Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 689: Linh mộc vào tay

Trong thạch thất bài trí rất đơn giản, chí có một cái bàn và bồ đoàn mà thôi.

Nhưng ở phía trước thạch thất có một mảnh thủy tinh trong suốt, cũng không biết trên đó đã thi triển loại cấm pháp nào mà có thể nhìn rõ nhất cử nhất động trên đài đấu giá.

Phương Tịch ngồi xuống thì phát hiện trên bàn có một ngọc giản.

Ở trong ngọc giản có giới thiệu một số vật đấu giá hôm nay.

Hắn đảo thần thức qua đã nhìn thấy rất nhiều loại đan dược, ngoại trừ thích hợp cho tu sĩ Nguyên Anh, Hóa Thần tăng tiến pháp lực ra còn có các loại chữa thương, giải độc, thậm chí còn có rất nhiều công hiệu, chủng loại đa dạng khiến người khác gần như cảm thấy không nhìn kịp.

Dưa theo quy củ của hội đấu giá mà Phương Tịch đã thăm dò được thì những vật nằm trong danh sách đấu giá này chắc chắn sẽ được mang lên đấu giá.

Ngoài những thứ này ra còn có thể có chút ngạc nhiên, tỉ như lâm thời có người thêm vào mấy bảo vật đấu giá - rất nhiều tu sĩ mang trọng bảo trên người cũng không dám lộ ra trước mặt người khác, không đến khắc cuối cùng thì tuyệt đối sẽ không lộ ra ánh sáng.

Hắn nhìn từng hàng mục lục, ánh mắt rơi vào mấy vật đấu giá áp trục.

"Một đoạn Hoàng Tuyền Mộc vạn năm, dài một trượng hai thước ba tấc, nặng sáu ngàn năm trăm cân..."

Ánh mắt của Phương Tịch sáng lên.

Hoàng Tuyền Mộc này chính là một trong những linh tài do hắn dựa vào đặc tính của Cửu U Huyền Sa Minh Hà Đại Trận mà phán định thích hợp nhất.

"Hoàng Tuyền Mộc vốn đã thích hợp tế luyện trân kỳ... Có thể gặp được thì chắc chắn không thể bỏ qua."

Hắn dời mắt xuống dưới, thần sắc chợt biến.

Ở cuối cùng cột vật đấu giá áp trục có viết - Phản Hư chi bảo cấp sáu - Hỗn Nguyên Thiên La Tán, không hoàn chỉnh, có hiệu quả 'hóa lôi' !

"Phản Hư chi bảo cấp sáu? !"

Đôi mắt của Phương Tịch sáng lên, hắn đã từng gặp qua bảo vật đẳng cấp này.

Năm đó lúc Phương Tiên Đạo Chủ tấn thăng Hóa Thần đã mở phong ấn của Phương Tiên Đạo Cung ra, uy lực của nó hơn xa thông linh chi bảo, thậm chí còn có thể phong ấn Hóa Thần Ma Tôn mà vẫn có thế giằng co với Ma Tôn Hóa Thần viên mãn khác.

Dù trong chuyện này cũng có sự kinh tài tuyệt diễm của Phương Tiên Đạo Chủ nên mới có thể chiến đấu vượt cấp nhưng Phương Tiên Đạo Cung tất nhiên cũng là một trong những điểm quan trọng.

Đây chính là uy năng của Phản Hư chi bảo cấp sáu!

Huống chi...

"Nó còn có hiệu quả 'hóa lôi'."

Phương Tịch thì thầm.

Đối với tu sĩ thì độ kiếp chính là ngưỡng cửa lớn nhất trong tu luyện.

Bắt đầu từ khi đột phá Nguyên Anh, đến thiên kiếp Hóa Thần rồi lại đến đại thiên kiếp khi đột phá Phản Hư...

Về phần sau Phản Hư thì mỗi lần đột phá một tiểu cảnh giới đều có tiêu thiên kiếp giáng xuống, đại cảnh giới thì sẽ có đại thiên kiếp!

Có thể nói dù đại năng Hợp Thể như Ngũ Tử của nhân tộc, thậm chí nhân vật mạnh mẽ dù lúc phát sinh đại chiến chủng tộc vẫn có thể mỉm cười nhìn phong vấn như Đại Thừa Tán Tiên thì vẫn có khả năng rất lớn sẽ vẫn lạc dưới thiên kiếp.

Bởi vậy ở Địa Tiên giới giá trị của các loại bảo vật hóa kiếp, bí thuật độ kiếp... Thậm chí còn cao hơn cả các loại đan dược đột phá cánh giới!

Dù sao nếu có thể đột phá cảnh giới nhưng lại vẫn lạc dưới đại thiên kiếp thì cũng mất mạng.

Cho nên lúc trước hắn mới xem trong bí thuật Vạn Yêu Giáp như vậy.

Mà bây giờ hắn chỉ mới luyện hóa tinh huyết của bốn yêu thú cấp năm nên nó có bao nhiêu hiệu quả với lôi kiếp khi hắn đột phá Phản Hư cũng khó nói được.

Nhưng Hỗn Nguyên Thiên La Tán thì khác, với cấp độ của nó nhất định có thể tỏa sáng rực rỡ khi độ lôi kiếp Phản Hư.

'Thảo nào ngay cả tu sĩ Phản Hư như Tử Phong Linh Quân cũng bị hấp dẫn đến, người này đột phá tiểu cánh giới cũng sẽ dẫn tiểu thiên kiếp đến nên đương nhiên bảo vật hóa lôi như vậy có càng nhiều càng tốt...'.

Một mối nghi hoặc trong lòng của Phương Tịch đã được giải.

Mấy canh giờ sau, đại môn của thạch điện ầm ầm đóng lại, sau đó quang hoa của từng cấm chế bay lên, khiến đài đấu giá tỏa sáng lung linh.

Một lão giả mặc trường bào xanh sẫm chợt xuất hiện, pháp lực trên người lão mạnh đến cảnh giới Hóa Thần viên mãn.

"Xin chào chư vị, lão phu là môn chủ của Mặc Môn Mặc Ngân Giao xin đa tạ các vị đạo hữu đã nể mặt tham dự..."

Gương mặt của Mặc Ngân Giao đầy nếp nhăn, người mang theo khí tức mục nát, rõ ràng tuổi tác của lão đã không còn nhỏ.

Dựa theo suy đoán của Phương Tịch, có lẽ lão đã sống hơn bốn nghìn năm... Chính là đối thủ mà bản thể thích nhất!

'Nếu làm thịt người này thì sẽ kiếm được bao nhiêu đây? Dù sao lão cũng là Hóa Thần viên mãn mà còn là môn chủ Mặc Môn...'.

'Khoang đã, ta đến để mua bán đàng hoàng chứ không phải đến làm cướp tu... Kiếm tiền nhanh quen tay thì một ngày nào đó sẽ góp cả bản thân vào...'.

Sau khi Ngoại Đạo Hóa Thân điều tức cảm thấy đã bình phục thì tâm cảnh như tăng tiến không ít.

Mà lúc này, Mặc Ngân Giao cũng đã nói lời xã giao xong, đại thủ vỗ một cái.

Răng rắc!

Răng rắc!

Từng con thạch khôi lôi nhưng được tạo thành từ nham thạch bưng khay đi lên đài đấu giá.

Luận ba động pháp lực của chúng lại như khoảng cấp bốn!

"Mặc Ngân Giao... Thuật khôi lỗi của ngươi lại có tiến bộ rồi, vậy mà có thể chế tạo được Cự Thần Binh cỡ nhỏ có thể so với thạch khôi lỗi Nguyên Anh như vậy... Xem ra trong Mặc Môn thì thuật khôi lỗi lấy người làm khôi thủ rồi, cũng chẳng biết khi nào ngươi mới có thể thật sự tạo ra khôi lỗi cấp năm..."

Một tiếng nói của người trẻ tuổi vang lên.

"Tử Phong tiền bối quá khen rồi, chút thủ đoạn bé nhỏ của tại hạ khó mà đến được nơi thanh nhã!"

Dường như Mặc Ngân Giao nhận ra người này nên lập tức khom người hành lễ, rõ ràng người vừa lên tiếng lại chính là Tử Phong Linh Quân!

"Ha ha, Mặc đạo hữu quá khiêm tốn rồi, nhìn từ Cơ Quan Thành này thì đã biết thuật cơ quan khôi lỗi của Mặc Môn đã đến trình độ đăng phong tạo cực từ lâu, e là cửa ải chú linh khôi lỗi cũng không cản được đạo hữu..."

Một tiếng nói như chiêng vỡ vang lên, giọng khàn khàn khó nghe, có vẻ như vạch trần nội tình của Mặc Môn.

Sắc mặt của Mặc Ngân Giao không thay đổi chút nào, lão lệnh cho thạch khôi lỗi mở cấm chế của hộp ngọc ra.

Ong ong ong!

Từng ánh sáng rực rỡ trong nháy mắt đã hấp dẫn sự chú ý của những tu sĩ ở đây.

Bọn họ mặc kệ Mặc Môn chọc phải ai, chỉ quan tâm có thể đấu giá được vật trong lòng hay không mà thôi.

"Vật đấu giá đầu tiên của lần hội đấu giá này là linh bảo Phân Thủy Xích, dùng Vạn Niên Thâm Hải Hàn Sa làm chủ tài..."

Mặc Ngân Giao mỉm cười, lão bắt đầu giới thiệu một thanh ngọc xích lấp lánh linh quang, bên ngoài có vô số phù văn lam du tẩu bất định.

Uy lực của món linh bảo này rất mạnh, còn có mấy loại thần thông ngự thủy, được một đám tu sĩ Nguyên Anh điên cuồng theo đuổi mà đưa ra giá khá cao, xem như đã làm nóng bầu không khí.

Ngay sau đó chính là từng bình linh đan tăng tiến tu vi, công pháp, bí thuật cường hoành hiếm gặp, thậm chí linh dược quý hiếm và tài liệu khoáng thạch...

Phương Tịch ngồi ngay ngắn bất động như một bức tượng đá.

Cuối cùng sau mấy canh giờ, Mặc Ngân Giao sai khôi lôi bưng một hộp ngọc thon dài tiến lên.

Trên hộp ngọc còn tỏa ra ánh sáng trắng hóa thành từng sợi xiềng xích phù văn.

"Tiếp theo chính là trọng bảo áp trục hội đấu giá lần này, món thứ nhất - Hoàng Tuyền Mộc vạn năm! Linh mộc như vậy rất thích hợp luyện chế trận kỳ, đồng thời cũng thích hợp chế tạo mấy loại linh bảo hệ Mộc, nếu bỏ tâm huyết vào thì cũng có thể luyện ra được thông linh chi bảo cấp năm. Giá khởi điểm của vật này là ba mươi khối linh thạch cực phẩm!"

Mặc Ngân Giao mở hộp ngọc ra, phơi ra một đoạn linh mộc màu vàng đục với mọi người rồi cười tủm tỉm nói.

"Ba mươi lăm khối!"

"Bốn mươi khối!"

Hoàng Tuyền Mộc vạn năm này đã thuộc về tài liệu cấp năm nên lúc này đã có không ít tu sĩ Hóa Thần mở miệng.

Phương Tịch vẫn luôn tĩnh tọa, hắn chờ đến khi giá cả từ từ dừng lại đến sáu mươi khối linh thạch cực phẩm thì mới lạnh nhạt mở miệng: "Sáu mươi mốt khối!"

Người đấu giá vốn đã nắm chắc thắng lợi lập tức hơi chần chừ, y lại thử tăng lần nữa: "Sáu mươi hai khối!"

"Sáu mươi ba khối linh thạch cực phẩm!"

Phương Tịch không chút do dự đuổi theo, loại khí phách này lập tức khiến người kia biết khó mà lui.

Mấu chốt là Hoàng Tuyền Mộc ngoại trừ luyện chế trận kỳ ra thì chỉ có quỷ tu thích nhất, công dụng tương đối đơn giản mà bây giờ giá cả cũng đã hơi cao rồi.

Tu sĩ có thể đến cấp cao thì chuyện cân nhắc lợi hại đã trở thành bản năng.

Không bao lâu sau khi Phương Tịch mua được vật này thì có một tràng tiếng gõ cửa vang lên: "Thiếp thân Mặc Môn Mặc Ngân Linh, xin quý khách mở cửa."

Trong lòng Phương Tịch hơi động một chút, mở cấm chế ra thì thấy một phụ nhân trung niên dẫn theo hai thạch khôi lỗi bước vào thạch thất.

"Đây là Hoàng Tuyền Mộc vạn năm mà đạo hữu đã đấu giá được, xin mời kiểm tra." Mặc Ngân Linh cũng có tu vi Hóa Thần nhưng lúc này lại lộ ra vẻ rất khách khí.

Phương Tịch lại không chút khách khí mà cầm lất Hoàng Tuyền Mộc, trọng lượng mấy ngàn cân kia đối với hắn như không, hắn nhẹ nhàng điểm một cái, một ngọn hỏa diễm như hạt đậu hiện ra, mang theo khí tức lạnh lẽo.

"Hoàng Tuyền Quỷ Hỏa? !"

Phụ nhân trung niên lấy làm kinh hãi, lập tức nói: "Đạo hữu lại luyện hóa loại linh hỏa này, thảo nào nhất định phải lấy được Hoàng Tuyền Mộc..."

Chỉ thấy ngọn Hoàng Tuyền Quỷ Hỏa kia đến gần Hoàng Tuyền Mộc thì ánh lửa chợt lớn hơn, biến thành to như quả trứng gà.

"Không sai, Hoàng Tuyền Khí nồng đậm như vậy thì thật sự là Hoàng Tuyền Mộc vạn năm..."

Phương Tịch lấy sáu mươi ba khối linh thạch cực phẩm ra, đặt lên mặt bàn, để mặc cho phụ nhân trung niên kiểm ta.

Linh thạch cực phẩm ở Nhân Gian giới không nhiều, đa phần đều ở trong tay của lão quái Nguyên Anh hay Hóa Thần.

Dù hắn vơ vét Nam Hoang, Tây Mạc... Sau đó lại diệt Thánh Hỏa Giáo thì cũng không được bao nhiêu.

Bây giờ những thứ này, có rất nhiều là lợi nhuận do hắn kinh doanh Phường Thị Không Tang.

Phụ nhân trung niên đã kiểm tra linh thạch xong rất nhanh rồi dẫn theo khôi lỗi cáo từ rời khỏi.

Ánh mắt của Phương Tịch cũng chuyển về trên đài đấu giá.

Lúc này đang bán đấu giá là một món thông linh chi bảo cấp năm - Kim Lân Chu, đây chính là một món thông linh chi bảo cỡ lớn, bên trong tự thành không gian, lực phòng ngự cũng rất kinh người, khiến một đám tu sĩ Hóa Thần ngươi tranh ta đoạt, rất náo nhiệt.

"Hai trăm khối linh thạch cực phẩm!"

Một giọng nữ êm ái vang lên, Phương Tịch nhân ra, chắc là vị Loan Băng thái thượng của Thanh Âm Phường kia.

Hắn nhìn ra cô ta rất thích món thông linh chi bảo này.

'Chẳng lẽ cô ta muốn đến Huyền Minh Uyên cướp chuyện làm ăn của ta sao?'.

Trong lòng Phương Tịch khẽ động, thần sắc lập tức hơi bất thiện.

Nhưng rất nhanh một tiếng nói trêu tức khác đã vang lên: "Thanh Âm Phường thật giàu quá, cũng không biết đã cung phụng bên trên đủ chưa... Lão phu ra giá hai trăm lẻ một khối linh thạch cực phẩm!"

"Giọng nói này... Cầm Long Tử."

Phương Tịch lắc đầu.

Mặc dù vị tu sĩ Hóa Thần của Ngự Long Tông này chỉ mới có cảnh giới sơ kỳ nhưng lão có một con Xích Huyết Giao cấp năm là bản mạng linh thú nên bình thường tu sĩ Hóa Thần trung kỳ cũng không muốn trêu chọc.

Không biết Loan Băng nghĩ đến gì đó, không tiếp tục báo giá mà ôn nhu nói: "Hóa ra là Cầm Long Tử trưởng lão... Vậy thì bảo vật này thiếp thân sẽ nhường cho đạo hữu."

Cô ta tay dài nhảy giỏi, câu nói này nghe như nhượng bồ nhưng thật ra cô ta đang quang minh chính đại chôn đinh cho Cầm Long Tử.

Quả nhiên, sau khi đấu giá xong thì thần sắc của Mặc Ngân Giao đã có chút khó coi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận