Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 910: Thiên Mục

"Hợp Thể nhân tộc, ỷ lớn hiếp nhỏ thật sự không biết xấu hổ!"
Kính Ma hóa thành một đạo trường hồng huyết sắc bay đi, gã có thể cảm nhận được đạo độn quang khủng bố ở phía sau đang nhanh chóng đến gần, thần thức vô cùng cường đại kia đã khóa chặt mình thì không khỏi biến sắc gào lên.
"Ngây thơ... Chiến tranh chủng tộc ai quản ỷ lớn hiếp nhỏ chứ? Gặp được kẻ nhỏ yếu thì phải đánh đến chết mới là bình thường!"
Phương Tịch đang ở trong độn quang cười lạnh.
Hắn nhận được tin tức từ Huyền Vũ Các lại giấu đầu lộ đuôi, thi triển Tam Tương Diệt Nguyên Công hóa thành một tên ma tộc Phản Hư tu luyện Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công mới khó khăn lắm câu tên Kính Ma này ra, sao có thể để gã chạy mất được chứ?
Nếu không phải bắt buộc bắt sống không được giết thì với thần thông của hắn đã diệt tên Kính Ma này vô số lần rồi.
Dù lúc này hắn muốn bắt đối phương cũng không phải chuyện gì quá khó.
Hắn khoát tay, Huyết Sát Phiên hiện ra, từng dòng huyết hà từ trên trời giáng xuống, trong đó có vô số Phượng Triện Văn liên tục dao động.
Nhìn thấy cảnh này, không biết Kính Ma đã thi triển bí thuật gì mà độn quang lập tức tăng tốc, đang nhanh chóng bay cao hơn.
Đây đương nhiên là gã muốn hấp dẫn sự chú ý của Thiên Mục Điểu rồi.
Mặc dù hấp dẫn tộc đàn Thiên Mục Điểu đến đối với Kính Ma cũng là cửu tử nhất sinh nhưng so với thập tử vô sinh thì người thông minh vẫn sẽ lựa chọn như vậy.
Nhìn thấy cảnh này Phương Tịch hơi biến sắc.
Trêu chọc tộc đàn Thiên Mục Điểu ở Ma Thiên Sơn Mạch thì sẽ có thể bị một đám hoang thú Hợp Thể truy sát.
"Xem ra vẫn không thể tiết kiệm nguyên khí mà!"
Hắn thì thào rồi hai tay kết quyết, một phù lục bạc hiện lên, trên đó có vố số hoa văn lấp lóe như tinh hà, chính là Đại Hư Không Na Di Phù mà hắn đã lấy được ở Hãm Không Đảo!
Đại Hư Không Na Di Phù chợt nổ tung hóa thành vô số quang văn bạc bao phủ Phương Tịch.
Cùng lúc đó, hắn kết quyết, phun một ngụm nguyên khí lên Huyết Sát Phiên.
Quang huy xích hồng tuôn ra trên Huyết Sát Phiên, từng Phượng Triện Văn lở lửng trong đó mơ hồ tạo thành thân hình một con Phượng Hoàng bạc!
Phượng Hoàng và ánh sáng bạc của Đại Hư Không Na Di Phù nhanh chóng giao hòa, sau đó thân ảnh của Phương Tịch đã biến mất.
Lúc hắn xuất hiện lại thì đã ở bên cạnh Kính Ma!
Đây là dùng lực lượng hư không của Huyết Sát Phiên cưỡng ép khống chế Đại Hư Không Na Di Phù mang đến hiệu quả như thuấn di.
Kính Ma nhìn thấy cảnh này thì hồn vía lên mây.
Nhưng gã còn chưa kịp phản ứng lại thì năm ngón tay của Phương Tịch chụp ra, từng đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang thông thiên triệt địa tựa như từng sợi xiềng xích, lại phảng phất như từng hàng rào bao vây Kính Ma vào trong.
"Đáng chết!"
Kính Ma nổi giận gầm lên một tiếng rồi rút từ trong miệng ra một thanh ma nhận đen nhánh.
Trên chuôi ma nhận chính là một cái đầu lệ quỷ, trong miệng nó hình như còn cắn thứ gì đó.
Phương Tịch thấy rất rõ đó là Nguyên Anh của tu sĩ nhân tộc.
Két!
Lúc này miệng của ác quỷ không ngừng nhúc nhích, nhanh chóng thôn phệ Nguyên Anh.
Sau đó lưỡi đạo hiện ra ma khí um tùm, mơ hồ truyền ra tiếng ngàn vạn tu sĩ khóc lóc.
"Pháp bảo ma đạo cùng loại với Thần Anh Kiếm? Hình như còn mang theo chút uy năng hư không..."
Khóe miệng Phương Tịch ngậm một nụ cười lạnh, một tay kết quyết thúc giục.
Lúc này một đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang hóa thành phi kiếm xanh biếc nhấc lên ngàn vạn kiếm khí, kiếm quang như sương như mưa, từng tia từng giọt rơi xuống.
"Giết!"
Ma tộc Phản Hư dùng hai tay cầm ma nhận rồi lại phung lên một ngụm tinh huyết.
Ma nhận gào thét, mang theo đao mang thê lương, ánh sáng đỏ sẫm phóng lên cao nhưng lại bị từ tia kiếm ti xanh biếc dễ dàng trừ khử.
Bây giờ Phương Tịch dùng Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang hóa thành phi kiếm thuần túy là dùng pháp lực cường hoành đè người, thật sự có vẻ như nhất kiếm phá vạn pháp của kiếm tu.
Phốc!
Phi kiếm màu xanh chém đứt đao quang đỏ sẫm rồi lại lóe lên.
Một tiếng kiếm minh trong trẻo vang lên, nó hung hăng chém lên ma nhận, khiến bên ngoài ma nhận xuất hiện lỗ thủng to lớn.
Nhưng Kính Ma vốn đang cầm ma nhận lại không thấy đâu.
Độn quang lóe lên.
Ở một góc lồng giam có một con Thiên Mục Điểu cấp Nguyên Cổ Hoang Thú hiện ra, lông toàn thân nó vàng ươm, trên thân mọc từng con mắt.
Lúc này nó há mỏ phát ra tiếng hót thê lương.
Trong tiếng hót vang, từng viên ma lội đánh lên xiềng xích do Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang biến thành khiến vô số linh quang xanh biếc dao động.
Phanh!
Mà đúng lúc này vô số phong nhận đánh lên bên ngoài lồng giam khiến Phương Tịch khẽ biến sắc.
Thần thức đảo qua chỉ thảy chẳng biết từ lúc nào đã có vô số bóng đen lít nha lít nhít.
Đó rõ ràng là từng con Thiên Mục Điểu, chúng nhìn thấy 'đồng tộc' bị nhốt thì càng cuồng nộ hơn, truy kích đến, độn tốc nhanh kinh người.
"Cũng thông minh... Đáng tiếc Hư Ma Lôi của ngươi không phá được Thái Ất Tù Lung của ta!"
Phương Tịch mỉm cười, tiếng nói của hắn như một cây chùy nặng nện đùng đùng trong thức hải của Kính Ma: "Hư Ma Lôi này không có gì không phá được, thế như không phát được chí bảo hư không..."
Bên trong Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang chợt hiện ra từng Phượng Triện Văn.
"Sao ngươi lại hiểu rõ như thế?"
Kính Ma chỉ cảm thấy bị trúng công kích thần thức, đầu đau như sắp nứt, gã còn chưa kịp phản ứng thì từng phi châm xanh biếc đã đâm vào cơ thể, gã chỉ cảm thấy ngay cả ma hồn cũng không thể vận chuyển, chợt rơi thẳng xuống rồi bị Phương Tịch thu vào trong Địa Tiên Linh Cảnh.
'Sao ta lại không hiểu rõ công pháp của ngươi chứ?'.
'Đáng tiếc mặc dù Hư Ma Lôi là lôi pháp phá cấm khá sắc bén của ma đạo như tạo nghệ hư không của ta kết hợp với Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang lại mạnh hơn chí bảo hư không rất nhiều...'.
Phương Tịch cảm khái.
Mà lúc này chỉ nghe tiếng chim hót to rõ vang lên.
Mấy cỗ ba động pháp lực cấp Hợp Thể xuất hiện, lồng giam do Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang biến thành rên rỉ rồi nổ tung, hóa thành từng chiếc lá xanh, bốc cháy ở giữa không trung...
"Thiên Mục Điểu cấp Hợp Thể?"
Phương Tịch nhìn ba con hoàng điểu thân hình vô cùng to lớn cùng nhau bay đến, thần sắc mang theo chút ngưng trọng: "Đáng tiếc... Ta không có biến hóa Thiên Mục Điểu..."
Điều kiện tiên quyết của bí thuật Tha Hóa Vạn Vật trong Tha Hóa Tự Tại Chân Ma Công là phải hiểu rõ thứ mình biến thành thì mới có thể dùng ma công để mô phỏng.
Kính Ma đã ở Ma Thiên Sơn Mạch không ít thời gian nên đương nhiên gã hiểu rất rõ về Thiên Mục Điểu, bởi vậy nắm được biến hóa này.
Còn Phương Tịch chỉ mới đến, hắn cũng không phân tích Thiên Mục Điểu nên đương nhiên không thể biến hóa được.
Nếu không thì hắn hoàn toàn có thể khiến Thiên Mục Điểu hóa thù thành bạn.
"Nhưng mà Kính Ma chỉ có bí thuật cấp Phản Hư, chưa chắc có thể lừa được mắt của Thiên Mục Điểu... Dù sao loại hoang thú trời sinh đã có khả năng nhìn xuyên hư không này có phần lợi hại, mắt của nó cũng rất tốt, có thể gia tốc tu luyện rất nhiều đồng thuật lợi hại... Vừa rồi tên Kính Ma này chỉ liều mạng thử một lần mà thôi, dù sao thử một lần cũng có chút hi vọng, không thử thì chắc chắn tuyệt vọng."
Thu thu!
Vô số Thiên Mục Điểu hót vang.
Sau đó trong hư không xuất hiện từng phong nhận, dưới sự thống lĩnh của Thiên Mục Điểu đầu đàn vẽ ra từng đường cong lộng lẫy.
Hư không bị cắt đứt hình thành hư không phong bạo.
Trong nháy mắt, một cơn phong bạo kéo dài vạn dặm đã hình thành, thậm chí bên ngoài phong bạo còn có hư không bị xé rách.
"Đây..."
Trác đạo hữu có Thảo Mộc Chi Thể mang theo đạo cô hòng y đã trọng thương mới bay đi chưa được vạn dặm đã nhìn thấy cảnh này thì không khỏi sợ hãi và chấn động.
Nếu y bị cuống vào vết rách hư không này dù nó chỉ là bên ngoài thì cũng chắc chắn thập tử vô sinh!
"Cũng không biết vị tu sĩ xui xẻo nào lại bị Thiên Mục Điểu để mắt tới... Hắn không biết lệnh cấm ở Ma Thiên Sơn Mạch sao?"
"Trước đó Kính Ma bị truy đuổi chắc là người này gây ra, là tiền bối của nhân tộc ta sao?"
Trác đạo hữu cũng không có ý định dừng lại mà con thúc giục độn quang nhanh chóng chạy ra ngoài.
Dù sao y cũng không thể tham dự đại chiến Hợp Thể.
'Trước đó khi gặp phải Kính Ma thì ta đã âm thầm báo tin cho sư thúc tổ... Hi vọng lão nhân giã sẽ có thể đến sớm một chút.'.
Tu sĩ họ Trác âm thầm cầu nguyện trong lòng.
Thu thu!
Thiên Mục Điểu cấp Hợp Thể hót vang, từ trong con mắt quanh thân nó bắn ra các loại ánh sáng.
Trong thần quang rực rỡ lộng lẫy lại ẩn chứa uy năng khủng bố đủ để lấy mạng tu sĩ Phản Hư, tu sĩ Hợp Thể cũng phải bị trọng thương.
Phương Tịch cười nhạt rồi kéo Huyết Sát Phiên.
Ào ào ào!
Từng lớp huyết hải xuất hiện bảo vệ hắn vào bên trong, Phượng Triện Văn đại phóng ngân quang như từng tấm gương bạc, hấp thu vô số ánh sáng.
Sau đó Phương Tịch đảo ngược Huyết Sát Phiên.
Huyết hải nghiêng đổ, trong đó có vô số thần quang như mũi tên rơi xuống, xen lẫn tiếng rên rỉ của Thiên Mục Điểu.
Lông vũ màu vàng đầy trời rơi xuống.
Ngoại ba con Thiên Mục Điểu cấp Hợp Thể kia ra thì không ít hoang thú, Thiên Mục Điểu cấp Nguyên Cổ Hoang Thú đều rên rỉ, bị quang hoa rực rỡ kỳ lạ xuyên qua, thi thể từ trên trời rơi xuống, thanh quang lóe lên đều biến mất.
Nhìn thấy cảnh này thì Thiên Mục Điểu cấp Hợp Thể dường như cũng hoàn toàn đỏ mắt, chúng điên cuồng truy kích Phương Tịch.
Phương Tịch thì cười lạnh, vừa đánh vừa lui, hắn chuẩn bị chậm rãi mài chết đám Thiên Mục Điểu này.
Mắc của ba con Thiên Mục Điểu cấp Hợp Thể đã đủ cho hắn luyện thành mấy loại đồng thuật có đẳng cấp rất cao.
Phanh!
Một con Mộc Ngạn ngã xuống đất, trong cặp sừng to lớn có vô số chim thú nhanh chóng chạy trốn.
Đa tạ sư thúc tổ đã cứu mạng..."
Khóe miệng của Trác đạo hữu rỉ máu, ôm đạo cô hồng y trong lòng, hành lễ bái tạ với mổ đại hán mặc tử bào.
Trong tay của đại hán còn có một khối ngọc phù, trên đó không ngừng lóe lên lôi mang tím biếc.
"May mà đúng lúc ta ở đây thu thập Bích Lạc Thiên Lôi để luyện Thiên Phủ Thần Lôi Phù... Nếu không thì thật sự không kịp cứu viện rồi."
Đại hán tử bào thấy hai người chật vật như vậy thì không khỏi hỏi: "Đồ tôn nhi đã gặp phải nguy hiểm gì vậy?"
Nếu kẻ địch không quá mạnh, hoặc liên quan đến tài nguyên quá quý hiềm thì y cũng không ngại thuận tay báo thù cho đối phương.
"Là tên Kính Ma kia..."
Trác đạo hữu cười khổ một tiếng rồi kể lại chuyện đã xảy ra.
Đại hán tử bào chợt biến sắc, thần thức đã bắt được một đạo độn quang màu xanh.
Mà ở phía sau độn quang màu xanh còn có ba con Thiên Mục Điểu đuổi theo không bỏ.
Nhưng chẳng biết tại sao rất nhiều hoang thú Thiên Mục Điểu cấp Nguyên Cổ Hoang Thú lại không thấy.
"Không sai biệt lắm."
Trong tay Phương tịch hiện ra một phù văn xanh sẫm, lực lượng Linh Vực trong nháy mắt đã mở ra.
Trong ba con Thiên Mục Điểu ở phía sau đã có hai con nhanh chóng giảm tốc.
Con còn lại thì không kịp thay đổi, lại lửa giận ngút trời mà xông thẳng về phía Phương Tịch.
Phương Tịch cười ha ha, phía sau hiện ra Thiên Yêu Chân Thân, hắn không lui mà tiến, hung hăng tông vào Thiên Mục Điểu.
Thu!
Trong tiếng rên rỉ hoàng vũ đầy trời rơi xuống.
Sau đó Thiên Yêu Chân Thân hình người kéo cánh của con Thiên Mục Điểu này rồi xé mạnh!
Xoẹt xẹt!
Thiên Mục Điểu rên thảm, một bên cánh đã bị xé đứt, vô số con mắt bị đau đến mức trợn trắng...
Nhìn thấy cảnh này thì đại hán tử bài không nói lời nào mà điều khiển Thiên Phủ Thần Lôi Phù hóa thành một đạo lôi quang tím cuốn lấy đồ tôn họ Trác nhanh chóng bắn về phía sau.
"Đó... Còn là tu sĩ Hợp Thể sao? Vậy mà có thể dùng tay xé hoang thú cấp Hợp Thể..."
Trác đạo hữu trợn mắt há hốc mồm, miệng thì lầm bẩm, bất giác nhìn sư thúc tổ của mình, định so sánh một phen.
Chỉ thấy mặt đối phương trầm như nước thì lập tức ngậm miệng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận