Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 59: Hiếp bức (1)

Cửa thành Nam.

"Nghe nói phân bộ Nguyên Hợp Sơn có không ít cao thủ, từ khi ma tai xuất hiện đến nay, lại thu nhận lượng lớn võ giả bại hoại... Nếu như bọn chúng cùng nhau tiến lên, ta cũng sẽ gặp không ít phiền phức."

Dù sao, pháp lực của Tu tiên giả cũng có hạng.

Nhưng mà, Phương Tịch vẫn muốn gặm cái xương cứng này.

" Muốn diệt Nguyên Hợp Sơn, trước hết phải cắt cánh chim của bọn chúng..."

Kế hoạch của Phương Tịch rất đơn giản.

Dù sao mỗi ngày võ giả Nguyên Hợp Sơn đều phải ra ngoài thu thập vật tư, vậy thì hắn có thể ẩn núp xung quanh, đi ra bao nhiêu giết bấy nhiêu.

Lúc này Thành Hắc Thạch nguy hiểm trải rộng, Nguyên Hợp Sơn chưa chắc có thể phát hiện ngay từ đầu!

Mà đợi đến lúc bọn chúng phát hiện không đúng, cũng đã không còn kịp.

Hắn ở phụ cận chỗ ở của Nguyên Hợp Sơn chờ đợi, đã nhìn thấy một đám người đi ra.

Người dẫn đầu, rõ ràng là một vị nữ tử khí chất thanh lãnh.

"Nữ nhân sao? Chẳng lẽ là Thuần Vu một trong ba cự đầu của Nguyên Hợp Sơn phân bộ sao?"

Ánh mắt Phương Tịch sáng lên: "Chính là ngươi!"

Hắn cũng không có suy nghĩ sẽ không giết nữ nhân.

Chỉ cần là địch nhân của hắn, càng xinh đẹp, thiên phú càng cao, càng đáng chết!

Bởi vì xinh đẹp cùng thiên phú, đều rất dễ dàng sinh ra biến số!

Mà 'cẩu nhân' ghét nhất là biến số!

Phương Tịch bước đi rất nhẹ nhàng, giống như một con mèo con tinh tế, ung dung đi theo.

Chuyện khiến hắn kinh ngạc là đội nhân mã này cũng không đi vào chỗ giao giới với nội thành mà là âm thầm tách ra, bao vây một ngôi nhà lớn bỏ hoang.

Thuần Vu mặc váy trắng, giống như một đóa Bạch Vân, nhẹ nhàng phiêu đãng bước vào.

Ầm!

Một lát sau, trong căn nhà lớn truyền ra một tiếng vang thật to!

Một giọng nói hào sảng đang giận dữ hét lên: "Con đàn bà thúi của Nguyên Hợp Sơn, Trương Tuấn Minh ta chỉ không đồng ý thần phục các ngươi, các ngươi liền đến đây để vây giết lão tử sao?"

Người này chính là Trương Tuấn Minh.

Lúc này, cơ bắp toàn thân của y nhô lên, thân hình chợt cao hơn bình thường một cái đầu, y giống như Cự Linh Thần hướng về Thuần Vu đánh tới: "Ăn một quyền của ta!"

Năm ngón tay của hắn còn thô hơn củ cải, nắm lại tạo thành một quyền, tựa như cái chày lớn xuất ra, uy thế rất kinh người!

"Vân Kình công, không hổ là đỉnh tiêm bên trong tam công pháp tam lưu, có thể so với một ít công pháp nhị lưu!"

Thân thể Thuần Vu lại giống như trang giấy, nhẹ nhàng không chịu lực chút nào, bị quyền phong thổi qua, liền nhẹ nhàng phiêu đãng hướng về phía sau, môi anh đào khẽ mở ra.

Vân Kình công!

Cổ đại lục, lực lượng lấy Voi là hàng đầu, nhưng thực tế ở trong đại dương còn có Kình, lực lượng lực lượng của nó còn mạnh hơn Voi!

Thậm chí, thời thượng cổ còn có một đại yêu 'Vân Kình', nghe nói nó xem trời như biển, bay lượn như mây.

Tổ tiên Trương gia cảm ngộ với chuyện này nên đã sáng chế ra Vân Kình công, danh xưng phòng ngự đệ nhất, Cự Lực đệ nhất!

Trương Tuấn Minh luyện thành Vân Kình công, cơ hồ y đánh hết toàn bộ võ quán chủ Thành Hắc Thạch không gặp đối thủ! Thậm chí y cũng có thể chống lại chân truyền tông môn!

"Đáng tiếc... Dù sao cũng chỉ là võ học nhị lưu!"

Đôi mày đẹp của Thuần Vu nhẹ nhàng nhíu lại, dường như nàng đang tiếc hận thay cho Trương Tuấn Minh, ngón tay như ngọc của nàng xuất chỉ: "Bôn Lôi chỉ!"

Đây cũng là bí truyền của Nguyên Hợp Sơn, chuyên phá các loại ngoại gia ngạnh công!

Phốc phốc!

Trên người Trương Tuấn Minh hiện ra vài lỗ máu nhỏ.

Sắc mặt y có chút tái nhợt, dừng bước lại: "Tại sao?"

Y chỉ cự tuyệt chiêu mộ, vì sao lại phái người đuổi giết y?

Trước đây, Nguyên Hợp Sơn cũng không có phong cách thuận ta thì sống nghịch ta thì chết như vậy!

"Ta cũng không biết, nhưng Lệnh Hồ sư thúc đã đích thân ra lệnh, xin lỗi!" Trong đôi mắt của Thuần Vu không chút biến hóa, thân hình của nàng phiêu đãng tiến lên như Bạch Vân, Trương Tuấn Minh sắp bị đánh gãy tứ chi.

Nhưng lúc này, trên mặt Trương Tuấn Minh lại hiện ra nụ cười quỷ dị: "Ngươi trúng kế rồi!"

Chỉ thấy cơ bắn toàn thân của y nhúc nhích giống như nước chảy, còn những vết thương đang chảy máu của y trong lúc bị cơ bắp đè ép đã khép lại... Y khôi phục năng lực xuất thủ!

Đây là bí truyền của Vân Kình công là Vân Kình Miên Thân!

Khi luyện thành, có thể khống chế cơ bắp toàn thân, di chuyển điểm yếu và tử huyệt của Vân Kình công!

Phải biết, phàm là ngoại gia công pháp thuộc loại ngạnh công luôn có chỗ Chân lực không thể luyện được, đây chính là điểm yếu.

Thuần Vu xuất thân đại phái, nhãn lực cao siêu, mới có thể nhìn ra điểm yếu của Trương Tuấn Minh mà điểm trúng huyệt đạo!

Nhưng thực tế, Trương Tuấn Minh cũng không bị điểm trúng tử huyệt, mà y chỉ tỏ vẽ yếu thế, chờ thời cơ để phát động!

"Bò cho ta!"

Lúc này, y hít thật sâu, lồng ngực nhấp nhô, mốt nắm tay giơ lên cao, rồi giáng xuống, giống như thần linh đánh xuống Phiên Thiên Ấn!

Ầm!

Thuần Vu nhận ra chuyện không đúng, nhưng không còn cách nào để lui lại, nàng chỉ có thể giơ hai tay lên, kết ấn như liên, miễn cưỡng ngăn cản.

Sau một tiếng vang thật lớn, Thuần Vu bị đánh bay ra ngoài, khóe miệng đã tràn ra máu tươi.

"Ha ha... Đệ tử tông môn cũng không có gì là không tầm thường, lại đến!"

Trương Tuấn Minh giống như ma vương hàng thế, bắp đùi cường tráng của y cất bước về phía trước, mỗi một bước của y đều lưu lại vết rách trên phiến đá.

Chiến ý của y kéo lên cực hạn, đã có thể khóa chặc chiến thắng.

Nhưng ngay lúc này, trong căn nhà truyền ra vài tiếng kêu lên của tiểu hài.

Là Tiểu Vân và đám Cẩu nhi!

Sắc mặt Trương Tuấn Minh hoàn toàn thay đổi: "Các ngươi... Hèn hạ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận