Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1152: Tiên chủng (2)

Loại Tiên Bia Khế Ước này, lực trói buộc với tu sĩ Đại Thừa rất mạnh, bất quá đến Chân Tiên, lực ước thúc sẽ giảm mạnh.
Đây là sự tình không có cách, dù sao Chân Tiên trường sinh bất tử!
Mà ở trong thời gian dài dằng dặc, bất cứ chuyện gì cũng có thể phát sinh.
Lấy tu vi và thời gian vô tận của Chân Tiên, hoàn toàn có khả năng tìm được thần thông bí thuật phá giải khế ước!
Đi ký kết khế ước khắc nghiệt, làm cho đối phương lòng sinh oán hận, còn không bằng kết một thiện duyên.
Đương nhiên, nếu tu sĩ Đại Thừa cả đời không đột phá Chân Tiên, vậy khế ước này vẫn rất hữu dụng, đủ để ước thúc hắn làm trâu làm ngựa cho Phong Duyên Trai.
Hắn liếc mấy cái, mỉm cười, trong tay hiện ra một tia tiên nguyên lực, lấy chỉ làm bút, rơi vào dưới đáy Tiên Bia.
Ông!
Khi một bút cuối cùng rơi xuống, vô số triện văn trên Tiên Bia hội tụ, hóa thành lưu quang chui vào mi tâm Phương Tịch. Đây là tiêu chí ký kết khế ước thành công!
Nhưng không có ai biết, ở trong đan điền hắn, Chư Thiên Bảo Giám hơi chấn động một cái.
Những triện văn và lưu quang kia bị ngân quang bao phủ, tiếp theo na di đến nơi không biết...
Đối với Phương Tịch chấp chưởng Chư Thiên Bảo Giám mà nói, loại ước thúc này chỉ là chuyện tiếu lâm.
Bất quá, hắn làm như thế chỉ vì để phòng vạn nhất.
Nếu Phong Duyên Trai không phụ hắn, hắn tự nhiên sẽ làm tròn nghĩa vụ của một khách khanh.
- Rất tốt.
Lục tiểu thư mỉm cười, thần thái trở nên thân cận hơn không ít:
- Hai người các ngươi, đều là khách khanh trên Ất đẳng, tương lai có hi vọng thành tiên, bởi vậy bản trai cho ra đãi ngộ khá hậu hĩnh, vừa vào cửa liền có thể lựa chọn công pháp hoặc phúc lợi khác... so sánh mà nói, khách khanh Bính đẳng cần tích lũy cống hiến trước.
Nàng chần chừ một phen, chủ yếu là nhìn về phía Độc Cô Phương, lúc này mới nói:
- Các ngươi sở cầu đều là công pháp cao cấp, bất quá nơi này ta còn có một lựa chọn...
- Không biết Lục tiểu thư có gì chỉ giáo?
Độc Cô Phương không kiêu ngạo không tự ti hỏi thăm.
- Các ngươi đều là khách khanh Ất đẳng trở lên, dựa theo lệ cũ, có thể lựa chọn một bộ truyền thừa, đương nhiên là trước Chân Tiên, mà truyền thừa tốt nhất của bản trai, bất quá là Địa Tiên... Nhưng bây giờ, lại có một cơ hội khác.
Lục tiểu thư nói:
- Thiên Tiên Bí Cảnh xuất hiện, các ngươi hẳn cũng biết, bản trai liên hợp Ma Kiếm Sơn, Thiên Thanh Học Phủ, đã khu trục các thế lực nhỏ như Thần Mộc Cung, Viên Nguyệt sơn trang… độc chiếm bí cảnh, đồng thời khai phát đến vị trí hạch tâm, ở vị trí hạch tâm, xác nhận chỉ người dưới Tiên Nhân mới có thể tiến vào, theo thiên tư thu hoạch được truyền thừa hoặc bảo vật... Trước mắt cơ bản xác định không có nguy hiểm gì, đồng thời chỉ cần thiên tư ưu việt, hoặc nhiều hoặc ít đều có thu hoạch.
Nàng nói xong, liền nhìn về phía Phương Tịch và Độc Cô Phương, nói:
- Phong Duyên Trai có thể cam đoan ra vào Thiên Tiên Bí Cảnh tuyệt đối an toàn, sau đó thu hoạch được cái gì, lại cần hai vị đánh cược, không biết các ngươi lựa chọn như thế nào?
- Thiên Tiên truyền thừa?!
Đôi mắt Độc Cô Phương sáng lên:
- Ta tự nhiên nguyện ý liều một phen.
Mặc dù hắn ưu tú, lại không có bối cảnh, trước đó sợ bị chặn giết, không dám đi Thiên Tiên Bí Cảnh, lúc này có cơ hội, tự nhiên sẽ không bỏ lỡ.
- Rất tốt, Phương khách khanh, ngươi thì sao?
Lục tiểu thư lại nhìn về phía Phương Tịch.
- Bản nhân tài sơ học thiển, có thể được Địa Tiên truyền thừa, đã vừa lòng thỏa ý.
Phương Tịch suy tư một lát, cuối cùng cự tuyệt.
So với truyền thừa hư vô mờ mịt, hắn càng coi trọng đồ vật đã có trong tay.
- Đã như vậy, Từ quản gia, ngươi mang theo Phương khách khanh đi nhận công pháp, tiện thể nói quy củ của bản trai cùng an bài công việc, về phần Độc Cô khách khanh, mời cùng tiểu nữ tiến về Thiên Tiên Bí Cảnh.
Lục tiểu thư vừa dứt lời, trên bầu trời liền hiện ra một phi thuyền tuyết trắng như ngọc.
Phi thuyền có thể tiến vào Liệt Nhật Tiên Thành, vốn là đại biểu cho địa vị cùng quyền thế.
Độc Cô Phương cáo biệt Phương Tịch, bay vào trong phi thuyền.
Phi thuyền đụng nát hư không, trong khoảnh khắc không thấy tăm hơi.
- Làm phiền Từ quản gia.
Phương Tịch nhìn quản gia ôm quyền thi lễ, lén đưa một tấm Nạp Vật Phù qua.
Đôi mắt Từ quản gia sáng lên:
- Dễ nói dễ nói... Bọn ta đi Phi Tiên Các nhận công pháp trước, ở trong này còn có rất nhiều thủ tục, lão phu sẽ nói rõ từng cái cho Phương khách khanh...
- Đa tạ.
Hai người vừa nói chuyện phiếm, vừa đi về phía Phi Tiên Các, Từ quản gia thở dài:
- Phương khách khanh đứng cao nhìn xa, tâm tình này cực tốt, nói thực, mặc dù bản trai có Địa Tiên truyền thừa, nhưng chân chính có thể thành Địa Tiên, cơ hồ một cái cũng không có...
Mặc dù Địa Tiên truyền thừa khả năng có chút trợ lực cho cảnh giới Đạo Quân, nhưng Tiên Nhân cũng không thành, nói gì Đạo Quân?
Phương Tịch tự nhiên minh bạch đạo lý này, trong lòng còn có chút kinh ngạc:
- Địa Tiên truyền thừa... Khó khăn như thế sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận