
"Bồ đạo hữu gia nhập đương nhiên rất tốt, chúng ta lại nắm chắc thêm một lần."
Sau khi Vân Hi Tiên Tử biến sắc nhưng lại cười nhẹ nhàng đáp ứng.
"Như vậy rất tốt."
Phương Tịch gật đầu: "Đa tạ hai vị đạo hữu đã báo, nếu đã như vậy thì bản nhân cũng phải chuẩn bị thêm một chút..."
Tiếp theo Phương Tịch lại phát hiện không bình thường.
Bất kể trong chợ đen hay là phường thị quân doanh thì giá cả các loại linh vật tạm thời gia tăng chiến lực hoặc chữa thương đều tăng vọt.
Ngoài ra rất nhiều tu sĩ còn liên tục mật hội, quả nhiên có sóng ngầm cuồn cuộn.
Nếu là tu sĩ không biết nội tình thì có lẽ sẽ lo sợ bất an nhưng bây giờ hắn lại không sợ.
Sau khi hắn liên tục bái phỏng bọn người Cuồng Thao Cư Sĩ, Bồ tiên tử thì đã ước định đồng minh công thủ tạm thời, bởi vậy hắn đã có thể ngồi vững trên điếu ngư đài.
Mà ba tháng sau, theo tiên bảng to lớn dán thông báo thì rốt cuộc chuyện đại khai hoang đã định!
Bạn cần đăng nhập để bình luận