Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1323: Người quen cũ (2)

Ngược lại, Phương Tịch hơi bất ngờ quan sát Dịch Hi vài lần.
Vị tu sĩ Đại Thừa này già hơn năm đó nhiều, tu vi cũng tăng lên rất nhiều.
Chắc hẳn trong thời gian khá dài như vậy, hắn đã gặp được vài kỳ ngộ.
- Tiền bối nhận ra được lão phu sao?
Dịch Hi không hổ danh là nhân tài làm từ người tiếp khách lên, hắn lập tức cảm nhận được và cung kính hành lễ.
- Cũng không phải, chẳng qua ta cảm thấy ngươi có vài phần giống với một người quen cũ của ta mà thôi.
Phương Tịch cười ha ha cùng Húc Thanh Tiên Nhân sóng vai rời đi.
- Đi thôi, lão đệ...
Trong lúc Dịch Hi khổ sở suy nghĩ, Hải Vạn Chân lại tiến tới gần:
- Chẳng lẽ ngươi có trưởng bối trực hệ nào đó có giao tình với Tiên Nhân của Phong Duyên Trai?
Những người khác đều là lão già thành tinh, nhìn thấy hết sức rõ ràng.
Tuy Húc Thanh Tiên Nhân có khí thế vô cùng mạnh mẽ, nhưng bọn họ mơ hồ cảm giác được tất cả đều xem Phương Tịch làm chủ.
Có thể thấy được cho dù ở trong Tiên Nhân, vị đại nhân kia cũng không phải là nhân vật tầm thường.
- Cái này... Lão phu không biết.
Tu tiên giả đều có khả năng đã gặp qua sẽ không quên được. Khi bọn họ đạt đến Đại Thừa kỳ, Nguyên Anh viên mãn, cho dù là chuyện nhỏ cũng sẽ không quên.
Thế nhưng, trước đây Dịch Hi chỉ nhìn thấy dáng vẻ Phương Tịch dịch dung, tất nhiên không hề có cảm giác quen thuộc.
- Đạo hữu đã từng tới Khư thị này?
Húc Thanh đi vào trong một gian động phủ, tò mò hỏi.
- Năm đó lúc ở Liệt Nhật Tiên Thành, ta thỉnh thoảng có tới vài lần, lúc đó người kia còn là một người tiếp khách nhỏ, tu vi cũng cực kém... Không ngờ bây giờ đã là Đại Thừa.
Phương Tịch khá xúc động, lại không có gì phải giấu giếm.
- Đây cũng là chuyện bình thường. Có đôi khi chúng ta bế quan một lần, tu sĩ Luyện Khí trước kia lại biến thành lão tổ Đại Thừa.
Húc Thanh không để ý tới điều này, hình như đã từng trải rất nhiều lần:
- Cũng có khả năng sau một lần bế quan dài, tất cả người quen thuộc đều tọa hóa... Thảm kịch cô đơn một đời như vậy thật sự khiến cho người ta không thể chịu đựng được.
Trong tròng mắt hắn thoáng hiện vẻ thương cảm, nhưng rất nhanh lại tiêu tan, cười nói:
- Ta thấy Dịch Hi kia có căn cơ pha tạp, hình như còn từng chuyển sang tu luyện pháp lực Phật Môn, hắn có thể may mắn đột phá Đại Thừa đã là kỳ tích, cơ bản không có khả năng thành tiên.
- Ta cũng thấy vậy.
Phương Tịch gật đầu vừa đưa ra lời bình, sau đó lại gọi Minh Ngọc Lan tới.
- Tình hình ở Liệt Nhật Tiên Thành ngày đó rốt cuộc thế nào?
- Khởi bẩm hai vị thượng tiên, ngày đó lão thân vừa vặn đi tới Liệt Nhật Tiên Thành tìm đệ tử, tuy vô ý bị hỏa độc tổn thương, nhưng gặp cơ duyên xảo hợp đã lấy Lưu Ảnh Bích ghi lại được một đoạn...
Minh Ngọc Lan lấy ra một miếng nham thạch tối đen, đánh một pháp lực vào.
Phương Tịch và Húc Thanh giống như rơi vào trong tình cảnh của nàng, nhìn thấy Đại Nhật Tiên Lô của Liệt Nhật Tiên Thành ở cách đó không xa vỡ nát, rơi xuống... Một mặt trời rơi vào trong thành!
Trong giây lát, nhiệt độ khủng khiếp khiến vô số cấm chế và cả người lẫn vật bốc hơi...
Tiếp theo, chính là tai họa một biển mắc ma màu vàng cuồn cuộn cuốn tới!
- Ồ? Nhìn khí tức của ngươi không ổn, khi phế kim bị tổn hại, rõ ràng là Nguyên Anh bị Đại Nhật Chân Hỏa tổn thương...
Ảnh lưu niệm đến đây thì dừng. Phương Tịch và Húc Thanh đều có vẻ ngẫm nghĩ.
Rất lâu sau, Phương Tịch mới mở miệng nói.
- Khụ khụ... Thượng tiên có pháp nhãn không tệ. Bởi vì lão thân nóng lòng lo lắng cho an nguy của đệ tử, lấy một món pháp bảo hộ thân thuộc tính băng xông vào biển lửa, chẳng qua chỉ lao đi được mấy trăm dặm đã bị hỏa độc tổn thương tới Nguyên Anh, không thể không chật vật rời khỏi...
Trên gương mặt Minh Ngọc Lan đầy vẻ cay đắng.
Nàng ra tay trước, không chỉ không cứu được ái đồ còn liên lụy tới bản thân, có thể nói là tiền mất tật mang.
- Ở đây có một Băng Thiềm Hoàn có hiệu quả ngoài dự đoán đối với việc chữa trị thương thế của ngươi, ta lại ban tặng cho ngươi.
Húc Thanh gật đầu và ném ra một bình ngọc.
Minh Ngọc Lan nhận lấy, chỉ thấy trong bình ngọc bán trong suốt có một viên đan dược trắng như tuyết đang tỏa ra hơi lạnh kinh người.
Ở chính giữa đan dược, đan văn giống như sống lại, hóa thành một con Chu Nhãn Băng Thiềm, nàng không khỏi mừng rỡ:
- Cảm ơn thượng tiên ban thưởng.
- Miễn, bây giờ Phong Duyên Trai ta còn lại mấy người?
Húc Thanh thuận miệng hỏi.
- Tất cả mọi người trong Liệt Nhật Tiên Thành đều hóa thành bột mịn. Sau đó, lão thân cố gắng triệu tập, cũng chỉ tìm được ba vị chấp sự và mười bảy vị đệ tử, tất cả đều là người đã rời khỏi tiên thành trước khi mọi chuyện xảy ra, bây giờ đang ổn định ở trong Phường thị.
Minh Ngọc Lan cẩn thận bẩm báo.
- Được, ngươi đi xuống đi.
Húc Thanh gật đầu và đuổi Minh Ngọc Lan đi. Hoàng Hiết lại đi đến:
- Phương tiền bối, Dịch Hi cầu kiến, nói là có tin tức liên quan đến Liệt Nhật Tiên Thành…
Bạn cần đăng nhập để bình luận