Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 549: Hoán Ma

"Hoán Ma Trận!"

Phương Tịch lấy ngọc giản ra, sau khi hắn so sánh một phen thì bắt đầu bố trí một tế đàn đơn sơ.

Trận pháp này chính là hắn lấy từ Ly Thương Ma Cung!

Công năng của nó không cần nhiều lời, có thể triệu hoán thần niệm của một vị Hóa Thần Ma Tôn nào đó vượt giới giáng lâm!

Thật sự thi triển thì rất phiền phức, đầu tiên thì cần Hoán Ma Lệnh.

Đương nhiên là Phương Tịch không có.

Hắn có thể yêu cầu Hoán Ma Trận từ Thiên Đố Ma Quân cũng đã là mặt mũi đủ lớn, còn muốn dị bảo mật truyền của người ta sao?

Dù hắn có diệt Ly Thương Ma Cung đi thì cũng chưa chắc có thể lấy được!

"Cũng may dù không có Hoán Ma Lệnh nhưng Hoán Ma Trận này cũng đủ, mặc dù chỉ là một cái tiểu tế đàn rách... Nhưng ta cũng không cần vượt giao diện... Bản giới đã có Hóa Thần Ma Tôn rồi."

Đúng vậy, ở trong mắt Phương Tịch, cái gọi là Hoán Ma Trận chỉ là một tiểu tế đàn rách, chủ yếu dùng để tế tự ma tộc, quan trọng là ở quá trình 'mở cửa' này, và Hóa Thần Ma Tôn có muốn đáp lại hay không!

Sau khi thuần thục bố trí Hoán Ma Trận xong, Phương Tịch hít sâu một hơi, bắt đầu tập trung toàn bộ tinh thần bố trí một bộ Diệt Ma Trận Pháp ở bốn phía!

Hay nói cách khác, đây mới là tinh túy của Hoán Ma Đại Trận!

Dựa theo cách nói của Thiên Đố Ma Quân thì cũng có thể kêu gọi ma đầu là ma tu, có thể làm được lợi dụng ma đầu mà không bị nó làm hại, thậm chí có thể tế luyện ma đầu trở thành một thanh đao cho mình sử dụng như cánh tay, phải là chân ma tu! Nếu không chỉ là nửa vời!

Trong lịch sử dài dằng dặc, phàm là ma tu thậm chí truyền thừa Ma tông đi nhầm đường, dù nhất thời cực thịnh nhưng cuối cùng cũng bởi vì bị quản chế ở ma, tính tình cực đoan, thích huyết tế, sau đó đắc tội với quá nhiều người, cứ như vậy mà tiêu vong...

Hoán Ma Đại Trận này cũng là như vậy, nghi quỹ kiêu gọi ma đầu chỉ cần có lòng sẽ thành, quan trọng nhất vẫn là bố trí trận pháp phòng ngự ở xung quanh, các loại pháp trận diệt ma...

Nếu không phải bây giờ Phương Tịch đã là Trận Pháp Sư cấp bốn thì hắn khó mà trông mèo vẽ hổ để bố trí ra.

"Cây Liệt Dương Kỳ này cũng là Thiên Đố Ma Quân tài trợ... Trên đó có Cửu Dương Chân Hỏa chí thuần, chính là linh diễm diệt ma nhất đẳng, cũng xem như có tâm."

Phương Tịch cấm một cây xích kim sắc đại kỳ xuống.

Cây đại kỳ này toàn thân xích kim, mặt ngoài còn có từng kim sắc phù văn, tản ra một cỗ hạo nhiên chính khí, vừa nhìn đã biết là pháp bảo chính đạo rất khó lường.

Không ai có thể ngờ, vật này lại do ma đạo đệ nhất nhân tự tay luyện chế.

Chờ sau khi bố trí xong, Phương Tịch tay cầm một trận bàn, nhét vào mấy khối linh thạch cực phẩm rồi bắt đầu vận hành thử.

Ong ong!

Từng đường văn trận pháp cực kỳ phức tạp hiện ra trên bốn vách tường, sau đó tạo thành các loại cấm chế, một vòng phủ một vòng, ngăn cách toàn bộ hang động ở dưới mặt đất.

"Phong Bế, Thuần Dương, Diệt Ma..."

Phương Tịch phân biệt từng công năng của cấm chế, không khỏi âm thầm gật đầu.

Hắn kiểm tra bố trí lần nữa, sau đó lại chôn xuống mấy bộ trận pháp mình đã luyện chế, lúc này hắn mới thở phào, cảnh giác nhìn chằm chằm hoán ma tế đàn ở giữa.

"Lên Cho ta!"

Thần sắc của hắn nghiêm túc, hay tai kháp quyết, sau lưng chợt hiện ra pháp tướng Diêm La Thiên Tử cao ba trượng, con mắt dọc ở mi tâm của pháp tướng mở ra, có một đạo hắc tuyết xuất hiện rồi chui vào trong tế đàn!

Đó là một tia ma khí tinh thuần!

Sau khi được ma khí quán chú, tế đàn cũ nát mà cổ xưa kia oanh minh, có quang mang đỏ thẫm phóng lên cao, lại bị trận pháp ở đỉnh động áp chế, suy yếu, tiêu diệt từng tầng từng tầng... Không tiết ra ngoài chút nào.

Dù sao bên ngoài bất kỳ lúc nào cũng có cơ quan vệ tinh giám sát.

Nếu Phương Tịch dám ngang nhiên bày trận pháp, lại để ma quang đỏ thẫm này phóng lên trời thì đảm bảo một khắc sau sẽ bị mấy chiến chiến hạm tuần tra 'vây xem'.

Thậm chí lại bị một phát Thái Dương Đồ Thần Diệt Tuyệt Quang Tuyến của Thái Dương Chân Hỏa Tráo cũng không phải là không có khả năng.

Ô ô!

Tế đàn cổ xưa phát ra tiếng oanh minh, Hắc Diệu Thạch Bàn trên đó vỡ ra.

Phương Tịch thấy vậy thì tùy ý ném thi thể mấy con yêu thú lên, xem như tế phẩm.

Ong!

Một đoàn xích hồng hỏa diễm xuất hiện, nhanh chóng hòa tan huyết nhục yêu thú, sau đó cuốn vào bên trong, hình thành một cánh cửa nho nhỏ bằng huyết nhục!

'Thành rồi!'.

'Nếu là ở Nam Hoang, lại huyết tế như vậy thì Hóa Thần Ma Tôn nhìn cũng không thèm nhìn...'.

Mặt Phương Tịch đầy sự đề phòng, hắn chợt há miệng, một thanh tiểu kiếm cỡ bàn tay lơ lửng quanh thân hắn, từng đường vân như mạch máu xuất hiện, hóa thành một tầng huyết sắc quang tráo phòng ngự.

Một khắc sau.

Răng rắc!

Hai bàn tay trắng nõn như ngọc chợt đặt lên hai bên trái phải của cánh cửa huyết nhục.

Ngay sau đó, trong cánh cửa sâu thẩm kia có một thân thể xinh đẹp, toàn thân có xích hồng hỏa văn, mặc một bộ chiến giáp dùng tài liệu rất ít đã hiện lên trước mặt Phương Tịch.

Vị Hóa Thần Ma Tôn này có dung nhan đẹp đến mức không thể tưởng tượng nổi, trên đầu còn đội một cái quan miện đen nhánh, ở trung tâm quan miện cũng không phải bảo thạch quý hiếm gì đó mà là một con mắt, thậm chí nó còn đang nhìn xung quanh.

Lúc này, con mắt này nhìn thẳng Phương Tịch.

"Bản tôn có thể cảm nhận được chỗ này vẫn còn ở Cửu Châu giới... Ha ha, không ngờ ở trong Cửu Châu giới, ngoại trừ những ma bộc kia còn có nhân tộc ma tu chân chính, còn biết Hoán Ma Trận!"

Hóa Thần Ma Tôn nhìn Phương Tịch, dùng tiếng của Cửu Châu nói ra.

Đồng thời, cô ta vừa liếc mắt đã nhìn thấu nội tình của Phương Tịch, con mắt của quan miện trên đầu cô ta thì nhìn thanh Thần Anh Kiếm chằm chằm, trong con mắt không có chút cảm xúc nào.

"Ồ? Thì ra còn mô phỏng thánh khí ma tộc ta mà chế tạo một thanh ma kiếm sao? Tiếc là không thể nào đến kỳ pháp..."

Nữ Ma Tôn cười không ngớt, trong giọng nói dường như mang theo gợn sóng vô hình khiến ánh mắt của Phương Tịch mê ly.

Oanh!

Một khắc sau, Phương Tịch chợt cắn chót lưỡi, phun một ngụm tinh huyết lên trận bàn.

Xoẹt xẹt!

Từng quang trụ rơi xuống hóa thành cấm chế cường đại.

Trong hư không sinh ra từng đoàn hỏa diễm trắng tinh, mang theo uy năng diệt ma kinh khủng, quay quanh bốn phía trận pháp.

"Cửu Dương Chân Hỏa... Diệt Ma Trận? !"

"Hừ, nếu bản thể của bản tôn ở đây..."

Vị Tôn Giả ma tộc này hừ lạnh, cũng không kiêng kị bao nhiêu nhưng cũng dừng động tác nhỏ lại.

Lúc này Phương Tịch mới hoàn toàn tỉnh táo lại, hắn lùi lại mấy bước: "Sao Ma Tôn vừa gặp mặt đã động thủ..."

Hắn có thể nhìn ra, thân ảnh này nhìn như ngưng thực nhưng thật ra chỉ là hư ảnh thần niệm.

Thậm chí còn mang cho hắn cảm giác không bằng Hóa Thần lão ma mà ngày đó Thiên Đố Ma Quân đã triệu hoán!

Đương nhiên dù như vậy thì đối phương cũng thật sự là Hóa Thần Tôn Giả, một tia thần niệm hư ảnh cũng có thể dễ dàng nhín thấu nội tình của Ngoại Đạo Nguyên Anh.

Phương Tịch cũng hiểu rõ điểm này, đồng thời hắn cũng biết trận pháp mình đã cẩn thận bố trí ở bên ngoài rốt cuộc có tác dụng, trong lòng không khỏi thở phào.

"Lên!"

Hắn cũng không dừng động tác lại mà còn hung hăng thúc giục trận bàn.

Từng đạo cấm chế xuất hiện, tầng tầng lớp lớp như hình thành loại xiềng xích nào đó, hạn chế phạm vi của nữ Ma Tôn này ở xung quanh cánh cửa huyết nhục.

"Ma tu nhân tộc, ngươi cũng rất cẩn thận... Ồ? Hình như còn là một tên pháp tu... Không đúng, người là thân ngoại hóa thân!"

Con mắt ở trên quan miện của nữ Ma Tôn lại nhúc nhích, Phương Tịch chỉ cảm thấy ánh mắt kia quét đến thì tất cả của mình đều bị ánh mắt của đối phương nhìn không sót thì, trong lòng hắn không khỏi run sợ.

"Không sai, tại hạ chỉ là một thân ngoại hóa thân, cho dù bị ngươi diệt sát ở đây thì cũng không thể nào khiến bản thể bị thương."

Phương Tịch cười ha ha: "Cộng với Diệt Ma Trận và Cửu Dương Chân Hỏa thì chúng ta có thể nói chuyện một chút hay không?"

Tiền đề quan trọng nhất để liên hệ với ma tộc là thực lực của bản thân phải đủ!

Nếu không, ma tộc tuyệt đối không quan tâm mà trực tiếp trở mặt, đem tu sĩ ăn xong lau sạch!

"Cũng đủ tư cách..."

Ánh mắt của nữ Ma Tôn chuyển động, chợt cô ta ngồi ngay ngắn lại.

Cánh cửa huyết nhục ở sau lưng cô ta không ngừng vặn vẹo, biến hình... Vậy mà hóa thành một vương tọa đỏ như máu.

Cô ta cao cao tại thượng, hai tay đặt trước đầu gối như một nữ vương: "Ma tu nhân tộc, nói đi... Vì sao triệu hoán bản tôn?"

"Đương nhiên là vì cầu được Chân Ma Khí và thượng cổ ma công để khiến ma công của bản nhân tiến nhanh."

Phương Tịch lạnh nhạt nói ra khát vọng của mình.

Ngoại Đạo Nguyên Anh tu luyện chính là Đạo Diêm Ma Thiên Tử, mặc dù cũng xem như là một môn ma công rất lợi hại nhưng ở chỗ của Diêm Ma Đạo Chủ cũng không hoàn chỉnh, không có công pháp tu luyện Nguyên Anh trung, hậu kỳ.

Bây giờ bản thể của Phương Tịch đã tấn thăng Nguyên Anh trung kỳ nên đương nhiên hắn tìm cách để tiểu lão đệ thăng cấp.

Thế nhưng vì bí pháp Ngoại Đạo Nguyên Anh là tự hắn thôi diễn, lại không có công pháp phần sau, Ngoại Đạo Nguyên Anh tấn thăng gian nan.

Lại thêm nhu cầu với Chân Ma Khí nên sau khi thấy Hoán Ma Lệnh của Thiên Đố Ma Quân thì Phương Tịch tự nhiên sinh ra suy nghĩ như vậy.

"Ha ha... Ngươi cũng thông suốt."

Nữ Ma Tôn cười nói: "Tất cả công pháp của ma tu nhân tộc đều bắt chước từ cổ ma tộc ta, thường thường còn sửa chữa đến loạn thất bát táo thì sao có thể hơn được nguồn gốc chính thống?"

"Giống như Thần Anh Kiếm trên tay của ngươi, mặc dù tài liệu không tệ, huyết tế cũng đủ nhưng lại không tế luyện được kỳ pháp, nếu không thì uy lực đủ tăng thêm mấy thành."

Dường như cô ta tin Phương Tịch rất dễ, cũng có lẽ là vì tế luyện Thần Anh Kiếm cần dùng Nguyên Anh tế kiếm nên cô ta đã xem Phương Tịch như ma đầu hung tàn vì cầu tấn thăng mà không tiếc ám sát Nguyên Anh đồng tộc.

"Như vậy thì kính xin Ma Tôn ban pháp."

Phương Tịch chắp tay nói.

"Ngươi không có bất kỳ công lao gì, đã muốn Chân Ma Khí và ma công cường hoành, thật sự khiến bản tôn rất khó xử. Không bằng ngươi tìm cách xé rách Thái Âm Phòng Tuyến, đến lúc đó mấy Ma Tôn chúng ta có thể hợp lực giúp ngươi quán đỉnh, đột phá Nguyên Anh hậu kỳ cũng dễ như trở bàn tay, thậm chí tương lai tấn thăng thành tồn tại cùng cấp với chúng ta cũng chưa chắc không có hi vọng..."

Trong lời nói của nữ Ma Tôn lại kèm theo sự mê hoặc.

"Thái Âm Phòng Tuyến vô cùng nghiêm mật, Đồ Ma Chân Quân nắm giữ nguyên thần pháp khí Thập Nhị Nguyên Thần Đô Thiên Thần Sát Đại Trận, ta có tài đức gì mà phá được?"

Phương Tịch lắc đầu: "Nhiều nhất chỉ như Ám Nguyệt Giáo kia, truyền bá tín đồ cho các vị Ma Tôn..."

Hắn vẫn rất hoài niệm khoảng thời gian làm giáo đồ hớt lông cừu kia.

"Ha ha... Cũng không phải không được."

Dường như nữ Ma Tôn nghĩ đến gì đó, sắc mặt vốn âm trầm đi lại trở nên nhàn nhã cười nói: "Chỉ cần ngươi tự nguyện buông Nguyên Anh để bản tôn gieo xuống ma chủng, vậy thì đã là người một nhà, có thể truyền ma công cho ngươi..."

Cô ta đã nhìn ra Ngoại Đạo Nguyên Anh mà vẫn đưa ra điều kiện như vậy, rõ ràng rất có tự tin vào ma chủng của bản thân.

"Ai..."

Phương Tịch chợt yếu ớt thở dài: "Quả nhiên..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận