Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 603: Cửu Cửu Thanh Đằng Hồ Lô

Thần thức cường đại đương nhiên sẽ có giúp đỡ khi đột phá đại bình cảnh và vượt qua Tâm Ma Kiếp.

Đặc biệt là trong quá trình tu luyện tầng thứ hai Thất Tình Ly Thương Phổ đã có một số trình tự phải 'luyện tâm' nên rất có lợi ích với ứng phó ma kiếp.

Hơn nữa... Bên cạnh hắn lại có một đại tu sĩ ma đạo, tài nguyên tốt như vậy mà không dùng thí phí.

Hắn cũng có thể trao đổi với Cửu Châu giới một phen, bên đó có nghiêm cứu rất nhiều về thần thức.

"Thật ra còn có một thứ cần chuẩn bị, đó chính là Vạn Cổ Trường Thanh Thể, lần đại chiến này chủ yếu cũng là vì linh thể mà khai chiến..."

Phương Tịch cảm nhận được từ Yêu Ma Thụ, nếu hắn có thể luyện thành Vạn Cổ Trường Thanh Thể, chỉ một cái bình cảnh Hóa Thần thì tính là gì?

"À... Ngoại trừ những thứ này, dường như cũng có thể dùng Khí Vận Cổ, con cổ trùng này đã đạt đến cấp năm... Chắc cũng có chút tác dụng với đột phá Hóa Thần."

Về phần đột phá Phản Hư thì tất nhiên Khí Vận Cổ đã vô dụng, trừ phi Phương Tịch tìm cách tăng nó lên cấp sáu!

Thế nhưng Phương Tịch lại không rành cổ thuật, càng không có ý tưởng này...

"Nhìn như vậy thì hi vọng tấn thăng Hóa Thần của ta ở trong tu sĩ Nguyên Anh của Nhân Gian vẫn rất lớn..."

Phương Tịch mỉm cười, ngồi khoanh chân, vận chuyển Trường Sinh Thuật!

Lần này hắn có thể cảm nhận được rõ ràng Thủy Tổ Yêu Ma Thụ hân hoan vui vẻ.

Một chút thương thế nho nhỏ trước đó của nó, sau khi luyện hóa rất nhiều huyết nguyên đã khôi phục như lúc ban đầu.

So với số lượng kinh khủng đã tích trữ thì những thứ này chỉ như chín trâu mất sợi lông mà thôi.

Mà lúc này, Phương Tịch nội thị bản thân, thậm chí hắn có thể nhìn thấy được trên ngân sắc triện văn đại biểu Ất Mộc Pháp Thân có từng đạo kim tuyến đang lan tràn, chuyển hóa...

"Cuối cùng đã nhìn thấy tiến triển của Vạn Cổ Trường Thanh Thể... ".

Sau khi lặng lẽ vận huyền công, Phương Tịch không khỏi than thở.

Sau khi thử một phen thì hắn lập tức xuất quan rồi triệu kiến bọn người Chung Hồng Ngọc, tiện thể trấn an đám Nguyên Anh lão quái ở ngoài đảo một phen.

Ngay sau đó, hắn đã tuyên bố đãi tiệc ba ngày, ăn mừng một phen.

Trong lúc đó, những Nguyên Anh lão quái kia cũng dâng lên không ít bảo vật, mỹ thực... Khiến Phương Tịch sa vào tửu trì nhục lâm, quét sạch sành sanh sự mệt mỏi khi liên tục tác chiến với yêu tộc.

Mấy tháng sau.

Phương Tịch thần thanh khí sảng ngồi khoanh chân dưới Thủy Tổ Yêu Ma Thụ, thần thức của hắn dọc theo khe hở của U Minh Địa Mạch mà tìm kiếm từng tấc phía dưới.

Lúc trước khi hắn tế luyện Chính Phản Cửu U Huyền Mộc Đại Trận thì đã phát hiện Phỉ Thúy Đảo khác thường, nó chính là một món thông linh chi bảo không hoàn chỉnh!

Thế nhưng lúc đó đại chiến sắp đến nên hắn thật sự không có tâm trạng thăm dò.

Bây giờ đã nhàn rỗi nên hắn cũng muốn tìm hiểu thật giả.

Dù sao lúc này Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận và Chính Phản Cửu U Huyền Mộc Đại Trận đều ở đây, cho dù đối đầu với Hóa Thần thì Phương Tịch cũng không sợ.

Thần thức của hắn dọc theo khe nứt xâm nhập vào lòng đất.

Một ngàn trượng, hai ngàn trượng...

Mượn lực trận pháp, thần thức của Phương Tịch lan ra, cuối cùng hắn đã nhìn thấy một tầng bình chướng xanh biếc.

Mà ở sau bình chướng là một mảnh Âm Sát Khí dày đặc không tan!

"Nếu để Âm Sát Khí này tràn ra thì e là cả người lẫn vật toàn bộ Hồ Vạn Đảo đều sẽ chết hết..."

"Cho dù U Minh Địa Mạch kia, chẳng qua chỉ là bị Âm Sát Khí này ảnh hưởng mà ở bên ngoài sinh ra một âm mạch nhỏ..."

"Đến tột cùng năm đó đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Cửu Diệp Phái lại định sơn môn ở đây?"

Đây đều là bí mật thượng cổ nên Phương Tịch không biết chút gì.

"Người nào ở bên ngoài?"

Bất chợt!

Từ trong lục sắc bình chướng truyền ra một tiếng nói.

Giọng nói này tựa như già nua nhưng lại như rất trẻ... Khiến người khác không thể phân biệt được tuổi tác, còn mang theo một loại ung dung.

"Vậy mà thật sự trấn áp một vị cường giả nào đó... Vẫn còn linh trí?"

Phương Tịch hơi giật mình, một đạo tinh quang từ thiên khung rơi xuống, bao phủ thân thể hắn, hắn trực tiếp xuyên qua vạn trượng lòng đất, đẩy lớp đất ra mà vào sâu trong lòng đất, đối diện tầng bình chướng xanh biếc kia.

"Các hạ là ai?"

Mắt của hắn chợt lóe dị sắc, quan sát hoàn cảnh xung quanh rồi hỏi thăm.

Trong bình chướng xanh biếc, Âm Sát Khí liên tục quay cuồng, nhưng cuối cùng vẫn không thể nào thoát ra: "Ha ha... Ngươi hỏi ta là ai sao? Trước tiên nói cho lão phu biết, bên ngoài bây giờ thế nào rồi?"

"Bên ngoài bây giờ chính là Nam Hoang..."

Quang mang lấp lóe trong mắt Phương Tịch, hắn nói ra một số tình huống.

"Hóa ra đã qua lâu như vậy rồi sao..."

Người lên tiếng kia vẫn chưa hiện thân mà chỉ có tiếng nói vang lên, dường như ngay cả thần thức của người đó cũng không thể xuyên qua được tầng bình chướng kia.

"Vẫn chưa biết đại danh của tiền bối, có quan hệ thế nào với Cửu Diệp Phái?"

Phương Tịch khách khí hỏi.

"Cửu Diệp Phái gì? Không biết... Về phần lão phu, ngươi gọi một tiếng Âm lão là được."

Âm lão cười mấy tiếng hắc hắc, giọng cũng biến thành già nua.

'Thọ nguyên dài như vậy... Quỷ tu sao?'.

Phương Tịch thầm suy đoán trong lòng.

Nếu là Hóa Thần của nhân tộc thì thọ nguyên không đến hai ngàn năm, đã chết già trong phong ấn từ lâu rồi.

Xem ra bị phong ấn ở đây không phải yêu thú Hóa Thần như Cốc Thần Tôn Giả của yêu tộc thì cũng là quỷ tu cấp năm.

"Vậy không biết Âm lão từng nghe đến Thanh Đế Sơn chưa?" Phương Tịch chợt mở miệng.

"Như sấm bên tai... Hắc hắc, bởi vì lão phu chính là bị tu sĩ Thanh Đế Sơn phong ấn trong Cửu Cửu Thanh Đằng Hồ Lô này..."

Dường như Âm lão rất thản nhiên.

"Cửu Cửu Thanh Đằng Hồ Lô?" Phương Tịch như phát hiện được gì đó, xem ra đây chính là tên gọi của món thông linh chi bảo này rồi.

"Nghe ngươi nói trước đó, thượng cổ Thanh Đế Sơn đã bị diệt từ lâu, ngay cả đạo thống cũng không còn... Lòng lão phu rất vui vẻ, an ủi."

Âm lão cười ha hả nói: "Ngươi có thể đến trước phong ấn này thì tu vi cũng khá tốt... Không biết ngươi có sở cầu gì?"

Phương Tịch không khỏi trầm mặc.

Hai bên đều là tu luyện giả nên đương nhiên sẽ biết thiện ác gì đó chỉ là giả tạo, chỉ có sở cầu mới là đạo lý thật sự.

Nếu không có sở cầu thì Âm lão cũng không vui vẻ trò chuyện với hắn.

"Sở cầu của vãn bối... Chỉ có đột phá Hóa Thần!"

Phương Tịch cảm khái cười rồi nói tiếp: "Chẳng lẽ tiền bối có thể giúp ta chút sức sao?"

"Đột phá Hóa Thần à? Chuyện này đúng là hơi khó, tu sĩ đại thần thông ở thượng cổ không ít nhưng có thể đi đến một bước cuối cùng Hóa Thần này lại được mấy vị chứ?"

Âm lão thấp giọng nói: "Hạ giới chúng ta tài nguyên bần cùng, ngay cả ngưng luyện Nguyên Anh cũng vô cùng gian nan, về phần tài nguyên Hóa Thần ư? Chúng đã gần như tuyệt tích... Nhưng mà chỗ lão phu vẫn có mấy loại kỳ môn bí thuật, có lẽ sẽ có thể gia tăng một, hai thành nắm chắc đột phá cho ngươi."

"Một, hai thành?"

Đôi mắt Phương Tịch sáng lên: "Xin tiền bối chỉ giáo, tiền bối có yêu cầu gì cũng có thể nói thẳng!"

"Ha ha, tiểu tử ngươi thật thượng đạo... Rất đơn giản, trên người ngươi chắc là có một khối Thái Dương Kim Tinh, ngươi lấy vật này ra, đưa vào phong ấn thì lão phu sẽ lập tức truyền bí thuật Hóa Thần cho ngươi! Phải biết rằng bí thuật có thể gia tăng xác suất Hóa Thần thì ở trong tu tiên giới thượng cổ cũng vô cùng thưa thớt."

Âm lão cười nói.

"Thái Dương Kim Tinh?"

Phương Tịch suy nghĩ một lúc, trên người mình cũng không có loại bảo vật luyện khí đỉnh cấp này.

Nhưng mà hắn vẫn kịp phản ứng lại, trên nhẫn trữ vật chợt lóe quang mang, một nữa cán phiên trụi lủi hiện ra: "Có phải là vật này không?"

Đây là thông linh chi bảo của con Thiên Phượng cấp năm kia, sau khi nó tự bạo thì mặt phiên đã hóa thành tro tàn, Phương Tịch đào ba thước đất mới tìm được một đoạn cán phiên như vậy.

Âm Sát Khí ở sau phong ấn quay cuồng một trận rồi chợt hiện ra con mắt to như nắm đấm.

Giọng của Âm lão ngay lập tức truyền đến: "Không sai, trong vật này có chứa một phần Thái Dương Chi Tinh... Chậc chậc, bảo vật như vậy lại mang đi luyện bảo, quả thật là không biết cái gì, nếu lại tìm được Thái Âm Ngọc Tinh thì sẽ có vô tận diệu dụng... Hắc hắc... Tiểu tử còn không nhanh đưa vật này vào đây."

Ngữ khí khi nói ra câu cuối cùng của Âm lão hơi biến hóa như mang theo một chút mê hoặc.

Phương Tịch nghe được nhưng thần sắc lại không thay đổi, hắn đảo tay, thu nửa cán phiên này về: "Tiền bối, giao dịch này vãn bối vẫn muốn cân nhắc mấy ngày, bây giờ xin cáo từ trước!"

Đối mặt với tồn tại cấp năm không rõ lai lịch thì làm sao hắn có thể lập tức giao dịch được?

Nếu đối phương lấy được Thái Dương Kim Tinh rồi lập tức thoát khỏi phong ấn, chẳng phải hắn sẽ gặp phiền phức to lớn rồi sao?

Bởi vậy Phương Tịch định lập tức rời đi.

Dù sao thu hoạch hôm nay đã đủ nhiều rồi.

Tâm niệm hắn vừa động đã câu thông với Thái Nhất, một đạo tinh quang lập tức rơi xuống, cuốn thân thể hắn biến mất không thấy đâu nữa.

Khu vực lòng đất này lại khôi phục sự tối tăm và yên tĩnh.

Một hồi lâu sau, giọng của Âm lão lại vang lên: "Trận pháp cấp năm... Còn có Khô Vinh Quyết? Lại là Khô Vinh Quyết!"

Xung quanh Yêu Ma Thụ có một đạo tinh quang xuất hiện, thân ảnh Phương Tịch từ trong đó bước ra.

"Quả nhiên... Trong Cửu Cửu Thanh Đằng Hồ Lô còn trấn áp một tồn tại không biết... Tỉ lệ lớn là từ Hóa Thần trở lên..."

Phương Tịch hơi đau đầu mà xoa mi tâm.

Cảm giác này cũng như chôn một quả bom ở dưới gia sản, khiến người ta phải đứng ngồi không yên.

Cũng may thực lực bây giờ của hắn đã có thể bảo đảm dù tai họa này bộc phát thì cũng không ảnh hưởng đến bản thân, sẽ không xuất hiện bi kịch như Cửu Diệp Phái.

"Bí thuật Hóa Thần?"

Nhớ đến lời hứa của đối phương thì Phương Tịch không khỏi cười lạnh: "Nếu ta không có bao nhiêu hi vọng Hóa Thần thì nói không chừng sẽ động tâm một chút nhưng bây giờ ta chỉ cần làm từng bước, nhất định sẽ có hi vọng Hóa Thần, cần gì phải bảo hổ lột da?"

"Hay là... Chờ sau khi Hóa Thần lại đi thăm dò lần nữa? Không không... Hình như cũng không quá an toàn."

"Dù sao ta cũng sống rất dai, tồn tại này cũng chưa chắc có thể sống lâu hơn ta, hoàn toàn có thể chờ sau khi hắn chết rồi lại đi tiếp nhận tất cả của hắn..."

Phương Tịch định ra kế hoạch thận trọng rồi tiếp tục vào động phủ Sơn Hải Châu bế quan.

Bởi vì vơ vét được rất nhiều Linh Nhãn Chi Vật nên bây giờ mức độ đậm đặc của linh khí trong động phủ Sơn Hải Châu hoàn toàn vượt qua Phỉ Thúy Đảo.

Nên đương nhiên Phương Tịch cũng muốn bế quan trong Sơn Hải Châu hơn.

Với tính cách của hắn, chỉ cần không đi kiếm chuyện thì chuyện sẽ không kiếm mình.

Tu hành không tuế nguyệt, trong nháy mắt đã qua mười mấy năm.

Ngày hôm nay.

Một đạo ma quang hạ xuống bên ngoài Trường Thanh Điện, đúng là Thiên Đố Ma Quân.

"Thiên Đố đạo hữu..."

Thần thức của Phương Tịch theo đó mà truyền đến: "Mời bước vào trong!"

Mười năm nay, hắn thường xuyên tìm Thiên Đố Ma Quân lĩnh giáo, tiện thể mượn một số đan dược và bí bảo có thể trợ giúp tu luyện Thất Tình Ly Thương Phổ, sau đó giao cho Cửu Châu giới nghiên cứu phân tích.

Bây giờ hắn tiến bước rất nhanh trên tầng thứ hai.

Thiên Đố Ma Quân bước vào, nhìn Phương Tịch đang ngồi ngay ngắn trên thượng thủ thì mỉm cười: "Tổng minh chủ... Nhân thủ trước đó chúng ta phái ra đã báo về, thông đạo hàng giới đã biến mất... Một đợt yêu tộc hàng giới liên tục hơn trăm năm, cuối cùng đã là quá khứ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận