Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 486: Hàng giới

"Chuyện gì xảy ra?"

Nam Cung Ly nhìn qua Phương Tịch, lại nhìn Hoàng Vân Công, dù cô ta là lão ma đầu nhiều năm nhưng cũng khó tránh khỏi như rơi vào trong đám sương mù.

Dù sao cô ta cũng không thể tưởng tượng ra được, chết ở trong tay của Phương Tịch cũng không phải đệ tử hạch tâm gì đó của Thất Sát Điện mà là bản thân Thất Sát Ma Quân!

"Chẳng lẽ..."

Người này cũng là loại người rất thông minh, cô ta khẽ cười một tiếng làm dịu đi bầu không khí, lúc cô ta còn muốn nói lời khách sáo thì cách đó không xa chợt lóe độn quang.

Ba đạo bạch quang lấp lánh rơi xuống Thất Bảo Lâu Thuyền, hiện ra ba tu sĩ Nguyên Anh ăn mặc như nho sinh.

Một người cầm đầu đội nho quan, tay cầm một bản xích hồng thư quyển, có vài phần nho nhã, không ngờ tu vi của y lại đến Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong.

"Là tu sĩ chính đạo!"

Trên mặt Nam Cung Ly lập tức hiện ra một tia chán ghét: "Người Thiên Trụ Minh của Phong Quốc sao lại đến Khương Quốc?"

Thông qua giao lưu trong thời gian này, Phương Tịch cũng biết được, ở tu tiên giới Nam Hoang, thế lực ma đạo lấy Khương Quốc lớn nhất.

Mà thế lực chính đạo thì hội tụ ở phụ cận Phong Quốc, hội minh ở thượng cổ Thiên Trụ Sơn, tạo thành một tổ chức tên là Thiên Trụ Minh, nghe nói thế lực không thể khinh thường.

"Bây giờ đại nạn hàng giới sắp đến, bất kể hai đạo chính ma đều đứng trước tai kiếp... Liên thủ cũng có thể lý giải, dù không kết minh thì cũng phải ước định cùng tiến cùng lui."

Phương Tịch như đang nghĩ đến điều gì đó nói.

"Không sai, chính là lý này." Bạch Vân Tẩu vuốt râu mỉm cười, không ngừng gật đầu, dáng vẻ của lão như ủng hộ chuyện này.

Nguyên Anh lão quái đều là đám tu sĩ rất thực tế.

Cho dù trong một đám lão ma tán tu có lẫn vào ba tu sĩ chính đạo nhìn hơi chướng mắt nhưng cũng chỉ yên lặng chia ra đối lập với họ, cũng không có người nào muốn hô đánh hô giết.

Chờ sau khi ba tu sĩ đến từ Thiên Trụ Minh này đứng vững thì Thất Bảo Lâu Thuyền chợt oanh minh.

Đại môn cung khuyết mở ra, có tiếng nói trong trẻo truyền ra: "Bản tọa Thiên Đố, hoan nghênh chư vị đến đây, xin mời vào Phi Vân Điện ngồi tạm."

Từng vị Nguyên Anh nối đuôi nhau vào, Phương Tịch phóng tầm mắt nhìn đến thì thấy một điện đường rộng lớn mênh mông, có bàn bạch ngọc chia ra hai bên.

Ở vị trí cao nhất thì có một hắc bào thiếu niên ngồi xếp bằng.

Người này mặt như quan ngọc, có một đôi mày bạc khiến người khác phải khắc sâu ấn tượng, mi tâm có một nốt ruồi son.

Càng quan trọng hơn là ba động pháp lực trên thân y quả thật thâm bất khả trắc như vực sâu biển lớn.

'Thái Thượng trưởng lão Ly Thương Ma Cung - Thiên Đố Ma Quân, Nguyên Anh hậu kỳ đại tu sĩ!'.

Trong lòng Phương Tịch thần nói một câu thì đã thấy ma quân bộ dáng thiếu niên nhìn qua, hai người bốn mắt nhìn nhau, hắn lập tức cúi đầu, dời ánh mắt ra chỗ khác, tìm một chỗ ngồi trong góc, hắn ngồi xuống khoanh chân, yên lặng nhắm mắt dưỡng thần.

Nửa canh giờ sau.

"Xem ra chỉ có những đồng đạo này..."

Thiên Đố Ma Quân ở chỗ cao nhất thì thào rồi đứng lên: "Hôm nay, chư vị có thể đến đây phó hội, Thiên Đố túc cảm thịnh tình..."

Phương Tịch chợt mở mắt, nhìn một vòng, trong lòng hắn cũng đã nắm chắc: "Ba mươi ba vị Nguyên Anh lão quái... trong đó còn có không ít Nguyên Anh nước khác và chính đạo Thiên Trụ Minh, Nguyên Anh Khương Quốc đại khái hơn hai mươi vị?"

"Nhưng mà tu vi giữa Nguyên Anh cũng có khoảng cách, chỉ một mình Thiên Đố Ma Quân đã có thể bù đắp được biết bao nhiêu lão quái Nguyên Anh sơ kỳ?"

Trên đài cao, lời nói của Thiên Đố Ma Quân truyền rõ ràng đến tai của mỗi một vị Nguyên Anh lão quái: "Lão phu cũng không khách sáo, lần này chúng ta tụ hội đương nhiên là vì chuyện 'hàng giới', bây giờ căn cứ các loại tình báo tập hợp, đối diện là - thượng cổ Yêu giới! !"

"Yêu giới?"

Các tu sĩ Nguyên Anh ở trong điện xôn xao: "Vậy mà là thượng cổ Yêu giới?"

"Lão phu từng xem qua một bản cổ tịch, Yêu giới này ở thời kỳ thượng cổ đã từng phát sinh đại chiến với giới ta... Sau trận chiến đó, yêu tộc rút đi, lại không cam lòng mà thả Thiên Yêu Khí ra ô nhiễm bản giới, từ đó yêu thú mới có thể khai linh hóa hình, trở thành khởi nguồn của yêu tộc bản giới..."

Bạch Vân Tẩu vuốt vuốt chòm râu, rung động: "Không ngờ... Bây giờ lại giáng lâm lần nữa!"

"Nghe nói ở trong Yêu giới lấy 'yêu tu' làm chủ, bất kể xuất thân loài nào, chỉ cần có thể vượt qua Hóa Hình Thiên Kiếp thì chính là 'yêu tu', có thể thống lĩnh ngàn vạn yêu thú..."

Một Nguyên Anh lão ma khác toàn thân mọc kim sắc lân phiến thở dài: "Không ngờ phải giao thủ với đại yêu hóa hình, hắc hắc... Nghe nói đại yêu như vậy, toàn thân từng con đều là bảo đó, lão phu cũng muốn mở mang kiến thức một chút xem thể phách của chúng có vượt qua Kim Ma Bảo Thể của bản tọa hay không!"

'Xui xẻo!'.

Phương Tịch thì sầm mặt lại, trong lòng hắn thầm hô xui xẻo.

Bây giờ hắn không sợ Nguyên Anh nhân tộc nhưng đối đầu với đại yêu hóa hình thì sẽ khác.

Đại yêu như vậy, không những thân thể cường hãn, có thể so với thể tu cấp Nguyên Anh mà thọ nguyên còn rất dài, còn có thần thông trời sinh, vô cùng khó đối phó.

Thường thường đại yêu hóa hình cấp bốn hạ phẩm thì thực lực đã vượt qua tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ bình thường một bậc.

Càng quan trọng hơn chính là...

'Thọ nguyên phổ biến của đại yêu hóa hình vượt xa Nguyên Anh nhân tộc, trong đó còn có không ít chủng tộc đặc biệt sống lâu... Như lần trước truy sát ta chính là ba con quy yêu hoá hình, dù tất cả đều là cấp bốn hạ phẩm nhưng ta cũng phải chật vật bỏ chạy...'.

...

"Thiếp thân muốn hỏi một chút!"

Đại trưởng lão Như Ý Môn Nam Cung Ly mỉm cười mở miệng.

Mặc dù cô ta yên thị mị hành nhưng tu vi Nguyên Anh trung kỳ vừa mở miệng đã khiến tu sĩ trong điện im lặng lại: "Xin thứ cho thiếp thân kiến thức nông cạn, vì sao sau khi hàng giới, tu sĩ và yêu tộc sẽ phải bộc phát đại chiến? Song phương không thể hòa giải sao? Dù sao tu vi đến cảnh giới như chúng ta sẽ không muốn vì chút lợi ích mà đánh sống đánh chết..."

"Nam Cung đạo hữu nói có lý nhưng đáng tiếc chuyện này là không thể nào. Yêu giới nằm mơ cũng muốn ô nhiễm bản giới... Về phần nguyên nhân, có lẽ có liên quan với Địa Tiên giới, đạo hữu có biết ở trong Địa Tiên giới cũng có các tộc đàn nhân, yêu, ma không, hơn nữa còn luôn tranh bá lẫn nhau..."

Thiên Đố Ma Quân không nhanh không chậm giải thích: "Mặc dù nhân tộc, yêu tộc ở Địa Tiên giới cũng có sinh sôi nhưng tu sĩ hạ giới ta phi thăng có thiên tư hơn người, đối với họ cũng là một sự bổ sung cường lực... Bởi vậy những hạ giới như chúng ta thường xuyên công phạt lẫn nhau, đều muốn ô nhiễm giới của đối phương, đoạn tuyệt đạo thống, đây là kế sách rút củi dưới đáy nồi..."

Lời vừa nói ra khiến rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh không khỏi nghiêm nghị.

Nếu Nhân Gian giới trong thượng cổ đại chiến chiến bại, vậy thì giới này cũng sẽ hoàn toàn bị chuyển thành Yêu giới, từ đó phi thăng đều là yêu tu Hóa Thần!

Cứ kéo dài tình hình như vậy thì cũng sẽ sinh ra ảnh hưởng sâu sắc với thế cục ở trong Địa Tiên giới.

"Thật ra vượt giới công phạt tiêu hao có phần lớn... Hơn nữa thật ra Địa Tiên giới rất khó can thiệp chuyện hạ giới, cũng không có cách nào đôn đốc, mà 'hàng giới' lại là thời cơ đặc biệt lại cực kỳ ngắn ngủi... Nhân Gian giới chúng ta đã sớm không quan tâm, chỉ có những tên không có não như yêu tộc, ma tộc vẫn luôn nhớ mãi không quên..."

Một lão ma đầu tóc trắng xoá mắng một câu.

"Được rồi!"

Thiên Đố Ma Quân khoát tay chặn lại: "Bản tọa đã quyết định, liên thủ với chính đạo Thiên Trụ Minh, cùng chống cự tai ương yêu tộc hàng giới, vị Hạo Nhiên Tử này chính là người liên lạc trung gian!"

Nguyên Anh trung kỳ nho sinh xuất hiện trước đó đứng dậy, chậm rãi thi lễ với bốn phía: "Hạo Nhiên Tử bái kiến chư vị!"

"Bây giờ nhưng nơi có điềm báo hư không khá lớn đều đã bị phát hiện, chúng ta xây thành mà thủ, dựa vào lực lượng trận pháp... Ít nhất có thể chèo chống mấy chục đến trên trăm năm cũng không có vấn đề lớn gì, đến lúc đó hàng giới kết thúc, cho dù còn yêu tộc lưu lại thì chẳng qua cũng chỉ là cây không có rễ, tài liệu trên người chúng cũng là linh vật hiếm thấy..."

Thiên Đố Ma Quân chậm rãi nói.

"Tại hạ có một thắc mắc."

Phương Tịch ngồi ngay ngắn bất động, chợt mở miệng: "Sao ma quân lại có nắm chắc như vậy? Nếu ngay từ đầu đã có Hóa Thần Yêu Tôn giáng lâm thì phải làm sao?"

"Xem ra đạo hữu không biết nội tình hàng giới..."

Đôi mày bạc của Thiên Đố Ma Quân nhướng lên, cười nói: "Lúc hàng giới vừa bắt đầu, thông đạo hư không rất khó duy trì Hóa Thần Yêu Tôn thông hành... Thậm chí dù ở giai đoạn sau chúng giáng lâm thì cũng phải bị lực lượng giới vực của Nhân Gian giới ta áp chế, thực lực khó khôi phục đến đỉnh phong... Hơn nữa yêu tộc Tôn Giả như vậy cũng sẽ không đến nơi vắng vẻ như Nam Hoang của chúng ta, phải biết ngoài tu tiên giới Nam Hoang ra còn có tu tiên giới lớn hơn, điềm báo hư không ở đó chỉ có thể lớn hơn bản địa!"

'Được rồi... Xem ra dường như Nam Hoang thật sự không có tu sĩ Hóa Thần...'.

Phương Tịch không lên tiếng nữa, nhưng trong lòng hắn không hiểu sao lại buông lỏng.

"Được rồi, các vị còn gì muốn hỏi không? Nếu không có... Thì bản tọa sẽ tuyên bố hội minh bắt đầu." Ánh mắt của Thiên Đố Ma Quân đảo qua một vòng: "Sau khi hội minh, thi hành 'đình chiến lệnh', tất cả thế lực Nguyên Anh lấy ranh giới thực tế bây giờ làm chuẩn, không được lại phát sinh công phạt lẫn nhau, cho đến khi hàng giới kết thúc mới thôi!"

"Lúc hàng giới, chúng ta nên giúp đỡ lẫn nhau, nghe theo hiệu lệnh... Bản tọa cũng biết, bất kể loại khế ước, thệ ngôn nào cũng có thể dựa vào các loại thủ đoạn mà có cách vòng qua, bởi vậy ta chỉ cần một lời hứa của các ngươi. Sau đó, nếu có người vi phạm thì bản tọa và đại trưởng lão Thiên Trụ Minh sẽ đảm nhiệm tu sĩ chấp pháp, đích thân đi giết!"

Lúc nói câu nói sau cùng, Thiên Đố Ma Quân đã sát khí lẫm liệt.

Với thực lực Nguyên Anh hậu kỳ của y, bất kỳ một Nguyên Anh lão quái nào ở trong điện đối đầu đều có thể bị bắt giết - trừ gia hỏa ngoài lẽ thường nào đó.

Bởi vậy tất cả tu sĩ Nguyên Anh cũng đều nghiêm nghị.

Tiếp theo, Thiên Đố Ma Quân lập tức bắt đầu phân phối nhiệm vụ, lão ma đầu bị điểm tên dù trong lòng không tình nguyện nhưng ngoài mặt vẫn phải đáp ứng.

Cho dù ba tán tu Hoàng Vân Công kia, lúc bị phân công nhiệm vụ đi thủ hộ một thành trì, giám thị hư không thông đạo ở phụ cận thì cũng chỉ lầm bầm lầu bầu phàn nàn vài câu, sau đó đã tiếp nhận.

Đương nhiên ở đây đều là nhân tinh, gặp phải nơi không hợp lý thì chắc chắn đều dựa vào lý lẽ tranh luận, làm rất kịch liệt.

Đối với chuyện này Thiên Đố Ma Quân hoặc dùng thế đè người, hoặc là dùng thần thức truyền âm vài câu, vậy mà những lão ma kia cũng nhận.

Nói chung thì tất cả xem như thuận lợi.

Uy danh đệ nhất tu sĩ Khương Quốc của người này cũng là thật không giả!

"Vân Kiệt Tử đạo hữu... Tu sĩ Nguyên Anh ở Nguyên Quốc, chỉ có một mình ngươi sao?"

Thiên Đố Ma Quân chợt nhìn về phía Phương Tịch, khóe miệng như cười mà không phải cười.

"Đúng vậy..."

Phương Tịch đứng dậy trả lời: "Nếu ma quân có gì phân phó, có thể để bản nhân truyền đạt lại, chắc chắn bọn họ cũng không có ý kiến gì..."

Khác với hồn đăng của Thất Sát Ma Quân dập tắt, ba Nguyên Anh kia chỉ bị nhốt, cũng không phải bị giết, bởi vậy những vật như hồn đăng, mạng bài nhiều lắm thì quang huy ảm đạm mấy phần, lại không đến mức khiến môn nhân đệ tử hoàn toàn tuyệt vọng...

"Trong Nguyên Quốc không xuất hiện nhiều điềm báo hư không, hơn nữa quy mô cũng nhỏ, cho dù hình thành thông đạo hư không thì có lẽ giáng lâm cũng chỉ là một số yêu thú cấp thấp, chẳng qua chỉ dấy lên thú triều mà thôi... Nhưng lại có thể làm hậu phương. Chuyện này trước đó Thất Sát Điện đã làm, Không Tang đạo hữu..."

Thiên Đố Ma Quân nhìn về phía Không Tang lão ma, cười cười nói: "Không bằng nhường lại con đường của Thất Sát Điện, chúng ta cùng hưởng Nguyên Quốc, thế nào?"

"Tất cả mặc ma quân phân phó."

Không Tang lão ma cắn răng, đứng lên trả lời.

Lời vừa nói ra, Nam Cung Ly và các Nguyên Anh lão quái đều rất kinh ngạc: "Không Tang lão ma điên rồi sao? Hay là Thất Sát lão ma đổi tính? Không đúng, không phải là...'.

Ánh mắt Nam Cung Ly nhìn qua Phương Tịch đã mang theo rất nhiều phỏng đoán, con ngươi rạng ngời rực rỡ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận