Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 766: Đột phá Phản Hư

Một khắc trước đó.
Động phủ trên đảo giữa hồ.
Nơi sâu nhất trong cấm chế dày đặc, Phương Tịch mặc một bộ thanh y, ngồi xếp bằng, nhìn mấy vật đặt trước mặt.
Một bình Thiên Tâm Dịch lấy từ chỗ lão long Phản Hư.
Ngoài ra còn có một cây Hỗn Nguyên Thiên La Tán cũng là quả của Ngự Long Tông.
Còn lại là ba cái bình Lưỡng Nghi đặt song song nhau, trong đó phân biệt chứa đầy các loại nguyên dịch do Tiên Nguyên, Chân Ma, Thiên Yêu Khí biến thành.
Mà trong cái hộp đã mở ra là một viên đan dược như nhật nguyệt kết hợp.
Lưỡng Nghi Phá Hư Đan là kim đan thượng cổ nên dược tính vô cùng cô đọng, nó như một khối kim lại, cũng không cần lo lắng chuyện để bên ngoài quá lâu thì dược lực sẽ bị tiêu tán.
"Đã hoàn thành chuẩn bị, đến lúc đột phá rồi..."
Chuyện đột phá Phản Hư thì đương nhiên Phương Tịch sẽ hoàn thành ở Địa Tiên giới.
Ở hạ giới đột phá Phản Hư, thật sự là suy nghĩ viển vông.
Dù chỉ là Hóa Thần viên mãn đã bị lực lượng giao diện áp chế rồi.
Về phần chọn Yêu Nguyệt Tiên Thành?
Đương nhiên là vì linh mạch ở đây đủ tốt, tương đối thích hợp tấn thăng.
Phương Tịch tin nếu mình thất bại thì không nói nhưng nếu mình thành công, vậy thì chắc chắn đến lúc dẫn động thiên địa nguyên khí, thậm chí đại thiên kiếp đánh xuống thì trận pháp mới không thể nào che giấu.
Lúc đó tu sĩ Phản Hư ở Yêu Nguyệt Tiên Thành không dám mạo hiểm bị thiên kiếp đánh giết mà đến gần.
Mà chờ sau khi mình độ kiếp xong, nếu bọn họ có ác ý... Chẳng lẽ mình không biết chạy sao?
Thậm chí sau khi tấn thăng Phản Hư đã không phải mình chạy nữa mà là những tu sĩ Phản Hư kia có muốn chạy hay không...
"Bắt đầu thôi!"
Phương Tịch ngồi xếp bằng, trong lòng yên lặng nhớ lại công pháp Khô Vinh Quyết thiên Phản Hư.
Hắn hít một hơi thật sâu.
Trong phạm vi trăm ngàn dặm, từng quang điểm xanh biếc không ngừng hội tụ hóa thành Tứ Thánh Thú Giáp!
Bộ giáp cổ xưa này vừa xuất hiện thì cường độ nhục thể của hắn lại kéo lên một mảng lớn.
Ở sau lưng hắn thì hiện ra bốn hư ảnh Chân Long, Phượng Hoàng, Kỳ Lân, Huyền Vũ.
Tứ đại chân linh cùng nhau gào thét, dẫn động càng nhiều thiên địa linh lực hơn, chúng điên cuồng tràn vào trong cơ thể Phương Tịch như trường giang đại hà chảy ngược.
Cường độ thể phách của hắn bây giờ đủ để dung nạp hoàn toàn những thiên địa linh lực khủng bố này, thậm chí ngay cả một chút thương thế cũng không có.
'Sau khi thành tựu Vạn Cổ Trường Thanh Thể thì từng chỗ nhỏ bé trong thể phách của ta cũng nâng cao một bước.'.
Trong lòng Phương Tịch hiện lên một suy nghĩ rồi ý thức của hắn chợt chìm hoàn toàn vào trong khí hải đan điền.
Ở trong đan điền khí hải chỉ thấy vô tận thiên địa linh lực nhanh chóng bị luyện hóa, hình thành nhân uân tử khí nồng đậm.
Chư Thiên Bảo Giám treo cao trên đỉnh đầu của chủ Nguyên Anh, quanh thân có vô số bảo vật bay lượn, lúc này hai tay nó kết pháp quyết, sắc mặt nghiêm nghị, miệng nhỏ hút nhẹ.
Vô tận nhân uân tử khí kia không ngừng chui vào trong cơ thể của Nguyên Anh, khiến bên ngoài Nguyên Anh hiện ra từng dấu vết mà tím nhúc nhích như con giun.
"Không đủ... Không đủ..."
Trong lòng Phương Tịch sinh ra khát vọng, hắn chợt mở mắt phun một đoàn Anh hỏa màu xanh khủng bố ra!
Anh hỏa màu xanh bao phủ viên Lưỡng Nghi Phá Hư Đan nặng trĩu, sau đó thanh quang lóe lên đã biến mất không thấy gì nữa.
Trong đan điền khí hải, một viên đan dược như nhật nguyệt kết hợp xuất hiện.
Theo Nguyên Anh há miệng ra thì có càng nhiều Anh hỏa bao phủ Lưỡng Nghi Phá Hư Đan hơn, khiến nó phát huy hoàn toàn dược lực.
Nếu là đan hỏa của tu sĩ Kết Đan thì e là ngay cả vỏ ngoài của viên đan dược này cũng không phá nổi!
Còn tu sĩ Nguyên Anh thì có lẽ sẽ miễn cưỡng luyện hóa được một điểm nhưng chút mảnh vụn và linh khí cùng dược lực cũng có thể khiến bản thân bị trọng thương.
Lúc này Lưỡng Nghi Phá Hư Đan hoàn toàn hóa thành một đoàn dược dịch bao phủ Nguyên Anh của Phương Tịch.
Trong đan điền khí hải của hắn có một vầng mặt trời, một vầng mặt trăng mọc lên, hóa thành cảnh tượng nhật nguyệt đồng huy.
Một tầng Thái Cực Đồ bao phủ chủ Nguyên Anh lại, không ngừng chuyển động, dược lực thần kỳ nhanh chóng xâm nhập vào trong cơ thể của Nguyên Anh, dường như đang giúp nó luyện hóa thiên địa linh lực...
Thái Cực Đồ này không ngừng khuếch trương, bao phủ toàn bộ thân thể của Phương Tịch, tiếp theo là toàn bộ động phủ...
Giữa thiên địa chấn động ầm ầm.
Vô cùng vô tận quang điểm xuất hiện...
Đỏ, vàng, đen, trắng, xanh...
Đầu tiên là linh lực ngũ hành, sau đó là linh lực tam tài phong, lôi, băng, sau đó còn có linh lực thuộc tính hiếm thấy như huyết, ám, không...
Vô tận linh lực hội tụ như cầu vồng bảy màu, xông vào trong động phủ rồi không ngừng chui vào trong cơ thể của Phương Tịch.
"Chư Hành Hợp Nhất, Tiên Nguyên đã thành!"
Hai tay Nguyên Anh của Phương Tịch kết quyết, nó nghiêm nghị quát lên một tiếng.
Trong cơ thể hắn, thiên địa linh lực các thuộc tính không ngừng vị lực lượng của Lưỡng Nghi Thái Cực Đồ lôi cuốn trong chớp mắt đã hòa thành một thể hóa thành một tia Tiên Nguyên Khí như vượt qua tất cả linh khí!
Dưới Phản hư, pháp lực trong cơ thể của tu sĩ chỉ là pháp lực bình thường, nhiều nhất cũng chỉ khác nhau ở chỗ có hùng hậu hay không.
Mà trên Phản Hư thì tính chất pháp lực trong cơ thể của tu sĩ nhân tộc sẽ phát sinh biến hóa, đã có thể được gọi là Tiên Nguyên Khí!
Đến Tán Tiên cấp Đại Thừa thì còn có thể được gọi là Tiên Nguyên Lực!
Đương nhiên, Tiên Nguyên Lực vẫn chưa phải là tiên khí thật sự nhưng cũng rất đáng sợ, đủ để tế luyện được Bán Tiên Khí!
'Cửa ải pháp lực lột xác này là một ngọn núi lớn chắn trước mặt tất cả tu sĩ Hóa Thần viên mãn nhưng đối với ta lại khá nhẹ nhàng...'.
Phương Tịch âm thầm suy nghĩ.
'Thứ nhất là có dược lực của Lưỡng Nghi Phá Hư Đan phụ trợ, thứ hai là do ta đã có thể khống chế lực lượng chư hành từ lâu nên hấp dẫn thiên địa linh lực rất nhiều thuộc tính hoàn thành Chư Hành Hợp Nhất cũng khá dễ dàng.'.
Mặc dù pháp lực lột xác thành công nhưng Phương Tịch cũng không dám buông lỏng.
Nguyên Anh trong cơ thể, nương theo pháp lực Khô Vinh Quyết vô cùng hùng hậu không ngừng chuyển hóa thành Tiên Nguyên Khí thì thân thể Nguyên Anh lại trở nên hơi mờ đi.
Không!
Đó là vì Tiên Nguyên Khí quá khủng bố nên đã khiến Nguyên Anh bất giác muốn hợp làm một thể với thiên địa nguyên khí.
Tu sĩ Phản Hư khống chế thiên địa nguyên khí chứ không phải bị thiên địa nguyên khí khống chế ngược lại!
Cửa ải khó này cần tu sĩ dùng Tiên Nguyên Khí của bản thân dẫn động thiên địa nguyên khí ở bên ngoài tiến vào cơ thể hình thành cân bằng!
Nếu Tiên Nguyên Khí bản thân bị hấp dẫn tiết ra ngoài thì tu sĩ sẽ bị đồng hóa thành một cỗ Tiên Nguyên Khí tinh thuần rồi tiêu tán trong thiên địa.
Trong ngọc giản đột phá của Phương Tiên Đạo Chủ đã miêu tả của ải này thành "Thiên Địa Nguyên Khí Kiếp!
Thiên địa nguyên khí lấy Tiên Nguyên, Chân Ma, Thiên Yêu Khí làm chủ chính là kết cấu tam giác ổn định.
Cũng chỉ có dùng Tiên Nguyên Khí mới có thể dẫn động thiên địa nguyên khí.
Tu sĩ Hóa Thần dẫn động thiên địa linh lực chỉ là một phần của Tiên Nguyên Khí mà thôi.
Lúc này Phương Tịch không do dự nữa, hai tay hắn kết quyết.
Ba cái bình Lưỡng Nghi đều vỡ vụn, một đoàn nguyên dịch trắng tinh, một đoàn xanh sẫm, còn có một đoàn đen như mực lập tức chui vào trong miệng của hắn.
Ầm ầm!
Trong đan điền khí hải, lượng lớn Thiên Yêu và Chân Ma Khí xuất hiện, thậm chí còn khiến trên người hắn cũng mọc ra lân phiến đen nhánh, tay chân như sắp biến thành móng vuốt của cầm thú kỳ dị...
"Tam Tương Diệt Nguyên, Tam Khí Hợp Nhất!"
Chủ Nguyên Anh biến đổi ấn quyết.
Hắn tu luyện Tam Tương Diệt Nguyên Công lại được Phương Tiên Đạo Chủ chỉ điểm nên lúc này hắn không phí chút sức nào.
Lại càng không cần phải nói, Phương Tịch tu luyện công pháp yêu tộc và ma tộc rất sâu nên hắn có rất nhiều kinh nghiệm điều khiển hai loại lực lượng cao cấp này.
Sau khi hắn kết một pháp ấn tam giác kỳ dị thì ba cỗ lực lượng khủng bố kia chợt bị cô đọng thành một thể hóa thành thiên địa nguyên khí thật sự!
Thậm chí Tiên Nguyên Khí của bản thân Phương Tịch cũng gia nhập vào trong đó, khiến hắn có khả năng khống chế được đoàn thiên địa nguyên khí này.
Đoàn thiên địa nguyên khí này hóa thành quang đoàn không màu, được Nguyên Anh ôm trong tay.
Phương Tịch chợt hít thật sâu, không ngừng vận chuyển Khô Vinh Quyết thiên Phản Hư.
Ào ào ào!
Lấy đảo giữa hồ làm trung tâm, thiên địa nguyên khí trong phạm vi vạn dặm ầm ầm chuyển động mang đến uy thế đáng sợ!
Đây là uy Phản Hư!
Khống chế vạn dặm thiên địa nguyên khí, Hóa Thần không thể nào tranh phong được.
'Dẫn động thiên địa nguyên khí!'.
'Sau đó luyện hóa vào cơ thể!'.
Bầu trời trên đảo giữa hồ như vỡ vụn.
Thiên địa nguyên khí gào thét cuốn đến lại bị Phương Tịch tiếp dẫn vào trong cơ thể, hoàn toàn chống cự được Nguyên Khí Kiếp trước đó.
Thậm chí trong cơ thể của Nguyên Anh còn không ngừng sinh ra từng tia Tiên Nguyên Khí mang theo tính chất của Khô Vinh Quyết...
"Phản Hư! Thành rồi!"
Đến được bước này thì Phương Tịch đã thật sự bước cả hai chân vào cánh cửa Phản Hư, chính là tu sĩ Phản Hư sơ kỳ thật sự!
Thứ hắn cần ứng phó chỉ còn lại kiếp số mà thôi!
Hóa Thần đột phá Phản Hư ngoại trừ đại thiên kiếp khủng bố ra còn có Tâm Ma Kiếp!
Hắn cầm lấy Thiên Tâm Dịch uống hết rồi lẳng lặng ngồi ngay ngắn.
Bản thân độ Tâm Ma Kiếp có thể trải qua trăm ngàn lần luân hồi nhưng ở bên ngoài chỉ là một cái chớp mắt.
...
Sau khi thiên địa nguyên khí hội tụ trên không đảo giữa hồ, lại có từng đám mây đen nhánh mang theo thiên uy khủng bố theo sát đến.
Lực lượng giao diện như vậy dù tu sĩ Hợp Thể, Đại Thừa cũng phải kính sợ.
Ầm ầm!
Tiếng sấm vang rền, vô số kim sắc điện xà cuồng vũ, nương theo ba động pháp lực vượt xa tu sĩ Hóa Thần không ngừng khuếch tán bốn phía...
Nơi nào đó ở Yêu Nguyệt Tiên Thành.
Trên một ngọn núi xanh biếc.
Tùng xanh như dù, phía dưới còn có một cái bàn đá và chiếc ghế đá, tạo thành hình hoa mai năm cánh.
Một tu sĩ có cái đầu rất lớn, đỉnh đầu trụi lủi chỉ một vòng xung quanh có tóc trắng thưa thớt đang ngồi uống trà: "Ai... Thái Âm Bí Cảnh mở ra lần trước thu hoạch hoàn toàn không như dự tính, thật sự không liên quan đến lão phu..."
Người này rõ ràng là Xích lão quái trông coi Thái Âm Bí Cảnh trước đó, chẳng biết tại sao lão lại ở đây.
Mà ngồi đối diện lão là một vị tu sĩ đeo kiếm, dù y ngồi nhưng cũng không tháo trường kiếm sau lưng xuống.
"Trong bí cảnh hình như có dấu vết bị khai thác... Xem ra là tu sĩ thượng cổ có bố trí khác, có lẽ vẫn có thể tiến vào từ nơi khác? Chúng ta không hiểu rõ bí cảnh nên khó mà phát hiện được."
Tu sĩ đeo kiếm họ Quảng thản nhiên nói.
"Nhất định phải tim được chỗ sơ hở, đây là căn cơ của tiên thành ta, dù đối phương là tông môn Phản Hư thì cũng phải va chạm một chút.
Xích lão quái trừng đôi mắt, vẻ mặt của lão chợt thay đổi nhìn về hướng đảo giữa hồ: "Đây là..."
"Vạn dặm thiên địa nguyên khí bị dẫn động, thiên kiếp thành mây... còn có lôi đình thuần vàng như vậy..."
Trong mắt của tu sĩ họ Quảng chợt bộc phát tinh mang: "Chắc chắn có tu sĩ đang đột phá bình cảnh Phản Hư!"
"Không thể nào, trong những tu sĩ Hóa Thần của bản thành, mặc dù Hóa Thần viên mãn không dưới hai mươi người nhưng đa phần tiềm lực đã đến giới hạn, có hi vọng đột phá cũng chỉ có mấy người... Nhưng bọn họ cũng chưa chuẩn bị kỹ."
Xích lão quái hơi nghi ngờ.
"Xem ra là một vị đạo hữu thâm tàng bất lộ nào đó rồi."
Tu sĩ họ Quảng nói: "Nếu hắn không thành thì đương nhiên không có gì để nói nhưng nếu nó thành thì chính là đồng đạo của chúng ta..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận